古诗词

哭邓氏女兄

吕南公

东田嶂下古荒村,又向荆榛占一坟。dōng tián zhàng xià gǔ huāng cūn,yòu xiàng jīng zhēn zhàn yī fén。
寒苦到今初是了,荣枯从此更休分。hán kǔ dào jīn chū shì le,róng kū cóng cǐ gèng xiū fēn。
棺旁乳女随遗褓,膝下亡男恨白云。guān páng rǔ nǚ suí yí bǎo,xī xià wáng nán hèn bái yún。
共系人间酸鼻事,欲言聊复泪纷纷。gòng xì rén jiān suān bí shì,yù yán liáo fù lèi fēn fēn。
吕南公

吕南公

吕南公(约1047--1086),字次儒,简称南公。建昌军南城县丰义乡人(今江西黎川县裘坊乡一带)。北宋文学家。博涉丰富,书无不读,为文不喜缀缉陈言。熙宁中,(公元1073年左右)士方推崇王肃、马融、许慎之业,剽掠临摹之艺大行,独南公不能逐时好。一试礼闱不遇,遂退而乐室灌园,益著书,且借史笔以寓贬,以斧名齐。元佑初,(公元1086年)立十科士,曾肇疏称之欲命以官,旋卒。南公著有灌园集二十卷,《文献通考》传于世。 吕南公的作品>>

猜您喜欢

送傅亨父

吕南公

相公坐东府,简拔无留才。xiāng gōng zuò dōng fǔ,jiǎn bá wú liú cái。
贤良得帅权,志与冯赵偕。xián liáng dé shuài quán,zhì yǔ féng zhào xié。
以策屈群力,勃如飞蚊来。yǐ cè qū qún lì,bó rú fēi wén lái。
河湟多新田,陇渭少惊埃。hé huáng duō xīn tián,lǒng wèi shǎo jīng āi。
壮矣功利举,趣时各贤哉。zhuàng yǐ gōng lì jǔ,qù shí gè xián zāi。
谁言夫子喙,不在此日开。shuí yán fū zi huì,bù zài cǐ rì kāi。
手把经纶书,想望黄金台。shǒu bǎ jīng lún shū,xiǎng wàng huáng jīn tái。
相期衢道亨,纸墨皆云雷。xiāng qī qú dào hēng,zhǐ mò jiē yún léi。
腊雪拍马睫,朔风穿仆怀。là xuě pāi mǎ jié,shuò fēng chuān pū huái。
虽云行路难,足免壮士哀。suī yún xíng lù nán,zú miǎn zhuàng shì āi。
去去合利见,少微近三台。qù qù hé lì jiàn,shǎo wēi jìn sān tái。
得志亦遄归,我有贺酒杯。dé zhì yì chuán guī,wǒ yǒu hè jiǔ bēi。

和得茶杂韵

吕南公

衰翁脾病怯饮茶,不但嗜酒成雄夸。shuāi wēng pí bìng qiè yǐn chá,bù dàn shì jiǔ chéng xióng kuā。
夜长昼短读书苦,伫待鸡鸣愁日斜。yè zhǎng zhòu duǎn dú shū kǔ,zhù dài jī míng chóu rì xié。
秋蔬搜肠酒正恶,踏炉火慢煎双脚。qiū shū sōu cháng jiǔ zhèng è,tà lú huǒ màn jiān shuāng jiǎo。
偶然接得西安角,险欲冲尘送高阁。ǒu rán jiē dé xī ān jiǎo,xiǎn yù chōng chén sòng gāo gé。
沉吟却忆陈公子,惯在京华看贡篚。chén yín què yì chén gōng zi,guàn zài jīng huá kàn gòng fěi。
蒙山顾渚建溪春,花乳清泠遍知味。méng shān gù zhǔ jiàn xī chūn,huā rǔ qīng líng biàn zhī wèi。
今来下国深秋景,酒厚花稀心未醒。jīn lái xià guó shēn qiū jǐng,jiǔ hòu huā xī xīn wèi xǐng。
盱水中泠亦试烹,岂须奔走扬州井。xū shuǐ zhōng líng yì shì pēng,qǐ xū bēn zǒu yáng zhōu jǐng。

延陵行

吕南公

莫爱倾城名,名高祸将作。mò ài qīng chéng míng,míng gāo huò jiāng zuò。
莫嫁多才郎,才多情义薄。mò jià duō cái láng,cái duō qíng yì báo。
君不见季伦不保绿珠命,长卿终负文君托。jūn bù jiàn jì lún bù bǎo lǜ zhū mìng,zhǎng qīng zhōng fù wén jūn tuō。
岂如延陵庑下赁舂人,无色无才贫且乐。qǐ rú yán líng wǔ xià lìn chōng rén,wú sè wú cái pín qiě lè。

乌翩翩行

吕南公

乌翩翩,鱼漉漉,陂湖漫漫浮穷肉。wū piān piān,yú lù lù,bēi hú màn màn fú qióng ròu。
贫民疫死尸且坏,冢儿忍看熏墙屋。pín mín yì sǐ shī qiě huài,zhǒng ér rěn kàn xūn qiáng wū。
桐棺一寸无钱置,亦可裸埋难乞地。tóng guān yī cùn wú qián zhì,yì kě luǒ mái nán qǐ dì。
绳挛箦载肩负?,暮夜间关来此弃。shéng luán zé zài jiān fù,mù yè jiān guān lái cǐ qì。
哀号数声泪淋沥,归掩柴荆邻寂寂。āi hào shù shēng lèi lín lì,guī yǎn chái jīng lín jì jì。
官家政令如文王,日月不为盆下光。guān jiā zhèng lìng rú wén wáng,rì yuè bù wèi pén xià guāng。

黄茅行

吕南公

黄茅飒飒天垂雺,夜宿野亭行旅共。huáng máo sà sà tiān chuí wù,yè sù yě tíng xíng lǚ gòng。
看看灯火问他乡,听说艰虞各悲痛。kàn kàn dēng huǒ wèn tā xiāng,tīng shuō jiān yú gè bēi tòng。
早年转货河东北,亦熟淄青涉梁宋。zǎo nián zhuǎn huò hé dōng běi,yì shú zī qīng shè liáng sòng。
民生富裕利源宽,所至如家忘勒鞚。mín shēng fù yù lì yuán kuān,suǒ zhì rú jiā wàng lēi kòng。
晚来凶札作饥馑,首尾七春荒播种。wǎn lái xiōng zhá zuò jī jǐn,shǒu wěi qī chūn huāng bō zhǒng。
已知人物俱流亡,只有室庐齐歇空。yǐ zhī rén wù jù liú wáng,zhǐ yǒu shì lú qí xiē kōng。
回旋却走向淮浙,并值纷纷叹饥冻。huí xuán què zǒu xiàng huái zhè,bìng zhí fēn fēn tàn jī dòng。
积尸狼籍臭相兼,无异烂鱼藏暑瓮。jī shī láng jí chòu xiāng jiān,wú yì làn yú cáng shǔ wèng。
去秋关陕谷将稔,践嚼忽惊黄鼠众。qù qiū guān shǎn gǔ jiāng rěn,jiàn jué hū jīng huáng shǔ zhòng。
正忧飞挽负洮岷,敢论仓箱稀食用。zhèng yōu fēi wǎn fù táo mín,gǎn lùn cāng xiāng xī shí yòng。
昨闻王师又南伐,熊罴十万临诸洞。zuó wén wáng shī yòu nán fá,xióng pí shí wàn lín zhū dòng。
荆潭五岭皆宿兵,日费千金谁运送。jīng tán wǔ lǐng jiē sù bīng,rì fèi qiān jīn shuí yùn sòng。
闽州旁助早成乏,何况匹夫图窃弄。mǐn zhōu páng zhù zǎo chéng fá,hé kuàng pǐ fū tú qiè nòng。
三川迢递未得归,悬想讵能馀赋贡。sān chuān tiáo dì wèi dé guī,xuán xiǎng jù néng yú fù gòng。
独称江国久丰足,游历如今愁更重。dú chēng jiāng guó jiǔ fēng zú,yóu lì rú jīn chóu gèng zhòng。
旱伤水剥疫疠频,何处商廛犹佚纵。hàn shāng shuǐ bō yì lì pín,hé chù shāng chán yóu yì zòng。
囷京少食但萧屑,寇盗乘虚还扇动。qūn jīng shǎo shí dàn xiāo xiè,kòu dào chéng xū hái shàn dòng。
一宵此地漫安身,万里故园难入梦。yī xiāo cǐ dì màn ān shēn,wàn lǐ gù yuán nán rù mèng。
喓喓鸡唱侵枕脚,淡淡晓光穿屋缝。yāo yāo jī chàng qīn zhěn jiǎo,dàn dàn xiǎo guāng chuān wū fèng。
去矣东西勿复言,文臣方献升平颂。qù yǐ dōng xī wù fù yán,wén chén fāng xiàn shēng píng sòng。

迟晚行

吕南公

少年踊跃希卿宰,迟晚徒思老江海。shǎo nián yǒng yuè xī qīng zǎi,chí wǎn tú sī lǎo jiāng hǎi。
吾道淹衰发渐凋,壮图销铄田今买。wú dào yān shuāi fā jiàn diāo,zhuàng tú xiāo shuò tián jīn mǎi。
文苑锋铓稍收戢,醉乡朋旧多携解。wén yuàn fēng máng shāo shōu jí,zuì xiāng péng jiù duō xié jiě。
唯有愤世嫉邪心,自计终天不能改。wéi yǒu fèn shì jí xié xīn,zì jì zhōng tiān bù néng gǎi。

呜呼行为闽寇屡动州郡无兵而作

吕南公

君不见熙宁宰相经纶苦,不肯养兵累神武。jūn bù jiàn xī níng zǎi xiāng jīng lún kǔ,bù kěn yǎng bīng lèi shén wǔ。
多时州郡罢招军,欲责耕民为战伍。duō shí zhōu jùn bà zhāo jūn,yù zé gēng mín wèi zhàn wǔ。
诏书一日下九天,守令宣布周乡田。zhào shū yī rì xià jiǔ tiān,shǒu lìng xuān bù zhōu xiāng tián。
十家嗟吁百家和,父子握手悲残年。shí jiā jiē xū bǎi jiā hé,fù zi wò shǒu bēi cán nián。
干戈不与锄耰杂,此道几回轮历甲。gàn gē bù yǔ chú yōu zá,cǐ dào jǐ huí lún lì jiǎ。
未能井牧似三王,何用匆匆谋混合。wèi néng jǐng mù shì sān wáng,hé yòng cōng cōng móu hùn hé。
舆情有幸闻旒扆,敛鼓收旗防怨谤。yú qíng yǒu xìng wén liú yǐ,liǎn gǔ shōu qí fáng yuàn bàng。
尔来下国稍自安,其奈兵防已颓毁。ěr lái xià guó shāo zì ān,qí nài bīng fáng yǐ tuí huǐ。
大城有兵不千百,小城更少几许力。dà chéng yǒu bīng bù qiān bǎi,xiǎo chéng gèng shǎo jǐ xǔ lì。
一夫窃发数县惊,坐恐饥癯皆盗贼。yī fū qiè fā shù xiàn jīng,zuò kǒng jī qú jiē dào zéi。
承平久矣称繁富,儒生枉被高谈误。chéng píng jiǔ yǐ chēng fán fù,rú shēng wǎng bèi gāo tán wù。
同声敷奏尽哀矜,引手施行皆耗蠹。tóng shēng fū zòu jǐn āi jīn,yǐn shǒu shī xíng jiē hào dù。
居不得宁辑,财安能充裕。jū bù dé níng jí,cái ān néng chōng yù。
呜呼,争得略如开元姚宋之民人,万里东南开夜户。wū hū,zhēng dé lüè rú kāi yuán yáo sòng zhī mín rén,wàn lǐ dōng nán kāi yè hù。

别离

吕南公

东家卖儿价何卑,西家弃妇声更悲。dōng jiā mài ér jià hé bēi,xī jiā qì fù shēng gèng bēi。
得钱未足三日饱,既别岂有归来时。dé qián wèi zú sān rì bǎo,jì bié qǐ yǒu guī lái shí。
山如高城路如线,回首难言泪盈面。shān rú gāo chéng lù rú xiàn,huí shǒu nán yán lèi yíng miàn。
蝼蚁沟渠处处同,短长不复能相见。lóu yǐ gōu qú chù chù tóng,duǎn zhǎng bù fù néng xiāng jiàn。

别离

吕南公

死别离,未如生别苦。sǐ bié lí,wèi rú shēng bié kǔ。
绸缪恩意无穷处,忽作乖违成陌路。chóu móu ēn yì wú qióng chù,hū zuò guāi wéi chéng mò lù。
非缘官诛与私劫,忍令弃置随童妾。fēi yuán guān zhū yǔ sī jié,rěn lìng qì zhì suí tóng qiè。
夷齐不可人人学,争得腹空无悚慑。yí qí bù kě rén rén xué,zhēng dé fù kōng wú sǒng shè。
生别苦,此苦无尽期,百年泉下亦衔悲。shēng bié kǔ,cǐ kǔ wú jǐn qī,bǎi nián quán xià yì xián bēi。
娶归养儿畏不早,何知此日难相保。qǔ guī yǎng ér wèi bù zǎo,hé zhī cǐ rì nán xiāng bǎo。

贫妇叹

吕南公

昨日良人死穷独,粮空子幼身自哭。zuó rì liáng rén sǐ qióng dú,liáng kōng zi yòu shēn zì kū。
卖衣葬罢急谋嫁,富翁立待封居屋。mài yī zàng bà jí móu jià,fù wēng lì dài fēng jū wū。
夫妻寒贱恩亦深,缞麻终制非无心。fū qī hán jiàn ēn yì shēn,cuī má zhōng zhì fēi wú xīn。
饥肠雷鸣无可奈,礼法虽存何足赖。jī cháng léi míng wú kě nài,lǐ fǎ suī cún hé zú lài。

教学叹

吕南公

卑卑穷生无令图,偶开浊眼窥字书。bēi bēi qióng shēng wú lìng tú,ǒu kāi zhuó yǎn kuī zì shū。
村田子弟念笔札,邀请禀访同师儒。cūn tián zi dì niàn bǐ zhá,yāo qǐng bǐng fǎng tóng shī rú。
远防斗讼习诡讦,近就财利评侵渔。yuǎn fáng dòu sòng xí guǐ jié,jìn jiù cái lì píng qīn yú。
行身便事世所幸,先王教道徒迂疏。xíng shēn biàn shì shì suǒ xìng,xiān wáng jiào dào tú yū shū。
君不见官家设庠校,俊士罗冠裾。jūn bù jiàn guān jiā shè xiáng xiào,jùn shì luó guān jū。
亦工细丽苟荣禄,谁复高远稽坟谟。yì gōng xì lì gǒu róng lù,shuí fù gāo yuǎn jī fén mó。
本期教学敦风俗,今如附子充饥腹。běn qī jiào xué dūn fēng sú,jīn rú fù zi chōng jī fù。

勿愿寿

吕南公

勿愿寿,寿不利贫袛利富。wù yuàn shòu,shòu bù lì pín dī lì fù。
君不见生平龌龊南邻翁,绮纨合杂歌鼓雄。jūn bù jiàn shēng píng wò chuò nán lín wēng,qǐ wán hé zá gē gǔ xióng。
子孙奢华百事便,死后祭葬如王公。zi sūn shē huá bǎi shì biàn,sǐ hòu jì zàng rú wáng gōng。
西家老人晓稼穑,白发空多缺衣食。xī jiā lǎo rén xiǎo jià sè,bái fā kōng duō quē yī shí。
儿孱妻病盆甑乾,静卧藜床冷无席。ér càn qī bìng pén zèng qián,jìng wò lí chuáng lěng wú xí。

壮士胆歌

吕南公

非灾非祥何所出,回天转地成慌惚。fēi zāi fēi xiáng hé suǒ chū,huí tiān zhuǎn dì chéng huāng hū。
蓬莱金曜急食昴,矫矫霜虹横贯日。péng lái jīn yào jí shí mǎo,jiǎo jiǎo shuāng hóng héng guàn rì。
帝尊万乘勿致威,大兵如火无所施。dì zūn wàn chéng wù zhì wēi,dà bīng rú huǒ wú suǒ shī。
擒龙扼虎无所克,手引存亡才顷刻。qín lóng è hǔ wú suǒ kè,shǒu yǐn cún wáng cái qǐng kè。
事无今古用则灵,用时天下毛发惊。shì wú jīn gǔ yòng zé líng,yòng shí tiān xià máo fā jīng。
能将义勇发至诚,壮士之胆君勿轻。néng jiāng yì yǒng fā zhì chéng,zhuàng shì zhī dǎn jūn wù qīng。

恩雠必报歌

吕南公

苏相东归施不妄,栾公得位言何壮。sū xiāng dōng guī shī bù wàng,luán gōng dé wèi yán hé zhuàng。
恩雠必报真丈夫,不苟而已焉知馀。ēn chóu bì bào zhēn zhàng fū,bù gǒu ér yǐ yān zhī yú。
浮生百岁飘风速,胡为顾慕甘侵辱。fú shēng bǎi suì piāo fēng sù,hú wèi gù mù gān qīn rǔ。
道之至实先吾身,纷纷毁誉何足闻。dào zhī zhì shí xiān wú shēn,fēn fēn huǐ yù hé zú wén。

西风

吕南公

西风一夜飕飕动,冷触病身增疾痛。xī fēng yī yè sōu sōu dòng,lěng chù bìng shēn zēng jí tòng。
卧听促织不成眠,起望明星还内讼。wò tīng cù zhī bù chéng mián,qǐ wàng míng xīng hái nèi sòng。
十年客路过秋色,五亩故园停岁种。shí nián kè lù guò qiū sè,wǔ mǔ gù yuán tíng suì zhǒng。
学如观海只自奇,文似屠龙竟谁用。xué rú guān hǎi zhǐ zì qí,wén shì tú lóng jìng shuí yòng。
情知至足在饱暖,何事低心随荐贡。qíng zhī zhì zú zài bǎo nuǎn,hé shì dī xīn suí jiàn gòng。
桀溺从初岂有官,接舆却是能歌凤。jié nì cóng chū qǐ yǒu guān,jiē yú què shì néng gē fèng。
今虽未借邯郸枕,昔曾屡叹南柯梦。jīn suī wèi jiè hán dān zhěn,xī céng lǚ tàn nán kē mèng。
哿矣归哉有近期,会将物我分轻重。gě yǐ guī zāi yǒu jìn qī,huì jiāng wù wǒ fēn qīng zhòng。