古诗词

送无演归成都

文同

曾读契嵩辅教编,浮屠氏有不可忽。céng dú qì sōng fǔ jiào biān,fú tú shì yǒu bù kě hū。
后于京师识怀琏,彼上人者尤奇倔。hòu yú jīng shī shí huái liǎn,bǐ shàng rén zhě yóu qí jué。
余尝从容问其友,琏复为余道居讷。yú cháng cóng róng wèn qí yǒu,liǎn fù wèi yú dào jū nè。
是三大士才过人,所畜岂肯吾儒屈。shì sān dà shì cái guò rén,suǒ chù qǐ kěn wú rú qū。
文章汪洋道义富,不止区区事其佛。wén zhāng wāng yáng dào yì fù,bù zhǐ qū qū shì qí fú。
余思此等更谁似,蜀有人焉颇超越。yú sī cǐ děng gèng shuí shì,shǔ yǒu rén yān pǒ chāo yuè。
成都敏行字无演,所谓万星中一月。chéng dōu mǐn xíng zì wú yǎn,suǒ wèi wàn xīng zhōng yī yuè。
想嵩琏讷见须避,不尔往往被呵咄。xiǎng sōng liǎn nè jiàn xū bì,bù ěr wǎng wǎng bèi hē duō。
通禅晓律两无碍,前会定预耆阇崛。tōng chán xiǎo lǜ liǎng wú ài,qián huì dìng yù qí dū jué。
群经列史固汗漫,独泛其深仍出没。qún jīng liè shǐ gù hàn màn,dú fàn qí shēn réng chū méi。
外之所精者书画,不问不语常若吃。wài zhī suǒ jīng zhě shū huà,bù wèn bù yǔ cháng ruò chī。
计其夏腊殊未几,在大众中诚突兀。jì qí xià là shū wèi jǐ,zài dà zhòng zhōng chéng tū wù。
余守陵阳至穷陋,雨浸一春泥汩汩。yú shǒu líng yáng zhì qióng lòu,yǔ jìn yī chūn ní gǔ gǔ。
英溪硗磝磴道崄,行客欷歔上崷崒。yīng xī qiāo áo dèng dào xiǎn,xíng kè xī xū shàng qiú zú。
无演冲冒独不顾,来款余门手持谒。wú yǎn chōng mào dú bù gù,lái kuǎn yú mén shǒu chí yè。
呼之使前见已喜,相貌圆满藏神骨。hū zhī shǐ qián jiàn yǐ xǐ,xiāng mào yuán mǎn cáng shén gǔ。
清谭坐久愈飘洒,顿遣尘襟落如拂。qīng tán zuò jiǔ yù piāo sǎ,dùn qiǎn chén jīn luò rú fú。
新诗古文览嘉贶,气格俊健凌霜鹘。xīn shī gǔ wén lǎn jiā kuàng,qì gé jùn jiàn líng shuāng gǔ。
观其衮衮出论议,收敛便可与簪笏。guān qí gǔn gǔn chū lùn yì,shōu liǎn biàn kě yǔ zān hù。
试将邀之使从仕,笑指此顶安更发。shì jiāng yāo zhī shǐ cóng shì,xiào zhǐ cǐ dǐng ān gèng fā。
日招与语自无厌,何乃告去苦仓卒。rì zhāo yǔ yǔ zì wú yàn,hé nǎi gào qù kǔ cāng zú。
西城晓日照高岭,倒搭乾陀入深樾。xī chéng xiǎo rì zhào gāo lǐng,dào dā qián tuó rù shēn yuè。
师归常宜见嘉祐,此老心中已无物。shī guī cháng yí jiàn jiā yòu,cǐ lǎo xīn zhōng yǐ wú wù。
好音相与频寄惠,余在空山正伊郁。hǎo yīn xiāng yǔ pín jì huì,yú zài kōng shān zhèng yī yù。
文同

文同

文同(1018~1079年),字与可,号笑笑居士、笑笑先生,人称石室先生。北宋梓州梓潼郡永泰县(今属四川绵阳市盐亭县)人。著名画家、诗人。宋仁宗皇祐元年(1049年)进士,迁太常博士、集贤校理,历官邛州、大邑、陵州、洋州(今陕西洋县)等知州或知县。元丰初年,文同赴湖州(今浙江吴兴)就任,世人称文湖州。元丰二年(1079)正月二十日,文同在陈州(今河南省淮阳县)病逝,未到任而卒,享年61岁。他与苏轼是表兄弟,以学名世,擅诗文书画,深为文彦博、司马光等人赞许,尤受其从表弟苏轼敬重。 文同的作品>>

猜您喜欢

送蒲霖中舍致仕归阆中

文同

急趋长拜倦劳劳,自笑风埃满绿袍。jí qū zhǎng bài juàn láo láo,zì xiào fēng āi mǎn lǜ páo。
官味十年如水薄,归心一日共云高。guān wèi shí nián rú shuǐ báo,guī xīn yī rì gòng yún gāo。
毫厘已悟蜗争角,文彩须知凤得毛。háo lí yǐ wù wō zhēng jiǎo,wén cǎi xū zhī fèng dé máo。
且喜还家收拾在,锦屏山下旧东皋。qiě xǐ hái jiā shōu shí zài,jǐn píng shān xià jiù dōng gāo。

送刘立之著作归长安因赴安定知县

文同

西郊晴雾晓霏霏,回首京尘一拂衣。xī jiāo qíng wù xiǎo fēi fēi,huí shǒu jīng chén yī fú yī。
上国莫嗟为客久,高堂初喜改官归。shàng guó mò jiē wèi kè jiǔ,gāo táng chū xǐ gǎi guān guī。
洛城气候花才动,灞水风光絮恰飞。luò chéng qì hòu huā cái dòng,bà shuǐ fēng guāng xù qià fēi。
恨不同游曲江岸,与将歌酒䛏春晖。hèn bù tóng yóu qū jiāng àn,yǔ jiāng gē jiǔ ní chūn huī。

答马子山节推见寄

文同

曾陪参画从櫜鞬,文雅当时最盛传。céng péi cān huà cóng gāo jiān,wén yǎ dāng shí zuì shèng chuán。
玉挂好风横饮簟,翠漪明月漾吟船。yù guà hǎo fēng héng yǐn diàn,cuì yī míng yuè yàng yín chuán。
石渠金马余何者,绿水红莲子尚然。shí qú jīn mǎ yú hé zhě,lǜ shuǐ hóng lián zi shàng rán。
好养江边鸿渐翼,诏书非久下菑川。hǎo yǎng jiāng biān hóng jiàn yì,zhào shū fēi jiǔ xià zāi chuān。

红树

文同

万叶惊风尽卷收,独馀红树拟禁秋。wàn yè jīng fēng jǐn juǎn shōu,dú yú hóng shù nǐ jìn qiū。
已疑断烧生前岭,更共残霞入远楼。yǐ yí duàn shāo shēng qián lǐng,gèng gòng cán xiá rù yuǎn lóu。
枫岸最深霜未落,柿园浑变雨初休。fēng àn zuì shēn shuāng wèi luò,shì yuán hún biàn yǔ chū xiū。
劝君莫上青山道,妆点行人分外愁。quàn jūn mò shàng qīng shān dào,zhuāng diǎn xíng rén fēn wài chóu。

彦思有北楼见寄之作依韵和答

文同

峨峨守居城上楼,最宜登览群物秋。é é shǒu jū chéng shàng lóu,zuì yí dēng lǎn qún wù qiū。
层檐高搴碍翠岭,采槛直出横清流。céng yán gāo qiān ài cuì lǐng,cǎi kǎn zhí chū héng qīng liú。
烟中岛屿远历历,风外岩壑寒飕飕。yān zhōng dǎo yǔ yuǎn lì lì,fēng wài yán hè hán sōu sōu。
主人好事客意乐,日夕幸此忘幽忧。zhǔ rén hǎo shì kè yì lè,rì xī xìng cǐ wàng yōu yōu。

题何靖山人隐居二首

文同

锦屏山下何夫子,铁带麻衣真古人。jǐn píng shān xià hé fū zi,tiě dài má yī zhēn gǔ rén。
苦学诗来偷鬓老,乐为儒后却家贫。kǔ xué shī lái tōu bìn lǎo,lè wèi rú hòu què jiā pín。
酒中酌月江村夜,琴上弹风鹤寺春。jiǔ zhōng zhuó yuè jiāng cūn yè,qín shàng dàn fēng hè sì chūn。
君已归寻旧闲味,肯骑肥马入红尘。jūn yǐ guī xún jiù xián wèi,kěn qí féi mǎ rù hóng chén。

题何靖山人隐居二首

文同

因循失计下青山,却恨溪云占断闲。yīn xún shī jì xià qīng shān,què hèn xī yún zhàn duàn xián。
黄卷圣贤忻对语,青云岐路祗低颜。huáng juǎn shèng xián xīn duì yǔ,qīng yún qí lù zhī dī yán。
月墙槐影侵阶暗,雨槛秋花满目斑。yuè qiáng huái yǐng qīn jiē àn,yǔ kǎn qiū huā mǎn mù bān。
自爱萧条真吏隐,心清不累有无间。zì ài xiāo tiáo zhēn lì yǐn,xīn qīng bù lèi yǒu wú jiān。

题兜率寺

文同

簿领迷人喜暂闲,聊寻古寺陟孤峦。bù lǐng mí rén xǐ zàn xián,liáo xún gǔ sì zhì gū luán。
柏藏一径中间窄,云敛千峰四面宽。bǎi cáng yī jìng zhōng jiān zhǎi,yún liǎn qiān fēng sì miàn kuān。
远目已将飞鸟过,寸心更乞老僧安。yuǎn mù yǐ jiāng fēi niǎo guò,cùn xīn gèng qǐ lǎo sēng ān。
若为借得禅房宿,卧看龛灯一点残。ruò wèi jiè dé chán fáng sù,wò kàn kān dēng yī diǎn cán。

和张推官荔枝

文同

长嗟珍果滞遐方,好种华林奉帝王。zhǎng jiē zhēn guǒ zhì xiá fāng,hǎo zhǒng huá lín fèng dì wáng。
夏簟满风罗秀色,晓梯乘露摘新香。xià diàn mǎn fēng luó xiù sè,xiǎo tī chéng lù zhāi xīn xiāng。
泼霞乍染愁将变,烹玉才凝忍更尝。pō xiá zhà rǎn chóu jiāng biàn,pēng yù cái níng rěn gèng cháng。
正在临邛病痟甚,忽蒙佳惠敢相忘。zhèng zài lín qióng bìng xiāo shén,hū méng jiā huì gǎn xiāng wàng。

赠李仲祥道士

文同

不见先生已数年,相思惟是诵嘉篇。bù jiàn xiān shēng yǐ shù nián,xiāng sī wéi shì sòng jiā piān。
因来守郡空山里,又喜通名画戟前。yīn lái shǒu jùn kōng shān lǐ,yòu xǐ tōng míng huà jǐ qián。
抵掌剧谈犹矍铄,堆胸豪气尚蜿延。dǐ zhǎng jù tán yóu jué shuò,duī xiōng háo qì shàng wān yán。
近闻买得鹅池住,且向人间作地仙。jìn wén mǎi dé é chí zhù,qiě xiàng rén jiān zuò dì xiān。

贺陈基载重阳日

文同

文酒寻常不厌求,坐中须得贾长头。wén jiǔ xún cháng bù yàn qiú,zuò zhōng xū dé jiǎ zhǎng tóu。
幸逢九日称佳节,宜对三嵎赏素秋。xìng féng jiǔ rì chēng jiā jié,yí duì sān yú shǎng sù qiū。
岁月但看随叶落,利名当信与云浮。suì yuè dàn kàn suí yè luò,lì míng dāng xìn yǔ yún fú。
凭君且学龙山饮,一醉能令万事休。píng jūn qiě xué lóng shān yǐn,yī zuì néng lìng wàn shì xiū。

寄张郎中

文同

常愧无才动有权,十年乡里但留连。cháng kuì wú cái dòng yǒu quán,shí nián xiāng lǐ dàn liú lián。
养成答飒人应笑,学得支离自谓贤。yǎng chéng dá sà rén yīng xiào,xué dé zhī lí zì wèi xián。
三馆旧游层汉上,一麾今守乱峰前。sān guǎn jiù yóu céng hàn shàng,yī huī jīn shǒu luàn fēng qián。
幸逢别驾如张轨,免对苏章说二天。xìng féng bié jià rú zhāng guǐ,miǎn duì sū zhāng shuō èr tiān。

王昭君

文同

不惜将黄金,争头买颜色。bù xī jiāng huáng jīn,zhēng tóu mǎi yán sè。
妾貌自可恃,谁能苦劳力。qiè mào zì kě shì,shuí néng kǔ láo lì。

王昭君

文同

绝艳生殊域,芳年入内庭。jué yàn shēng shū yù,fāng nián rù nèi tíng。
谁知金屋宠,只是信丹青。shuí zhī jīn wū chǒng,zhǐ shì xìn dān qīng。

王昭君

文同

几岁后宫尘,今朝绝国春。jǐ suì hòu gōng chén,jīn cháo jué guó chūn。
君王重恩信,不欲遣他人。jūn wáng zhòng ēn xìn,bù yù qiǎn tā rén。