古诗词

清明日再题高赋亭

吕南公

二年来作旅行人,节物相逢但感情。èr nián lái zuò lǚ xíng rén,jié wù xiāng féng dàn gǎn qíng。
彭蠡湖边看竞渡,摐阳山畔过清明。péng lí hú biān kàn jìng dù,chuāng yáng shān pàn guò qīng míng。
游神杳默皆愁意,倾耳寻常得恨声。yóu shén yǎo mò jiē chóu yì,qīng ěr xún cháng dé hèn shēng。
若有桑麻三亩地,肯将高迹学蓬萍。ruò yǒu sāng má sān mǔ dì,kěn jiāng gāo jì xué péng píng。
吕南公

吕南公

吕南公(约1047--1086),字次儒,简称南公。建昌军南城县丰义乡人(今江西黎川县裘坊乡一带)。北宋文学家。博涉丰富,书无不读,为文不喜缀缉陈言。熙宁中,(公元1073年左右)士方推崇王肃、马融、许慎之业,剽掠临摹之艺大行,独南公不能逐时好。一试礼闱不遇,遂退而乐室灌园,益著书,且借史笔以寓贬,以斧名齐。元佑初,(公元1086年)立十科士,曾肇疏称之欲命以官,旋卒。南公著有灌园集二十卷,《文献通考》传于世。 吕南公的作品>>

猜您喜欢

奉寄子发

吕南公

春雷动地竹牙生,社雨淋冈蕨臂擎。chūn léi dòng dì zhú yá shēng,shè yǔ lín gāng jué bì qíng。
田野杯盘容我饱,牛羊鼎俎为谁荣。tián yě bēi pán róng wǒ bǎo,niú yáng dǐng zǔ wèi shuí róng。
能无智虑随天转,未有工夫与俗争。néng wú zhì lǜ suí tiān zhuǎn,wèi yǒu gōng fū yǔ sú zhēng。
苦忆南园江健令,解于忙处用闲情。kǔ yì nán yuán jiāng jiàn lìng,jiě yú máng chù yòng xián qíng。

奉寄子发

吕南公

解于忙处用闲情,绝口多财与美名。jiě yú máng chù yòng xián qíng,jué kǒu duō cái yǔ měi míng。
剥啄至门方就枕,毕逋归树却催耕。bō zhuó zhì mén fāng jiù zhěn,bì bū guī shù què cuī gēng。
烧香事佛人俱佞,曳屣歌诗我亦清。shāo xiāng shì fú rén jù nìng,yè xǐ gē shī wǒ yì qīng。
笋蕨又芳春酒冽,相思何计可同倾。sǔn jué yòu fāng chūn jiǔ liè,xiāng sī hé jì kě tóng qīng。

戏题白鹤观

吕南公

辽海沈沈信息稀,苍松枯尽草侵扉。liáo hǎi shěn shěn xìn xī xī,cāng sōng kū jǐn cǎo qīn fēi。
楼台有字知年岁,城郭无人辨是非。lóu tái yǒu zì zhī nián suì,chéng guō wú rén biàn shì fēi。
像座风轻蛛作网,醮坛春老藓成围。xiàng zuò fēng qīng zhū zuò wǎng,jiào tán chūn lǎo xiǎn chéng wéi。
道翁久蓄瑶琴意,莫为闲名取次挥。dào wēng jiǔ xù yáo qín yì,mò wèi xián míng qǔ cì huī。

南丰道中口占

吕南公

冷雨迷蒙懒举头,望中恐得故乡愁。lěng yǔ mí méng lǎn jǔ tóu,wàng zhōng kǒng dé gù xiāng chóu。
梅经旧腊香犹在,水被东风冻已收。méi jīng jiù là xiāng yóu zài,shuǐ bèi dōng fēng dòng yǐ shōu。
鸟喜春和纷格磔,马嫌泥滑转夷犹。niǎo xǐ chūn hé fēn gé zhé,mǎ xián ní huá zhuǎn yí yóu。
人生只有安居好,可奈安居不易求。rén shēng zhǐ yǒu ān jū hǎo,kě nài ān jū bù yì qiú。

野菜

吕南公

采采新英出远冈,生香不断冷垂浆。cǎi cǎi xīn yīng chū yuǎn gāng,shēng xiāng bù duàn lěng chuí jiāng。
地神手老皮先紫,山鬼肠饥色更苍。dì shén shǒu lǎo pí xiān zǐ,shān guǐ cháng jī sè gèng cāng。
野馔自宜清品味,世情谁识淡馨香。yě zhuàn zì yí qīng pǐn wèi,shì qíng shuí shí dàn xīn xiāng。
旧林春草盘飧惯,忆共邻翁踞坐尝。jiù lín chūn cǎo pán sūn guàn,yì gòng lín wēng jù zuò cháng。

秋堂

吕南公

秋堂灯烛夜辉辉,照我书边泪湿衣。qiū táng dēng zhú yè huī huī,zhào wǒ shū biān lèi shī yī。
何术更堪图惬快,平生已是足乖违。hé shù gèng kān tú qiè kuài,píng shēng yǐ shì zú guāi wéi。
悠悠客路和愁往,杳杳青山借梦归。yōu yōu kè lù hé chóu wǎng,yǎo yǎo qīng shān jiè mèng guī。
虫响风鸣俱有恨,惊残二十七年非。chóng xiǎng fēng míng jù yǒu hèn,jīng cán èr shí qī nián fēi。

过列岫轩辄题小诗

吕南公

槛前清沼一奁披,墙外横山百马肥。kǎn qián qīng zhǎo yī lián pī,qiáng wài héng shān bǎi mǎ féi。
长使座中知爽气,岂烦天际问修眉。zhǎng shǐ zuò zhōng zhī shuǎng qì,qǐ fán tiān jì wèn xiū méi。
留宾出酒人皆喜,不语看云众未知。liú bīn chū jiǔ rén jiē xǐ,bù yǔ kàn yún zhòng wèi zhī。
饶借俗儒谭尔雅,主公偏重谢家诗。ráo jiè sú rú tán ěr yǎ,zhǔ gōng piān zhòng xiè jiā shī。

赠叔宪

吕南公

轩昂不肯事雕锼,放却名缰已十秋。xuān áng bù kěn shì diāo sōu,fàng què míng jiāng yǐ shí qiū。
举世有为皆负累,百年无闷更何求。jǔ shì yǒu wèi jiē fù lèi,bǎi nián wú mèn gèng hé qiú。
长驱好意归吟笔,笑领真风贮酒瓯。zhǎng qū hǎo yì guī yín bǐ,xiào lǐng zhēn fēng zhù jiǔ ōu。
嫌我生涯非濩落,纸编寒夜困灯油。xián wǒ shēng yá fēi huò luò,zhǐ biān hán yè kùn dēng yóu。

赠王九

吕南公

李杜是非张相国,曹刘忌惮吕将军。lǐ dù shì fēi zhāng xiāng guó,cáo liú jì dàn lǚ jiāng jūn。
异时各有凌人气,此日何妨负我文。yì shí gè yǒu líng rén qì,cǐ rì hé fáng fù wǒ wén。
议谕当如山顶石,光荣会似雨馀云。yì yù dāng rú shān dǐng shí,guāng róng huì shì yǔ yú yún。
恨君不悔邯郸步,希世功夫枉十分。hèn jūn bù huǐ hán dān bù,xī shì gōng fū wǎng shí fēn。

尘土

吕南公

尘土营营自满城,此间赏望四时清。chén tǔ yíng yíng zì mǎn chéng,cǐ jiān shǎng wàng sì shí qīng。
朝看云树吟天末,夜对溪光醉月明。cháo kàn yún shù yín tiān mò,yè duì xī guāng zuì yuè míng。
只见渔樵真气象,岂知廛市细纷争。zhǐ jiàn yú qiáo zhēn qì xiàng,qǐ zhī chán shì xì fēn zhēng。
座中更挂庸儿榻,未识冰壶有旧名。zuò zhōng gèng guà yōng ér tà,wèi shí bīng hú yǒu jiù míng。

道卿上人新作塔亭准拟寿终乞余题诗

吕南公

道人八十转康宁,却效浮屠起竁亭。dào rén bā shí zhuǎn kāng níng,què xiào fú tú qǐ cuì tíng。
日月无穷终系数,乾坤有坏亦因形。rì yuè wú qióng zhōng xì shù,qián kūn yǒu huài yì yīn xíng。
未张云鹤萧萧影,先养松楸郁郁青。wèi zhāng yún hè xiāo xiāo yǐng,xiān yǎng sōng qiū yù yù qīng。
究竟会应逢逸少,为师重勒雁门铭。jiū jìng huì yīng féng yì shǎo,wèi shī zhòng lēi yàn mén míng。

寄观上人

吕南公

袈裟初带帝城尘,便咏南陔望白云。jiā shā chū dài dì chéng chén,biàn yǒng nán gāi wàng bái yún。
贾岛未为穷主簿,汤休何事小参军。jiǎ dǎo wèi wèi qióng zhǔ bù,tāng xiū hé shì xiǎo cān jūn。
古书似我闲千卷,山酒从谁尽十分。gǔ shū shì wǒ xián qiān juǎn,shān jiǔ cóng shuí jǐn shí fēn。
正是诸生薄韩柳,劝师绝口莫言文。zhèng shì zhū shēng báo hán liǔ,quàn shī jué kǒu mò yán wén。

寄上山阳太守屯田

吕南公

故国无田只一瓢,儒冠相误感萍漂。gù guó wú tián zhǐ yī piáo,rú guān xiāng wù gǎn píng piāo。
虞翻骨相终迍滞,许劭题评漫借饶。yú fān gǔ xiāng zhōng zhūn zhì,xǔ shào tí píng màn jiè ráo。
已养道心忘贵贱,故应荣分任渔樵。yǐ yǎng dào xīn wàng guì jiàn,gù yīng róng fēn rèn yú qiáo。
文章解颂贤人业,更坐看君立九霄。wén zhāng jiě sòng xián rén yè,gèng zuò kàn jūn lì jiǔ xiāo。

献翰林太守

吕南公

欲辞铃阁重徘徊,世路无人计实材。yù cí líng gé zhòng pái huái,shì lù wú rén jì shí cái。
宾榻少因高士下,醴樽多向俗儒开。bīn tà shǎo yīn gāo shì xià,lǐ zūn duō xiàng sú rú kāi。
孤踪此日叨馀论,直笔他年倚上台。gū zōng cǐ rì dāo yú lùn,zhí bǐ tā nián yǐ shàng tái。
召节不迟天陛远,辍耕朝夕为公来。zhào jié bù chí tiān bì yuǎn,chuò gēng cháo xī wèi gōng lái。

和酬道先高秋见寄之句

吕南公

眼看金菊木芙蓉,想见严城此景同。yǎn kàn jīn jú mù fú róng,xiǎng jiàn yán chéng cǐ jǐng tóng。
儒术凋零归故纸,岁华催趁入衰翁。rú shù diāo líng guī gù zhǐ,suì huá cuī chèn rù shuāi wēng。
千秋治乱三钟酒,万里关河一亩宫。qiān qiū zhì luàn sān zhōng jiǔ,wàn lǐ guān hé yī mǔ gōng。
南鹞北鹰方得志,更谁迂阔问哀鸿。nán yào běi yīng fāng dé zhì,gèng shuí yū kuò wèn āi hóng。