古诗词

长安道

文同

长安道,隋唐宫殿生秋草。zhǎng ān dào,suí táng gōng diàn shēng qiū cǎo。
若使皆知嗣业难,争得行人望中老。ruò shǐ jiē zhī sì yè nán,zhēng dé xíng rén wàng zhōng lǎo。
文同

文同

文同(1018~1079年),字与可,号笑笑居士、笑笑先生,人称石室先生。北宋梓州梓潼郡永泰县(今属四川绵阳市盐亭县)人。著名画家、诗人。宋仁宗皇祐元年(1049年)进士,迁太常博士、集贤校理,历官邛州、大邑、陵州、洋州(今陕西洋县)等知州或知县。元丰初年,文同赴湖州(今浙江吴兴)就任,世人称文湖州。元丰二年(1079)正月二十日,文同在陈州(今河南省淮阳县)病逝,未到任而卒,享年61岁。他与苏轼是表兄弟,以学名世,擅诗文书画,深为文彦博、司马光等人赞许,尤受其从表弟苏轼敬重。 文同的作品>>

猜您喜欢

遣兴三首

文同

少小事编简,渊源极沿洄。shǎo xiǎo shì biān jiǎn,yuān yuán jí yán huí。
不自测其深,津涯信悠哉。bù zì cè qí shēn,jīn yá xìn yōu zāi。
既长务修省,日以德义培。jì zhǎng wù xiū shěng,rì yǐ dé yì péi。
一篑敢中画,期之至崔嵬。yī kuì gǎn zhōng huà,qī zhī zhì cuī wéi。
振缨仕明庭,鸳鹭忝游陪。zhèn yīng shì míng tíng,yuān lù tiǎn yóu péi。
蹇修无嗣者,谁可吾与媒。jiǎn xiū wú sì zhě,shuí kě wú yǔ méi。
吐艳落晚春,蔫然抱枯荄。tǔ yàn luò wǎn chūn,niān rán bào kū gāi。
因人寔自耻,寂寞余敢哀。yīn rén shí zì chǐ,jì mò yú gǎn āi。
何当清泠泉,襟裾濯氛埃。hé dāng qīng líng quán,jīn jū zhuó fēn āi。
故山有松菊,待赋归去来。gù shān yǒu sōng jú,dài fù guī qù lái。

遣兴三首

文同

连阴不肯解,山雾尝霏霏。lián yīn bù kěn jiě,shān wù cháng fēi fēi。
积润日已滋,厌浥沾人衣。jī rùn rì yǐ zī,yàn yì zhān rén yī。
展转厌早起,隔窗问晴晖。zhǎn zhuǎn yàn zǎo qǐ,gé chuāng wèn qíng huī。
幸闻太阳出,身体轻欲飞。xìng wén tài yáng chū,shēn tǐ qīng yù fēi。

辛亥孟秋戊子有虹下天绕飞泉山入东谷饮古井良久去作大雨咄之以诗

文同

长虹落天帔,万丈截群岭。zhǎng hóng luò tiān pèi,wàn zhàng jié qún lǐng。
蟠身下深谷,俯首饮古井。pán shēn xià shēn gǔ,fǔ shǒu yǐn gǔ jǐng。
居人莫之指,况复敢引领。jū rén mò zhī zhǐ,kuàng fù gǎn yǐn lǐng。
幡然绕空去,云雾变俄顷。fān rán rào kōng qù,yún wù biàn é qǐng。
乾坤为之黑,喷雨极暴猛。qián kūn wèi zhī hēi,pēn yǔ jí bào měng。
崩流汇沟澜,巨涨没四境。bēng liú huì gōu lán,jù zhǎng méi sì jìng。
民田一漂荡,多稼不可省。mín tián yī piāo dàng,duō jià bù kě shěng。
此物盖虫类,闻亦具头颈。cǐ wù gài chóng lèi,wén yì jù tóu jǐng。
淫沴之所生,诗传载为眚。yín lì zhī suǒ shēng,shī chuán zài wèi shěng。
朝西暮东出,辄与日对影。cháo xī mù dōng chū,zhé yǔ rì duì yǐng。
夫何此凶孽,得使乘时逞。fū hé cǐ xiōng niè,dé shǐ chéng shí chěng。
高风扫寥廓,一帚昏秽净。gāo fēng sǎo liáo kuò,yī zhǒu hūn huì jìng。
煌煌太阳起,隙穴被光景。huáng huáng tài yáng qǐ,xì xué bèi guāng jǐng。
群阴逐海内,此物应远屏。qún yīn zhú hǎi nèi,cǐ wù yīng yuǎn píng。

寄何首乌丸与友人

文同

此草有奇效,尝闻于习之。cǐ cǎo yǒu qí xiào,cháng wén yú xí zhī。
陵阳亦旧产,其地尤所宜。líng yáng yì jiù chǎn,qí dì yóu suǒ yí。
翠蔓走岩壁,芳丛蔚参差。cuì màn zǒu yán bì,fāng cóng wèi cān chà。
下有根如拳,赤白相雄雌。xià yǒu gēn rú quán,chì bái xiāng xióng cí。
斸之高秋后,气味乃不亏。zhǔ zhī gāo qiū hòu,qì wèi nǎi bù kuī。
断以苦竹刀,蒸曝凡九为。duàn yǐ kǔ zhú dāo,zhēng pù fán jiǔ wèi。
夹罗下香屑,石密相和治。jiā luó xià xiāng xiè,shí mì xiāng hé zhì。
入臼杵万过,盈盘走累累。rù jiù chǔ wàn guò,yíng pán zǒu lèi lèi。
日进岂厌屡,初若无所滋。rì jìn qǐ yàn lǚ,chū ruò wú suǒ zī。
渐久觉肤革,鲜润如凝脂。jiàn jiǔ jué fū gé,xiān rùn rú níng zhī。
既已须发换,白者无一丝。jì yǐ xū fā huàn,bái zhě wú yī sī。
耳目固聪明,步履欲走驰。ěr mù gù cōng míng,bù lǚ yù zǒu chí。
十年亲友别,忽见皆生疑。shí nián qīn yǒu bié,hū jiàn jiē shēng yí。
问胡得尔术,容貌曾莫衰。wèn hú dé ěr shù,róng mào céng mò shuāi。
为之讲灵苗,不为世俗知。wèi zhī jiǎng líng miáo,bù wèi shì sú zhī。
盖以多见贱,蓬藋同一亏。gài yǐ duō jiàn jiàn,péng diào tóng yī kuī。
君如听予服,此语不敢欺。jūn rú tīng yǔ fú,cǐ yǔ bù gǎn qī。
勿信柳子厚,但夸仙灵脾。wù xìn liǔ zi hòu,dàn kuā xiān líng pí。

霜柏亭试墨

文同

山风吹早晴,裌服觉微凛。shān fēng chuī zǎo qíng,jiá fú jué wēi lǐn。
烟云有佳尚,竹石得幽禀。yān yún yǒu jiā shàng,zhú shí dé yōu bǐng。
闲窗覆旧局,晚阁试新品。xián chuāng fù jiù jú,wǎn gé shì xīn pǐn。
几欲赋郊居,奇词未如沈。jǐ yù fù jiāo jū,qí cí wèi rú shěn。

富春山人为予道其所获石于江中者状甚怪伟欲予作诗言若可得持归刻其上当相与传无穷余夜坐平云阁是时山月清凛啼虫正苦余因此景物索笔砚为山人赋之

文同

奇礓巑岏倚秋江,俗眼过几多所忽。qí jiāng cuán wán yǐ qiū jiāng,sú yǎn guò jǐ duō suǒ hū。
风霜锻鍊愈坚重,怒浪喷激不可没。fēng shuāng duàn liàn yù jiān zhòng,nù làng pēn jī bù kě méi。
富春山人好尚古,见此便以作吾物。fù chūn shān rén hǎo shàng gǔ,jiàn cǐ biàn yǐ zuò wú wù。
镌镵牵挽置庭下,犀角鲸牙蛟蜃骨。juān chán qiān wǎn zhì tíng xià,xī jiǎo jīng yá jiāo shèn gǔ。
精金凝滑露筋膂,老玉磥砢开窍窟。jīng jīn níng huá lù jīn lǚ,lǎo yù lěi kē kāi qiào kū。
狂螭奔拿势夭矫,猛兕抟生气蓬勃。kuáng chī bēn ná shì yāo jiǎo,měng sì tuán shēng qì péng bó。
山人夸我谓如此,欲我诗之惭拙讷。shān rén kuā wǒ wèi rú cǐ,yù wǒ shī zhī cán zhuō nè。
何当走到山人家,抚月摩烟观突兀。hé dāng zǒu dào shān rén jiā,fǔ yuè mó yān guān tū wù。

厌虫

文同

月出松坞明,露下莲塘清。yuè chū sōng wù míng,lù xià lián táng qīng。
今宵好风色,独绕林下行。jīn xiāo hǎo fēng sè,dú rào lín xià xíng。
百虫尔胡为,啧啧饶秋声。bǎi chóng ěr hú wèi,zé zé ráo qiū shēng。
求静不能得,我诗何由成。qiú jìng bù néng dé,wǒ shī hé yóu chéng。

送知府吴龙图

文同

国初已来治蜀者,处置尽自乖崖公。guó chū yǐ lái zhì shǔ zhě,chù zhì jǐn zì guāi yá gōng。
当时奏使便宜敕,不与天下州府同。dāng shí zòu shǐ biàn yí chì,bù yǔ tiān xià zhōu fǔ tóng。
行之已及八十载,奸宄消伏谁之功。xíng zhī yǐ jí bā shí zài,jiān guǐ xiāo fú shuí zhī gōng。
因循至此渐抏敝,有未晓者时相攻。yīn xún zhì cǐ jiàn wán bì,yǒu wèi xiǎo zhě shí xiāng gōng。
鞭笞小罪亦检察,不许略出常科中。biān chī xiǎo zuì yì jiǎn chá,bù xǔ lüè chū cháng kē zhōng。
下民知之颇不惧,州县往往藏群凶。xià mín zhī zhī pǒ bù jù,zhōu xiàn wǎng wǎng cáng qún xiōng。
侧身敛足未动者,实以累朝恩泽隆。cè shēn liǎn zú wèi dòng zhě,shí yǐ lèi cháo ēn zé lóng。
公之初来蜀人喜,慈爱旧熟民情通。gōng zhī chū lái shǔ rén xǐ,cí ài jiù shú mín qíng tōng。
众心欢然耻犯法,救药浮薄归醇醲。zhòng xīn huān rán chǐ fàn fǎ,jiù yào fú báo guī chún nóng。
尽将约束付僚吏,兴起学校还文翁。jǐn jiāng yuē shù fù liáo lì,xīng qǐ xué xiào hái wén wēng。
二年美化极沾洽,远近循服如偃风。èr nián měi huà jí zhān qià,yuǎn jìn xún fú rú yǎn fēng。
上将归公问谁代,当使间作如笙镛。shàng jiāng guī gōng wèn shuí dài,dāng shǐ jiān zuò rú shēng yōng。
遂求元老得青社,其人廊庙之宗工。suì qiú yuán lǎo dé qīng shè,qí rén láng miào zhī zōng gōng。
往年镇抚有异绩,大旆再遣来于东。wǎng nián zhèn fǔ yǒu yì jì,dà pèi zài qiǎn lái yú dōng。
公今与之合符去,到必奉诏参夔龙。gōng jīn yǔ zhī hé fú qù,dào bì fèng zhào cān kuí lóng。
大资旧德固无虑,剖判自出其心胸。dà zī jiù dé gù wú lǜ,pōu pàn zì chū qí xīn xiōng。
所忧厥后嗣之者,忠定良法还如空。suǒ yōu jué hòu sì zhī zhě,zhōng dìng liáng fǎ hái rú kōng。
养顽活狡作渊薮,不免剪殄烦兴戎。yǎng wán huó jiǎo zuò yuān sǒu,bù miǎn jiǎn tiǎn fán xīng róng。
同之愤懑久填臆,言贱不得通九重。tóng zhī fèn mèn jiǔ tián yì,yán jiàn bù dé tōng jiǔ zhòng。
愿公上殿起居罢,第一用此闻宸聪。yuàn gōng shàng diàn qǐ jū bà,dì yī yòng cǐ wén chén cōng。

送通判喻郎中

文同

前年为郡得陵时,不谓其州陋如此。qián nián wèi jùn dé líng shí,bù wèi qí zhōu lòu rú cǐ。
萧条官宇岩岭上,零落民家坑谷里。xiāo tiáo guān yǔ yán lǐng shàng,líng luò mín jiā kēng gǔ lǐ。
西城初入已可厌,窃谓岂堪余所止。xī chéng chū rù yǐ kě yàn,qiè wèi qǐ kān yú suǒ zhǐ。
幸逢之彦倅郡事,日月渐深殊可喜。xìng féng zhī yàn cuì jùn shì,rì yuè jiàn shēn shū kě xǐ。
予之所禀至迂谬,君亦恬然尤自委。yǔ zhī suǒ bǐng zhì yū miù,jūn yì tián rán yóu zì wěi。
每来聚议一朝罢,各去掩门归隐几。měi lái jù yì yī cháo bà,gè qù yǎn mén guī yǐn jǐ。
虽然有时亦为会,此事可知谁得已。suī rán yǒu shí yì wèi huì,cǐ shì kě zhī shuí dé yǐ。
酒肴粗粝妓乐可,况复譊譊满公使。jiǔ yáo cū lì jì lè kě,kuàng fù náo náo mǎn gōng shǐ。
惟于试茶并看画,以此过从不知几。wéi yú shì chá bìng kàn huà,yǐ cǐ guò cóng bù zhī jǐ。
幕中有客乃佳士,爱遣高谈听亹亹。mù zhōng yǒu kè nǎi jiā shì,ài qiǎn gāo tán tīng wěi wěi。
如斯共处五百日,索寞情怀未尝起。rú sī gòng chù wǔ bǎi rì,suǒ mò qíng huái wèi cháng qǐ。
君今官满忽先去,撩动予愁安可柅。jūn jīn guān mǎn hū xiān qù,liāo dòng yǔ chóu ān kě nǐ。
英溪长亭一挥手,自此吴蜀五千里。yīng xī zhǎng tíng yī huī shǒu,zì cǐ wú shǔ wǔ qiān lǐ。
谓言川江会北固,中亦有船多上水。wèi yán chuān jiāng huì běi gù,zhōng yì yǒu chuán duō shàng shuǐ。
愿君因出到金山,遇此莫忘批纸尾。yuàn jūn yīn chū dào jīn shān,yù cǐ mò wàng pī zhǐ wěi。

送通判喻郎中

文同

晴霞照西城,漠漠卷宿雾。qíng xiá zhào xī chéng,mò mò juǎn sù wù。
高空缭危磴,此乃君去路。gāo kōng liáo wēi dèng,cǐ nǎi jūn qù lù。
吴蜀向万里,上马初一步。wú shǔ xiàng wàn lǐ,shàng mǎ chū yī bù。
莫言道途远,况已嗟久寓。mò yán dào tú yuǎn,kuàng yǐ jiē jiǔ yù。
今兹有行色,便可到北固。jīn zī yǒu xíng sè,biàn kě dào běi gù。
长亭聊把手,几日更逢遇。zhǎng tíng liáo bǎ shǒu,jǐ rì gèng féng yù。
不敢醉君酒,君意实急遽。bù gǎn zuì jūn jiǔ,jūn yì shí jí jù。
惟是送君心,相随亦东骛。wéi shì sòng jūn xīn,xiāng suí yì dōng wù。

送通判喻郎中

文同

群居五百日,日日如初见。qún jū wǔ bǎi rì,rì rì rú chū jiàn。
一日忽远别,能不成怆恋。yī rì hū yuǎn bié,néng bù chéng chuàng liàn。
人生三万日,光景若激箭。rén shēng sān wàn rì,guāng jǐng ruò jī jiàn。
何苦于其间,喜愠费颜面。hé kǔ yú qí jiān,xǐ yùn fèi yán miàn。
兹缘胜心在,胸内每交战。zī yuán shèng xīn zài,xiōng nèi měi jiāo zhàn。
既欲多上人,计校须自炫。jì yù duō shàng rén,jì xiào xū zì xuàn。
于事固无补,在己亦非便。yú shì gù wú bǔ,zài jǐ yì fēi biàn。
仕路繁此徒,可谓丈夫贱。shì lù fán cǐ tú,kě wèi zhàng fū jiàn。
爱君性浑厚,殊不与时变。ài jūn xìng hún hòu,shū bù yǔ shí biàn。
相共为此州,敢说皆尽善。xiāng gòng wèi cǐ zhōu,gǎn shuō jiē jǐn shàn。
何尝分彼此,惟务乃职办。hé cháng fēn bǐ cǐ,wéi wù nǎi zhí bàn。
所以将二年,无有长短辨。suǒ yǐ jiāng èr nián,wú yǒu zhǎng duǎn biàn。
为人倘如此,所至复何患。wèi rén tǎng rú cǐ,suǒ zhì fù hé huàn。
官满去还台,岂能忘眷眷。guān mǎn qù hái tái,qǐ néng wàng juàn juàn。
阳关调虽苦,且尽西城宴。yáng guān diào suī kǔ,qiě jǐn xī chéng yàn。
问君到京国,几月方下汴。wèn jūn dào jīng guó,jǐ yuè fāng xià biàn。
予亦想是时,移守至梁甸。yǔ yì xiǎng shì shí,yí shǒu zhì liáng diān。
佳音幸见及,西南足邮传。jiā yīn xìng jiàn jí,xī nán zú yóu chuán。

东丘老人

文同

东丘老人眉有毫,皮肉光润牙齿牢。dōng qiū lǎo rén méi yǒu háo,pí ròu guāng rùn yá chǐ láo。
自云新年九十九,须发白者无一毛。zì yún xīn nián jiǔ shí jiǔ,xū fā bái zhě wú yī máo。
问之吾术本无有,咽津纳息徒嘈嘈。wèn zhī wú shù běn wú yǒu,yàn jīn nà xī tú cáo cáo。
莫将元气佐喜怒,自然所得春秋高。mò jiāng yuán qì zuǒ xǐ nù,zì rán suǒ dé chūn qiū gāo。
吾尝行之五十载,此事至易曾不劳。wú cháng xíng zhī wǔ shí zài,cǐ shì zhì yì céng bù láo。
饮之以酒谢使去,手足轻利如猿猱。yǐn zhī yǐ jiǔ xiè shǐ qù,shǒu zú qīng lì rú yuán náo。
尝闻唐人柳公度,八十许岁精力豪。cháng wén táng rén liǔ gōng dù,bā shí xǔ suì jīng lì háo。
其言与人亦如此,老人无乃斯人曹。qí yán yǔ rén yì rú cǐ,lǎo rén wú nǎi sī rén cáo。

送坚甫同年其一

文同

坚甫神太清,不谓久流落。jiān fǔ shén tài qīng,bù wèi jiǔ liú luò。
别来二十载,论议转深博。bié lái èr shí zài,lùn yì zhuǎn shēn bó。
其中富所有,种道以文穫。qí zhōng fù suǒ yǒu,zhǒng dào yǐ wén huò。
铺张讲治乱,破若劲弩彍。pù zhāng jiǎng zhì luàn,pò ruò jìn nǔ guō。
众人诮青衫,可笑俗眼薄。zhòng rén qiào qīng shān,kě xiào sú yǎn báo。
兰筋隐瘦骨,垂耳受羁络。lán jīn yǐn shòu gǔ,chuí ěr shòu jī luò。
拳挛喙拄地,过者无伯乐。quán luán huì zhǔ dì,guò zhě wú bó lè。
去蜀持底归,雄稿满坏橐。qù shǔ chí dǐ guī,xióng gǎo mǎn huài tuó。
朝辞玉垒关,暮上石匮阁。cháo cí yù lěi guān,mù shàng shí kuì gé。
知子者云谁,独我怀抱恶。zhī zi zhě yún shuí,dú wǒ huái bào è。

送李道士归

文同

先生状貌古,瘦健若老鹤。xiān shēng zhuàng mào gǔ,shòu jiàn ruò lǎo hè。
秋风唳清霄,寒响满寥廓。qiū fēng lì qīng xiāo,hán xiǎng mǎn liáo kuò。
一腹冰雪词,勿为俗人作。yī fù bīng xuě cí,wù wèi sú rén zuò。
便可住鹅池,乾死守岩壑。biàn kě zhù é chí,qián sǐ shǒu yán hè。

师厚还朝

文同

闻公之名三十年,常恨与公不相值。wén gōng zhī míng sān shí nián,cháng hèn yǔ gōng bù xiāng zhí。
岂期今乃出门下,每一见公心自醉。qǐ qī jīn nǎi chū mén xià,měi yī jiàn gōng xīn zì zuì。
词章豪荡已难敌,辨论注射尤可畏。cí zhāng háo dàng yǐ nán dí,biàn lùn zhù shè yóu kě wèi。
咨询故事要蒋乂,讲正大体须贾谊。zī xún gù shì yào jiǎng yì,jiǎng zhèng dà tǐ xū jiǎ yì。
荆山拾玉抵乾鹊,虞坂装盐压良骥。jīng shān shí yù dǐ qián què,yú bǎn zhuāng yán yā liáng jì。
用人最忌非所宜,愿莫使公嗟俗吏。yòng rén zuì jì fēi suǒ yí,yuàn mò shǐ gōng jiē sú lì。