古诗词

山中即事寄上知县宣德

吕南公

一钱重丘山,斗粟轻粪土。yī qián zhòng qiū shān,dòu sù qīng fèn tǔ。
昔闻丰年乐,今识丰年苦。xī wén fēng nián lè,jīn shí fēng nián kǔ。
东家米粒白如银,西家稻束大于鼓。dōng jiā mǐ lì bái rú yín,xī jiā dào shù dà yú gǔ。
再三入市又负归,殷勤减价无售主。zài sān rù shì yòu fù guī,yīn qín jiǎn jià wú shòu zhǔ。
刀机纵在屠伯瘦,杯勺长闲垆妇去。dāo jī zòng zài tú bó shòu,bēi sháo zhǎng xián lú fù qù。
了无蹊径近甘肥,只有呻吟厌寒暑。le wú qī jìng jìn gān féi,zhǐ yǒu shēn yín yàn hán shǔ。
相传城邑尚牢落,村野萧然安足数。xiāng chuán chéng yì shàng láo luò,cūn yě xiāo rán ān zú shù。
鄙夫自分为儒生,坎壈薄佑来蚕耕。bǐ fū zì fēn wèi rú shēng,kǎn lǎn báo yòu lái cán gēng。
言章自昔枉用力,债簿几许能除名。yán zhāng zì xī wǎng yòng lì,zhài bù jǐ xǔ néng chú míng。
连旬暴露颜面黑,弥月菜茹肠肚青。lián xún bào lù yán miàn hēi,mí yuè cài rú cháng dù qīng。
原田常恐不遇岁,及此遇矣当何成。yuán tián cháng kǒng bù yù suì,jí cǐ yù yǐ dāng hé chéng。
昨日邻翁咨种播,相与竹下团团坐。zuó rì lín wēng zī zhǒng bō,xiāng yǔ zhú xià tuán tuán zuò。
共嗟衰暮值艰难,未觉丰登胜饥饿。gòng jiē shuāi mù zhí jiān nán,wèi jué fēng dēng shèng jī è。
望天窅邈叵致诘,得令贤明聊尔贺。wàng tiān yǎo miǎo pǒ zhì jí,dé lìng xián míng liáo ěr hè。
不驰干隶扰租输,更秉公心悯盐课。bù chí gàn lì rǎo zū shū,gèng bǐng gōng xīn mǐn yán kè。
何乡巨恶不手敛,有处宿奸皆胆破。hé xiāng jù è bù shǒu liǎn,yǒu chù sù jiān jiē dǎn pò。
且勿恤失得,且毋论福祸。qiě wù xù shī dé,qiě wú lùn fú huò。
但愿令尹住三年,钱重物轻犹可过。dàn yuàn lìng yǐn zhù sān nián,qián zhòng wù qīng yóu kě guò。
吕南公

吕南公

吕南公(约1047--1086),字次儒,简称南公。建昌军南城县丰义乡人(今江西黎川县裘坊乡一带)。北宋文学家。博涉丰富,书无不读,为文不喜缀缉陈言。熙宁中,(公元1073年左右)士方推崇王肃、马融、许慎之业,剽掠临摹之艺大行,独南公不能逐时好。一试礼闱不遇,遂退而乐室灌园,益著书,且借史笔以寓贬,以斧名齐。元佑初,(公元1086年)立十科士,曾肇疏称之欲命以官,旋卒。南公著有灌园集二十卷,《文献通考》传于世。 吕南公的作品>>

猜您喜欢

高赋亭二首

吕南公

事变纷纷不可防,只应人世恶忧伤。shì biàn fēn fēn bù kě fáng,zhǐ yīng rén shì è yōu shāng。
高情易与时风背,远虑空为智士忙。gāo qíng yì yǔ shí fēng bèi,yuǎn lǜ kōng wèi zhì shì máng。
感古有怀成戚戚,就书图活得遑遑。gǎn gǔ yǒu huái chéng qī qī,jiù shū tú huó dé huáng huáng。
贫穷到处乖悰况,不但他乡异故乡。pín qióng dào chù guāi cóng kuàng,bù dàn tā xiāng yì gù xiāng。

将归南城留别高赋亭二首

吕南公

一上高亭一惨然,飘流无状见风烟。yī shàng gāo tíng yī cǎn rán,piāo liú wú zhuàng jiàn fēng yān。
林泉本是侬家分,衣食刚为此世牵。lín quán běn shì nóng jiā fēn,yī shí gāng wèi cǐ shì qiān。
流水岭云能自得,樵歌谷响远相连。liú shuǐ lǐng yún néng zì dé,qiáo gē gǔ xiǎng yuǎn xiāng lián。
来时只恐禽鱼笑,掩敛南华第一篇。lái shí zhǐ kǒng qín yú xiào,yǎn liǎn nán huá dì yī piān。

将归南城留别高赋亭二首

吕南公

寄食官斋过一期,登临容易此阶梯。jì shí guān zhāi guò yī qī,dēng lín róng yì cǐ jiē tī。
四时光景非无乐,千里忧伤却自迷。sì shí guāng jǐng fēi wú lè,qiān lǐ yōu shāng què zì mí。
旷望可能舒感慨,幽吟长是写酸嘶。kuàng wàng kě néng shū gǎn kǎi,yōu yín zhǎng shì xiě suān sī。
从今风物多清暇,免被书生掩泪题。cóng jīn fēng wù duō qīng xiá,miǎn bèi shū shēng yǎn lèi tí。

清明日再题高赋亭

吕南公

二年来作旅行人,节物相逢但感情。èr nián lái zuò lǚ xíng rén,jié wù xiāng féng dàn gǎn qíng。
彭蠡湖边看竞渡,摐阳山畔过清明。péng lí hú biān kàn jìng dù,chuāng yáng shān pàn guò qīng míng。
游神杳默皆愁意,倾耳寻常得恨声。yóu shén yǎo mò jiē chóu yì,qīng ěr xún cháng dé hèn shēng。
若有桑麻三亩地,肯将高迹学蓬萍。ruò yǒu sāng má sān mǔ dì,kěn jiāng gāo jì xué péng píng。

送子发赴江州司理

吕南公

湓江湛湛照闉阇,庐岳蟠蟠荫郭郛。pén jiāng zhàn zhàn zhào yīn dū,lú yuè pán pán yīn guō fú。
此地一官虽郁屈,异人当日亦踟蹰。cǐ dì yī guān suī yù qū,yì rén dāng rì yì chí chú。
元规楼下随红旆,居易祠前看白须。yuán guī lóu xià suí hóng pèi,jū yì cí qián kàn bái xū。
才调似君真不薄,有诗无吝寄云夫。cái diào shì jūn zhēn bù báo,yǒu shī wú lìn jì yún fū。

寄范司理

吕南公

郡南郡北叫呼间,砚席相望聚首难。jùn nán jùn běi jiào hū jiān,yàn xí xiāng wàng jù shǒu nán。
笑我性灵偏忍饿,怜君风韵似无官。xiào wǒ xìng líng piān rěn è,lián jūn fēng yùn shì wú guān。
傥来富贵能多与,不朽文章倍好看。tǎng lái fù guì néng duō yǔ,bù xiǔ wén zhāng bèi hǎo kàn。
莫怪参寻颇疏缓,鞋穿衣薄怯霜寒。mò guài cān xún pǒ shū huǎn,xié chuān yī báo qiè shuāng hán。

送张司理

吕南公

三年频说狱空虚,叹息贤才治有馀。sān nián pín shuō yù kōng xū,tàn xī xián cái zhì yǒu yú。
晓踏府尘铃窅眇,夜吟庭月树扶疏。xiǎo tà fǔ chén líng yǎo miǎo,yè yín tíng yuè shù fú shū。
尚微官职人皆有,已大精神众不如。shàng wēi guān zhí rén jiē yǒu,yǐ dà jīng shén zhòng bù rú。
努力无忘建功业,秃毫他日为君书。nǔ lì wú wàng jiàn gōng yè,tū háo tā rì wèi jūn shū。

感怀奉呈纯父

吕南公

去年三月出京关,汴水东奔不可宽。qù nián sān yuè chū jīng guān,biàn shuǐ dōng bēn bù kě kuān。
今岁此时还逆旅,牡丹开尽未曾看。jīn suì cǐ shí hái nì lǚ,mǔ dān kāi jǐn wèi céng kàn。
春风祇管添须发,世事争来触肺肝。chūn fēng qí guǎn tiān xū fā,shì shì zhēng lái chù fèi gān。
传语百忧休恣横,已因泉石著南冠。chuán yǔ bǎi yōu xiū zì héng,yǐ yīn quán shí zhù nán guān。

次韵彦臣感怀

吕南公

不得经纶辅太平,枉于天地荷生成。bù dé jīng lún fǔ tài píng,wǎng yú tiān dì hé shēng chéng。
少如贾谊频垂涕,老似樊须请学耕。shǎo rú jiǎ yì pín chuí tì,lǎo shì fán xū qǐng xué gēng。
醉舞或将猴共势,饥吟时与蚓同声。zuì wǔ huò jiāng hóu gòng shì,jī yín shí yǔ yǐn tóng shēng。
若教眼底不识字,应已脱除穷困名。ruò jiào yǎn dǐ bù shí zì,yīng yǐ tuō chú qióng kùn míng。

过湖口

吕南公

野客西来意绪劳,为停征棹到亭皋。yě kè xī lái yì xù láo,wèi tíng zhēng zhào dào tíng gāo。
湖山气象皆清旷,名利襟怀自郁陶。hú shān qì xiàng jiē qīng kuàng,míng lì jīn huái zì yù táo。
晓市鱼多腥万鼻,晚波风健趁千艘。xiǎo shì yú duō xīng wàn bí,wǎn bō fēng jiàn chèn qiān sōu。
高情未有分张处,愁诵山移一两遭。gāo qíng wèi yǒu fēn zhāng chù,chóu sòng shān yí yī liǎng zāo。

偶书所怀

吕南公

凤凰亭上倚层轩,桃李分香到几筵。fèng huáng tíng shàng yǐ céng xuān,táo lǐ fēn xiāng dào jǐ yán。
曾与故人同一饮,试思前事已三年。céng yǔ gù rén tóng yī yǐn,shì sī qián shì yǐ sān nián。
歌欢旧兴知何在,衰飒新愁只自怜。gē huān jiù xīng zhī hé zài,shuāi sà xīn chóu zhǐ zì lián。
纵使春风容病迹,亦贪窗下枕书眠。zòng shǐ chūn fēng róng bìng jì,yì tān chuāng xià zhěn shū mián。

奉和内翰太中建昌三见梅花

吕南公

三见梅花似故人,楚乡春是洛阳春。sān jiàn méi huā shì gù rén,chǔ xiāng chūn shì luò yáng chūn。
蘸杯酒意枝枝重,入笔诗情处处新。zhàn bēi jiǔ yì zhī zhī zhòng,rù bǐ shī qíng chù chù xīn。
南野幽林寻去远,西园高树绕来频。nán yě yōu lín xún qù yuǎn,xī yuán gāo shù rào lái pín。
无心草木穷山里,还解遭逢侍从臣。wú xīn cǎo mù qióng shān lǐ,hái jiě zāo féng shì cóng chén。

登滕王阁

吕南公

韦君德政满洪州,去后无人更讲求。wéi jūn dé zhèng mǎn hóng zhōu,qù hòu wú rén gèng jiǎng qiú。
帝子骄奢起高阁,到今连岁为增修。dì zi jiāo shē qǐ gāo gé,dào jīn lián suì wèi zēng xiū。
座中箫鼓来无定,槛外帆樯过不休。zuò zhōng xiāo gǔ lái wú dìng,kǎn wài fān qiáng guò bù xiū。
惆怅幽怀谁与问,水长山远总关愁。chóu chàng yōu huái shuí yǔ wèn,shuǐ zhǎng shān yuǎn zǒng guān chóu。

书边

吕南公

劳佚由来命不同,悠悠身事几时穷。láo yì yóu lái mìng bù tóng,yōu yōu shēn shì jǐ shí qióng。
学能爱日终无补,愁解迎春却有功。xué néng ài rì zhōng wú bǔ,chóu jiě yíng chūn què yǒu gōng。
千虑漫游言语外,寸心常在苦辛中。qiān lǜ màn yóu yán yǔ wài,cùn xīn cháng zài kǔ xīn zhōng。
故应樽酒怜憔悴,会借书边醉颊红。gù yīng zūn jiǔ lián qiáo cuì,huì jiè shū biān zuì jiá hóng。

风雨

吕南公

春来未苦狂风雨,初见云雷气象豪。chūn lái wèi kǔ kuáng fēng yǔ,chū jiàn yún léi qì xiàng háo。
合杂忽如乔岳倒,迷冥不辨九天高。hé zá hū rú qiáo yuè dào,mí míng bù biàn jiǔ tiān gāo。
林峦偃亚传雄韵,沟涧苍茫起怒涛。lín luán yǎn yà chuán xióng yùn,gōu jiàn cāng máng qǐ nù tāo。
花卉一空何足问,且欣馀润入耕皋。huā huì yī kōng hé zú wèn,qiě xīn yú rùn rù gēng gāo。