古诗词

谢邻翁

吕南公

穷秋我何事,岁计聊支准。qióng qiū wǒ hé shì,suì jì liáo zhī zhǔn。
割稻三万斤,栽松二千本。gē dào sān wàn jīn,zāi sōng èr qiān běn。
辛勤完廪庾,颠倒粪畦畛。xīn qín wán lǐn yǔ,diān dào fèn qí zhěn。
为有空腹忧,能忘此时谨。wèi yǒu kōng fù yōu,néng wàng cǐ shí jǐn。
菘肥竞垂阴,稻美方联稛。sōng féi jìng chuí yīn,dào měi fāng lián kǔn。
自喜在丘园,年衰且优稳。zì xǐ zài qiū yuán,nián shuāi qiě yōu wěn。
天功偶不助,人力翻为窘。tiān gōng ǒu bù zhù,rén lì fān wèi jiǒng。
弥月雨连淫,交冬霜不陨。mí yuè yǔ lián yín,jiāo dōng shuāng bù yǔn。
蔬长煮有线,谷湿舂多粉。shū zhǎng zhǔ yǒu xiàn,gǔ shī chōng duō fěn。
厚望乃无聊,萧如被宫膑。hòu wàng nǎi wú liáo,xiāo rú bèi gōng bìn。
今朝二十九,看历惊秋尽。jīn cháo èr shí jiǔ,kàn lì jīng qiū jǐn。
去腊都几何,阳乌尚高隐。qù là dōu jǐ hé,yáng wū shàng gāo yǐn。
邻翁巧谭话,念我频嗟愤。lín wēng qiǎo tán huà,niàn wǒ pín jiē fèn。
杖插肯经过,单辞稍牵引。zhàng chā kěn jīng guò,dān cí shāo qiān yǐn。
上论穹昊意,窅嘿难裁忖。shàng lùn qióng hào yì,yǎo hēi nán cái cǔn。
下说倚伏端,回环恒切近。xià shuō yǐ fú duān,huí huán héng qiè jìn。
熙宁大丞相,周孔登台衮。xī níng dà chéng xiāng,zhōu kǒng dēng tái gǔn。
手运道德枢,生灵藉针诊。shǒu yùn dào dé shū,shēng líng jí zhēn zhěn。
劳神十五载,坐许无遗恨。láo shén shí wǔ zài,zuò xǔ wú yí hèn。
归卧睫未交,纷纭见矛盾。guī wò jié wèi jiāo,fēn yún jiàn máo dùn。
推称忽排毁,歌咏俄咍哂。tuī chēng hū pái huǐ,gē yǒng é hāi shěn。
蔼蔼攀附人,层霄堕污溷。ǎi ǎi pān fù rén,céng xiāo duò wū hùn。
前愚初是智,昔禹今成鲧。qián yú chū shì zhì,xī yǔ jīn chéng gǔn。
譬彼羹涴衣,仓黄可漱抆。pì bǐ gēng wò yī,cāng huáng kě shù wěn。
问君官际会,何似农藨蓘。wèn jūn guān jì huì,hé shì nóng biāo gǔn。
而以望小乖,便同身大疢。ér yǐ wàng xiǎo guāi,biàn tóng shēn dà chèn。
飘风将暴雨,自古称豪敏。piāo fēng jiāng bào yǔ,zì gǔ chēng háo mǐn。
邂逅不崇朝,谁嫌类荣槿。xiè hòu bù chóng cháo,shuí xián lèi róng jǐn。
羲和与青女,会见驱辀轸。xī hé yǔ qīng nǚ,huì jiàn qū zhōu zhěn。
昼暖夜严凝,安知不相趁。zhòu nuǎn yè yán níng,ān zhī bù xiāng chèn。
低徊向翁谢,老语真明允。dī huái xiàng wēng xiè,lǎo yǔ zhēn míng yǔn。
惭愧失路贤,吾贫固当忍。cán kuì shī lù xián,wú pín gù dāng rěn。
吕南公

吕南公

吕南公(约1047--1086),字次儒,简称南公。建昌军南城县丰义乡人(今江西黎川县裘坊乡一带)。北宋文学家。博涉丰富,书无不读,为文不喜缀缉陈言。熙宁中,(公元1073年左右)士方推崇王肃、马融、许慎之业,剽掠临摹之艺大行,独南公不能逐时好。一试礼闱不遇,遂退而乐室灌园,益著书,且借史笔以寓贬,以斧名齐。元佑初,(公元1086年)立十科士,曾肇疏称之欲命以官,旋卒。南公著有灌园集二十卷,《文献通考》传于世。 吕南公的作品>>

猜您喜欢

麻姑道中

吕南公

山翁种树不差择,桃李无穷杂松柏。shān wēng zhǒng shù bù chà zé,táo lǐ wú qióng zá sōng bǎi。
风吹阳和入芳根,万白千红映苍碧。fēng chuī yáng hé rù fāng gēn,wàn bái qiān hóng yìng cāng bì。
猴藏鸟啄人恣窥,桃李实熟无完枝。hóu cáng niǎo zhuó rén zì kuī,táo lǐ shí shú wú wán zhī。
由来未可论坚脆,松柏材成斧斤至。yóu lái wèi kě lùn jiān cuì,sōng bǎi cái chéng fǔ jīn zhì。

道先贤良寄示长篇辄此酬和略希一笑

吕南公

闭门却扫未足高,遇酒辄醉岂其豪。bì mén què sǎo wèi zú gāo,yù jiǔ zhé zuì qǐ qí háo。
穷山终岁拥书坐,涧谷曷日兴云涛。qióng shān zhōng suì yōng shū zuò,jiàn gǔ hé rì xīng yún tāo。
浮沉非工俗子恶,只与笔砚为朋曹。fú chén fēi gōng sú zi è,zhǐ yǔ bǐ yàn wèi péng cáo。
流年侵寻路婉娩,镜里已复惊苍毛。liú nián qīn xún lù wǎn miǎn,jìng lǐ yǐ fù jīng cāng máo。
作为文章世不用,似对妇女论钤韬。zuò wèi wén zhāng shì bù yòng,shì duì fù nǚ lùn qián tāo。
欲陈肝胆自荐进,恐类众蚁观连鳌。yù chén gān dǎn zì jiàn jìn,kǒng lèi zhòng yǐ guān lián áo。
尝闻声气有求应,此日寂寞谁相遭。cháng wén shēng qì yǒu qiú yīng,cǐ rì jì mò shuí xiāng zāo。
当歌无和亦已矣,岂意或有怜悲嗷。dāng gē wú hé yì yǐ yǐ,qǐ yì huò yǒu lián bēi áo。
陈侯嵩丘降灵士,传世事业师夔皋。chén hóu sōng qiū jiàng líng shì,chuán shì shì yè shī kuí gāo。
有官未得断国论,昭代尚把浮名逃。yǒu guān wèi dé duàn guó lùn,zhāo dài shàng bǎ fú míng táo。
陔兰芳香月桂老,静卧感古成忧忉。gāi lán fāng xiāng yuè guì lǎo,jìng wò gǎn gǔ chéng yōu dāo。
题诗远寄巧及我,稍比陈敌轻兵撩。tí shī yuǎn jì qiǎo jí wǒ,shāo bǐ chén dí qīng bīng liāo。
庞涓疏软孙膑锐,胜负不待明占招。páng juān shū ruǎn sūn bìn ruì,shèng fù bù dài míng zhàn zhāo。
惟当释耒往共饮,不必皎洁分桀尧。wéi dāng shì lěi wǎng gòng yǐn,bù bì jiǎo jié fēn jié yáo。

夜闻

吕南公

夜闻黥徒叹行苦,传檄驰符渺无数。yè wén qíng tú tàn xíng kǔ,chuán xí chí fú miǎo wú shù。
霜晨雨夕常疾驱,鬼魅豺虎何山无。shuāng chén yǔ xī cháng jí qū,guǐ mèi chái hǔ hé shān wú。
寝兴顺时岂不欲,简书可畏鞭刑毒。qǐn xīng shùn shí qǐ bù yù,jiǎn shū kě wèi biān xíng dú。
儒讥冗食知谓谁,我非浪费官家粟。rú jī rǒng shí zhī wèi shuí,wǒ fēi làng fèi guān jiā sù。

内翰太中以某伏谒郡斋特赐长句谨和拜酬

吕南公

寒人气象寒于冰,闻有嘉运无由乘。hán rén qì xiàng hán yú bīng,wén yǒu jiā yùn wú yóu chéng。
阳和吹嘘品汇生,燕谷冻瘁漠未惊。yáng hé chuī xū pǐn huì shēng,yàn gǔ dòng cuì mò wèi jīng。
年华四十盱畔城,惯处涸竭忘流盈。nián huá sì shí xū pàn chéng,guàn chù hé jié wàng liú yíng。
六张五角长合并,百虑一得嗟何曾。liù zhāng wǔ jiǎo zhǎng hé bìng,bǎi lǜ yī dé jiē hé céng。
鸣悲自昔起不平,苦调往往抽毫成。míng bēi zì xī qǐ bù píng,kǔ diào wǎng wǎng chōu háo chéng。
穷衰到处难得朋,坐使见笑苍蝇声。qióng shuāi dào chù nán dé péng,zuò shǐ jiàn xiào cāng yíng shēng。
心知俗誉不足荣,分死枯槁羞逢迎。xīn zhī sú yù bù zú róng,fēn sǐ kū gǎo xiū féng yíng。
由来极晦亦小明,不在壹郁居蛮荆。yóu lái jí huì yì xiǎo míng,bù zài yī yù jū mán jīng。
翰林先生天下名,风裁如鉴初无情。hàn lín xiān shēng tiān xià míng,fēng cái rú jiàn chū wú qíng。
偶然误许筳与楹,重言既出众懦兴。ǒu rán wù xǔ tíng yǔ yíng,zhòng yán jì chū zhòng nuò xīng。
譬彼卧蛰因雷醒,恩文抚接曲尽诚。pì bǐ wò zhé yīn léi xǐng,ēn wén fǔ jiē qū jǐn chéng。
更剡荐牍辨玖琼,匹夫有获万口称。gèng shàn jiàn dú biàn jiǔ qióng,pǐ fū yǒu huò wàn kǒu chēng。
此世不复投清泠,正恐疏阔如樊英。cǐ shì bù fù tóu qīng líng,zhèng kǒng shū kuò rú fán yīng。

送何斋郎赴选

吕南公

书堂四顾皆苍山,禽鱼树石烟云间。shū táng sì gù jiē cāng shān,qín yú shù shí yān yún jiān。
纸编屡绝笔屡■,十载一瞬忘青纶。zhǐ biān lǚ jué bǐ lǚ,shí zài yī shùn wàng qīng lún。
谁令忽忆南薰关,尽棰打马鸣镳镮。shuí lìng hū yì nán xūn guān,jǐn chuí dǎ mǎ míng biāo huán。
春风桃李纷妖娴,辞家大笑涕不潸。chūn fēng táo lǐ fēn yāo xián,cí jiā dà xiào tì bù shān。
由来磊落羞穷跧,下位亦足惠寡鳏。yóu lái lěi luò xiū qióng quán,xià wèi yì zú huì guǎ guān。
乘田委吏不敢闲,以日自爱维孔颜。chéng tián wěi lì bù gǎn xián,yǐ rì zì ài wéi kǒng yán。
当今俊杰登朝班,拔擢杞梓披榛菅。dāng jīn jùn jié dēng cháo bān,bá zhuó qǐ zǐ pī zhēn jiān。
君能忼慨露豹斑,岂比嘿嘿贪食孱。jūn néng kāng kǎi lù bào bān,qǐ bǐ hēi hēi tān shí càn。
果哉往矣步勿䟂,仕以行义贤可攀。guǒ zāi wǎng yǐ bù wù mán,shì yǐ xíng yì xián kě pān。
仆姑百中初满弯,书堂静坐尻狂癫。pū gū bǎi zhōng chū mǎn wān,shū táng jìng zuò kāo kuáng diān。

过界山馆

吕南公

界山馆下平街路,行客无穷朝接暮。jiè shān guǎn xià píng jiē lù,xíng kè wú qióng cháo jiē mù。
十年二十四回过,每觉人烟不如故。shí nián èr shí sì huí guò,měi jué rén yān bù rú gù。
初寻此地谒高士,廛里欢愉忘迫遽。chū xún cǐ dì yè gāo shì,chán lǐ huān yú wàng pò jù。
固嫌饿子辱闾阎,乃有善人尸管库。gù xián è zi rǔ lǘ yán,nǎi yǒu shàn rén shī guǎn kù。
歌声酒气等闲满,鱼尾彘肩容易具。gē shēng jiǔ qì děng xián mǎn,yú wěi zhì jiān róng yì jù。
半无宾客味群书,盈耳只闻论富庶。bàn wú bīn kè wèi qún shū,yíng ěr zhǐ wén lùn fù shù。
一来奔走绕淮汴,高士亦趋城市去。yī lái bēn zǒu rào huái biàn,gāo shì yì qū chéng shì qù。
南蹄北辙不可留,虽有暂经难久住。nán tí běi zhé bù kě liú,suī yǒu zàn jīng nán jiǔ zhù。
前冬适自故园出,忽见疮痍变其处。qián dōng shì zì gù yuán chū,hū jiàn chuāng yí biàn qí chù。
岂能糠秕保黄台,乃忍沟渠叠童孺。qǐ néng kāng bǐ bǎo huáng tái,nǎi rěn gōu qú dié tóng rú。
官条既改驿亭破,儒者不存书屋蠹。guān tiáo jì gǎi yì tíng pò,rú zhě bù cún shū wū dù。
萧然巷陌但荒埃,听说流亡不知数。xiāo rán xiàng mò dàn huāng āi,tīng shuō liú wáng bù zhī shù。
昨朝又自剑池返,遭值故人车马驻。zuó cháo yòu zì jiàn chí fǎn,zāo zhí gù rén chē mǎ zhù。
相看问讯十年间,涕泪沾襟如水注。xiāng kàn wèn xùn shí nián jiān,tì lèi zhān jīn rú shuǐ zhù。
当时饱腹今半殍,近岁朱颜多已腐。dāng shí bǎo fù jīn bàn piǎo,jìn suì zhū yán duō yǐ fǔ。
一杯虽举屡噫鸣,永夜不眠犹恟惧。yī bēi suī jǔ lǚ yī míng,yǒng yè bù mián yóu xiōng jù。
哀哉天运不易识,安得各齐金石固。āi zāi tiān yùn bù yì shí,ān dé gè qí jīn shí gù。
凌晨复过高士门,回首荆榛带霜露。líng chén fù guò gāo shì mén,huí shǒu jīng zhēn dài shuāng lù。