古诗词

高赋亭二首

吕南公

事变纷纷不可防,只应人世恶忧伤。shì biàn fēn fēn bù kě fáng,zhǐ yīng rén shì è yōu shāng。
高情易与时风背,远虑空为智士忙。gāo qíng yì yǔ shí fēng bèi,yuǎn lǜ kōng wèi zhì shì máng。
感古有怀成戚戚,就书图活得遑遑。gǎn gǔ yǒu huái chéng qī qī,jiù shū tú huó dé huáng huáng。
贫穷到处乖悰况,不但他乡异故乡。pín qióng dào chù guāi cóng kuàng,bù dàn tā xiāng yì gù xiāng。
吕南公

吕南公

吕南公(约1047--1086),字次儒,简称南公。建昌军南城县丰义乡人(今江西黎川县裘坊乡一带)。北宋文学家。博涉丰富,书无不读,为文不喜缀缉陈言。熙宁中,(公元1073年左右)士方推崇王肃、马融、许慎之业,剽掠临摹之艺大行,独南公不能逐时好。一试礼闱不遇,遂退而乐室灌园,益著书,且借史笔以寓贬,以斧名齐。元佑初,(公元1086年)立十科士,曾肇疏称之欲命以官,旋卒。南公著有灌园集二十卷,《文献通考》传于世。 吕南公的作品>>

猜您喜欢

九月二十三日过黄家岭望行春门有感

吕南公

闲云泛淡水浮浮,秋色阴时刺眼愁。xián yún fàn dàn shuǐ fú fú,qiū sè yīn shí cì yǎn chóu。
十载未成三窟计,一身长带百年忧。shí zài wèi chéng sān kū jì,yī shēn zhǎng dài bǎi nián yōu。
逢人语笑非良味,洒面尘埃岂自由。féng rén yǔ xiào fēi liáng wèi,sǎ miàn chén āi qǐ zì yóu。
望见故山归不得,小栏高槛更回头。wàng jiàn gù shān guī bù dé,xiǎo lán gāo kǎn gèng huí tóu。

五贤堂

吕南公

汉唐相望向千年,此地追崇祇五贤。hàn táng xiāng wàng xiàng qiān nián,cǐ dì zhuī chóng qí wǔ xián。
器业不同流俗浅,声容终得后人传。qì yè bù tóng liú sú qiǎn,shēng róng zhōng dé hòu rén chuán。
壁间碑版敲新墨,砌下莓苔长野钱。bì jiān bēi bǎn qiāo xīn mò,qì xià méi tái zhǎng yě qián。
何似淫祠专祸福,歌吹士女日諠阗。hé shì yín cí zhuān huò fú,gē chuī shì nǚ rì xuān tián。

橘林居士题载溪馆壁

吕南公

云冻月笼影,风生水涩寒。yún dòng yuè lóng yǐng,fēng shēng shuǐ sè hán。
故人真似雪,何必到门阑。gù rén zhēn shì xuě,hé bì dào mén lán。

寄茶李侍禁

吕南公

东塞将军日月闲,五兵不试坐云间。dōng sāi jiāng jūn rì yuè xián,wǔ bīng bù shì zuò yún jiān。
却因睡思侵书卷,送与茶瓯解壮颜。què yīn shuì sī qīn shū juǎn,sòng yǔ chá ōu jiě zhuàng yán。

过虎林渡

吕南公

淮南行尽到江南,野渡风高送晚帆。huái nán xíng jǐn dào jiāng nán,yě dù fēng gāo sòng wǎn fān。
五五长亭莫回首,向来穷泪已盈衫。wǔ wǔ zhǎng tíng mò huí shǒu,xiàng lái qióng lèi yǐ yíng shān。

戏题白鹤观

吕南公

八月风高宇宙清,银河秋浪到天声。bā yuè fēng gāo yǔ zhòu qīng,yín hé qiū làng dào tiān shēng。
门前合有仙槎过,会待参随上玉京。mén qián hé yǒu xiān chá guò,huì dài cān suí shàng yù jīng。

戏题妙灵观怪松

吕南公

二十年前看怒龙,鳞鬐半已召雷风。èr shí nián qián kàn nù lóng,lín qí bàn yǐ zhào léi fēng。
至今未拂层霄去,可是怀文与我同。zhì jīn wèi fú céng xiāo qù,kě shì huái wén yǔ wǒ tóng。

晓雨

吕南公

晓雨彭彭发旧泥,田家拆壁备朝炊。xiǎo yǔ péng péng fā jiù ní,tián jiā chāi bì bèi cháo chuī。
无数星辰一轮月,夜来空似欲晴时。wú shù xīng chén yī lún yuè,yè lái kōng shì yù qíng shí。

重过福兴院

吕南公

重过山寺借床眠,屈指前游已七年。zhòng guò shān sì jiè chuáng mián,qū zhǐ qián yóu yǐ qī nián。
文字转工身转困,被僧相问却悽然。wén zì zhuǎn gōng shēn zhuǎn kùn,bèi sēng xiāng wèn què qī rán。

重过福兴院

吕南公

乞钱谋食总悠悠,两事平生话亦羞。qǐ qián móu shí zǒng yōu yōu,liǎng shì píng shēng huà yì xiū。
何意茂林修竹下,今年还得一回游。hé yì mào lín xiū zhú xià,jīn nián hái dé yī huí yóu。

和道先雨中栽花

吕南公

二月前头雨意回,移花趁雨破青苔。èr yuè qián tóu yǔ yì huí,yí huā chèn yǔ pò qīng tái。
芳根得地春工敏,定有新英次第开。fāng gēn dé dì chūn gōng mǐn,dìng yǒu xīn yīng cì dì kāi。

和道先雨中栽花

吕南公

旋封旋筑带霏微,赢得浇瓶不用携。xuán fēng xuán zhù dài fēi wēi,yíng dé jiāo píng bù yòng xié。
众草自今常避地,主人来绕渐成蹊。zhòng cǎo zì jīn cháng bì dì,zhǔ rén lái rào jiàn chéng qī。

题药录

吕南公

华佗气绝钓台侧,扁鹊坟荒浚水边。huá tuó qì jué diào tái cè,biǎn què fén huāng jùn shuǐ biān。
末俗好财无妙智,此书何日似鱼筌。mò sú hǎo cái wú miào zhì,cǐ shū hé rì shì yú quán。

茶铛

吕南公

宾榻萧萧午户开,松枝火尽半寒灰。bīn tà xiāo xiāo wǔ hù kāi,sōng zhī huǒ jǐn bàn hán huī。
主人欲就游仙梦,休愿煎茶醒睡来。zhǔ rén yù jiù yóu xiān mèng,xiū yuàn jiān chá xǐng shuì lái。

风雨

吕南公

风雨萧萧夜漏沈,北窗灯影见伤心。fēng yǔ xiāo xiāo yè lòu shěn,běi chuāng dēng yǐng jiàn shāng xīn。
从今莫更言沧海,只合思量此恨深。cóng jīn mò gèng yán cāng hǎi,zhǐ hé sī liàng cǐ hèn shēn。