古诗词

立春雪冻有怀道先贤良展诵腊除见寄长篇辄反其韵为诗奉寄

吕南公

先春一雪何易消,南山骤见青岧峣。xiān chūn yī xuě hé yì xiāo,nán shān zhòu jiàn qīng tiáo yáo。
馀寒忽作雨冰怪,似有阴沴相呼招。yú hán hū zuò yǔ bīng guài,shì yǒu yīn lì xiāng hū zhāo。
第堂晨兴乍出户,畏冷须鬓不敢撩。dì táng chén xīng zhà chū hù,wèi lěng xū bìn bù gǎn liāo。
还归书边拥炉坐,想像悠远情慅忉。hái guī shū biān yōng lú zuò,xiǎng xiàng yōu yuǎn qíng sāo dāo。
念君幽怀绕嵩少,如镜对物皎莫逃。niàn jūn yōu huái rào sōng shǎo,rú jìng duì wù jiǎo mò táo。
乘高北望三十六,只见衰朽连平皋。chéng gāo běi wàng sān shí liù,zhǐ jiàn shuāi xiǔ lián píng gāo。
心随归雁身欲去,又写佳句传鸣嗷。xīn suí guī yàn shēn yù qù,yòu xiě jiā jù chuán míng áo。
缣图遥遥郡阁迥,高咏尽日行周遭。jiān tú yáo yáo jùn gé jiǒng,gāo yǒng jǐn rì xíng zhōu zāo。
无人属和卷自满,蚊蚋讵可冠灵鳌。wú rén shǔ hé juǎn zì mǎn,wén ruì jù kě guān líng áo。
自来耕野寄病叟,珠玉偶许麻囊韬。zì lái gēng yě jì bìng sǒu,zhū yù ǒu xǔ má náng tāo。
空山寂历时一讽,爽爽不觉惊骨毛。kōng shān jì lì shí yī fěng,shuǎng shuǎng bù jué jīng gǔ máo。
当年只是说苏李,后此岂复论刘曹。dāng nián zhǐ shì shuō sū lǐ,hòu cǐ qǐ fù lùn liú cáo。
嗟乎步武已误高,蹄涔不录沧海涛。jiē hū bù wǔ yǐ wù gāo,tí cén bù lù cāng hǎi tāo。
东风浩荡官酎饶,不善酩酊亏二豪。dōng fēng hào dàng guān zhòu ráo,bù shàn mǐng dīng kuī èr háo。
吕南公

吕南公

吕南公(约1047--1086),字次儒,简称南公。建昌军南城县丰义乡人(今江西黎川县裘坊乡一带)。北宋文学家。博涉丰富,书无不读,为文不喜缀缉陈言。熙宁中,(公元1073年左右)士方推崇王肃、马融、许慎之业,剽掠临摹之艺大行,独南公不能逐时好。一试礼闱不遇,遂退而乐室灌园,益著书,且借史笔以寓贬,以斧名齐。元佑初,(公元1086年)立十科士,曾肇疏称之欲命以官,旋卒。南公著有灌园集二十卷,《文献通考》传于世。 吕南公的作品>>

猜您喜欢

范十七司理见问岁除鳅蔬夜饮之约新春愆爽以八句答之

吕南公

田泥涣烂鳅怀子,圃垄肥腴菜长心。tián ní huàn làn qiū huái zi,pǔ lǒng féi yú cài zhǎng xīn。
僧镬纵然忘忌讳,书刀何忍屡残淫。sēng huò zòng rán wàng jì huì,shū dāo hé rěn lǚ cán yín。
村渔不逊财难动,澍雨无端草易深。cūn yú bù xùn cái nán dòng,shù yǔ wú duān cǎo yì shēn。
拘束学官懒复懒,坐愁佳约未能寻。jū shù xué guān lǎn fù lǎn,zuò chóu jiā yuē wèi néng xún。

出都

吕南公

霜风吹背出皇都,大笑回头谢酒垆。shuāng fēng chuī bèi chū huáng dōu,dà xiào huí tóu xiè jiǔ lú。
楚国但闻悲弃璞,鲁门那复辨真儒。chǔ guó dàn wén bēi qì pú,lǔ mén nà fù biàn zhēn rú。
百年风概文终在,一世光荣意已无。bǎi nián fēng gài wén zhōng zài,yī shì guāng róng yì yǐ wú。
乞得耕桑了疏野,太平何害有潜夫。qǐ dé gēng sāng le shū yě,tài píng hé hài yǒu qián fū。

稚女

吕南公

衣无罗绮且贫清,口有诗书亦性灵。yī wú luó qǐ qiě pín qīng,kǒu yǒu shī shū yì xìng líng。
论客须多如反寇,笑爷帽破似穷伶。lùn kè xū duō rú fǎn kòu,xiào yé mào pò shì qióng líng。
园中果熟心先动,案上杯传眼更青。yuán zhōng guǒ shú xīn xiān dòng,àn shàng bēi chuán yǎn gèng qīng。
钗拟荆枝裙拟布,暮年吾活正凋零。chāi nǐ jīng zhī qún nǐ bù,mù nián wú huó zhèng diāo líng。

寄李居士

吕南公

三月山城叹旅穷,冷看豪士振浇风。sān yuè shān chéng tàn lǚ qióng,lěng kàn háo shì zhèn jiāo fēng。
送花盘上春情重,卖酒垆前醉魄雄。sòng huā pán shàng chūn qíng zhòng,mài jiǔ lú qián zuì pò xióng。
钟鼓聒眠崇佛庙,绮罗争路拜神宫。zhōng gǔ guā mián chóng fú miào,qǐ luó zhēng lù bài shén gōng。
此怀若向林泉说,又落仙翁大笑中。cǐ huái ruò xiàng lín quán shuō,yòu luò xiān wēng dà xiào zhōng。

奉答顾言见寄新句二首

吕南公

早年辛苦待飞翻,翅折无因达九关。zǎo nián xīn kǔ dài fēi fān,chì zhé wú yīn dá jiǔ guān。
更使襟灵憎市井,足知缘分在云山。gèng shǐ jīn líng zēng shì jǐng,zú zhī yuán fēn zài yún shān。
谁怜古学长无用,自幸馀生且就闲。shuí lián gǔ xué zhǎng wú yòng,zì xìng yú shēng qiě jiù xián。
多谢鹿鸣筵上友,解传诗句慰衰颜。duō xiè lù míng yán shàng yǒu,jiě chuán shī jù wèi shuāi yán。

奉答顾言见寄新句二首

吕南公

羡君肝胆壮难攀,不厌长安出入关。xiàn jūn gān dǎn zhuàng nán pān,bù yàn zhǎng ān chū rù guān。
探穴定期收虎子,采薇宁暇顾西山。tàn xué dìng qī shōu hǔ zi,cǎi wēi níng xiá gù xī shān。
盱衡自庆千年运,冷笑人求一日闲。xū héng zì qìng qiān nián yùn,lěng xiào rén qiú yī rì xián。
乃肯题诗寄空谷,的于游旧有温颜。nǎi kěn tí shī jì kōng gǔ,de yú yóu jiù yǒu wēn yán。

和酬道先贤良见寄新句

吕南公

中林独往寡襟期,只与耕桑治町畦。zhōng lín dú wǎng guǎ jīn qī,zhǐ yǔ gēng sāng zhì tīng qí。
迟晚识君真幸会,生平于世似分携。chí wǎn shí jūn zhēn xìng huì,shēng píng yú shì shì fēn xié。
未能捧履师黄石,且欲同歌效紫溪。wèi néng pěng lǚ shī huáng shí,qiě yù tóng gē xiào zǐ xī。
郡阁郊园遥百里,未妨怀寄屡封题。jùn gé jiāo yuán yáo bǎi lǐ,wèi fáng huái jì lǚ fēng tí。

池口阻风奉寄唐杰

吕南公

贵池亭下浪如山,触拨愁根阻楫间。guì chí tíng xià làng rú shān,chù bō chóu gēn zǔ jí jiān。
眼为故人成北望,梦知乡路数东还。yǎn wèi gù rén chéng běi wàng,mèng zhī xiāng lù shù dōng hái。
此生太半沦忧患,万事何时脱险艰。cǐ shēng tài bàn lún yōu huàn,wàn shì hé shí tuō xiǎn jiān。
不敢临流更窥影,便疑秋鬓已斑斑。bù gǎn lín liú gèng kuī yǐng,biàn yí qiū bìn yǐ bān bān。

子发移令上高

吕南公

两州三载屈参卿,百里初来福困氓。liǎng zhōu sān zài qū cān qīng,bǎi lǐ chū lái fú kùn máng。
无处不思逃浊暗,此邦何幸得贤明。wú chù bù sī táo zhuó àn,cǐ bāng hé xìng dé xián míng。
后生智足科防密,凶岁财伤性命轻。hòu shēng zhì zú kē fáng mì,xiōng suì cái shāng xìng mìng qīng。
能为爱人忘富贵,岂徒循吏有佳声。néng wèi ài rén wàng fù guì,qǐ tú xún lì yǒu jiā shēng。

有怀溪斋奉寄微之

吕南公

溪光清媚四山稠,十五年前记薄游。xī guāng qīng mèi sì shān chóu,shí wǔ nián qián jì báo yóu。
茆屋读书风满座,野桥寻酒月当头。máo wū dú shū fēng mǎn zuò,yě qiáo xún jiǔ yuè dāng tóu。
身名不分轻如梦,甲历谁令过若流。shēn míng bù fēn qīng rú mèng,jiǎ lì shuí lìng guò ruò liú。
此地主人相问否,一廛今带百端忧。cǐ dì zhǔ rén xiāng wèn fǒu,yī chán jīn dài bǎi duān yōu。

题陶集

吕南公

未读陶诗已爱闲,自从能读转思山。wèi dú táo shī yǐ ài xián,zì cóng néng dú zhuǎn sī shān。
烟霞合定徘徊分,尘土刚侵勉强颜。yān xiá hé dìng pái huái fēn,chén tǔ gāng qīn miǎn qiáng yán。
伊昔有人安白屋,只今何事慕青纶。yī xī yǒu rén ān bái wū,zhǐ jīn hé shì mù qīng lún。
披蓑戴笠终当去,更在规谋俯仰间。pī suō dài lì zhōng dāng qù,gèng zài guī móu fǔ yǎng jiān。

豫章城

吕南公

西山东下古池隍,增饰依稀问晚唐。xī shān dōng xià gǔ chí huáng,zēng shì yī xī wèn wǎn táng。
平世但严民筦钥,乱时曾是贼金汤。píng shì dàn yán mín guǎn yào,luàn shí céng shì zéi jīn tāng。
春归旧堞多芳草,鸟聚荒陴正夕阳。chūn guī jiù dié duō fāng cǎo,niǎo jù huāng pí zhèng xī yáng。
也欲登临赋风物,自怜才笔厌忧伤。yě yù dēng lín fù fēng wù,zì lián cái bǐ yàn yōu shāng。

晓过城隍街马上看木芙蓉

吕南公

秋来风味苦阑珊,偶为繁红略据鞍。qiū lái fēng wèi kǔ lán shān,ǒu wèi fán hóng lüè jù ān。
何处更期征雁过,只今聊作故人看。hé chù gèng qī zhēng yàn guò,zhǐ jīn liáo zuò gù rén kàn。
三冬已至休争气,九月将残未觉寒。sān dōng yǐ zhì xiū zhēng qì,jiǔ yuè jiāng cán wèi jué hán。
自有荣华趁时节,免将憔悴惜幽兰。zì yǒu róng huá chèn shí jié,miǎn jiāng qiáo cuì xī yōu lán。

八月十四夜小雨

吕南公

小雨遮空意未回,轻风迎夜势初来。xiǎo yǔ zhē kōng yì wèi huí,qīng fēng yíng yè shì chū lái。
青楼月好人何在,锦帐灯寒扇自开。qīng lóu yuè hǎo rén hé zài,jǐn zhàng dēng hán shàn zì kāi。
四七功名真土芥,一千期运亦烟埃。sì qī gōng míng zhēn tǔ jiè,yī qiān qī yùn yì yān āi。
会须放纵云雷手,不到人间有剩才。huì xū fàng zòng yún léi shǒu,bù dào rén jiān yǒu shèng cái。

高赋亭二首

吕南公

耳外蜩螗响切才,眼前冈麓秀环回。ěr wài tiáo táng xiǎng qiè cái,yǎn qián gāng lù xiù huán huí。
曦光堕地收风尽,云脚遮山送雨来。xī guāng duò dì shōu fēng jǐn,yún jiǎo zhē shān sòng yǔ lái。
长恐易成多事恨,可怜难见绝尘才。zhǎng kǒng yì chéng duō shì hèn,kě lián nán jiàn jué chén cái。
何由上得昆仑顶,试使烦襟磊落开。hé yóu shàng dé kūn lún dǐng,shì shǐ fán jīn lěi luò kāi。
2911234567»