古诗词

太清舞

史浩

当时脱得长城苦。dāng shí tuō dé zhǎng chéng kǔ。
但熙熙朝暮。dàn xī xī cháo mù。
上帝锡长生,任跳丸乌兔。shàng dì xī zhǎng shēng,rèn tiào wán wū tù。
种桃千万已成阴,望家乡、杳然何处。zhǒng táo qiān wàn yǐ chéng yīn,wàng jiā xiāng yǎo rán hé chù。
从此与凡人,隔云霄烟雨。cóng cǐ yǔ fán rén,gé yún xiāo yān yǔ。
史浩

史浩

史浩(1106年—1194年),字直翁,号真隐。明州鄞县人,南宋政治家、词人。高宗绍兴十五年(1144年)进士,由温州教授除太学正,升为国子博士。他向宋高宗建议立太子,以此受知于朝廷,绍兴三十二年,宋孝宗即位,授参知政事。隆兴元年,拜尚书右仆射。淳熙十年,除太保致仕,封魏国公。宋光宗御极,进太师。绍熙五年,薨,年八十九,封会稽郡王。宋宁宗登基,赐谥文惠。嘉定十四年,以子史弥远贵,追封越王,改谥忠定,配享孝宗庙庭。为昭勋阁二十四功臣之一。 史浩的作品>>

猜您喜欢

满庭芳·其一游湖

史浩

和靖重湖,知章一曲,浙江左右为邻。hé jìng zhòng hú,zhī zhāng yī qū,zhè jiāng zuǒ yòu wèi lín。
绣鞯彩舰,只许日寻春。xiù jiān cǎi jiàn,zhǐ xǔ rì xún chūn。
正好厌厌夜饮,都寂静、没个游人。zhèng hǎo yàn yàn yè yǐn,dōu jì jìng méi gè yóu rén。
夫何故,欢阑兴阻,只为隔城闉。fū hé gù,huān lán xīng zǔ,zhǐ wèi gé chéng yīn。
堪嘉,唯甬水,回环雉堞,中峙三神。kān jiā,wéi yǒng shuǐ,huí huán zhì dié,zhōng zhì sān shén。
更楼台缭岸,花柳迷津。gèng lóu tái liáo àn,huā liǔ mí jīn。
不惜频添画烛,更深看、舞上华裀。bù xī pín tiān huà zhú,gèng shēn kàn wǔ shàng huá yīn。
拚沉醉,从他咿喔,金距报凌晨。pàn chén zuì,cóng tā yī ō,jīn jù bào líng chén。

满庭芳·其二茅舍

史浩

柴作疏篱,茅编小屋,绕堤苦竹黄芦。chái zuò shū lí,máo biān xiǎo wū,rào dī kǔ zhú huáng lú。
老翁蜗处,却自乐清虚。lǎo wēng wō chù,què zì lè qīng xū。
理钓何妨钩直,据琴又、不管弦无。lǐ diào hé fáng gōu zhí,jù qín yòu bù guǎn xián wú。
逍遥处,都捐世虑,忘我亦忘渠。xiāo yáo chù,dōu juān shì lǜ,wàng wǒ yì wàng qú。
雨馀。yǔ yú。
添美景,眉横山妩,脸媚花腴。tiān měi jǐng,méi héng shān wǔ,liǎn mèi huā yú。
笑凡间粉黛,浓抹轻涂。xiào fán jiān fěn dài,nóng mǒ qīng tú。
客至三杯薄酒,欲眠后、一枕蘧蘧。kè zhì sān bēi báo jiǔ,yù mián hòu yī zhěn qú qú。
起来见,龟翻鹤舞,却是寿星图。qǐ lái jiàn,guī fān hè wǔ,què shì shòu xīng tú。

好事近·其一梅花

史浩

敧枕不成眠,得句十分清绝。jī zhěn bù chéng mián,dé jù shí fēn qīng jué。
一夜酸风阁花,酝江天飞雪。yī yè suān fēng gé huā,yùn jiāng tiān fēi xuě。
晓来的皪看枝头,老蚌剖明月。xiǎo lái de lì kàn zhī tóu,lǎo bàng pōu míng yuè。
帝所待调金鼎,莫教人轻折。dì suǒ dài diào jīn dǐng,mò jiào rén qīng zhé。

好事近·其二次韵弥大梅花

史浩

对竹擘吟笺,正是赏梅时节。duì zhú bāi yín jiān,zhèng shì shǎng méi shí jié。
便把这些清致,作东湖三绝。biàn bǎ zhè xiē qīng zhì,zuò dōng hú sān jué。
帝家金鼎待调羹,何似且休折。dì jiā jīn dǐng dài diào gēng,hé shì qiě xiū zhé。
却爱玉楼清弄,褪霏霏香雪。què ài yù lóu qīng nòng,tuì fēi fēi xiāng xuě。

念奴娇·其一次韵商筑叟秋香

史浩

银潢耿耿,正露零仙掌,尘空天幕。yín huáng gěng gěng,zhèng lù líng xiān zhǎng,chén kōng tiān mù。
碧玉扶疏□万朵,偏称水村山郭。bì yù fú shū wàn duǒ,piān chēng shuǐ cūn shān guō。
巧酝檀英,密包金粟,只待清秋著。qiǎo yùn tán yīng,mì bāo jīn sù,zhǐ dài qīng qiū zhù。
三春桃李,自应束在高阁。sān chūn táo lǐ,zì yīng shù zài gāo gé。
好是月窟奇标,东堂幽韵,不管西风恶。hǎo shì yuè kū qí biāo,dōng táng yōu yùn,bù guǎn xī fēng è。
独立盈盈回首笑,白苇丹枫索索。dú lì yíng yíng huí shǒu xiào,bái wěi dān fēng suǒ suǒ。
折向冰壶,莫教纱帽,醉里轻簪却。zhé xiàng bīng hú,mò jiào shā mào,zuì lǐ qīng zān què。
浓芳长在,□疑身在云壑。nóng fāng zhǎng zài,yí shēn zài yún hè。

白苎次韵真书记梅花

史浩

腊天寒,晓风劲,幽香频吐。là tiān hán,xiǎo fēng jìn,yōu xiāng pín tǔ。
精神绰约,谁羡姑射居处。jīng shén chuò yuē,shuí xiàn gū shè jū chù。
江南探春独步。jiāng nán tàn chūn dú bù。
恨无侣。hèn wú lǚ。
微语。wēi yǔ。
又谁管、雪势霜威埋妒。yòu shuí guǎn xuě shì shuāng wēi mái dù。
且图少陵东阁作诗苦。qiě tú shǎo líng dōng gé zuò shī kǔ。
拟烦玉纤轻拗、宁相许。nǐ fán yù xiān qīng ǎo níng xiāng xǔ。
惜取。xī qǔ。
栏干遍倚,月淡黄昏,水边清浅,不放红尘染污。lán gàn biàn yǐ,yuè dàn huáng hūn,shuǐ biān qīng qiǎn,bù fàng hóng chén rǎn wū。
似名画手丹青,罢施缃素。shì míng huà shǒu dān qīng,bà shī xiāng sù。
不随艳卉,强媚韶光一瞬,飘荡无据。bù suí yàn huì,qiáng mèi sháo guāng yī shùn,piāo dàng wú jù。
只恐金门,宝鼎方调,时时来觑。zhǐ kǒng jīn mén,bǎo dǐng fāng diào,shí shí lái qù。
便把枝头,豆颗朝天去。biàn bǎ zhī tóu,dòu kē cháo tiān qù。

念奴娇·其二亲情拾得一婢,名念奴,雪中来归

史浩

枝头蓓蕾,褪红绡微露,江南春色。zhī tóu bèi lěi,tuì hóng xiāo wēi lù,jiāng nán chūn sè。
多谢东风吹半朵,来入骚人瑶席。duō xiè dōng fēng chuī bàn duǒ,lái rù sāo rén yáo xí。
粉脸轻红,芳心羞吐,别有真消息。fěn liǎn qīng hóng,fāng xīn xiū tǔ,bié yǒu zhēn xiāo xī。
妆台帘卷,寿阳着意留得。zhuāng tái lián juǎn,shòu yáng zhe yì liú dé。
好是雪满群山,玉纤频捻,泛清波文鹢。hǎo shì xuě mǎn qún shān,yù xiān pín niǎn,fàn qīng bō wén yì。
深院相逢人尽道,标格都从天锡。shēn yuàn xiāng féng rén jǐn dào,biāo gé dōu cóng tiān xī。
梦蝶徒劳,霜禽休妒,争奈伊怜惜。mèng dié tú láo,shuāng qín xiū dù,zhēng nài yī lián xī。
高楼谁倚,寄言休为横笛。gāo lóu shuí yǐ,jì yán xiū wèi héng dí。

念奴娇·其三次韵楼友观潮

史浩

银塘江上,展鲛绡初见,长天一色。yín táng jiāng shàng,zhǎn jiāo xiāo chū jiàn,zhǎng tiān yī sè。
风拭菱花光照眼,谁许红尘轻积。fēng shì líng huā guāng zhào yǎn,shuí xǔ hóng chén qīng jī。
转盼冯夷,奔云起电,两岸惊涛拍。zhuǎn pàn féng yí,bēn yún qǐ diàn,liǎng àn jīng tāo pāi。
振空破地,水龙争喷吟笛。zhèn kōng pò dì,shuǐ lóng zhēng pēn yín dí。
客有步屧江干,胸吞奇观,寄英词元白。kè yǒu bù xiè jiāng gàn,xiōng tūn qí guān,jì yīng cí yuán bái。
素壁淋浪翻醉墨,飘洒神仙踪迹。sù bì lín làng fān zuì mò,piāo sǎ shén xiān zōng jì。
好待波匀,横飞小艇,快引香筒碧。hǎo dài bō yún,héng fēi xiǎo tǐng,kuài yǐn xiāng tǒng bì。
烟消月出,不眠拚了通夕。yān xiāo yuè chū,bù mián pàn le tōng xī。

浣溪沙·其一即席次韵王正之觅迁哥鞋

史浩

一握钩儿能几何。yī wò gōu ér néng jǐ hé。
弓弓珠蹙杏红罗。gōng gōng zhū cù xìng hóng luó。
即时分惠谢奴哥。jí shí fēn huì xiè nú gē。
香压幽兰兰尚浅,样窥初月月仍多。xiāng yā yōu lán lán shàng qiǎn,yàng kuī chū yuè yuè réng duō。
只堪掌上恹琼波。zhǐ kān zhǎng shàng yān qióng bō。

武陵春·戴昌言家姬供春盘

史浩

报道东皇初弭节,芳思满凌晨。bào dào dōng huáng chū mǐ jié,fāng sī mǎn líng chén。
争看钗头彩胜新。zhēng kàn chāi tóu cǎi shèng xīn。
金字写宜春。jīn zì xiě yí chūn。
四坐行盘堆白玉,纤手自和匀。sì zuò xíng pán duī bái yù,xiān shǒu zì hé yún。
恰似蟾宫妙丽人。qià shì chán gōng miào lì rén。
将月出浮云。jiāng yuè chū fú yún。

浣溪沙·其二夜饮咏足即席

史浩

珠履三千巧斗妍。zhū lǚ sān qiān qiǎo dòu yán。
就中弓窄只迁迁。jiù zhōng gōng zhǎi zhǐ qiān qiān。
恼伊刬袜转堪怜。nǎo yī chǎn wà zhuǎn kān lián。
舞罢有香留绣褥,步馀无迹在金莲。wǔ bà yǒu xiāng liú xiù rù,bù yú wú jì zài jīn lián。
好随云雨楚峰前。hǎo suí yún yǔ chǔ fēng qián。

千秋岁·戴丈夫妇庆八十

史浩

吾乡我里。wú xiāng wǒ lǐ。
偕老真无比。xié lǎo zhēn wú bǐ。
宴席展,欢声起。yàn xí zhǎn,huān shēng qǐ。
蕊宫仙子绕,玉砌莱衣戏。ruǐ gōng xiān zi rào,yù qì lái yī xì。
称贺处,眉心竞指朱书字。chēng hè chù,méi xīn jìng zhǐ zhū shū zì。
忆昔西周吕。yì xī xī zhōu lǚ。
年纪虽相似。nián jì suī xiāng shì。
独自个,谁为侣。dú zì gè,shuí wèi lǚ。
如今双凤老,堪引同螺醉。rú jīn shuāng fèng lǎo,kān yǐn tóng luó zuì。
彭祖寿,十分方一从头纪。péng zǔ shòu,shí fēn fāng yī cóng tóu jì。

浣溪沙·其三

史浩

湿翠湖山收晚烟。shī cuì hú shān shōu wǎn yān。
月华如练水如天。yuè huá rú liàn shuǐ rú tiān。
兴来催上钓鱼船。xīng lái cuī shàng diào yú chuán。
青箬一尊汀草畔,霜筠数曲渚花边。qīng ruò yī zūn tīng cǎo pàn,shuāng yún shù qū zhǔ huā biān。
更于何处觅神仙。gèng yú hé chù mì shén xiān。

浣溪沙·其三

史浩

梁武憨痴达摩呆。liáng wǔ hān chī dá mó dāi。
个中消息岂容猜。gè zhōng xiāo xī qǐ róng cāi。
九年面壁口慵开。jiǔ nián miàn bì kǒu yōng kāi。
双履却寻归路止,一花原不是君栽。shuāng lǚ què xún guī lù zhǐ,yī huā yuán bù shì jūn zāi。
这回枉了一遭来。zhè huí wǎng le yī zāo lái。

浣溪沙·其三

史浩

索得玄珠也是呆。suǒ dé xuán zhū yě shì dāi。
人人有分莫胡猜。rén rén yǒu fēn mò hú cāi。
顶门一眼镇长开。dǐng mén yī yǎn zhèn zhǎng kāi。
路断玉关无辙迹,雪埋葱岭没根栽。lù duàn yù guān wú zhé jì,xuě mái cōng lǐng méi gēn zāi。
始称达摩不曾来。shǐ chēng dá mó bù céng lái。