古诗词

陪道先兄游麻源辄赋二小诗

吕南公

借得篮舆便出城,山光门外望西行。jiè dé lán yú biàn chū chéng,shān guāng mén wài wàng xī xíng。
昨宵偶雨路尘少,今日好风林霭轻。zuó xiāo ǒu yǔ lù chén shǎo,jīn rì hǎo fēng lín ǎi qīng。
有竹人家庭院秀,避驺樵客面颜生。yǒu zhú rén jiā tíng yuàn xiù,bì zōu qiáo kè miàn yán shēng。
溪田桥北驼鞍岭,犹记当年志未平。xī tián qiáo běi tuó ān lǐng,yóu jì dāng nián zhì wèi píng。
吕南公

吕南公

吕南公(约1047--1086),字次儒,简称南公。建昌军南城县丰义乡人(今江西黎川县裘坊乡一带)。北宋文学家。博涉丰富,书无不读,为文不喜缀缉陈言。熙宁中,(公元1073年左右)士方推崇王肃、马融、许慎之业,剽掠临摹之艺大行,独南公不能逐时好。一试礼闱不遇,遂退而乐室灌园,益著书,且借史笔以寓贬,以斧名齐。元佑初,(公元1086年)立十科士,曾肇疏称之欲命以官,旋卒。南公著有灌园集二十卷,《文献通考》传于世。 吕南公的作品>>

猜您喜欢

题河源诸兄壁

吕南公

不见诸兄十载稀,重来问事只伤悲。bù jiàn zhū xiōng shí zài xī,zhòng lái wèn shì zhǐ shāng bēi。
一家未有中兴地,两地皆成永感时。yī jiā wèi yǒu zhōng xīng dì,liǎng dì jiē chéng yǒng gǎn shí。
道在莫亏清白业,力微空赋鹡鸰诗。dào zài mò kuī qīng bái yè,lì wēi kōng fù jí líng shī。
吾门旧庆天如报,会向层霄得桂枝。wú mén jiù qìng tiān rú bào,huì xiàng céng xiāo dé guì zhī。

将离东洲书社留题屋壁

吕南公

偶向林间寄病躯,七看圆缺印蟾蜍。ǒu xiàng lín jiān jì bìng qū,qī kàn yuán quē yìn chán chú。
何言雾隐南山豹,只得人怜涸辙鱼。hé yán wù yǐn nán shān bào,zhǐ dé rén lián hé zhé yú。
衮衮光阴添一梦,劳劳精干落群书。gǔn gǔn guāng yīn tiān yī mèng,láo láo jīng gàn luò qún shū。
扬雄若有闲名在,此地曾经寂寞居。yáng xióng ruò yǒu xián míng zài,cǐ dì céng jīng jì mò jū。

将归南城书内乐堂壁

吕南公

野客辞乡道转孤,祗于愁上进工夫。yě kè cí xiāng dào zhuǎn gū,zhī yú chóu shàng jìn gōng fū。
乞衣借食亏豪气,弄笔翻书滞壮图。qǐ yī jiè shí kuī háo qì,nòng bǐ fān shū zhì zhuàng tú。
三径未成真隐约,五穷争现主人迂。sān jìng wèi chéng zhēn yǐn yuē,wǔ qióng zhēng xiàn zhǔ rén yū。
南归漫过庚桑国,不得留参鞅掌徒。nán guī màn guò gēng sāng guó,bù dé liú cān yāng zhǎng tú。

己酉岁归省松楸过武陵翁所居留书屋壁

吕南公

千里归来尽苦辛,见君依旧自由身。qiān lǐ guī lái jǐn kǔ xīn,jiàn jūn yī jiù zì yóu shēn。
始知绝学无文者,胜却翻书弄笔人。shǐ zhī jué xué wú wén zhě,shèng què fān shū nòng bǐ rén。
案上方经闲白日,门前车马漫红尘。àn shàng fāng jīng xián bái rì,mén qián chē mǎ màn hóng chén。
半轩风竹一樽酒,冷笑世途争富贫。bàn xuān fēng zhú yī zūn jiǔ,lěng xiào shì tú zhēng fù pín。

忆西村

吕南公

东冈西下古墩头,草木风烟事事幽。dōng gāng xī xià gǔ dūn tóu,cǎo mù fēng yān shì shì yōu。
畦垄弯环延果菜,笭箵参互献鱼鳅。qí lǒng wān huán yán guǒ cài,líng xīng cān hù xiàn yú qiū。
常开夜户夸无寇,竞拨香醅贺有秋。cháng kāi yè hù kuā wú kòu,jìng bō xiāng pēi hè yǒu qiū。
愿定此居犹未得,岂堪侥幸望公侯。yuàn dìng cǐ jū yóu wèi dé,qǐ kān jiǎo xìng wàng gōng hóu。

钟南平祠像

吕南公

天禄空虚土运崩,匹夫徒手起欃枪。tiān lù kōng xū tǔ yùn bēng,pǐ fū tú shǒu qǐ chán qiāng。
还将有限骁雄力,换得无穷跋扈名。hái jiāng yǒu xiàn xiāo xióng lì,huàn dé wú qióng bá hù míng。
已是用心贪祸乱,尚何颜面见升平。yǐ shì yòng xīn tān huò luàn,shàng hé yán miàn jiàn shēng píng。
丹青此日凝埃色,尚似忧惭问罪兵。dān qīng cǐ rì níng āi sè,shàng shì yōu cán wèn zuì bīng。

寄黄梦授机宜

吕南公

少年秋赋险横飞,晚去从军脱布衣。shǎo nián qiū fù xiǎn héng fēi,wǎn qù cóng jūn tuō bù yī。
只见乡评推孝行,岂知俗效在兵机。zhǐ jiàn xiāng píng tuī xiào xíng,qǐ zhī sú xiào zài bīng jī。
黄云古渭边烽断,春草临洮战马肥。huáng yún gǔ wèi biān fēng duàn,chūn cǎo lín táo zhàn mǎ féi。
了取功名上麟阁,莫因昼锦苦思归。le qǔ gōng míng shàng lín gé,mò yīn zhòu jǐn kǔ sī guī。

得唐彦回篇再寄

吕南公

手把封题又惨然,坐惊新句俊翩翩。shǒu bǎ fēng tí yòu cǎn rán,zuò jīng xīn jù jùn piān piān。
穷通可是俱关命,聚散由来亦系天。qióng tōng kě shì jù guān mìng,jù sàn yóu lái yì xì tiān。
此日未逃衰俗口,几时真及古人肩。cǐ rì wèi táo shuāi sú kǒu,jǐ shí zhēn jí gǔ rén jiān。
一樽酩酊难频共,况望青绫被底眠。yī zūn mǐng dīng nán pín gòng,kuàng wàng qīng líng bèi dǐ mián。

闻唐彦君益作计相过先以此寄用前韵

吕南公

见说东征计决然,梦魂迎马去翩翩。jiàn shuō dōng zhēng jì jué rán,mèng hún yíng mǎ qù piān piān。
遥怜迢递荒村路,幸对温和此日天。yáo lián tiáo dì huāng cūn lù,xìng duì wēn hé cǐ rì tiān。
意厚但青贫友眼,装轻肯赤仆夫肩。yì hòu dàn qīng pín yǒu yǎn,zhuāng qīng kěn chì pū fū jiān。
书编酒盏蒲团坐,预拟中宵未放眠。shū biān jiǔ zhǎn pú tuán zuò,yù nǐ zhōng xiāo wèi fàng mián。

缄题道先诗句尚多未和酬者因书短律奉寄

吕南公

已作醉乡贫户限,更逢诗匠恶穿裁。yǐ zuò zuì xiāng pín hù xiàn,gèng féng shī jiàng è chuān cái。
王弘一酎何曾送,崔立千篇不住来。wáng hóng yī zhòu hé céng sòng,cuī lì qiān piān bù zhù lái。
枕上精神难托梦,床头卷轴易成堆。zhěn shàng jīng shén nán tuō mèng,chuáng tóu juǎn zhóu yì chéng duī。
贺兰溪上如归去,省得衰翁合勺才。hè lán xī shàng rú guī qù,shěng dé shuāi wēng hé sháo cái。

寄邓师厚二首

吕南公

茅屋分携但偶然,蟾光今已十回圆。máo wū fēn xié dàn ǒu rán,chán guāng jīn yǐ shí huí yuán。
自存交分长长在,不用音书叠叠传。zì cún jiāo fēn zhǎng zhǎng zài,bù yòng yīn shū dié dié chuán。
无术入时犹是命,有身多病岂非天。wú shù rù shí yóu shì mìng,yǒu shēn duō bìng qǐ fēi tiān。
倦游已作南归计,只待槐梢沸早蝉。juàn yóu yǐ zuò nán guī jì,zhǐ dài huái shāo fèi zǎo chán。

寄邓师厚二首

吕南公

庾岭前头梅散漫,灊山东下水漼溰。yǔ lǐng qián tóu méi sàn màn,qián shān dōng xià shuǐ cuǐ ái。
二年时节俱为客,千里家山各未归。èr nián shí jié jù wèi kè,qiān lǐ jiā shān gè wèi guī。
俯睫游从真丑谬,方头言论易乖违。fǔ jié yóu cóng zhēn chǒu miù,fāng tóu yán lùn yì guāi wéi。
人间胜事知多少,专把凄凉属布衣。rén jiān shèng shì zhī duō shǎo,zhuān bǎ qī liáng shǔ bù yī。

金陵寄示亨父

吕南公

东游西上但差参,寒饿催躯失本心。dōng yóu xī shàng dàn chà cān,hán è cuī qū shī běn xīn。
多难有言悲运命,厌贫无意惜光阴。duō nán yǒu yán bēi yùn mìng,yàn pín wú yì xī guāng yīn。
穷通未定功名主,疾病能将少壮侵。qióng tōng wèi dìng gōng míng zhǔ,jí bìng néng jiāng shǎo zhuàng qīn。
故国渔樵应可入,寄声先为问云林。gù guó yú qiáo yīng kě rù,jì shēng xiān wèi wèn yún lín。

寄亨父

吕南公

当年勇慕古人风,坎壈无由到泽宫。dāng nián yǒng mù gǔ rén fēng,kǎn lǎn wú yóu dào zé gōng。
力命不容相斗竞,光阴从此便和同。lì mìng bù róng xiāng dòu jìng,guāng yīn cóng cǐ biàn hé tóng。
身如孟氏兼三乐,家似昌黎厌五穷。shēn rú mèng shì jiān sān lè,jiā shì chāng lí yàn wǔ qióng。
莫为明时颇惆怅,著书亦是济时功。mò wèi míng shí pǒ chóu chàng,zhù shū yì shì jì shí gōng。

再寄亨父

吕南公

匹马辞家腊雪初,二年名姓入铨书。pǐ mǎ cí jiā là xuě chū,èr nián míng xìng rù quán shū。
熊罴帅府招韩愈,邑里经筵失仲舒。xióng pí shuài fǔ zhāo hán yù,yì lǐ jīng yán shī zhòng shū。
稳把声荣收雨露,冷看交旧厌沟渠。wěn bǎ shēng róng shōu yǔ lù,lěng kàn jiāo jiù yàn gōu qú。
蓝衣定有夸乡日,为到耕村问溺沮。lán yī dìng yǒu kuā xiāng rì,wèi dào gēng cūn wèn nì jǔ。