古诗词

寄何首乌丸与友人

文同

此草有奇效,尝闻于习之。cǐ cǎo yǒu qí xiào,cháng wén yú xí zhī。
陵阳亦旧产,其地尤所宜。líng yáng yì jiù chǎn,qí dì yóu suǒ yí。
翠蔓走岩壁,芳丛蔚参差。cuì màn zǒu yán bì,fāng cóng wèi cān chà。
下有根如拳,赤白相雄雌。xià yǒu gēn rú quán,chì bái xiāng xióng cí。
斸之高秋后,气味乃不亏。zhǔ zhī gāo qiū hòu,qì wèi nǎi bù kuī。
断以苦竹刀,蒸曝凡九为。duàn yǐ kǔ zhú dāo,zhēng pù fán jiǔ wèi。
夹罗下香屑,石密相和治。jiā luó xià xiāng xiè,shí mì xiāng hé zhì。
入臼杵万过,盈盘走累累。rù jiù chǔ wàn guò,yíng pán zǒu lèi lèi。
日进岂厌屡,初若无所滋。rì jìn qǐ yàn lǚ,chū ruò wú suǒ zī。
渐久觉肤革,鲜润如凝脂。jiàn jiǔ jué fū gé,xiān rùn rú níng zhī。
既已须发换,白者无一丝。jì yǐ xū fā huàn,bái zhě wú yī sī。
耳目固聪明,步履欲走驰。ěr mù gù cōng míng,bù lǚ yù zǒu chí。
十年亲友别,忽见皆生疑。shí nián qīn yǒu bié,hū jiàn jiē shēng yí。
问胡得尔术,容貌曾莫衰。wèn hú dé ěr shù,róng mào céng mò shuāi。
为之讲灵苗,不为世俗知。wèi zhī jiǎng líng miáo,bù wèi shì sú zhī。
盖以多见贱,蓬藋同一亏。gài yǐ duō jiàn jiàn,péng diào tóng yī kuī。
君如听予服,此语不敢欺。jūn rú tīng yǔ fú,cǐ yǔ bù gǎn qī。
勿信柳子厚,但夸仙灵脾。wù xìn liǔ zi hòu,dàn kuā xiān líng pí。
文同

文同

文同(1018~1079年),字与可,号笑笑居士、笑笑先生,人称石室先生。北宋梓州梓潼郡永泰县(今属四川绵阳市盐亭县)人。著名画家、诗人。宋仁宗皇祐元年(1049年)进士,迁太常博士、集贤校理,历官邛州、大邑、陵州、洋州(今陕西洋县)等知州或知县。元丰初年,文同赴湖州(今浙江吴兴)就任,世人称文湖州。元丰二年(1079)正月二十日,文同在陈州(今河南省淮阳县)病逝,未到任而卒,享年61岁。他与苏轼是表兄弟,以学名世,擅诗文书画,深为文彦博、司马光等人赞许,尤受其从表弟苏轼敬重。 文同的作品>>

猜您喜欢

春寒

文同

东风何事力犹微,凛凛边寒犯客衣。dōng fēng hé shì lì yóu wēi,lǐn lǐn biān hán fàn kè yī。
旧雪未消新雪下,南园春色几时归。jiù xuě wèi xiāo xīn xuě xià,nán yuán chūn sè jǐ shí guī。

暑夕待月庭下夜深方归

文同

昼蝇方少夜蚊多,摇脱霜纨奈热何。zhòu yíng fāng shǎo yè wén duō,yáo tuō shuāng wán nài rè hé。
独向中庭待明月,一身清露泻金波。dú xiàng zhōng tíng dài míng yuè,yī shēn qīng lù xiè jīn bō。

中伏日诸君会玉峰余以病不预作诗寄呈

文同

去年中伏在南园,同听清泉引绿樽。qù nián zhōng fú zài nán yuán,tóng tīng qīng quán yǐn lǜ zūn。
今日诸君又高会,独嗟移疾卧西轩。jīn rì zhū jūn yòu gāo huì,dú jiē yí jí wò xī xuān。

兴平原上赤热因寄永寿同年

文同

日午终南翠色燃,满襟飞土下秦川。rì wǔ zhōng nán cuì sè rán,mǎn jīn fēi tǔ xià qín chuān。
是时独想君高尚,正在山亭弄野泉。shì shí dú xiǎng jūn gāo shàng,zhèng zài shān tíng nòng yě quán。

亭口

文同

林下翩翩雁影斜,满川红叶映人家。lín xià piān piān yàn yǐng xié,mǎn chuān hóng yè yìng rén jiā。
岩头孤寺见横阁,有客独来登暮霞。yán tóu gū sì jiàn héng gé,yǒu kè dú lái dēng mù xiá。

浅水原

文同

鹑觚西北地鳞鳞,此处当年起战尘。chún gū xī běi dì lín lín,cǐ chù dāng nián qǐ zhàn chén。
见说如今沟垄下,断锋残镞属耕民。jiàn shuō rú jīn gōu lǒng xià,duàn fēng cán zú shǔ gēng mín。

兴平原上

文同

东西车马走秦川,扰扰飞尘混晓烟。dōng xī chē mǎ zǒu qín chuān,rǎo rǎo fēi chén hùn xiǎo yān。
我亦中间游宦者,尚惭无语赋归田。wǒ yì zhōng jiān yóu huàn zhě,shàng cán wú yǔ fù guī tián。

西湖荷花

文同

红苞绿叶共低昂,满眼寒波映碧光。hóng bāo lǜ yè gòng dī áng,mǎn yǎn hán bō yìng bì guāng。
应是西风拘管得,是人须与一襟香。yīng shì xī fēng jū guǎn dé,shì rén xū yǔ yī jīn xiāng。

石龙涡

文同

崄势围空断壁圆,四时常见聚云烟。xiǎn shì wéi kōng duàn bì yuán,sì shí cháng jiàn jù yún yān。
为霖救旱今何在,徒有遗文记昔年。wèi lín jiù hàn jīn hé zài,tú yǒu yí wén jì xī nián。

和何靖山人海棠

文同

为爱香苞照地红,倚栏终日对芳丛。wèi ài xiāng bāo zhào dì hóng,yǐ lán zhōng rì duì fāng cóng。
夜深忽忆高枝好,把酒更来明月中。yè shēn hū yì gāo zhī hǎo,bǎ jiǔ gèng lái míng yuè zhōng。

书鹤鸣化壁

文同

晚气阴阴别作寒,夕阳林下动归鞍。wǎn qì yīn yīn bié zuò hán,xī yáng lín xià dòng guī ān。
忽然人报后山雪,更上上清宫上看。hū rán rén bào hòu shān xuě,gèng shàng shàng qīng gōng shàng kàn。

南亭

文同

晚衙初散吏人归,独立南亭著道衣。wǎn yá chū sàn lì rén guī,dú lì nán tíng zhù dào yī。
浅酒小诗聊自乐,此心浑欲外轻肥。qiǎn jiǔ xiǎo shī liáo zì lè,cǐ xīn hún yù wài qīng féi。

北郭

文同

绕树垂萝荫曲堤,暖烟深处乱禽啼。rào shù chuí luó yīn qū dī,nuǎn yān shēn chù luàn qín tí。
何人来此共携酒,可惜拒霜花一溪。hé rén lái cǐ gòng xié jiǔ,kě xī jù shuāng huā yī xī。

读史

文同

不得荥阳遂失秦,始知成败尽由人。bù dé xíng yáng suì shī qín,shǐ zhī chéng bài jǐn yóu rén。
可怜一掷赢天下,只使黄金四万斤。kě lián yī zhì yíng tiān xià,zhǐ shǐ huáng jīn sì wàn jīn。

夜学

文同

已叨名第虽堪放,未到根原岂敢休。yǐ dāo míng dì suī kān fàng,wèi dào gēn yuán qǐ gǎn xiū。
文字一床灯一盏,只应前世是深雠。wén zì yī chuáng dēng yī zhǎn,zhǐ yīng qián shì shì shēn chóu。