古诗词

闲居院上方晚景

文同

绕岩萦谷到禅扃,更上危颠最上亭。rào yán yíng gǔ dào chán jiōng,gèng shàng wēi diān zuì shàng tíng。
风搅乱鸦盘古木,雨催群鹭下寒汀。fēng jiǎo luàn yā pán gǔ mù,yǔ cuī qún lù xià hán tīng。
秋田沟垄如棋局,晚岫峰峦若画屏。qiū tián gōu lǒng rú qí jú,wǎn xiù fēng luán ruò huà píng。
诗已就成终夕去,远村灯火一星星。shī yǐ jiù chéng zhōng xī qù,yuǎn cūn dēng huǒ yī xīng xīng。
文同

文同

文同(1018~1079年),字与可,号笑笑居士、笑笑先生,人称石室先生。北宋梓州梓潼郡永泰县(今属四川绵阳市盐亭县)人。著名画家、诗人。宋仁宗皇祐元年(1049年)进士,迁太常博士、集贤校理,历官邛州、大邑、陵州、洋州(今陕西洋县)等知州或知县。元丰初年,文同赴湖州(今浙江吴兴)就任,世人称文湖州。元丰二年(1079)正月二十日,文同在陈州(今河南省淮阳县)病逝,未到任而卒,享年61岁。他与苏轼是表兄弟,以学名世,擅诗文书画,深为文彦博、司马光等人赞许,尤受其从表弟苏轼敬重。 文同的作品>>

猜您喜欢

和张屯田秋晚灵峰东阁闲望

文同

直栏横绝紫微阴,凭久秋光照客襟。zhí lán héng jué zǐ wēi yīn,píng jiǔ qiū guāng zhào kè jīn。
一道山川寒色远,万家烟火夕阳深。yī dào shān chuān hán sè yuǎn,wàn jiā yān huǒ xī yáng shēn。
泾滩水落群鸦集,秦岭云高断雁沉。jīng tān shuǐ luò qún yā jí,qín lǐng yún gāo duàn yàn chén。
此兴浩然须把酒,可怜难醉异乡心。cǐ xīng hào rán xū bǎ jiǔ,kě lián nán zuì yì xiāng xīn。

春庭

文同

春院阴阴翠霭低,春庭寂寂晓光迷。chūn yuàn yīn yīn cuì ǎi dī,chūn tíng jì jì xiǎo guāng mí。
花间蜂去抱黄粉,苔上燕来衔绿泥。huā jiān fēng qù bào huáng fěn,tái shàng yàn lái xián lǜ ní。
两行高梧初荫合,一番新草恰生齐。liǎng xíng gāo wú chū yīn hé,yī fān xīn cǎo qià shēng qí。
微禽已识幽人意,飞下栏干向里啼。wēi qín yǐ shí yōu rén yì,fēi xià lán gàn xiàng lǐ tí。

炭泉险道

文同

一涧呀然截乱峰,更于何处问途穷。yī jiàn ya rán jié luàn fēng,gèng yú hé chù wèn tú qióng。
高深出井又入井,曲直上弓还下弓。gāo shēn chū jǐng yòu rù jǐng,qū zhí shàng gōng hái xià gōng。
绝底乍临浑偪仄,危颠才彻似飞冲。jué dǐ zhà lín hún bī zè,wēi diān cái chè shì fēi chōng。
我来行县须经此,正在炎炎三伏中。wǒ lái xíng xiàn xū jīng cǐ,zhèng zài yán yán sān fú zhōng。

邛州东园晚兴

文同

公休时得岸轻纱,门外谁知吏隐家。gōng xiū shí dé àn qīng shā,mén wài shuí zhī lì yǐn jiā。
斗鸭整群翻荇叶,乳乌无数堕松花。dòu yā zhěng qún fān xìng yè,rǔ wū wú shù duò sōng huā。
携琴秀野弹流水,设席芳洲咏落霞。xié qín xiù yě dàn liú shuǐ,shè xí fāng zhōu yǒng luò xiá。
向晚双亲共诸子,相将来此乐无涯。xiàng wǎn shuāng qīn gòng zhū zi,xiāng jiāng lái cǐ lè wú yá。

题象耳山寺

文同

转谷萦岩路始穷,隔林遥望一门通。zhuǎn gǔ yíng yán lù shǐ qióng,gé lín yáo wàng yī mén tōng。
溪山俱在见闻外,台殿尽藏怀抱中。xī shān jù zài jiàn wén wài,tái diàn jǐn cáng huái bào zhōng。
像阁罘罳明海日,经幢璎珞撼天风。xiàng gé fú sī míng hǎi rì,jīng chuáng yīng luò hàn tiān fēng。
劳生又逐轻舠去,珍重高僧解苦空。láo shēng yòu zhú qīng dāo qù,zhēn zhòng gāo sēng jiě kǔ kōng。

题晋原舒太博清溪阁

文同

危阁飞空羽翼开,下蟠波面影徘徊。wēi gé fēi kōng yǔ yì kāi,xià pán bō miàn yǐng pái huái。
光摇画板月深浅,声绕曲栏风往来。guāng yáo huà bǎn yuè shēn qiǎn,shēng rào qū lán fēng wǎng lái。
暝色四郊烟莽苍,晓云千嶂雪崔嵬。míng sè sì jiāo yān mǎng cāng,xiǎo yún qiān zhàng xuě cuī wéi。
主人好事民无讼,日夕登游对酒杯。zhǔ rén hǎo shì mín wú sòng,rì xī dēng yóu duì jiǔ bēi。

残秋郊外

文同

萧萧风色弄寒威,见尽郊原向晚晖。xiāo xiāo fēng sè nòng hán wēi,jiàn jǐn jiāo yuán xiàng wǎn huī。
昨夜星霜和月落,满林红叶隔烟飞。zuó yè xīng shuāng hé yuè luò,mǎn lín hóng yè gé yān fēi。
已嗟北渚莲初老,更惜东篱菊渐稀。yǐ jiē běi zhǔ lián chū lǎo,gèng xī dōng lí jú jiàn xī。
休感岁华伤节物,眼前樽酒重相违。xiū gǎn suì huá shāng jié wù,yǎn qián zūn jiǔ zhòng xiāng wéi。

李道士惠琴轩集其一

文同

驱役精魂入大幽,满编奇绝尽冥搜。qū yì jīng hún rù dà yōu,mǎn biān qí jué jǐn míng sōu。
不教天地略容隐,应与鬼神同访求。bù jiào tiān dì lüè róng yǐn,yīng yǔ guǐ shén tóng fǎng qiú。
海藏光芒开宝玉,羽林锋刃立戈矛。hǎi cáng guāng máng kāi bǎo yù,yǔ lín fēng rèn lì gē máo。
萧台自好携归去,莫向人间苦暗投。xiāo tái zì hǎo xié guī qù,mò xiàng rén jiān kǔ àn tóu。

夜静独登小阁有所见因书

文同

危阁横空蔽野扉,夜深来上久忘归。wēi gé héng kōng bì yě fēi,yè shēn lái shàng jiǔ wàng guī。
水光潋滟和烟动,云色缡褷夹月飞。shuǐ guāng liàn yàn hé yān dòng,yún sè lí shī jiā yuè fēi。
隔岸苇村闻笛远,背湾松坞见灯微。gé àn wěi cūn wén dí yuǎn,bèi wān sōng wù jiàn dēng wēi。
此间自得吟中乐,不觉霜华满尽衣。cǐ jiān zì dé yín zhōng lè,bù jué shuāng huá mǎn jǐn yī。

送黄梦得

文同

去年轻舳过巫山,今日羸骖度剑关。qù nián qīng zhú guò wū shān,jīn rì léi cān dù jiàn guān。
孤客每嗟随断梗,慈亲常把梦连环。gū kè měi jiē suí duàn gěng,cí qīn cháng bǎ mèng lián huán。
兰陔岁晚虽堪采,桂窟春深正好攀。lán gāi suì wǎn suī kān cǎi,guì kū chūn shēn zhèng hǎo pān。
决取荣科归旧里,板舆迎侍且承颜。jué qǔ róng kē guī jiù lǐ,bǎn yú yíng shì qiě chéng yán。

安仁道中早行

文同

行马江头未晓时,好风无限满轻衣。xíng mǎ jiāng tóu wèi xiǎo shí,hǎo fēng wú xiàn mǎn qīng yī。
寒蝉噪月成番起,野鸭惊沙作队飞。hán chán zào yuè chéng fān qǐ,yě yā jīng shā zuò duì fēi。
揭揭酒旗当岸立,翩翩鱼艇隔湾归。jiē jiē jiǔ qí dāng àn lì,piān piān yú tǐng gé wān guī。
此间物象皆新得,须信诗情不可违。cǐ jiān wù xiàng jiē xīn dé,xū xìn shī qíng bù kě wéi。

太博孙公游火井因寄

文同

七盘云道与云浮,下见高林压县楼。qī pán yún dào yǔ yún fú,xià jiàn gāo lín yā xiàn lóu。
览景莫能陪后乘,临风空自忆前游。lǎn jǐng mò néng péi hòu chéng,lín fēng kōng zì yì qián yóu。
已闻去日谋诗席,更羡归时就钓舟。yǐ wén qù rì móu shī xí,gèng xiàn guī shí jiù diào zhōu。
好句定知酬不得,尽将奇诡入冥搜。hǎo jù dìng zhī chóu bù dé,jǐn jiāng qí guǐ rù míng sōu。

成都杨氏江亭

文同

汀洲烟雨卷轻霏,遥望轩窗隐翠围。tīng zhōu yān yǔ juǎn qīng fēi,yáo wàng xuān chuāng yǐn cuì wéi。
万岭西来供晓色,一江南下载晴晖。wàn lǐng xī lái gōng xiǎo sè,yī jiāng nán xià zài qíng huī。
凫鸥惯入阑干宿,鱼蟹长随舴艋归。fú ōu guàn rù lán gàn sù,yú xiè zhǎng suí zé měng guī。
我亦旧多沧海思,几时如此得苔矶。wǒ yì jiù duō cāng hǎi sī,jǐ shí rú cǐ dé tái jī。

汉州王氏林亭

文同

短彴疏篱入野扃,竹烟松露满襟清。duǎn zhuó shū lí rù yě jiōng,zhú yān sōng lù mǎn jīn qīng。
奔湍激险飞寒响,弱蔓穿深挂晚英。bēn tuān jī xiǎn fēi hán xiǎng,ruò màn chuān shēn guà wǎn yīng。
惜去更观曾画壁,记来重注旧题名。xī qù gèng guān céng huà bì,jì lái zhòng zhù jiù tí míng。
门前便是红尘道,谁肯同过洗俗缨。mén qián biàn shì hóng chén dào,shuí kěn tóng guò xǐ sú yīng。

春雪呈知府龙图

文同

胧胧玉魄沉霄彩,蔌蔌瑶花破晓阴。lóng lóng yù pò chén xiāo cǎi,sù sù yáo huā pò xiǎo yīn。
和气所蒸缘异政,丰年之兆慰群心。hé qì suǒ zhēng yuán yì zhèng,fēng nián zhī zhào wèi qún xīn。
画楼卷白欢声洽,游骑障泥乐意深。huà lóu juǎn bái huān shēng qià,yóu qí zhàng ní lè yì shēn。
太守安闲民讼息,锦城无限好园林。tài shǒu ān xián mín sòng xī,jǐn chéng wú xiàn hǎo yuán lín。