古诗词

送提刑司勋

文同

同昔分符守兴元,公始仗节来武信。tóng xī fēn fú shǒu xīng yuán,gōng shǐ zhàng jié lái wǔ xìn。
因而出入在门下,未有三日不亲近。yīn ér chū rù zài mén xià,wèi yǒu sān rì bù qīn jìn。
台移希疏狱谳少,凛凛清风满墙仞。tái yí xī shū yù yàn shǎo,lǐn lǐn qīng fēng mǎn qiáng rèn。
乘闲每许陪后乘,好寺名园遍游尽。chéng xián měi xǔ péi hòu chéng,hǎo sì míng yuán biàn yóu jǐn。
惟携茶具赏幽绝,新胯珍团曾不吝。wéi xié chá jù shǎng yōu jué,xīn kuà zhēn tuán céng bù lìn。
或因议事阅书画,止用小肴并浅酝。huò yīn yì shì yuè shū huà,zhǐ yòng xiǎo yáo bìng qiǎn yùn。
清欢雅兴自无厌,妓乐喧烦谁愿进。qīng huān yǎ xīng zì wú yàn,jì lè xuān fán shuí yuàn jìn。
开张胸怀脱羁检,颜色何尝形喜愠。kāi zhāng xiōng huái tuō jī jiǎn,yán sè hé cháng xíng xǐ yùn。
使威敛霁官况乐,瞥过二年如一瞬。shǐ wēi liǎn jì guān kuàng lè,piē guò èr nián rú yī shùn。
后同先满去涪上,数月复来为属郡。hòu tóng xiān mǎn qù fú shàng,shù yuè fù lái wèi shǔ jùn。
再将厚荫蒙旧物,掩蔽不才宽责问。zài jiāng hòu yīn méng jiù wù,yǎn bì bù cái kuān zé wèn。
同常自念性偏僻,凡取交游最精慎。tóng cháng zì niàn xìng piān pì,fán qǔ jiāo yóu zuì jīng shèn。
虽然众中事泛爱,仁者与亲馀不认。suī rán zhòng zhōng shì fàn ài,rén zhě yǔ qīn yú bù rèn。
生平所得无几人,既已得之心自信。shēng píng suǒ dé wú jǐ rén,jì yǐ dé zhī xīn zì xìn。
公家兄弟何磊落,一一光华如美瑾。gōng jiā xiōng dì hé lěi luò,yī yī guāng huá rú měi jǐn。
顾同质状似顽石,辄簉其间袭温润。gù tóng zhì zhuàng shì wán shí,zhé zào qí jiān xí wēn rùn。
令昆强季没已久,公独康庄驰驵骏。lìng kūn qiáng jì méi yǐ jiǔ,gōng dú kāng zhuāng chí zǎng jùn。
朝廷要人办繁剧,昨下诏书催入觐。cháo tíng yào rén bàn fán jù,zuó xià zhào shū cuī rù jìn。
连城众口惜公去,不问鲵鲐与髫龀。lián chéng zhòng kǒu xī gōng qù,bù wèn ní tái yǔ tiáo chèn。
烟开汉沔晓光薄,雪下褒斜寒力峻。yān kāi hàn miǎn xiǎo guāng báo,xuě xià bāo xié hán lì jùn。
嗟同不得送行旆,回视腰间绾双印。jiē tóng bù dé sòng xíng pèi,huí shì yāo jiān wǎn shuāng yìn。
灙城西北有危楼,徒望高鸿寄长韵。dǎng chéng xī běi yǒu wēi lóu,tú wàng gāo hóng jì zhǎng yùn。
文同

文同

文同(1018~1079年),字与可,号笑笑居士、笑笑先生,人称石室先生。北宋梓州梓潼郡永泰县(今属四川绵阳市盐亭县)人。著名画家、诗人。宋仁宗皇祐元年(1049年)进士,迁太常博士、集贤校理,历官邛州、大邑、陵州、洋州(今陕西洋县)等知州或知县。元丰初年,文同赴湖州(今浙江吴兴)就任,世人称文湖州。元丰二年(1079)正月二十日,文同在陈州(今河南省淮阳县)病逝,未到任而卒,享年61岁。他与苏轼是表兄弟,以学名世,擅诗文书画,深为文彦博、司马光等人赞许,尤受其从表弟苏轼敬重。 文同的作品>>

猜您喜欢

中梁山寺

文同

上方梯磴绕岩头,谁就孤高更起楼。shàng fāng tī dèng rào yán tóu,shuí jiù gū gāo gèng qǐ lóu。
直望汉江三百里,一条如线下洋州。zhí wàng hàn jiāng sān bǎi lǐ,yī tiáo rú xiàn xià yáng zhōu。

仙人其一

文同

身著青罗绯衣裙,口诵白羽黑翮文。shēn zhù qīng luó fēi yī qún,kǒu sòng bái yǔ hēi hé wén。
半空欲下复不下,回首翩然归五云。bàn kōng yù xià fù bù xià,huí shǒu piān rán guī wǔ yún。

忽忆故园修竹因作此诗

文同

故园修竹绕东溪,占水侵沙一万枝。gù yuán xiū zhú rào dōng xī,zhàn shuǐ qīn shā yī wàn zhī。
我走宦途休未得,此君应是怪归迟。wǒ zǒu huàn tú xiū wèi dé,cǐ jūn yīng shì guài guī chí。

寄景孺提刑时按武兴

文同

夹栏虚栈武兴西,使骑翩翩晚夕驰。jiā lán xū zhàn wǔ xīng xī,shǐ qí piān piān wǎn xī chí。
想过飞仙须下马,此中佳景入吟诗。xiǎng guò fēi xiān xū xià mǎ,cǐ zhōng jiā jǐng rù yín shī。

送郭荣叔秀才应武举

文同

爱君才辩吐如倾,圆直横斜善讲兵。ài jūn cái biàn tǔ rú qīng,yuán zhí héng xié shàn jiǎng bīng。
休弄向时闲笔砚,破蛮征虏是功名。xiū nòng xiàng shí xián bǐ yàn,pò mán zhēng lǔ shì gōng míng。

乞画雁寄泾州毌使君

文同

寒影乱翻秦岭月,晚行高处陇山云。hán yǐng luàn fān qín lǐng yuè,wǎn xíng gāo chù lǒng shān yún。
回中有客能传雁,异日从公乞一群。huí zhōng yǒu kè néng chuán yàn,yì rì cóng gōng qǐ yī qún。

北楼晚晴望秦岭

文同

秦岭巉巉列万峰,晚岚浑欲滴晴空。qín lǐng chán chán liè wàn fēng,wǎn lán hún yù dī qíng kōng。
如何学得崔重易,吟啸终南明月中。rú hé xué dé cuī zhòng yì,yín xiào zhōng nán míng yuè zhōng。

送王存之

文同

野水冰生薄似绵,短亭梅发大于钱。yě shuǐ bīng shēng báo shì mián,duǎn tíng méi fā dà yú qián。
想君归到江阳日,欲话今时已去年。xiǎng jūn guī dào jiāng yáng rì,yù huà jīn shí yǐ qù nián。

放言

文同

裨海之外既尔知,自问何苦安喧卑。bì hǎi zhī wài jì ěr zhī,zì wèn hé kǔ ān xuān bēi。
胡不往见蒙毂士,看卷龟壳食蛤蜊。hú bù wǎng jiàn méng gǔ shì,kàn juǎn guī ké shí há lí。

寄褒城宰

文同

滟滟清波泻石门,茂林高巘夹烟昏。yàn yàn qīng bō xiè shí mén,mào lín gāo yǎn jiā yān hūn。
何当画舫载明月,共醉江心白玉盆。hé dāng huà fǎng zài míng yuè,gòng zuì jiāng xīn bái yù pén。

筼筜

文同

我昔初来见尔时,秃稍挛叶病缡褷。wǒ xī chū lái jiàn ěr shí,tū shāo luán yè bìng lí shī。
遮根护笋今成立,好在清风十万枝。zhē gēn hù sǔn jīn chéng lì,hǎo zài qīng fēng shí wàn zhī。

筼筜

文同

我实仙陂百世孙,二年生长感君恩。wǒ shí xiān bēi bǎi shì sūn,èr nián shēng zhǎng gǎn jūn ēn。
近闻官满将归去,更望临时莫洗园。jìn wén guān mǎn jiāng guī qù,gèng wàng lín shí mò xǐ yuán。

待雪

文同

向晚欲雪天气阴,木叶乱飞杂归禽。xiàng wǎn yù xuě tiān qì yīn,mù yè luàn fēi zá guī qín。
城头徙倚待飘洒,东北万里皆云林。chéng tóu xǐ yǐ dài piāo sǎ,dōng běi wàn lǐ jiē yún lín。

雪中三章寄景孺提刑

文同

城头高榭陟嶙峋,坐看江郊洒玉尘。chéng tóu gāo xiè zhì lín xún,zuò kàn jiāng jiāo sǎ yù chén。
恨不同来对清绝,拟将佳景待何人。hèn bù tóng lái duì qīng jué,nǐ jiāng jiā jǐng dài hé rén。

雪中三章寄景孺提刑

文同

朔风吹雪满横湖,众鸟归栖日欲晡。shuò fēng chuī xuě mǎn héng hú,zhòng niǎo guī qī rì yù bū。
独坐水轩人不到,满林如挂暝禽图。dú zuò shuǐ xuān rén bù dào,mǎn lín rú guà míng qín tú。