古诗词

和提刑度支王店鸡诗

文同

王店有邮吏,养鸡殊可笑。wáng diàn yǒu yóu lì,yǎng jī shū kě xiào。
昂然处高襟,不肯以时叫。áng rán chù gāo jīn,bù kěn yǐ shí jiào。
官有宿此者,西征待初晓。guān yǒu sù cǐ zhě,xī zhēng dài chū xiǎo。
鸡竟不一鸣,问吏吏已告。jī jìng bù yī míng,wèn lì lì yǐ gào。
云此最荒绝,左右悉蓬蓼。yún cǐ zuì huāng jué,zuǒ yòu xī péng liǎo。
狐狸占为宅,恣横不可道。hú lí zhàn wèi zhái,zì héng bù kě dào。
前此三四鸡,一一遭其暴。qián cǐ sān sì jī,yī yī zāo qí bào。
寻声即知处,尽获爪牙吊。xún shēng jí zhī chù,jǐn huò zhǎo yá diào。
自后始得此,其若有人教。zì hòu shǐ dé cǐ,qí ruò yǒu rén jiào。
东方或未明,群丑尚腾趠。dōng fāng huò wèi míng,qún chǒu shàng téng chuò。
此鸡但钳结,直伺太阳耀。cǐ jī dàn qián jié,zhí cì tài yáng yào。
虽然谓失旦,似得保身要。suī rán wèi shī dàn,shì dé bǎo shēn yào。
官曰此何用,不然则宜粜。guān yuē cǐ hé yòng,bù rán zé yí tiào。
不见不鸣雁,先死盖自召。bù jiàn bù míng yàn,xiān sǐ gài zì zhào。
天下已明白,岂假更喧闹。tiān xià yǐ míng bái,qǐ jiǎ gèng xuān nào。
徒尔费稻粱,曾莫知所报。tú ěr fèi dào liáng,céng mò zhī suǒ bào。
吏云官言是,且愿勿嘲诮。lì yún guān yán shì,qiě yuàn wù cháo qiào。
知是本在人,此物何足校。zhī shì běn zài rén,cǐ wù hé zú xiào。
文同

文同

文同(1018~1079年),字与可,号笑笑居士、笑笑先生,人称石室先生。北宋梓州梓潼郡永泰县(今属四川绵阳市盐亭县)人。著名画家、诗人。宋仁宗皇祐元年(1049年)进士,迁太常博士、集贤校理,历官邛州、大邑、陵州、洋州(今陕西洋县)等知州或知县。元丰初年,文同赴湖州(今浙江吴兴)就任,世人称文湖州。元丰二年(1079)正月二十日,文同在陈州(今河南省淮阳县)病逝,未到任而卒,享年61岁。他与苏轼是表兄弟,以学名世,擅诗文书画,深为文彦博、司马光等人赞许,尤受其从表弟苏轼敬重。 文同的作品>>

猜您喜欢

雪中三章寄景孺提刑

文同

玉龙喷雾碧霏霏,钿枕珠衾照百枝。yù lóng pēn wù bì fēi fēi,diàn zhěn zhū qīn zhào bǎi zhī。
自与侍书人一处,此中全不管岷之。zì yǔ shì shū rén yī chù,cǐ zhōng quán bù guǎn mín zhī。

咏柳

文同

风外挂帘夸软甚,雨中盘砌奈长何。fēng wài guà lián kuā ruǎn shén,yǔ zhōng pán qì nài zhǎng hé。
一般草木缘何事,听唱骊驹尔最多。yī bān cǎo mù yuán hé shì,tīng chàng lí jū ěr zuì duō。

咏柳

文同

绿蛾缘条立春后,金蛹抱花寒食前。lǜ é yuán tiáo lì chūn hòu,jīn yǒng bào huā hán shí qián。
行人折罢自欲去,更罥长梢留客鞭。xíng rén zhé bà zì yù qù,gèng juàn zhǎng shāo liú kè biān。

依韵和子骏雪山图

文同

一白溪山六幅中,其间雪意与云容。yī bái xī shān liù fú zhōng,qí jiān xuě yì yǔ yún róng。
君应记得飞仙下,飙驭亭前此数峰。jūn yīng jì dé fēi xiān xià,biāo yù tíng qián cǐ shù fēng。

长举驿楼

文同

爽气浮空紫翠浓,隔江无限有奇峰。shuǎng qì fú kōng zǐ cuì nóng,gé jiāng wú xiàn yǒu qí fēng。
君如要识营丘画,请看东头第五重。jūn rú yào shí yíng qiū huà,qǐng kàn dōng tóu dì wǔ zhòng。

正月八日峡中新花

文同

深碧长条浅紫芽,晓丛无数傲霜华。shēn bì zhǎng tiáo qiǎn zǐ yá,xiǎo cóng wú shù ào shuāng huá。
只应耻在江梅后,未着叶时先放花。zhǐ yīng chǐ zài jiāng méi hòu,wèi zhe yè shí xiān fàng huā。

赠淘金叟

文同

濯石淋沙不自劳,抉光挑屑甚幺麽。zhuó shí lín shā bù zì láo,jué guāng tiāo xiè shén yāo mó。
世间有客能胠箧,比尔元来得校多。shì jiān yǒu kè néng qū qiè,bǐ ěr yuán lái dé xiào duō。

过青泥

文同

铁山正月雪交加,欲探东风未有涯。tiě shān zhèng yuè xuě jiāo jiā,yù tàn dōng fēng wèi yǒu yá。
才过青泥春便好,水边林下见梅花。cái guò qīng ní chūn biàn hǎo,shuǐ biān lín xià jiàn méi huā。

过大散寄子骏

文同

才过嘉陵心自喜,归来一夜写君书。cái guò jiā líng xīn zì xǐ,guī lái yī yè xiě jūn shū。
明朝便送曾冰底,定有西行双鲤鱼。míng cháo biàn sòng céng bīng dǐ,dìng yǒu xī xíng shuāng lǐ yú。

飞仙石溪

文同

爱此潺湲任溅衣,独寻幽石坐多时。ài cǐ chán yuán rèn jiàn yī,dú xún yōu shí zuò duō shí。
日斜徒御应相笑,底事教公上马迟。rì xié tú yù yīng xiāng xiào,dǐ shì jiào gōng shàng mǎ chí。

筹笔诸峰

文同

君看筹笔驿江边,翠壁苍崖起昼烟。jūn kàn chóu bǐ yì jiāng biān,cuì bì cāng yá qǐ zhòu yān。
正是峡中佳绝处,土人休用作畬田。zhèng shì xiá zhōng jiā jué chù,tǔ rén xiū yòng zuò shē tián。

柳池赠丁絪

文同

场屋声名四十年,五车书误一囊钱。chǎng wū shēng míng sì shí nián,wǔ chē shū wù yī náng qián。
老来山驿为监吏,相对春风但惘然。lǎo lái shān yì wèi jiān lì,xiāng duì chūn fēng dàn wǎng rán。

偶题

文同

鬓云双堕给明珠,窄窄罗裙短短襦。bìn yún shuāng duò gěi míng zhū,zhǎi zhǎi luó qún duǎn duǎn rú。
闲把花枝起新样,满调金粉画文输。xián bǎ huā zhī qǐ xīn yàng,mǎn diào jīn fěn huà wén shū。

天汉桥

文同

风吹两岸菰蒲乾,日洒一汀凫鹜寒。fēng chuī liǎng àn gū pú qián,rì sǎ yī tīng fú wù hán。
夜深霜月照湖水,须上此桥凭画栏。yè shēn shuāng yuè zhào hú shuǐ,xū shàng cǐ qiáo píng huà lán。

望云楼

文同

南山北岭远如层,朝云暮雨浓若烝。nán shān běi lǐng yuǎn rú céng,cháo yún mù yǔ nóng ruò zhēng。
楼高百尺见万里,更有底事须来登。lóu gāo bǎi chǐ jiàn wàn lǐ,gèng yǒu dǐ shì xū lái dēng。