古诗词

日日

吕南公

日日听铙鼓,坊衢送死频。rì rì tīng náo gǔ,fāng qú sòng sǐ pín。
岂能悲此事,争愿作归人。qǐ néng bēi cǐ shì,zhēng yuàn zuò guī rén。
邑屋儿孙众,山坟草树新。yì wū ér sūn zhòng,shān fén cǎo shù xīn。
去来应迭代,渠独泪沾巾。qù lái yīng dié dài,qú dú lèi zhān jīn。
吕南公

吕南公

吕南公(约1047--1086),字次儒,简称南公。建昌军南城县丰义乡人(今江西黎川县裘坊乡一带)。北宋文学家。博涉丰富,书无不读,为文不喜缀缉陈言。熙宁中,(公元1073年左右)士方推崇王肃、马融、许慎之业,剽掠临摹之艺大行,独南公不能逐时好。一试礼闱不遇,遂退而乐室灌园,益著书,且借史笔以寓贬,以斧名齐。元佑初,(公元1086年)立十科士,曾肇疏称之欲命以官,旋卒。南公著有灌园集二十卷,《文献通考》传于世。 吕南公的作品>>

猜您喜欢

送唐杰重过金陵

吕南公

金陵春水解归舟,重到金陵恰仲秋。jīn líng chūn shuǐ jiě guī zhōu,zhòng dào jīn líng qià zhòng qiū。
世路已衔奔走恨,风光更引别离愁。shì lù yǐ xián bēn zǒu hèn,fēng guāng gèng yǐn bié lí chóu。
支持事变何由办,叹息安闲不易求。zhī chí shì biàn hé yóu bàn,tàn xī ān xián bù yì qiú。
只有北山长好在,为余频上冶城头。zhǐ yǒu běi shān zhǎng hǎo zài,wèi yú pín shàng yě chéng tóu。

寄赠张县丞

吕南公

二年来往南丰路,饱听乡民说县丞。èr nián lái wǎng nán fēng lù,bǎo tīng xiāng mín shuō xiàn chéng。
刚果已如秋汉鹗,洁清仍似玉壶冰。gāng guǒ yǐ rú qiū hàn è,jié qīng réng shì yù hú bīng。
室无奸吏纵横入,门有书生旦暮登。shì wú jiān lì zòng héng rù,mén yǒu shū shēng dàn mù dēng。
何事廉车帷幕厚,不将高位待贤能。hé shì lián chē wéi mù hòu,bù jiāng gāo wèi dài xián néng。

熙宁五年归至旧山伤己感时作诗奉呈升卿黄丈

吕南公

几年奔走背农桑,半世归来只感伤。jǐ nián bēn zǒu bèi nóng sāng,bàn shì guī lái zhǐ gǎn shāng。
蛇足画成曾失酒,古书看遍却亡羊。shé zú huà chéng céng shī jiǔ,gǔ shū kàn biàn què wáng yáng。
一廛席屦何从受,三径园庐已就荒。yī chán xí jù hé cóng shòu,sān jìng yuán lú yǐ jiù huāng。
犹赖比邻贤父老,许同飞鸒贼馀粮。yóu lài bǐ lín xián fù lǎo,xǔ tóng fēi yù zéi yú liáng。

熙宁五年归至旧山伤己感时作诗奉呈升卿黄丈

吕南公

彬树湖前流水远,石城街左乱山苍。bīn shù hú qián liú shuǐ yuǎn,shí chéng jiē zuǒ luàn shān cāng。
滩深潭浅无由问,竹秀松枯不可常。tān shēn tán qiǎn wú yóu wèn,zhú xiù sōng kū bù kě cháng。
物理自应随变动,道心聊欲寄存亡。wù lǐ zì yīng suí biàn dòng,dào xīn liáo yù jì cún wáng。
唯君坐占忘言境,珍重诗编与酒觞。wéi jūn zuò zhàn wàng yán jìng,zhēn zhòng shī biān yǔ jiǔ shāng。

再和呈二首

吕南公

五亩之园未种桑,自怜疏懒致财伤。wǔ mǔ zhī yuán wèi zhǒng sāng,zì lián shū lǎn zhì cái shāng。
稻粱只是同鸡鹜,皮鞟徒劳胜犬羊。dào liáng zhǐ shì tóng jī wù,pí kuò tú láo shèng quǎn yáng。
敢羡苏秦终富贵,正忧郗鉴遇饥荒。gǎn xiàn sū qín zhōng fù guì,zhèng yōu xī jiàn yù jī huāng。
遭承若值开元日,何恤东南万里粮。zāo chéng ruò zhí kāi yuán rì,hé xù dōng nán wàn lǐ liáng。

再和呈二首

吕南公

茂林修竹旧时乡,争得安闲两鬓苍。mào lín xiū zhú jiù shí xiāng,zhēng dé ān xián liǎng bìn cāng。
长忆樵渔有山涧,岂论勋业到旗常。zhǎng yì qiáo yú yǒu shān jiàn,qǐ lùn xūn yè dào qí cháng。
儿童好在今初见,故旧寻来半已亡。ér tóng hǎo zài jīn chū jiàn,gù jiù xún lái bàn yǐ wáng。
此意不堪频念虑,便倾襟抱付深觞。cǐ yì bù kān pín niàn lǜ,biàn qīng jīn bào fù shēn shāng。

再用前韵奉赠升卿三十一丈

吕南公

百年此地有维桑,后庆唯公免物伤。bǎi nián cǐ dì yǒu wéi sāng,hòu qìng wéi gōng miǎn wù shāng。
早岁懿文如鸑鷟,一生纯德似羔羊。zǎo suì yì wén rú yuè zhuó,yī shēng chún dé shì gāo yáng。
人推奥学追三箧,自许宽巾贮八荒。rén tuī ào xué zhuī sān qiè,zì xǔ kuān jīn zhù bā huāng。
冷笑村田诸父老,满胸茅塞只赀粮。lěng xiào cūn tián zhū fù lǎo,mǎn xiōng máo sāi zhǐ zī liáng。

再用前韵奉赠升卿三十一丈

吕南公

好德年高富且康,就中多福荷穹苍。hǎo dé nián gāo fù qiě kāng,jiù zhōng duō fú hé qióng cāng。
吟哦有得能千首,议论无穷只五常。yín ó yǒu dé néng qiān shǒu,yì lùn wú qióng zhǐ wǔ cháng。
此日乡闾获矜式,异时风化免销亡。cǐ rì xiāng lǘ huò jīn shì,yì shí fēng huà miǎn xiāo wáng。
嗟余欲买西邻住,岁为先生祝寿觞。jiē yú yù mǎi xī lín zhù,suì wèi xiān shēng zhù shòu shāng。

金陵递中示到亨父老丈去年秋初见寄诗书捧咏无穷之意不胜私感因成四韵奉呈

吕南公

邮签初发去年书,叹息贫穷未破除。yóu qiān chū fā qù nián shū,tàn xī pín qióng wèi pò chú。
乞食君方如槛虎,贼粮我亦似卑居。qǐ shí jūn fāng rú kǎn hǔ,zéi liáng wǒ yì shì bēi jū。
有求自恨伤生酷,多难谁能虑事疏。yǒu qiú zì hèn shāng shēng kù,duō nán shuí néng lǜ shì shū。
同病相忧古来语,此情今日好欷歔。tóng bìng xiāng yōu gǔ lái yǔ,cǐ qíng jīn rì hǎo xī xū。

九月一日口号奉呈显翁文叔

吕南公

九秋未尽六秋穷,露冷风高爽气雄。jiǔ qiū wèi jǐn liù qiū qióng,lù lěng fēng gāo shuǎng qì xióng。
无事日成多事过,故乡身与异乡同。wú shì rì chéng duō shì guò,gù xiāng shēn yǔ yì xiāng tóng。
心随酒盏归愁外,眼对时花到梦中。xīn suí jiǔ zhǎn guī chóu wài,yǎn duì shí huā dào mèng zhōng。
鸿雁已南吾渐北,自怜安稳愧庞公。hóng yàn yǐ nán wú jiàn běi,zì lián ān wěn kuì páng gōng。

次韵酬朱推官

吕南公

上国辉光不许观,故园岑寂且闲眠。shàng guó huī guāng bù xǔ guān,gù yuán cén jì qiě xián mián。
无心自可齐穷达,有口皆能论圣贤。wú xīn zì kě qí qióng dá,yǒu kǒu jiē néng lùn shèng xián。
百本柔桑绕茅屋,一陂清水灌沙田。bǎi běn róu sāng rào máo wū,yī bēi qīng shuǐ guàn shā tián。
馀生饱暖聊依此,岂有高风远市廛。yú shēng bǎo nuǎn liáo yī cǐ,qǐ yǒu gāo fēng yuǎn shì chán。

寄酒伴唐彦君益

吕南公

门外水渠鸣漉漉,屋头桐叶落翩翩。mén wài shuǐ qú míng lù lù,wū tóu tóng yè luò piān piān。
向来苦旱难寻井,及此愁霖易怨天。xiàng lái kǔ hàn nán xún jǐng,jí cǐ chóu lín yì yuàn tiān。
数盏旧藏真糯液,一盘初烂壮牛肩。shù zhǎn jiù cáng zhēn nuò yè,yī pán chū làn zhuàng niú jiān。
故人忙迫城隍远,独息书床又醉眠。gù rén máng pò chéng huáng yuǎn,dú xī shū chuáng yòu zuì mián。

得乡信

吕南公

乡信迢迢出旧山,琴心先落断弦间。xiāng xìn tiáo tiáo chū jiù shān,qín xīn xiān luò duàn xián jiān。
数行文字传新事,几段悲欢破客颜。shù xíng wén zì chuán xīn shì,jǐ duàn bēi huān pò kè yán。
闻喜竹林经雪好,想怜溪水逐年闲。wén xǐ zhú lín jīng xuě hǎo,xiǎng lián xī shuǐ zhú nián xián。
征衫有泪归无计,一夜穷魂趁梦还。zhēng shān yǒu lèi guī wú jì,yī yè qióng hún chèn mèng hái。

过聂彦伦故宅

吕南公

彦伦门外旧城墙,雉堞崩销草木荒。yàn lún mén wài jiù chéng qiáng,zhì dié bēng xiāo cǎo mù huāng。
人物已成尘土去,风烟犹与岁时长。rén wù yǐ chéng chén tǔ qù,fēng yān yóu yǔ suì shí zhǎng。
绿衫科第何曾贵,白发诗书不可常。lǜ shān kē dì hé céng guì,bái fā shī shū bù kě cháng。
平昔往还吾亦预,经过此日倍凄凉。píng xī wǎng hái wú yì yù,jīng guò cǐ rì bèi qī liáng。

范十七司理见问岁除鳅蔬夜饮之约新春愆爽以八句答之

吕南公

田泥涣烂鳅怀子,圃垄肥腴菜长心。tián ní huàn làn qiū huái zi,pǔ lǒng féi yú cài zhǎng xīn。
僧镬纵然忘忌讳,书刀何忍屡残淫。sēng huò zòng rán wàng jì huì,shū dāo hé rěn lǚ cán yín。
村渔不逊财难动,澍雨无端草易深。cūn yú bù xùn cái nán dòng,shù yǔ wú duān cǎo yì shēn。
拘束学官懒复懒,坐愁佳约未能寻。jū shù xué guān lǎn fù lǎn,zuò chóu jiā yuē wèi néng xún。
2911234567»