古诗词

君益惠竹杖

吕南公

衰来病众难推荡,日觉筋骸非壮长。shuāi lái bìng zhòng nán tuī dàng,rì jué jīn hái fēi zhuàng zhǎng。
百亩锄耘致苦辛,万端应接皆牵强。bǎi mǔ chú yún zhì kǔ xīn,wàn duān yīng jiē jiē qiān qiáng。
稀曾起处钟漏尽,多是归时星月朗。xī céng qǐ chù zhōng lòu jǐn,duō shì guī shí xīng yuè lǎng。
满腹经纶一意闲,垦田头绪重新讲。mǎn fù jīng lún yī yì xián,kěn tián tóu xù zhòng xīn jiǎng。
偶逢过客语文字,突兀破坏如梦想。ǒu féng guò kè yǔ wén zì,tū wù pò huài rú mèng xiǎng。
太息诸书不救饥,几曾货利微能仿。tài xī zhū shū bù jiù jī,jǐ céng huò lì wēi néng fǎng。
故人怜我晚愁瘁,委曲相宽三复两。gù rén lián wǒ wǎn chóu cuì,wěi qū xiāng kuān sān fù liǎng。
卒岁尝分蔽骭衣,方春又赠扶身杖。zú suì cháng fēn bì gàn yī,fāng chūn yòu zèng fú shēn zhàng。
修飂一竹信瑰特,知自何山精产养。xiū liù yī zhú xìn guī tè,zhī zì hé shān jīng chǎn yǎng。
数节包絣鹤胫连,碎花黝纠彪皮爽。shù jié bāo bēng hè jìng lián,suì huā yǒu jiū biāo pí shuǎng。
提携宛胜冰玉滑,顿卓便同金石响。tí xié wǎn shèng bīng yù huá,dùn zhuó biàn tóng jīn shí xiǎng。
野老生看每问名,耕儿熟见仍私奖。yě lǎo shēng kàn měi wèn míng,gēng ér shú jiàn réng sī jiǎng。
未谙黄钺端许制,久惯青藜饶俗状。wèi ān huáng yuè duān xǔ zhì,jiǔ guàn qīng lí ráo sú zhuàng。
灵寿杖坚负曳劳,朱藤饰伪功程枉。líng shòu zhàng jiān fù yè láo,zhū téng shì wěi gōng chéng wǎng。
何如得此清峭干,本与雪霜争气象。hé rú dé cǐ qīng qiào gàn,běn yǔ xuě shuāng zhēng qì xiàng。
旧谷遗根未陆沉,末年遇主成真赏。jiù gǔ yí gēn wèi lù chén,mò nián yù zhǔ chéng zhēn shǎng。
已将蜡屐作游伴,更共文簦为静党。yǐ jiāng là jī zuò yóu bàn,gèng gòng wén dēng wèi jìng dǎng。
测渡无忧石涧淹,助跳肯畏泥坑广。cè dù wú yōu shí jiàn yān,zhù tiào kěn wèi ní kēng guǎng。
时修疆畎便指画,自牧鸡豚谁放荡。shí xiū jiāng quǎn biàn zhǐ huà,zì mù jī tún shuí fàng dàng。
差可攓蓬讯髑髅,岂徒辟野披榛莽。chà kě qiān péng xùn dú lóu,qǐ tú pì yě pī zhēn mǎng。
倾危屡济功转积,安稳利征吾滥享。qīng wēi lǚ jì gōng zhuǎn jī,ān wěn lì zhēng wú làn xiǎng。
辄莫飞飞向葛陂,要当受侮敲原壤。zhé mò fēi fēi xiàng gé bēi,yào dāng shòu wǔ qiāo yuán rǎng。
古人五十徇乡礼,我为困穷聊早上。gǔ rén wǔ shí xùn xiāng lǐ,wǒ wèi kùn qióng liáo zǎo shàng。
画戟彤弓且勿思,苍颜荷筱西村丈。huà jǐ tóng gōng qiě wù sī,cāng yán hé xiǎo xī cūn zhàng。
吕南公

吕南公

吕南公(约1047--1086),字次儒,简称南公。建昌军南城县丰义乡人(今江西黎川县裘坊乡一带)。北宋文学家。博涉丰富,书无不读,为文不喜缀缉陈言。熙宁中,(公元1073年左右)士方推崇王肃、马融、许慎之业,剽掠临摹之艺大行,独南公不能逐时好。一试礼闱不遇,遂退而乐室灌园,益著书,且借史笔以寓贬,以斧名齐。元佑初,(公元1086年)立十科士,曾肇疏称之欲命以官,旋卒。南公著有灌园集二十卷,《文献通考》传于世。 吕南公的作品>>

猜您喜欢

风雨

吕南公

风雨萧萧夜漏沈,北窗灯影见伤心。fēng yǔ xiāo xiāo yè lòu shěn,běi chuāng dēng yǐng jiàn shāng xīn。
从今莫更言沧海,只合思量此恨深。cóng jīn mò gèng yán cāng hǎi,zhǐ hé sī liàng cǐ hèn shēn。

有见

吕南公

卖药诸生体调狂,尘埃空助老来忙。mài yào zhū shēng tǐ diào kuáng,chén āi kōng zhù lǎo lái máng。
壶中自少闲天地,岂是今无费长房。hú zhōng zì shǎo xián tiān dì,qǐ shì jīn wú fèi zhǎng fáng。

晓日

吕南公

晓日曈曈上纸窗,小炉文火近缣缃。xiǎo rì tóng tóng shàng zhǐ chuāng,xiǎo lú wén huǒ jìn jiān xiāng。
冲愁满盏扶头酒,笑杀医师第一方。chōng chóu mǎn zhǎn fú tóu jiǔ,xiào shā yī shī dì yī fāng。

咏白发

吕南公

人言华发是愁功,不分悲伤得老翁。rén yán huá fā shì chóu gōng,bù fēn bēi shāng dé lǎo wēng。
亦有不愁头自白,可怜功过略相同。yì yǒu bù chóu tóu zì bái,kě lián gōng guò lüè xiāng tóng。

咏白发

吕南公

已任萧衰潜似雪,何须轻脱便随梳。yǐ rèn xiāo shuāi qián shì xuě,hé xū qīng tuō biàn suí shū。
不及穷愁索长远,一生相逐未相疏。bù jí qióng chóu suǒ zhǎng yuǎn,yī shēng xiāng zhú wèi xiāng shū。

偶成

吕南公

苒苒新青上草头,小庭春色强悠悠。rǎn rǎn xīn qīng shàng cǎo tóu,xiǎo tíng chūn sè qiáng yōu yōu。
酒瓶虚卧琴弦暗,眼见风光似九秋。jiǔ píng xū wò qín xián àn,yǎn jiàn fēng guāng shì jiǔ qiū。

新室

吕南公

为奸只是疑王涉,至死何曾识杜吴。wèi jiān zhǐ shì yí wáng shè,zhì sǐ hé céng shí dù wú。
四体早知成散漫,前年悔更染闲须。sì tǐ zǎo zhī chéng sàn màn,qián nián huǐ gèng rǎn xián xū。

魏勃

吕南公

虽发齐兵未不臣,问时何用便销魂。suī fā qí bīng wèi bù chén,wèn shí hé yòng biàn xiāo hún。
一生才勇都纤小,可怪区区扫相门。yī shēng cái yǒng dōu xiān xiǎo,kě guài qū qū sǎo xiāng mén。

祢衡

吕南公

世乱无人及祢衡,眼看豺虎似蚊蝇。shì luàn wú rén jí mí héng,yǎn kàn chái hǔ shì wén yíng。
乔玄荀彧皆儒雅,至死何曾晓爱憎。qiáo xuán xún yù jiē rú yǎ,zhì sǐ hé céng xiǎo ài zēng。

覆船山

吕南公

山似舟航压众坡,静为平地动为波。shān shì zhōu háng yā zhòng pō,jìng wèi píng dì dòng wèi bō。
桅樯不藉瞻乌首,争奈风帆百尺何。wéi qiáng bù jí zhān wū shǒu,zhēng nài fēng fān bǎi chǐ hé。

过武陵翁题其屋壁

吕南公

十年骑马走红尘,非敢求为富贵人。shí nián qí mǎ zǒu hóng chén,fēi gǎn qiú wèi fù guì rén。
只愿似他龚处士,不馀不欠一闲身。zhǐ yuàn shì tā gōng chù shì,bù yú bù qiàn yī xián shēn。

过武陵翁题其屋壁

吕南公

绿竹林边白发翁,面颜犹似壮时红。lǜ zhú lín biān bái fā wēng,miàn yán yóu shì zhuàng shí hóng。
朝来卖药钱多少,又闪闲愁入醉中。cháo lái mài yào qián duō shǎo,yòu shǎn xián chóu rù zuì zhōng。

戏作数目诗

吕南公

一廛徒自受,想象圣人氓。yī chán tú zì shòu,xiǎng xiàng shèng rén máng。
二耜惭沮溺,疲羸不善耕。èr sì cán jǔ nì,pí léi bù shàn gēng。
三时徒饱食,何力助戎兵。sān shí tú bǎo shí,hé lì zhù róng bīng。
四部虽该涉,心非太学生。sì bù suī gāi shè,xīn fēi tài xué shēng。
五噫聊慷慨,那复慕光荣。wǔ yī liáo kāng kǎi,nà fù mù guāng róng。
六逸如堪继,相邀且倒倾。liù yì rú kān jì,xiāng yāo qiě dào qīng。
七弦休抚弄,里耳悦铿轰。qī xián xiū fǔ nòng,lǐ ěr yuè kēng hōng。
八杀宾宜惧,过门岂敢迎。bā shā bīn yí jù,guò mén qǐ gǎn yíng。
九年储莫望,吟醉但忘情。jiǔ nián chǔ mò wàng,yín zuì dàn wàng qíng。
十室论忠信,吾穷或有名。shí shì lùn zhōng xìn,wú qióng huò yǒu míng。

题仁乐亭

吕南公

真山蓄幽奇,伪山逞瑰怪。zhēn shān xù yōu qí,wěi shān chěng guī guài。
峰峦纷变现,座席疑广大。fēng luán fēn biàn xiàn,zuò xí yí guǎng dà。
未穿披云屐,对此亦清快。wèi chuān pī yún jī,duì cǐ yì qīng kuài。

虎泉

吕南公

昔闻孤女子,遇虎斯泉侧。xī wén gū nǚ zi,yù hǔ sī quán cè。
高僧为追诃,弭耳不敢食。gāo sēng wèi zhuī hē,mǐ ěr bù gǎn shí。
岁月几何时,称谈如宿夕。suì yuè jǐ hé shí,chēng tán rú sù xī。
故知事可传,岂限涔泓窄。gù zhī shì kě chuán,qǐ xiàn cén hóng zhǎi。