古诗词

送无演归成都

文同

曾读契嵩辅教编,浮屠氏有不可忽。céng dú qì sōng fǔ jiào biān,fú tú shì yǒu bù kě hū。
后于京师识怀琏,彼上人者尤奇倔。hòu yú jīng shī shí huái liǎn,bǐ shàng rén zhě yóu qí jué。
余尝从容问其友,琏复为余道居讷。yú cháng cóng róng wèn qí yǒu,liǎn fù wèi yú dào jū nè。
是三大士才过人,所畜岂肯吾儒屈。shì sān dà shì cái guò rén,suǒ chù qǐ kěn wú rú qū。
文章汪洋道义富,不止区区事其佛。wén zhāng wāng yáng dào yì fù,bù zhǐ qū qū shì qí fú。
余思此等更谁似,蜀有人焉颇超越。yú sī cǐ děng gèng shuí shì,shǔ yǒu rén yān pǒ chāo yuè。
成都敏行字无演,所谓万星中一月。chéng dōu mǐn xíng zì wú yǎn,suǒ wèi wàn xīng zhōng yī yuè。
想嵩琏讷见须避,不尔往往被呵咄。xiǎng sōng liǎn nè jiàn xū bì,bù ěr wǎng wǎng bèi hē duō。
通禅晓律两无碍,前会定预耆阇崛。tōng chán xiǎo lǜ liǎng wú ài,qián huì dìng yù qí dū jué。
群经列史固汗漫,独泛其深仍出没。qún jīng liè shǐ gù hàn màn,dú fàn qí shēn réng chū méi。
外之所精者书画,不问不语常若吃。wài zhī suǒ jīng zhě shū huà,bù wèn bù yǔ cháng ruò chī。
计其夏腊殊未几,在大众中诚突兀。jì qí xià là shū wèi jǐ,zài dà zhòng zhōng chéng tū wù。
余守陵阳至穷陋,雨浸一春泥汩汩。yú shǒu líng yáng zhì qióng lòu,yǔ jìn yī chūn ní gǔ gǔ。
英溪硗磝磴道崄,行客欷歔上崷崒。yīng xī qiāo áo dèng dào xiǎn,xíng kè xī xū shàng qiú zú。
无演冲冒独不顾,来款余门手持谒。wú yǎn chōng mào dú bù gù,lái kuǎn yú mén shǒu chí yè。
呼之使前见已喜,相貌圆满藏神骨。hū zhī shǐ qián jiàn yǐ xǐ,xiāng mào yuán mǎn cáng shén gǔ。
清谭坐久愈飘洒,顿遣尘襟落如拂。qīng tán zuò jiǔ yù piāo sǎ,dùn qiǎn chén jīn luò rú fú。
新诗古文览嘉贶,气格俊健凌霜鹘。xīn shī gǔ wén lǎn jiā kuàng,qì gé jùn jiàn líng shuāng gǔ。
观其衮衮出论议,收敛便可与簪笏。guān qí gǔn gǔn chū lùn yì,shōu liǎn biàn kě yǔ zān hù。
试将邀之使从仕,笑指此顶安更发。shì jiāng yāo zhī shǐ cóng shì,xiào zhǐ cǐ dǐng ān gèng fā。
日招与语自无厌,何乃告去苦仓卒。rì zhāo yǔ yǔ zì wú yàn,hé nǎi gào qù kǔ cāng zú。
西城晓日照高岭,倒搭乾陀入深樾。xī chéng xiǎo rì zhào gāo lǐng,dào dā qián tuó rù shēn yuè。
师归常宜见嘉祐,此老心中已无物。shī guī cháng yí jiàn jiā yòu,cǐ lǎo xīn zhōng yǐ wú wù。
好音相与频寄惠,余在空山正伊郁。hǎo yīn xiāng yǔ pín jì huì,yú zài kōng shān zhèng yī yù。
文同

文同

文同(1018~1079年),字与可,号笑笑居士、笑笑先生,人称石室先生。北宋梓州梓潼郡永泰县(今属四川绵阳市盐亭县)人。著名画家、诗人。宋仁宗皇祐元年(1049年)进士,迁太常博士、集贤校理,历官邛州、大邑、陵州、洋州(今陕西洋县)等知州或知县。元丰初年,文同赴湖州(今浙江吴兴)就任,世人称文湖州。元丰二年(1079)正月二十日,文同在陈州(今河南省淮阳县)病逝,未到任而卒,享年61岁。他与苏轼是表兄弟,以学名世,擅诗文书画,深为文彦博、司马光等人赞许,尤受其从表弟苏轼敬重。 文同的作品>>

猜您喜欢

中梁山寺

文同

上方梯磴绕岩头,谁就孤高更起楼。shàng fāng tī dèng rào yán tóu,shuí jiù gū gāo gèng qǐ lóu。
直望汉江三百里,一条如线下洋州。zhí wàng hàn jiāng sān bǎi lǐ,yī tiáo rú xiàn xià yáng zhōu。

仙人其一

文同

身著青罗绯衣裙,口诵白羽黑翮文。shēn zhù qīng luó fēi yī qún,kǒu sòng bái yǔ hēi hé wén。
半空欲下复不下,回首翩然归五云。bàn kōng yù xià fù bù xià,huí shǒu piān rán guī wǔ yún。

忽忆故园修竹因作此诗

文同

故园修竹绕东溪,占水侵沙一万枝。gù yuán xiū zhú rào dōng xī,zhàn shuǐ qīn shā yī wàn zhī。
我走宦途休未得,此君应是怪归迟。wǒ zǒu huàn tú xiū wèi dé,cǐ jūn yīng shì guài guī chí。

寄景孺提刑时按武兴

文同

夹栏虚栈武兴西,使骑翩翩晚夕驰。jiā lán xū zhàn wǔ xīng xī,shǐ qí piān piān wǎn xī chí。
想过飞仙须下马,此中佳景入吟诗。xiǎng guò fēi xiān xū xià mǎ,cǐ zhōng jiā jǐng rù yín shī。

送郭荣叔秀才应武举

文同

爱君才辩吐如倾,圆直横斜善讲兵。ài jūn cái biàn tǔ rú qīng,yuán zhí héng xié shàn jiǎng bīng。
休弄向时闲笔砚,破蛮征虏是功名。xiū nòng xiàng shí xián bǐ yàn,pò mán zhēng lǔ shì gōng míng。

乞画雁寄泾州毌使君

文同

寒影乱翻秦岭月,晚行高处陇山云。hán yǐng luàn fān qín lǐng yuè,wǎn xíng gāo chù lǒng shān yún。
回中有客能传雁,异日从公乞一群。huí zhōng yǒu kè néng chuán yàn,yì rì cóng gōng qǐ yī qún。

北楼晚晴望秦岭

文同

秦岭巉巉列万峰,晚岚浑欲滴晴空。qín lǐng chán chán liè wàn fēng,wǎn lán hún yù dī qíng kōng。
如何学得崔重易,吟啸终南明月中。rú hé xué dé cuī zhòng yì,yín xiào zhōng nán míng yuè zhōng。

送王存之

文同

野水冰生薄似绵,短亭梅发大于钱。yě shuǐ bīng shēng báo shì mián,duǎn tíng méi fā dà yú qián。
想君归到江阳日,欲话今时已去年。xiǎng jūn guī dào jiāng yáng rì,yù huà jīn shí yǐ qù nián。

放言

文同

裨海之外既尔知,自问何苦安喧卑。bì hǎi zhī wài jì ěr zhī,zì wèn hé kǔ ān xuān bēi。
胡不往见蒙毂士,看卷龟壳食蛤蜊。hú bù wǎng jiàn méng gǔ shì,kàn juǎn guī ké shí há lí。

寄褒城宰

文同

滟滟清波泻石门,茂林高巘夹烟昏。yàn yàn qīng bō xiè shí mén,mào lín gāo yǎn jiā yān hūn。
何当画舫载明月,共醉江心白玉盆。hé dāng huà fǎng zài míng yuè,gòng zuì jiāng xīn bái yù pén。

筼筜

文同

我昔初来见尔时,秃稍挛叶病缡褷。wǒ xī chū lái jiàn ěr shí,tū shāo luán yè bìng lí shī。
遮根护笋今成立,好在清风十万枝。zhē gēn hù sǔn jīn chéng lì,hǎo zài qīng fēng shí wàn zhī。

筼筜

文同

我实仙陂百世孙,二年生长感君恩。wǒ shí xiān bēi bǎi shì sūn,èr nián shēng zhǎng gǎn jūn ēn。
近闻官满将归去,更望临时莫洗园。jìn wén guān mǎn jiāng guī qù,gèng wàng lín shí mò xǐ yuán。

待雪

文同

向晚欲雪天气阴,木叶乱飞杂归禽。xiàng wǎn yù xuě tiān qì yīn,mù yè luàn fēi zá guī qín。
城头徙倚待飘洒,东北万里皆云林。chéng tóu xǐ yǐ dài piāo sǎ,dōng běi wàn lǐ jiē yún lín。

雪中三章寄景孺提刑

文同

城头高榭陟嶙峋,坐看江郊洒玉尘。chéng tóu gāo xiè zhì lín xún,zuò kàn jiāng jiāo sǎ yù chén。
恨不同来对清绝,拟将佳景待何人。hèn bù tóng lái duì qīng jué,nǐ jiāng jiā jǐng dài hé rén。

雪中三章寄景孺提刑

文同

朔风吹雪满横湖,众鸟归栖日欲晡。shuò fēng chuī xuě mǎn héng hú,zhòng niǎo guī qī rì yù bū。
独坐水轩人不到,满林如挂暝禽图。dú zuò shuǐ xuān rén bù dào,mǎn lín rú guà míng qín tú。