古诗词

纪梦

陈藻

自从弱冠为游子,玉融丹井壶山市。zì cóng ruò guān wèi yóu zi,yù róng dān jǐng hú shān shì。
哦诗不用著工夫,已谪牂牁四千里。ó shī bù yòng zhù gōng fū,yǐ zhé zāng kē sì qiān lǐ。
柳侯未五十,罗池作刺史。liǔ hóu wèi wǔ shí,luó chí zuò cì shǐ。
翰苑失词华,蛟龙怨泥滓。hàn yuàn shī cí huá,jiāo lóng yuàn ní zǐ。
我今四十贫无官,六合飘零到融水。wǒ jīn sì shí pín wú guān,liù hé piāo líng dào róng shuǐ。
来时三宿柳城村,再拜前贤我如此。lái shí sān sù liǔ chéng cūn,zài bài qián xián wǒ rú cǐ。
才卑何怨嗟,且述西征始。cái bēi hé yuàn jiē,qiě shù xī zhēng shǐ。
奔走岂吾心,跬步思桑梓。bēn zǒu qǐ wú xīn,kuǐ bù sī sāng zǐ。
江右湖湘抵桂林,青山争献双眸美。jiāng yòu hú xiāng dǐ guì lín,qīng shān zhēng xiàn shuāng móu měi。
青山纵好兴不生,万斛羁愁怀抱里。qīng shān zòng hǎo xīng bù shēng,wàn hú jī chóu huái bào lǐ。
夜长正好梦,征夫何早起。yè zhǎng zhèng hǎo mèng,zhēng fū hé zǎo qǐ。
合眼见故乡,开眼知行李。hé yǎn jiàn gù xiāng,kāi yǎn zhī xíng lǐ。
交朋无恨别,亲戚常孔迩。jiāo péng wú hèn bié,qīn qī cháng kǒng ěr。
天明同登途,薄暮共栖止。tiān míng tóng dēng tú,báo mù gòng qī zhǐ。
一更春酒熟,街头逢伯氏。yī gèng chūn jiǔ shú,jiē tóu féng bó shì。
二更桑麻园,仲氏谈生理。èr gèng sāng má yuán,zhòng shì tán shēng lǐ。
三更四更,平时往还人,见我早归呼我喜。sān gèng sì gèng,píng shí wǎng hái rén,jiàn wǒ zǎo guī hū wǒ xǐ。
五更茅店寒,邻鸡振吾耳。wǔ gèng máo diàn hán,lín jī zhèn wú ěr。
忽惊身在竹床眠,天外七闽何处是,只泪汪汪沾布被。hū jīng shēn zài zhú chuáng mián,tiān wài qī mǐn hé chù shì,zhǐ lèi wāng wāng zhān bù bèi。

陈藻

宋福州福清人,字元洁,号乐轩。师事林亦之,为林光朝再传弟子。不仕,授徒不足自给,课妻子耕织以为生。卒年七十五。私谥文远。有《乐轩集》。 陈藻的作品>>

猜您喜欢

贺叔嘉生日

陈藻

一子累轻婚事毕,如何学易已皤然。yī zi lèi qīng hūn shì bì,rú hé xué yì yǐ pó rán。
天无快活除君寿,任待皤然也百年。tiān wú kuài huó chú jūn shòu,rèn dài pó rán yě bǎi nián。

贺刘直之值改官

陈藻

公车五剡得京官,俗态营求有百端。gōng chē wǔ shàn dé jīng guān,sú tài yíng qiú yǒu bǎi duān。
但看乐昌刘令尹,了无一语汗人颜。dàn kàn lè chāng liú lìng yǐn,le wú yī yǔ hàn rén yán。

贺刘直之值改官

陈藻

里人欢喜看荣归,两仆篮舆自有辉。lǐ rén huān xǐ kàn róng guī,liǎng pū lán yú zì yǒu huī。
胜在宦途无事业,但将裘马诧轻肥。shèng zài huàn tú wú shì yè,dàn jiāng qiú mǎ chà qīng féi。

贺刘直之值改官

陈藻

少年场屋有程文,但见高才迥出群。shǎo nián chǎng wū yǒu chéng wén,dàn jiàn gāo cái jiǒng chū qún。
今日江边看道骨,世人涵养罕如君。jīn rì jiāng biān kàn dào gǔ,shì rén hán yǎng hǎn rú jūn。

贺刘直之值改官

陈藻

日者纷纷步五星,诸儒言命亦相承。rì zhě fēn fēn bù wǔ xīng,zhū rú yán mìng yì xiāng chéng。
大人双眼如明月,照出毫厘不肯凭。dà rén shuāng yǎn rú míng yuè,zhào chū háo lí bù kěn píng。

过卢子俞

陈藻

番番留我杀鸡多,老齿如今不奈何。fān fān liú wǒ shā jī duō,lǎo chǐ rú jīn bù nài hé。
本是年凶甘隔阔,论情非为酒来过。běn shì nián xiōng gān gé kuò,lùn qíng fēi wèi jiǔ lái guò。

感旧

陈藻

忆到渠来忆到渠,满怀无限不刊书。yì dào qú lái yì dào qú,mǎn huái wú xiàn bù kān shū。
独行总是同行处,剩得长年剩得吁。dú xíng zǒng shì tóng xíng chù,shèng dé zhǎng nián shèng dé xū。

郑汝则七十

陈藻

少壮同时事网山,几人别后鬓能斑。shǎo zhuàng tóng shí shì wǎng shān,jǐ rén bié hòu bìn néng bān。
古稀惭愧今馀四,君已平头一醉欢。gǔ xī cán kuì jīn yú sì,jūn yǐ píng tóu yī zuì huān。

辛巳大歉

陈藻

村村无米岁何堪,我到家家有酒酣。cūn cūn wú mǐ suì hé kān,wǒ dào jiā jiā yǒu jiǔ hān。
自昔略经三两度,似今未见大生惭。zì xī lüè jīng sān liǎng dù,shì jīn wèi jiàn dà shēng cán。

叹问塘东一二新旧

陈藻

数亩荒田不解耕,老年场屋又无成。shù mǔ huāng tián bù jiě gēng,lǎo nián chǎng wū yòu wú chéng。
更堪风雨飘摇甚,告放渠侬与养生。gèng kān fēng yǔ piāo yáo shén,gào fàng qú nóng yǔ yǎng shēng。

阅世

陈藻

道理初从纸上求,因而处世得优游。dào lǐ chū cóng zhǐ shàng qiú,yīn ér chù shì dé yōu yóu。
于今但阅人间世,自有文章笔下流。yú jīn dàn yuè rén jiān shì,zì yǒu wén zhāng bǐ xià liú。

食粥绝句赠卢震夫

陈藻

古瓷大碗今无有,特地凶年洗出来。gǔ cí dà wǎn jīn wú yǒu,tè dì xiōng nián xǐ chū lái。
满著十分牛乳粥,客思吃尽鬼神猜。mǎn zhù shí fēn niú rǔ zhōu,kè sī chī jǐn guǐ shén cāi。

戒买墓石人

陈藻

盗拆邻坟筑己坟,价廉石大且输君。dào chāi lín fén zhù jǐ fén,jià lián shí dà qiě shū jūn。
莫教孙子无如我,自拆年时也易闻。mò jiào sūn zi wú rú wǒ,zì chāi nián shí yě yì wén。

楞伽经

陈藻

若向他经义已详,此难成句也何妨。ruò xiàng tā jīng yì yǐ xiáng,cǐ nán chéng jù yě hé fáng。
昔人误点经文会,更不回头徇故常。xī rén wù diǎn jīng wén huì,gèng bù huí tóu xùn gù cháng。

过桃枝岭

陈藻

儿童嬉戏向比邻,长见桃枝出郭人。ér tóng xī xì xiàng bǐ lín,zhǎng jiàn táo zhī chū guō rén。
七十五翁方过岭,回头旧事总成尘。qī shí wǔ wēng fāng guò lǐng,huí tóu jiù shì zǒng chéng chén。