古诗词

送知府吴龙图

文同

国初已来治蜀者,处置尽自乖崖公。guó chū yǐ lái zhì shǔ zhě,chù zhì jǐn zì guāi yá gōng。
当时奏使便宜敕,不与天下州府同。dāng shí zòu shǐ biàn yí chì,bù yǔ tiān xià zhōu fǔ tóng。
行之已及八十载,奸宄消伏谁之功。xíng zhī yǐ jí bā shí zài,jiān guǐ xiāo fú shuí zhī gōng。
因循至此渐抏敝,有未晓者时相攻。yīn xún zhì cǐ jiàn wán bì,yǒu wèi xiǎo zhě shí xiāng gōng。
鞭笞小罪亦检察,不许略出常科中。biān chī xiǎo zuì yì jiǎn chá,bù xǔ lüè chū cháng kē zhōng。
下民知之颇不惧,州县往往藏群凶。xià mín zhī zhī pǒ bù jù,zhōu xiàn wǎng wǎng cáng qún xiōng。
侧身敛足未动者,实以累朝恩泽隆。cè shēn liǎn zú wèi dòng zhě,shí yǐ lèi cháo ēn zé lóng。
公之初来蜀人喜,慈爱旧熟民情通。gōng zhī chū lái shǔ rén xǐ,cí ài jiù shú mín qíng tōng。
众心欢然耻犯法,救药浮薄归醇醲。zhòng xīn huān rán chǐ fàn fǎ,jiù yào fú báo guī chún nóng。
尽将约束付僚吏,兴起学校还文翁。jǐn jiāng yuē shù fù liáo lì,xīng qǐ xué xiào hái wén wēng。
二年美化极沾洽,远近循服如偃风。èr nián měi huà jí zhān qià,yuǎn jìn xún fú rú yǎn fēng。
上将归公问谁代,当使间作如笙镛。shàng jiāng guī gōng wèn shuí dài,dāng shǐ jiān zuò rú shēng yōng。
遂求元老得青社,其人廊庙之宗工。suì qiú yuán lǎo dé qīng shè,qí rén láng miào zhī zōng gōng。
往年镇抚有异绩,大旆再遣来于东。wǎng nián zhèn fǔ yǒu yì jì,dà pèi zài qiǎn lái yú dōng。
公今与之合符去,到必奉诏参夔龙。gōng jīn yǔ zhī hé fú qù,dào bì fèng zhào cān kuí lóng。
大资旧德固无虑,剖判自出其心胸。dà zī jiù dé gù wú lǜ,pōu pàn zì chū qí xīn xiōng。
所忧厥后嗣之者,忠定良法还如空。suǒ yōu jué hòu sì zhī zhě,zhōng dìng liáng fǎ hái rú kōng。
养顽活狡作渊薮,不免剪殄烦兴戎。yǎng wán huó jiǎo zuò yuān sǒu,bù miǎn jiǎn tiǎn fán xīng róng。
同之愤懑久填臆,言贱不得通九重。tóng zhī fèn mèn jiǔ tián yì,yán jiàn bù dé tōng jiǔ zhòng。
愿公上殿起居罢,第一用此闻宸聪。yuàn gōng shàng diàn qǐ jū bà,dì yī yòng cǐ wén chén cōng。
文同

文同

文同(1018~1079年),字与可,号笑笑居士、笑笑先生,人称石室先生。北宋梓州梓潼郡永泰县(今属四川绵阳市盐亭县)人。著名画家、诗人。宋仁宗皇祐元年(1049年)进士,迁太常博士、集贤校理,历官邛州、大邑、陵州、洋州(今陕西洋县)等知州或知县。元丰初年,文同赴湖州(今浙江吴兴)就任,世人称文湖州。元丰二年(1079)正月二十日,文同在陈州(今河南省淮阳县)病逝,未到任而卒,享年61岁。他与苏轼是表兄弟,以学名世,擅诗文书画,深为文彦博、司马光等人赞许,尤受其从表弟苏轼敬重。 文同的作品>>

猜您喜欢

雪中三章寄景孺提刑

文同

玉龙喷雾碧霏霏,钿枕珠衾照百枝。yù lóng pēn wù bì fēi fēi,diàn zhěn zhū qīn zhào bǎi zhī。
自与侍书人一处,此中全不管岷之。zì yǔ shì shū rén yī chù,cǐ zhōng quán bù guǎn mín zhī。

咏柳

文同

风外挂帘夸软甚,雨中盘砌奈长何。fēng wài guà lián kuā ruǎn shén,yǔ zhōng pán qì nài zhǎng hé。
一般草木缘何事,听唱骊驹尔最多。yī bān cǎo mù yuán hé shì,tīng chàng lí jū ěr zuì duō。

咏柳

文同

绿蛾缘条立春后,金蛹抱花寒食前。lǜ é yuán tiáo lì chūn hòu,jīn yǒng bào huā hán shí qián。
行人折罢自欲去,更罥长梢留客鞭。xíng rén zhé bà zì yù qù,gèng juàn zhǎng shāo liú kè biān。

依韵和子骏雪山图

文同

一白溪山六幅中,其间雪意与云容。yī bái xī shān liù fú zhōng,qí jiān xuě yì yǔ yún róng。
君应记得飞仙下,飙驭亭前此数峰。jūn yīng jì dé fēi xiān xià,biāo yù tíng qián cǐ shù fēng。

长举驿楼

文同

爽气浮空紫翠浓,隔江无限有奇峰。shuǎng qì fú kōng zǐ cuì nóng,gé jiāng wú xiàn yǒu qí fēng。
君如要识营丘画,请看东头第五重。jūn rú yào shí yíng qiū huà,qǐng kàn dōng tóu dì wǔ zhòng。

正月八日峡中新花

文同

深碧长条浅紫芽,晓丛无数傲霜华。shēn bì zhǎng tiáo qiǎn zǐ yá,xiǎo cóng wú shù ào shuāng huá。
只应耻在江梅后,未着叶时先放花。zhǐ yīng chǐ zài jiāng méi hòu,wèi zhe yè shí xiān fàng huā。

赠淘金叟

文同

濯石淋沙不自劳,抉光挑屑甚幺麽。zhuó shí lín shā bù zì láo,jué guāng tiāo xiè shén yāo mó。
世间有客能胠箧,比尔元来得校多。shì jiān yǒu kè néng qū qiè,bǐ ěr yuán lái dé xiào duō。

过青泥

文同

铁山正月雪交加,欲探东风未有涯。tiě shān zhèng yuè xuě jiāo jiā,yù tàn dōng fēng wèi yǒu yá。
才过青泥春便好,水边林下见梅花。cái guò qīng ní chūn biàn hǎo,shuǐ biān lín xià jiàn méi huā。

过大散寄子骏

文同

才过嘉陵心自喜,归来一夜写君书。cái guò jiā líng xīn zì xǐ,guī lái yī yè xiě jūn shū。
明朝便送曾冰底,定有西行双鲤鱼。míng cháo biàn sòng céng bīng dǐ,dìng yǒu xī xíng shuāng lǐ yú。

飞仙石溪

文同

爱此潺湲任溅衣,独寻幽石坐多时。ài cǐ chán yuán rèn jiàn yī,dú xún yōu shí zuò duō shí。
日斜徒御应相笑,底事教公上马迟。rì xié tú yù yīng xiāng xiào,dǐ shì jiào gōng shàng mǎ chí。

筹笔诸峰

文同

君看筹笔驿江边,翠壁苍崖起昼烟。jūn kàn chóu bǐ yì jiāng biān,cuì bì cāng yá qǐ zhòu yān。
正是峡中佳绝处,土人休用作畬田。zhèng shì xiá zhōng jiā jué chù,tǔ rén xiū yòng zuò shē tián。

柳池赠丁絪

文同

场屋声名四十年,五车书误一囊钱。chǎng wū shēng míng sì shí nián,wǔ chē shū wù yī náng qián。
老来山驿为监吏,相对春风但惘然。lǎo lái shān yì wèi jiān lì,xiāng duì chūn fēng dàn wǎng rán。

偶题

文同

鬓云双堕给明珠,窄窄罗裙短短襦。bìn yún shuāng duò gěi míng zhū,zhǎi zhǎi luó qún duǎn duǎn rú。
闲把花枝起新样,满调金粉画文输。xián bǎ huā zhī qǐ xīn yàng,mǎn diào jīn fěn huà wén shū。

天汉桥

文同

风吹两岸菰蒲乾,日洒一汀凫鹜寒。fēng chuī liǎng àn gū pú qián,rì sǎ yī tīng fú wù hán。
夜深霜月照湖水,须上此桥凭画栏。yè shēn shuāng yuè zhào hú shuǐ,xū shàng cǐ qiáo píng huà lán。

望云楼

文同

南山北岭远如层,朝云暮雨浓若烝。nán shān běi lǐng yuǎn rú céng,cháo yún mù yǔ nóng ruò zhēng。
楼高百尺见万里,更有底事须来登。lóu gāo bǎi chǐ jiàn wàn lǐ,gèng yǒu dǐ shì xū lái dēng。