古诗词

一落索·其一蒋园和李朝奉

舒亶

正是看花天气。zhèng shì kàn huā tiān qì。
为春一醉。wèi chūn yī zuì。
醉来却不带花归,诮不解、看花意。zuì lái què bù dài huā guī,qiào bù jiě kàn huā yì。
试问此花明媚。shì wèn cǐ huā míng mèi。
将花谁比。jiāng huā shuí bǐ。
只应花好似年年,花不似、人憔悴。zhǐ yīng huā hǎo shì nián nián,huā bù shì rén qiáo cuì。
舒亶

舒亶

舒亶(1041-1103)字信道,号懒堂,慈溪(今属浙江)人。治平二年(1065)试礼部第一,即状元(进士及第),授临海尉。神宗时,除神官院主簿,迁秦凤路提刑,提举两浙常平。后任监察御史里行,与李定同劾苏轼,是为「乌台诗案」。进知杂御史、判司农寺,拜给事中,权直学士院,后为御史中丞。崇宁元年(1102)知南康军,京以开边功,由直龙图阁进待制,翌年卒,年六十三。《宋史》、《东都事略》有传。今存赵万里辑《舒学士词》一卷,存词50首。 舒亶的作品>>

猜您喜欢

游灌顶三首

舒亶

十里曾闻一啸声,当年猿鹤想犹惊。shí lǐ céng wén yī xiào shēng,dāng nián yuán hè xiǎng yóu jīng。
白云不碍青天路,赢得重来攞手行。bái yún bù ài qīng tiān lù,yíng dé zhòng lái luó shǒu xíng。

游灌顶三首

舒亶

万松偃蹇插云根,四面诸峰尽子孙。wàn sōng yǎn jiǎn chā yún gēn,sì miàn zhū fēng jǐn zi sūn。
日日飞烟云雾敛,不妨掌上看乾坤。rì rì fēi yān yún wù liǎn,bù fáng zhǎng shàng kàn qián kūn。

游灌顶三首

舒亶

雪顶胡僧眼戏天,只应风月是生缘。xuě dǐng hú sēng yǎn xì tiān,zhǐ yīng fēng yuè shì shēng yuán。
那知坐作人间雨,千丈岩头一道泉。nà zhī zuò zuò rén jiān yǔ,qiān zhàng yán tóu yī dào quán。

归郡书金峨二首

舒亶

叱咤沧溟雪浪空,鲸鲵骑去杳亡踪。chì zhà cāng míng xuě làng kōng,jīng ní qí qù yǎo wáng zōng。
炼丹井畔春萧索,知在蓬莱第几重。liàn dān jǐng pàn chūn xiāo suǒ,zhī zài péng lái dì jǐ zhòng。

归郡书金峨二首

舒亶

又入西湖醉过春,岭头猿鹤几时闻。yòu rù xī hú zuì guò chūn,lǐng tóu yuán hè jǐ shí wén。
无端雨意随人去,直恐衣巾尽是云。wú duān yǔ yì suí rén qù,zhí kǒng yī jīn jǐn shì yún。

含珠林

舒亶

万个松杉一颗珠,老僧心手最工夫。wàn gè sōng shān yī kē zhū,lǎo sēng xīn shǒu zuì gōng fū。
冷光长在千峰顶,谁道人间夜月孤。lěng guāng zhǎng zài qiān fēng dǐng,shuí dào rén jiān yè yuè gū。

题天王院内鉴堂

舒亶

等是人间出世人,数他珍宝信非珍。děng shì rén jiān chū shì rén,shù tā zhēn bǎo xìn fēi zhēn。
茫茫白日谁回首,此处元无一点尘。máng máng bái rì shuí huí shǒu,cǐ chù yuán wú yī diǎn chén。

题福胜院

舒亶

苍岩赤壁耸崎嵚,长者何年为布金。cāng yán chì bì sǒng qí qīn,zhǎng zhě hé nián wèi bù jīn。
却忆樵风生乳窦,万松回合两龙吟。què yì qiáo fēng shēng rǔ dòu,wàn sōng huí hé liǎng lóng yín。

湖心寺偶书

舒亶

吹落清香缥缈风,楼台仿佛水边红。chuī luò qīng xiāng piāo miǎo fēng,lóu tái fǎng fú shuǐ biān hóng。
人间谁是丹青手,画取春湖细雨中。rén jiān shuí shì dān qīng shǒu,huà qǔ chūn hú xì yǔ zhōng。

瑞岩寺

舒亶

十二峰头月未央,天风吹下紫芝香。shí èr fēng tóu yuè wèi yāng,tiān fēng chuī xià zǐ zhī xiāng。
我来分得僧清致,布衲蒲团一草堂。wǒ lái fēn dé sēng qīng zhì,bù nà pú tuán yī cǎo táng。

芦山寺

舒亶

云山流水水中山,尽日青藜共往还。yún shān liú shuǐ shuǐ zhōng shān,jǐn rì qīng lí gòng wǎng hái。
更向僧房看图画,不知身在画图间。gèng xiàng sēng fáng kàn tú huà,bù zhī shēn zài huà tú jiān。

芦山寺

舒亶

别开小径入松关,半在云间半雨间。bié kāi xiǎo jìng rù sōng guān,bàn zài yún jiān bàn yǔ jiān。
红叶满庭人倚槛,一池寒水动秋山。hóng yè mǎn tíng rén yǐ kǎn,yī chí hán shuǐ dòng qiū shān。

芦山寺

舒亶

昨日南山今北山,山南山北几时还。zuó rì nán shān jīn běi shān,shān nán shān běi jǐ shí hái。
世人只道僧闲好,未必僧闲似我闲。shì rén zhǐ dào sēng xián hǎo,wèi bì sēng xián shì wǒ xián。

芦山寺

舒亶

老来漫有爱山心,酒少茶多却不禁。lǎo lái màn yǒu ài shān xīn,jiǔ shǎo chá duō què bù jìn。
一夜上方攲客枕,隔窗自伴冷猿吟。yī yè shàng fāng qī kè zhěn,gé chuāng zì bàn lěng yuán yín。

芦山寺

舒亶

山水连村不见村,冥冥细雨湿黄昏。shān shuǐ lián cūn bù jiàn cūn,míng míng xì yǔ shī huáng hūn。
秋山咫尺无人到,须信闲人不用门。qiū shān zhǐ chǐ wú rén dào,xū xìn xián rén bù yòng mén。
125«3456789