古诗词

长安道

文同

长安道,隋唐宫殿生秋草。zhǎng ān dào,suí táng gōng diàn shēng qiū cǎo。
若使皆知嗣业难,争得行人望中老。ruò shǐ jiē zhī sì yè nán,zhēng dé xíng rén wàng zhōng lǎo。
文同

文同

文同(1018~1079年),字与可,号笑笑居士、笑笑先生,人称石室先生。北宋梓州梓潼郡永泰县(今属四川绵阳市盐亭县)人。著名画家、诗人。宋仁宗皇祐元年(1049年)进士,迁太常博士、集贤校理,历官邛州、大邑、陵州、洋州(今陕西洋县)等知州或知县。元丰初年,文同赴湖州(今浙江吴兴)就任,世人称文湖州。元丰二年(1079)正月二十日,文同在陈州(今河南省淮阳县)病逝,未到任而卒,享年61岁。他与苏轼是表兄弟,以学名世,擅诗文书画,深为文彦博、司马光等人赞许,尤受其从表弟苏轼敬重。 文同的作品>>

猜您喜欢

还友人诗卷

文同

作诗所患格不高,君今已得诗中格。zuò shī suǒ huàn gé bù gāo,jūn jīn yǐ dé shī zhōng gé。
吾乡风物最清丽,君向其间作诗客。wú xiāng fēng wù zuì qīng lì,jūn xiàng qí jiān zuò shī kè。
定馀绝景在幽深,更欲烦君用刀尺。dìng yú jué jǐng zài yōu shēn,gèng yù fán jūn yòng dāo chǐ。

孙怀悦纸本乱石

文同

孙老抱奇笔,临纸恣挥洒。sūn lǎo bào qí bǐ,lín zhǐ zì huī sǎ。
从头扫乱石,磥砢随墨下。cóng tóu sǎo luàn shí,lěi kē suí mò xià。
焦顽与圆润,无一不精者。jiāo wán yǔ yuán rùn,wú yī bù jīng zhě。
谁信万钧重,卷之不盈把。shuí xìn wàn jūn zhòng,juǎn zhī bù yíng bǎ。

种榆诗

文同

昔我去守陵阳日,门前夹道初种榆。xī wǒ qù shǒu líng yáng rì,mén qián jiā dào chū zhǒng yú。
今年我自山南归,向椽大者皆柱粗。jīn nián wǒ zì shān nán guī,xiàng chuán dà zhě jiē zhù cū。
两边合阴若深洞,满地清影繁如铺。liǎng biān hé yīn ruò shēn dòng,mǎn dì qīng yǐng fán rú pù。
是时暑气正炎酷,无处容此烦病躯。shì shí shǔ qì zhèng yán kù,wú chù róng cǐ fán bìng qū。
昼摇清风夜筛月,日日不可离群株。zhòu yáo qīng fēng yè shāi yuè,rì rì bù kě lí qún zhū。
闲邀亲友坐其下,左右间设琴与壶。xián yāo qīn yǒu zuò qí xià,zuǒ yòu jiān shè qín yǔ hú。
人生适意乃为乐,此乐已恐他更无。rén shēng shì yì nǎi wèi lè,cǐ lè yǐ kǒng tā gèng wú。
霜飙未起枝叶在,且与诸君同此娱。shuāng biāo wèi qǐ zhī yè zài,qiě yǔ zhū jūn tóng cǐ yú。

旱雷

文同

夏旱亦已久,众惧非常灾。xià hàn yì yǐ jiǔ,zhòng jù fēi cháng zāi。
茫茫大田中,赤风起炎埃。máng máng dà tián zhōng,chì fēng qǐ yán āi。
密云徒满空,甘泽竟不来。mì yún tú mǎn kōng,gān zé jìng bù lái。
但闻南山下,日日喧怒雷。dàn wén nán shān xià,rì rì xuān nù léi。

贾佩兰歌

文同

绿发忆新梳,君前侍玉壶。lǜ fā yì xīn shū,jūn qián shì yù hú。
相随五色凤,飞止帝宫梧。xiāng suí wǔ sè fèng,fēi zhǐ dì gōng wú。
凤时入紫烟,一举万羽趋。fèng shí rù zǐ yān,yī jǔ wàn yǔ qū。
乘风恣敖荡,众首倾云衢。chéng fēng zì áo dàng,zhòng shǒu qīng yún qú。
帝既天上行,留凤不与俱。dì jì tiān shàng xíng,liú fèng bù yǔ jù。
铩翮下永巷,髡?编钳徒。shā hé xià yǒng xiàng,kūn tì biān qián tú。
赭衣舂且歌,北望鸑鷟呼。zhě yī chōng qiě gē,běi wàng yuè zhuó hū。
凛凛赤喙鸩,一杯死其雏。lǐn lǐn chì huì zhèn,yī bēi sǐ qí chú。
凤亦饮喑药,鞠域支体殊。fèng yì yǐn yīn yào,jū yù zhī tǐ shū。
娥姁岂不仁,幸此全贱躯。é xǔ qǐ bù rén,xìng cǐ quán jiàn qū。
归来南山下,秋风裂罗襦。guī lái nán shān xià,qiū fēng liè luó rú。
寒床覆龙具,霜雪侵肌肤。hán chuáng fù lóng jù,shuāng xuě qīn jī fū。
忽自感时节,临风只长吁。hū zì gǎn shí jié,lín fēng zhǐ zhǎng xū。
徒怀掖庭事,饮泣对民夫。tú huái yē tíng shì,yǐn qì duì mín fū。

徐太元

文同

彼徐太元者,杭州之参军。bǐ xú tài yuán zhě,háng zhōu zhī cān jūn。
同僚曰张惠,犯赃抵深文。tóng liáo yuē zhāng huì,fàn zāng dǐ shēn wén。
徐哀其母老,诣狱辄自陈。xú āi qí mǔ lǎo,yì yù zhé zì chén。
谓惠所受赃,太元本同分。wèi huì suǒ shòu zāng,tài yuán běn tóng fēn。
今傥独坐惠,此狱无乃冤。jīn tǎng dú zuò huì,cǐ yù wú nǎi yuān。
均之不满法,惠遂减死论。jūn zhī bù mǎn fǎ,huì suì jiǎn sǐ lùn。
太元亦坐免,不调十馀年。tài yuán yì zuò miǎn,bù diào shí yú nián。
西台李侍郎,典选世所贤。xī tái lǐ shì láng,diǎn xuǎn shì suǒ xián。
闻徐之所为,特以不次迁。wén xú zhī suǒ wèi,tè yǐ bù cì qiān。
擢授郑司功,太元名始传。zhuó shòu zhèng sī gōng,tài yuán míng shǐ chuán。
后为申王师,德行人推先。hòu wèi shēn wáng shī,dé xíng rén tuī xiān。
嗟哉后世人,恩义日不完。jiē zāi hòu shì rén,ēn yì rì bù wán。
初既同职事,言色殊相欢。chū jì tóng zhí shì,yán sè shū xiāng huān。
谄酒与佞食,旦夕同杯盘。chǎn jiǔ yǔ nìng shí,dàn xī tóng bēi pán。
一有不得意,艰险立万端。yī yǒu bù dé yì,jiān xiǎn lì wàn duān。
推之入网罗,又以毒箭攒。tuī zhī rù wǎng luó,yòu yǐ dú jiàn zǎn。
昂然了自得,炫露其术全。áng rán le zì dé,xuàn lù qí shù quán。
此等虽曰人,犬彘曾岂然。cǐ děng suī yuē rén,quǎn zhì céng qǐ rán。
眼见与耳闻,天下何可言。yǎn jiàn yǔ ěr wén,tiān xià hé kě yán。
我今作此诗,中有二义存。wǒ jīn zuò cǐ shī,zhōng yǒu èr yì cún。
欲使在位者,此风幸相敦。yù shǐ zài wèi zhě,cǐ fēng xìng xiāng dūn。
勿令有识人,命尔为蝎蚖。wù lìng yǒu shí rén,mìng ěr wèi xiē yuán。
又欲彼正士,为国掌三铨。yòu yù bǐ zhèng shì,wèi guó zhǎng sān quán。
须察此恶子,废斥入冗员。xū chá cǐ è zi,fèi chì rù rǒng yuán。
自然此浮薄,不长其奸根。zì rán cǐ fú báo,bù zhǎng qí jiān gēn。
览者请味之,勿罪其言烦。lǎn zhě qǐng wèi zhī,wù zuì qí yán fán。

盖宽饶

文同

次公清而狂,其本出天性。cì gōng qīng ér kuáng,qí běn chū tiān xìng。
惜哉公廉质,不以儒术正。xī zāi gōng lián zhì,bù yǐ rú shù zhèng。
陷害公峭刻,奸犯语坚劲。xiàn hài gōng qiào kè,jiān fàn yǔ jiān jìn。
在位及贵戚,合然仇怨盛。zài wèi jí guì qī,hé rán chóu yuàn shèng。
稀迁愈失意,躁戾因以逞。xī qiān yù shī yì,zào lì yīn yǐ chěng。
王生识其趣,劝以全寿命。wáng shēng shí qí qù,quàn yǐ quán shòu mìng。
胡为不开纳,封事转凌横。hú wèi bù kāi nà,fēng shì zhuǎn líng héng。
五帝官天下,此语岂君听。wǔ dì guān tiān xià,cǐ yǔ qǐ jūn tīng。
上怒以不改,章下求众定。shàng nù yǐ bù gǎi,zhāng xià qiú zhòng dìng。
礭然金吾奏,直以大逆订。què rán jīn wú zòu,zhí yǐ dà nì dìng。
虽为郑昌颂,万嫉掩一诤。suī wèi zhèng chāng sòng,wàn jí yǎn yī zhèng。
遂尔属诸吏,羞复受笞榜。suì ěr shǔ zhū lì,xiū fù shòu chī bǎng。
行当北阙下,辄引佩刀刭。xíng dāng běi quē xià,zhé yǐn pèi dāo jǐng。
时虽众所怜,终为端士病。shí suī zhòng suǒ lián,zhōng wèi duān shì bìng。

诸葛丰

文同

少年名特立,初为贡公起。shǎo nián míng tè lì,chū wèi gòng gōng qǐ。
元帝擢司隶,刺举无所避。yuán dì zhuó sī lì,cì jǔ wú suǒ bì。
间者何久阔,京师语如此。jiān zhě hé jiǔ kuò,jīng shī yǔ rú cǐ。
驰车下许章,去节自丰始。chí chē xià xǔ zhāng,qù jié zì fēng shǐ。
上书擿章恶,此举诚可喜。shàng shū tī zhāng è,cǐ jǔ chéng kě xǐ。
奈何少恩恕,春夏常系治。nài hé shǎo ēn shù,chūn xià cháng xì zhì。
人多讼其短,遂徙城门尉。rén duō sòng qí duǎn,suì xǐ chéng mén wèi。
复列堪猛过,上为之切齿。fù liè kān měng guò,shàng wèi zhī qiè chǐ。
制诏白其罪,不忍下丰吏。zhì zhào bái qí zuì,bù rěn xià fēng lì。
丰初在朝时,数道堪猛美。fēng chū zài cháo shí,shù dào kān měng měi。
失职乃自取,不内省诸己。shī zhí nǎi zì qǔ,bù nèi shěng zhū jǐ。
反惑怨其他,转誉以为毁。fǎn huò yuàn qí tā,zhuǎn yù yǐ wèi huǐ。
不欲加以刑,上怜之老矣。bù yù jiā yǐ xíng,shàng lián zhī lǎo yǐ。
庶人终于家,反覆丰可耻。shù rén zhōng yú jiā,fǎn fù fēng kě chǐ。

新津退思堂

文同

三江古剧邑,入籍生齿夥。sān jiāng gǔ jù yì,rù jí shēng chǐ huǒ。
词源百端起,区处不可惰。cí yuán bǎi duān qǐ,qū chù bù kě duò。
子醇为之宰,幽隐照必破。zi chún wèi zhī zǎi,yōu yǐn zhào bì pò。
断事精且密,有若麦历磨。duàn shì jīng qiě mì,yǒu ruò mài lì mó。
尚惧忽一失,退即此堂坐。shàng jù hū yī shī,tuì jí cǐ táng zuò。
戾者思改易,无使下罹祸。lì zhě sī gǎi yì,wú shǐ xià lí huò。
如此凡二载,不识有纤过。rú cǐ fán èr zài,bù shí yǒu xiān guò。
贤哉令之师,敢以此为贺。xián zāi lìng zhī shī,gǎn yǐ cǐ wèi hè。

墨君堂晚晴凭栏

文同

墨君堂中看新霁,十里平林铺净绿。mò jūn táng zhōng kàn xīn jì,shí lǐ píng lín pù jìng lǜ。
青烟一去抹远岸,白鸟双来立乔木。qīng yān yī qù mǒ yuǎn àn,bái niǎo shuāng lái lì qiáo mù。
戴胜入园蚕已老,栗留过陇麦将熟。dài shèng rù yuán cán yǐ lǎo,lì liú guò lǒng mài jiāng shú。
坐待月破东岭云,自取帘钩更高轴。zuò dài yuè pò dōng lǐng yún,zì qǔ lián gōu gèng gāo zhóu。

东谷独往

文同

久不到东谷,晚晴欣细履。jiǔ bù dào dōng gǔ,wǎn qíng xīn xì lǚ。
阴阴夹路木,溅溅落溪水。yīn yīn jiā lù mù,jiàn jiàn luò xī shuǐ。
幽涎界屏粉,乱喙刻窗纸。yōu xián jiè píng fěn,luàn huì kè chuāng zhǐ。
兀坐忘所归,烟云逼人起。wù zuò wàng suǒ guī,yān yún bī rén qǐ。

任居云栖枝阁

文同

峨峨仙鸾山,杳杳山上阁。é é xiān luán shān,yǎo yǎo shān shàng gé。
道傍问耕者,居云之所作。dào bàng wèn gēng zhě,jū yún zhī suǒ zuò。
居云倜傥士,缰锁不可缚。jū yún tì tǎng shì,jiāng suǒ bù kě fù。
读书三十年,议论写不涸。dú shū sān shí nián,yì lùn xiě bù hé。
纵横入众艺,深晓不止略。zòng héng rù zhòng yì,shēn xiǎo bù zhǐ lüè。
自笑与世疏,回首念岩壑。zì xiào yǔ shì shū,huí shǒu niàn yán hè。
安排事幽隐,终老期此托。ān pái shì yōu yǐn,zhōng lǎo qī cǐ tuō。
结茅层峦巅,退比篱下雀。jié máo céng luán diān,tuì bǐ lí xià què。
栖枝榜其号,意岂羡鹏鹗。qī zhī bǎng qí hào,yì qǐ xiàn péng è。
时兹入岑绝,寄愤满寥廓。shí zī rù cén jué,jì fèn mǎn liáo kuò。
江风拂危栏,涧月满疏箔。jiāng fēng fú wēi lán,jiàn yuè mǎn shū bó。
独横古溜琴,远意追淡泊。dú héng gǔ liū qín,yuǎn yì zhuī dàn pō。
萧萧履霜操,隐隐天外落。xiāo xiāo lǚ shuāng cāo,yǐn yǐn tiān wài luò。
飘扬杂仙籁,泛响度林薄。piāo yáng zá xiān lài,fàn xiǎng dù lín báo。
其谁共高兴,唯此猿与鹤。qí shuí gòng gāo xīng,wéi cǐ yuán yǔ hè。
愿言解尘缨,一赴方外约。yuàn yán jiě chén yīng,yī fù fāng wài yuē。

朱康叔郎中弃官求母于金州因会华清宫作此诗送之

文同

蟠桃实在枝,蟠桃花已飞。pán táo shí zài zhī,pán táo huā yǐ fēi。
相隔五十春,一旦还相依。xiāng gé wǔ shí chūn,yī dàn hái xiāng yī。
康叔视金龟,解去如粪土。kāng shū shì jīn guī,jiě qù rú fèn tǔ。
徒步入峣关,金州取其母。tú bù rù yáo guān,jīn zhōu qǔ qí mǔ。
古人亦有此,比之康叔难。gǔ rén yì yǒu cǐ,bǐ zhī kāng shū nán。
几时有古人,能如公弃官。jǐ shí yǒu gǔ rén,néng rú gōng qì guān。
玉莲仙宇中,相会谈此事。yù lián xiān yǔ zhōng,xiāng huì tán cǐ shì。
使我发惊叹,达晓不能寐。shǐ wǒ fā jīng tàn,dá xiǎo bù néng mèi。
借问侍安舆,辇下何时过。jiè wèn shì ān yú,niǎn xià hé shí guò。
我欲率诸君,扶服诣门贺。wǒ yù lǜ zhū jūn,fú fú yì mén hè。

蓬溪苏令均利泉

文同

潜流蔽荒壤,嘉惠郁所施。qián liú bì huāng rǎng,jiā huì yù suǒ shī。
邑人念远汲,视此无以为。yì rén niàn yuǎn jí,shì cǐ wú yǐ wèi。
苏君作之令,大利收前遗。sū jūn zuò zhī lìng,dà lì shōu qián yí。
一日会众锸,兹焉发清漪。yī rì huì zhòng chā,zī yān fā qīng yī。
既已就新甃,瓶缶何累累。jì yǐ jiù xīn zhòu,píng fǒu hé lèi lèi。
尽言彼污浊,岂尔同甘滋。jǐn yán bǐ wū zhuó,qǐ ěr tóng gān zī。
比户获美饮,颂君皆一辞。bǐ hù huò měi yǐn,sòng jūn jiē yī cí。
何以纪君德,是泉无涸时。hé yǐ jì jūn dé,shì quán wú hé shí。

冤妇行

文同

婉婉西邻女,韶颜艳朝霞。wǎn wǎn xī lín nǚ,sháo yán yàn cháo xiá。
淑性自天与,少小传令嘉。shū xìng zì tiān yǔ,shǎo xiǎo chuán lìng jiā。
孝爱亲党重,巧慧闾里夸。xiào ài qīn dǎng zhòng,qiǎo huì lǘ lǐ kuā。
其母最娇怜,看若眼下花。qí mǔ zuì jiāo lián,kàn ruò yǎn xià huā。
自从挣冠笄,未始离窗纱。zì cóng zhēng guān jī,wèi shǐ lí chuāng shā。
读书佩箴戒,举止无纤瑕。dú shū pèi zhēn jiè,jǔ zhǐ wú xiān xiá。
求媒不自审,得婿非良家。qiú méi bù zì shěn,dé xù fēi liáng jiā。
如以琼树枝,使之并蒹葭。rú yǐ qióng shù zhī,shǐ zhī bìng jiān jiā。
忆初行嫁时,遗赠矜豪华。yì chū xíng jià shí,yí zèng jīn háo huá。
明珠蹙袿裾,杂宝装簪珈。míng zhū cù guī jū,zá bǎo zhuāng zān jiā。
馀赀讵可数,但较辇以车。yú zī jù kě shù,dàn jiào niǎn yǐ chē。
其姑本寒种,贪壑常谽谺。qí gū běn hán zhǒng,tān hè cháng hān xiā。
得妇不问好,求索惟无涯。dé fù bù wèn hǎo,qiú suǒ wéi wú yá。
侍奉四五年,叫物愈饿鸦。shì fèng sì wǔ nián,jiào wù yù è yā。
百欲一不应,用毒同虺蛇。bǎi yù yī bù yīng,yòng dú tóng huī shé。
岂惟被诟辱,抑亦遭笞挝。qǐ wéi bèi gòu rǔ,yì yì zāo chī wō。
驰使执贱役,课责日夜加。chí shǐ zhí jiàn yì,kè zé rì yè jiā。
手指尽秃瘃,鬓发仍髟髿。shǒu zhǐ jǐn tū zhú,bìn fā réng biāo suō。
一旦不任事,病骨枯若槎。yī dàn bù rèn shì,bìng gǔ kū ruò chá。
委顿卧在床,尚尔磨怒牙。wěi dùn wò zài chuáng,shàng ěr mó nù yá。
既死亦不顾,但恣攫且拿。jì sǐ yì bù gù,dàn zì jué qiě ná。
闻之道路人,涕泗而咨嗟。wén zhī dào lù rén,tì sì ér zī jiē。
养女择所适,此事宁轻耶。yǎng nǚ zé suǒ shì,cǐ shì níng qīng yé。
家法要相委,在迩不在遐。jiā fǎ yào xiāng wěi,zài ěr bù zài xiá。
娉礼贵得中,尚约不尚奢。pīng lǐ guì dé zhōng,shàng yuē bù shàng shē。
尊章若慈仁,至死甘苎麻。zūn zhāng ruò cí rén,zhì sǐ gān zhù má。
请看西邻女,一失千里差。qǐng kàn xī lín nǚ,yī shī qiān lǐ chà。