古诗词

芳树

文同

庭前有芳树,秾阴满轩碧。tíng qián yǒu fāng shù,nóng yīn mǎn xuān bì。
莫惜更携酒,醉此青春色。mò xī gèng xié jiǔ,zuì cǐ qīng chūn sè。
朝来见鶗鴂,飞鸣绕其侧。cháo lái jiàn tí jué,fēi míng rào qí cè。
光景不可留,徒遣君叹息。guāng jǐng bù kě liú,tú qiǎn jūn tàn xī。
文同

文同

文同(1018~1079年),字与可,号笑笑居士、笑笑先生,人称石室先生。北宋梓州梓潼郡永泰县(今属四川绵阳市盐亭县)人。著名画家、诗人。宋仁宗皇祐元年(1049年)进士,迁太常博士、集贤校理,历官邛州、大邑、陵州、洋州(今陕西洋县)等知州或知县。元丰初年,文同赴湖州(今浙江吴兴)就任,世人称文湖州。元丰二年(1079)正月二十日,文同在陈州(今河南省淮阳县)病逝,未到任而卒,享年61岁。他与苏轼是表兄弟,以学名世,擅诗文书画,深为文彦博、司马光等人赞许,尤受其从表弟苏轼敬重。 文同的作品>>

猜您喜欢

牵牛织女

文同

桂阳有仙人,姓成名武丁。guì yáng yǒu xiān rén,xìng chéng míng wǔ dīng。
胡为堕人世,人惟识其形。hú wèi duò rén shì,rén wéi shí qí xíng。
一日语其弟,吾将返青冥。yī rì yǔ qí dì,wú jiāng fǎn qīng míng。
乃曰此七夕,上天呼群灵。nǎi yuē cǐ qī xī,shàng tiān hū qún líng。
织女欲渡河,暂诣牵牛星。zhī nǚ yù dù hé,zàn yì qiān niú xīng。
诸仙尽还宫,天路罗云軿。zhū xiān jǐn hái gōng,tiān lù luó yún píng。
吾亦向祈召,当往不得停。wú yì xiàng qí zhào,dāng wǎng bù dé tíng。
弟问何时还,答云三千龄。dì wèn hé shí hái,dá yún sān qiān líng。
明日失丁在,恍惚迷所经。míng rì shī dīng zài,huǎng hū mí suǒ jīng。
后世凡此节,儿女喧家庭。hòu shì fán cǐ jié,ér nǚ xuān jiā tíng。
纵横具针缕,花果排甘馨。zòng héng jù zhēn lǚ,huā guǒ pái gān xīn。
贪巧但云得,欲寐曾莫宁。tān qiǎo dàn yún dé,yù mèi céng mò níng。
俗尚每怪妄,吾言谁见听。sú shàng měi guài wàng,wú yán shuí jiàn tīng。

金凤花

文同

花有金凤为小丛,秋色已深方盛发。huā yǒu jīn fèng wèi xiǎo cóng,qiū sè yǐ shēn fāng shèng fā。
英英秀质实具体,文采烂然无少缺。yīng yīng xiù zhì shí jù tǐ,wén cǎi làn rán wú shǎo quē。
纤茎翩翩翠影动,红白纷乱如点缬。xiān jīng piān piān cuì yǐng dòng,hóng bái fēn luàn rú diǎn xié。
谁云脆弱易飘堕,自卵至翼亦数月。shuí yún cuì ruò yì piāo duò,zì luǎn zhì yì yì shù yuè。
美人形相欲摹画,巧不得施暂自拙。měi rén xíng xiāng yù mó huà,qiǎo bù dé shī zàn zì zhuō。
铺茸剪彩转难似,只把长条恣穿结。pù rōng jiǎn cǎi zhuǎn nán shì,zhǐ bǎ zhǎng tiáo zì chuān jié。
眼前草木尽零落,怜尔开于此时节。yǎn qián cǎo mù jǐn líng luò,lián ěr kāi yú cǐ shí jié。
常疑一如小儿花,性命所系不忍折。cháng yí yī rú xiǎo ér huā,xìng mìng suǒ xì bù rěn zhé。
君不见昨夜雨,今朝风,一队惊飞返丹穴。jūn bù jiàn zuó yè yǔ,jīn cháo fēng,yī duì jīng fēi fǎn dān xué。

亭前高柏

文同

石田硗硗地力燥,谁种双柏已高大。shí tián qiāo qiāo dì lì zào,shuí zhǒng shuāng bǎi yǐ gāo dà。
长材夭矫堪巨栋,老顶萦纡若层盖。zhǎng cái yāo jiǎo kān jù dòng,lǎo dǐng yíng yū ruò céng gài。
雪下孔翠寒不起,风中笙簧清可爱。xuě xià kǒng cuì hán bù qǐ,fēng zhōng shēng huáng qīng kě ài。
菟丝幸好求女萝,莫倚纤柔欲无赖。tú sī xìng hǎo qiú nǚ luó,mò yǐ xiān róu yù wú lài。

东斋闷书

文同

读书已无效,何用转劳苦。dú shū yǐ wú xiào,hé yòng zhuǎn láo kǔ。
闲斋幸无事,日共古人语。xián zhāi xìng wú shì,rì gòng gǔ rén yǔ。
古人议论好,善恶皆有补。gǔ rén yì lùn hǎo,shàn è jiē yǒu bǔ。
舍此欲奚为,惟应睡满午。shě cǐ yù xī wèi,wéi yīng shuì mǎn wǔ。

寒食感事呈同官

文同

三月八日值寒食,阴霾蔽空不肯收。sān yuè bā rì zhí hán shí,yīn mái bì kōng bù kěn shōu。
北园花木殊未动,到处哭雨惟鸣鸠。běi yuán huā mù shū wèi dòng,dào chù kū yǔ wéi míng jiū。
吾曹可怜爱薄宦,甘此寂寞来山州。wú cáo kě lián ài báo huàn,gān cǐ jì mò lái shān zhōu。
酒肴有无更莫问,逢遇相与清谈休。jiǔ yáo yǒu wú gèng mò wèn,féng yù xiāng yǔ qīng tán xiū。

惜杏

文同

北园山杏皆高株,新枝放花如点酥。běi yuán shān xìng jiē gāo zhū,xīn zhī fàng huā rú diǎn sū。
早来其间有啼鸟,儿女尽识名提壶。zǎo lái qí jiān yǒu tí niǎo,ér nǚ jǐn shí míng tí hú。
急教取酒对之饮,满头乱插红模糊。jí jiào qǔ jiǔ duì zhī yǐn,mǎn tóu luàn chā hóng mó hú。
可怜后日再来此,定见随风如锦铺。kě lián hòu rì zài lái cǐ,dìng jiàn suí fēng rú jǐn pù。

朝阳亭

文同

峨峨乎守居,已与前峰对。é é hū shǒu jū,yǐ yǔ qián fēng duì。
朝阳乃危榭,更在守居外。cháo yáng nǎi wēi xiè,gèng zài shǒu jū wài。
烟云一川满,林麓三山会。yān yún yī chuān mǎn,lín lù sān shān huì。
近槛有胡床,无忘傲公退。jìn kǎn yǒu hú chuáng,wú wàng ào gōng tuì。

观风阁

文同

危阁覆高林,晚步聊徙倚。wēi gé fù gāo lín,wǎn bù liáo xǐ yǐ。
东南两峰断,空阔见万里。dōng nán liǎng fēng duàn,kōng kuò jiàn wàn lǐ。
茫茫落霞外,苒苒孤烟里。máng máng luò xiá wài,rǎn rǎn gū yān lǐ。
忽暗识归云,乍明知积水。hū àn shí guī yún,zhà míng zhī jī shuǐ。
风从半天下,月向平地起。fēng cóng bàn tiān xià,yuè xiàng píng dì qǐ。
夜久殊未还,峨冠露盈几。yè jiǔ shū wèi hái,é guān lù yíng jǐ。

平云阁观雨

文同

黑云漆天雷破地,风卷雷射雨倾泻。hēi yún qī tiān léi pò dì,fēng juǎn léi shè yǔ qīng xiè。
喷崖倒壑恣颓荡,咫尺不可辨牛马。pēn yá dào hè zì tuí dàng,zhǐ chǐ bù kě biàn niú mǎ。
鸡豚已见逐高浪,禾稻应须没平野。jī tún yǐ jiàn zhú gāo làng,hé dào yīng xū méi píng yě。
莫言鱼鳖走堂厨,且看泥沙漫屋瓦。mò yán yú biē zǒu táng chú,qiě kàn ní shā màn wū wǎ。

不雨

文同

陵阳官居遇久旱,发喘浑如起新病。líng yáng guān jū yù jiǔ hàn,fā chuǎn hún rú qǐ xīn bìng。
已惊赤日晨可畏,更恨炎风午尤盛。yǐ jīng chì rì chén kě wèi,gèng hèn yán fēng wǔ yóu shèng。
徒嗟禾黍尽焦落,无奈蝇虻转豪横。tú jiē hé shǔ jǐn jiāo luò,wú nài yíng méng zhuǎn háo héng。
安得神龙驾九霄,大霔满倾如倒井。ān dé shén lóng jià jiǔ xiāo,dà zhù mǎn qīng rú dào jǐng。

久雨

文同

寒鸠劬劬屋上鸣,欲使此雨何时晴。hán jiū qú qú wū shàng míng,yù shǐ cǐ yǔ hé shí qíng。
山中有客抱幽郁,日日起望东方明。shān zhōng yǒu kè bào yōu yù,rì rì qǐ wàng dōng fāng míng。
今朝晚霞发光焰,喜极再拜当西楹。jīn cháo wǎn xiá fā guāng yàn,xǐ jí zài bài dāng xī yíng。
须臾云阴又蒙没,遣我涕泪流沾缨。xū yú yún yīn yòu méng méi,qiǎn wǒ tì lèi liú zhān yīng。

山园

文同

久雨无所适,新晴步山园。jiǔ yǔ wú suǒ shì,xīn qíng bù shān yuán。
西风满高林,败叶惊已翻。xī fēng mǎn gāo lín,bài yè jīng yǐ fān。
时节急如此,世事安可论。shí jié jí rú cǐ,shì shì ān kě lùn。
夜归灯下吟,寒虫伴幽喧。yè guī dēng xià yín,hán chóng bàn yōu xuān。

史少讷见许江豚未得以诗戏

文同

霜重水落岸有冰,江豚乘寒弄晴日。shuāng zhòng shuǐ luò àn yǒu bīng,jiāng tún chéng hán nòng qíng rì。
摇波拍浪乍群起,尾厚喙长鬐鬣赤。yáo bō pāi làng zhà qún qǐ,wěi hòu huì zhǎng qí liè chì。
鱼人清晓横巨舟,一举大网凡数头。yú rén qīng xiǎo héng jù zhōu,yī jǔ dà wǎng fán shù tóu。
想君盘箸已厌足,何不略遣来陵州。xiǎng jūn pán zhù yǐ yàn zú,hé bù lüè qiǎn lái líng zhōu。

北园梨花

文同

寒食北园春已深,梨花满枝雪围遍。hán shí běi yuán chūn yǐ shēn,lí huā mǎn zhī xuě wéi biàn。
清香每向风外得,秀艳应难月中见。qīng xiāng měi xiàng fēng wài dé,xiù yàn yīng nán yuè zhōng jiàn。
苦嫌桃李共妖冶,多谢松篁相葱茜。kǔ xián táo lǐ gòng yāo yě,duō xiè sōng huáng xiāng cōng qiàn。
黄鹂紫燕莫过从,时有一声拖白练。huáng lí zǐ yàn mò guò cóng,shí yǒu yī shēng tuō bái liàn。

薄命女

文同

夭夭东邻姝,艳色如春柔。yāo yāo dōng lín shū,yàn sè rú chūn róu。
去嫁不得偶,罗衣空自羞。qù jià bù dé ǒu,luó yī kōng zì xiū。
轻埃掩菱花,不分铅华休。qīng āi yǎn líng huā,bù fēn qiān huá xiū。
回首视庸奴,寂寞还卷收。huí shǒu shì yōng nú,jì mò hái juǎn shōu。