古诗词

清平乐·李漕生日

史浩

池台非雾。chí tái fēi wù。
缥缈双溪路。piāo miǎo shuāng xī lù。
家在江南佳丽处。jiā zài jiāng nán jiā lì chù。
看取谢公风度。kàn qǔ xiè gōng fēng dù。
蟠桃酒酝千秋。pán táo jiǔ yùn qiān qiū。
金焦欲上迟留。jīn jiāo yù shàng chí liú。
笑待锦花裀上,双鸾舞彻梁州。xiào dài jǐn huā yīn shàng,shuāng luán wǔ chè liáng zhōu。
史浩

史浩

史浩(1106年—1194年),字直翁,号真隐。明州鄞县人,南宋政治家、词人。高宗绍兴十五年(1144年)进士,由温州教授除太学正,升为国子博士。他向宋高宗建议立太子,以此受知于朝廷,绍兴三十二年,宋孝宗即位,授参知政事。隆兴元年,拜尚书右仆射。淳熙十年,除太保致仕,封魏国公。宋光宗御极,进太师。绍熙五年,薨,年八十九,封会稽郡王。宋宁宗登基,赐谥文惠。嘉定十四年,以子史弥远贵,追封越王,改谥忠定,配享孝宗庙庭。为昭勋阁二十四功臣之一。 史浩的作品>>

猜您喜欢

走笔次韵张以道鹿亭

史浩

双鹿处岩隈,似有人性灵。shuāng lù chù yán wēi,shì yǒu rén xìng líng。
山童自驯扰,俗客必心惊。shān tóng zì xùn rǎo,sú kè bì xīn jīng。
循除水濈濈,竹暗藏幽亭。xún chú shuǐ jí jí,zhú àn cáng yōu tíng。
有时带露归,濈濈身有青。yǒu shí dài lù guī,jí jí shēn yǒu qīng。

走笔次韵张以道樊榭

史浩

何年樊仙翁,踞此作云榭。hé nián fán xiān wēng,jù cǐ zuò yún xiè。
境胜唯清凉,寒燠匪冬夏。jìng shèng wéi qīng liáng,hán yù fěi dōng xià。
俯观尘世人,杳在万仞下。fǔ guān chén shì rén,yǎo zài wàn rèn xià。
渐次入真境,还如倒食蔗。jiàn cì rù zhēn jìng,hái rú dào shí zhè。

走笔次韵张以道潺湲洞

史浩

万派漱寒玉,及此犹潺湲。wàn pài shù hán yù,jí cǐ yóu chán yuán。
临流觌毛发,体粟生轻寒。lín liú dí máo fā,tǐ sù shēng qīng hán。
馀波荡尘氛,一洗清尘寰。yú bō dàng chén fēn,yī xǐ qīng chén huán。
观澜得妙理,用处心常闲。guān lán dé miào lǐ,yòng chù xīn cháng xián。

走笔次韵胡中方赏丹桂之什

史浩

粟蕊抟金叶凝碧,独在秋林逞颜色。sù ruǐ tuán jīn yè níng bì,dú zài qiū lín chěng yán sè。
岂知东溟史氏居,别有奇标人不识。qǐ zhī dōng míng shǐ shì jū,bié yǒu qí biāo rén bù shí。
嫦娥侍女盈万千,一一姿貌皆无前。cháng é shì nǚ yíng wàn qiān,yī yī zī mào jiē wú qián。
为厌此花忒淡薄,渥丹乞与春争妍。wèi yàn cǐ huā tè dàn báo,wò dān qǐ yǔ chūn zhēng yán。
媒滋燕脂霜染茜,殖根只向广寒殿。méi zī yàn zhī shuāng rǎn qiàn,zhí gēn zhǐ xiàng guǎng hán diàn。
几尘俗韵不可干,清凉唯许金风扇。jǐ chén sú yùn bù kě gàn,qīng liáng wéi xǔ jīn fēng shàn。
何年移到蓬莱乡,钜万索直谁敢偿。hé nián yí dào péng lái xiāng,jù wàn suǒ zhí shuí gǎn cháng。
盘纡栏槛久不曜,一日名飞群国香。pán yū lán kǎn jiǔ bù yào,yī rì míng fēi qún guó xiāng。
豪贵争看期缩地,载酒迟来烦鼓吹。háo guì zhēng kàn qī suō dì,zài jiǔ chí lái fán gǔ chuī。
园丁闻之竞采撷,夜深不使花神睡。yuán dīng wén zhī jìng cǎi xié,yè shēn bù shǐ huā shén shuì。
接枝换骨离四明,飘飘爽气排妖氛。jiē zhī huàn gǔ lí sì míng,piāo piāo shuǎng qì pái yāo fēn。
遂令禁篽成真赏,馀馨剩馥常氤氲。suì lìng jìn yù chéng zhēn shǎng,yú xīn shèng fù cháng yīn yūn。
芙蓉寒菊不足数,包羞正似无盐女。fú róng hán jú bù zú shù,bāo xiū zhèng shì wú yán nǚ。
从渠摇落动秋声,独步唯兹遍寰宇。cóng qú yáo luò dòng qiū shēng,dú bù wéi zī biàn huán yǔ。
我尝对此倾葵金,却思四海状元心。wǒ cháng duì cǐ qīng kuí jīn,què sī sì hǎi zhuàng yuán xīn。
殷勤劝花宜且住,寒士人人折得去。yīn qín quàn huā yí qiě zhù,hán shì rén rén zhé dé qù。

童丱须知君臣篇

史浩

浑沌判天地,高卑未相亲。hún dùn pàn tiān dì,gāo bēi wèi xiāng qīn。
三才欲通贯,中间须有人。sān cái yù tōng guàn,zhōng jiān xū yǒu rén。
人最灵于物,民至愚而神。rén zuì líng yú wù,mín zhì yú ér shén。
天地寄聪明,动静必相因。tiān dì jì cōng míng,dòng jìng bì xiāng yīn。
饱食无用心,蚩蚩禽兽均。bǎo shí wú yòng xīn,chī chī qín shòu jūn。
逸居苟不教,焉能叙彝伦。yì jū gǒu bù jiào,yān néng xù yí lún。
天地悯此类,是故立君臣。tiān dì mǐn cǐ lèi,shì gù lì jūn chén。
君以圣居上,发政先施仁。jūn yǐ shèng jū shàng,fā zhèng xiān shī rén。
臣以贤作辅,法度期持循。chén yǐ xián zuò fǔ,fǎ dù qī chí xún。
圣贤适际会,利泽渐无垠。shèng xián shì jì huì,lì zé jiàn wú yín。
君或肆酷虐,百姓皆颦呻。jūn huò sì kù nüè,bǎi xìng jiē pín shēn。
君或用忠恕,四海熙如春。jūn huò yòng zhōng shù,sì hǎi xī rú chūn。
臣或进谄谀,陂僻正路堙。chén huò jìn chǎn yú,bēi pì zhèng lù yīn。
臣或善谏诤,君子之道伸。chén huò shàn jiàn zhèng,jūn zi zhī dào shēn。
所以委质者,恭敬日恂恂。suǒ yǐ wěi zhì zhě,gōng jìng rì xún xún。
权幸不敢附,贿赂不足珍。quán xìng bù gǎn fù,huì lù bù zú zhēn。
穷达自有命,乌可毁天真。qióng dá zì yǒu mìng,wū kě huǐ tiān zhēn。
挺然秉中正,于以奉咨询。tǐng rán bǐng zhōng zhèng,yú yǐ fèng zī xún。
言必称尧舜,孟氏醇乎醇。yán bì chēng yáo shùn,mèng shì chún hū chún。
从容引当道,纳诲每谆谆。cóng róng yǐn dāng dào,nà huì měi zhūn zhūn。
君如语好货,公刘道可遵。jūn rú yǔ hǎo huò,gōng liú dào kě zūn。
居行有积裹,王业肇于豳。jū xíng yǒu jī guǒ,wáng yè zhào yú bīn。
君如语好色,太王爱妃嫔。jūn rú yǔ hǎo sè,tài wáng ài fēi pín。
当时无怨旷,后效应驺麟。dāng shí wú yuàn kuàng,hòu xiào yīng zōu lín。
见牛未见羊,王政此问津。jiàn niú wèi jiàn yáng,wáng zhèng cǐ wèn jīn。
今乐犹古乐,乐在同乎民。jīn lè yóu gǔ lè,lè zài tóng hū mín。
卒令归正道,何必批逆鳞。zú lìng guī zhèng dào,hé bì pī nì lín。
拳拳爱主心,曾莫懈昏晨。quán quán ài zhǔ xīn,céng mò xiè hūn chén。
谋猷入以告,归美法君陈。móu yóu rù yǐ gào,guī měi fǎ jūn chén。
善则君所有,过思已自新。shàn zé jūn suǒ yǒu,guò sī yǐ zì xīn。
况乃有几事,不密则失身。kuàng nǎi yǒu jǐ shì,bù mì zé shī shēn。
但能持此戒,何愧古臣邻。dàn néng chí cǐ jiè,hé kuì gǔ chén lín。
汉唐德既衰,风俗愈不淳。hàn táng dé jì shuāi,fēng sú yù bù chún。
上下怀猜贰,相视如越秦。shàng xià huái cāi èr,xiāng shì rú yuè qín。
上固好自用,下亦非同寅。shàng gù hǎo zì yòng,xià yì fēi tóng yín。
充员苟爵位,责效蔑涓尘。chōng yuán gǒu jué wèi,zé xiào miè juān chén。
朝居廊庙上,暮不齿簪绅。cháo jū láng miào shàng,mù bù chǐ zān shēn。
呜呼君臣间,何乃如参辰。wū hū jūn chén jiān,hé nǎi rú cān chén。
恭惟我清朝,一德格穹旻。gōng wéi wǒ qīng cháo,yī dé gé qióng mín。
起喜歌声洽,恩覃率土滨。qǐ xǐ gē shēng qià,ēn tán lǜ tǔ bīn。

童丱须知父子篇

史浩

太易本空空,空中有太极。tài yì běn kōng kōng,kōng zhōng yǒu tài jí。
太极判二仪,万物斯生植。tài jí pàn èr yí,wàn wù sī shēng zhí。
天地为父母,万物为子息。tiān dì wèi fù mǔ,wàn wù wèi zi xī。
人居万物群,最曰具灵识。rén jū wàn wù qún,zuì yuē jù líng shí。
两家各生子,匪媒其可得。liǎng jiā gè shēng zi,fěi méi qí kě dé。
合礼成夫妻,相共孕英特。hé lǐ chéng fū qī,xiāng gòng yùn yīng tè。
方当妊娠初,疾呕不纳食。fāng dāng rèn shēn chū,jí ǒu bù nà shí。
妻既日呻吟,夫亦日忧恻。qī jì rì shēn yín,fū yì rì yōu cè。
辛勤弥十月,存亡未可测。xīn qín mí shí yuè,cún wáng wèi kě cè。
暨及震夙时,痛楚千万亿。jì jí zhèn sù shí,tòng chǔ qiān wàn yì。
稍或失调护,沦胥在顷刻。shāo huò shī diào hù,lún xū zài qǐng kè。
幸尔见婴儿,欢色动颜色。xìng ěr jiàn yīng ér,huān sè dòng yán sè。
乳哺更携持,几年先用力。rǔ bǔ gèng xié chí,jǐ nián xiān yòng lì。
母实钟爱怜,父亦思诲饬。mǔ shí zhōng ài lián,fù yì sī huì chì。
资禀尚凡庸,视之如岐嶷。zī bǐng shàng fán yōng,shì zhī rú qí yí。
骄慢不率教,巧计为藏匿。jiāo màn bù lǜ jiào,qiǎo jì wèi cáng nì。
一语或中理,夸扬其肯默。yī yǔ huò zhōng lǐ,kuā yáng qí kěn mò。
葆养觊成人,庶几供子职。bǎo yǎng jì chéng rén,shù jǐ gōng zi zhí。
提孩知爱亲,此情何可抑。tí hái zhī ài qīn,cǐ qíng hé kě yì。
冬温而夏凊,未足酬其德。dōng wēn ér xià qìng,wèi zú chóu qí dé。
昏定而晨省,未足酬其德。hūn dìng ér chén shěng,wèi zú chóu qí dé。
三牲滋美味,未足酬其德。sān shēng zī měi wèi,wèi zú chóu qí dé。
四序纫华衣,未足酬其德。sì xù rèn huá yī,wèi zú chóu qí dé。
竭身至老死,未足酬其德。jié shēn zhì lǎo sǐ,wèi zú chóu qí dé。
碎身如糜粉,未足酬其德。suì shēn rú mí fěn,wèi zú chóu qí dé。
男仕女有行,其常在亲侧。nán shì nǚ yǒu xíng,qí cháng zài qīn cè。
悠然父母心,相望长相忆。yōu rán fù mǔ xīn,xiāng wàng zhǎng xiāng yì。
问讯与馈遗,来往当如织。wèn xùn yǔ kuì yí,lái wǎng dāng rú zhī。
口体所供奉,无问一钱直。kǒu tǐ suǒ gōng fèng,wú wèn yī qián zhí。
亲苟未沾尝,享之宁敢即。qīn gǒu wèi zhān cháng,xiǎng zhī níng gǎn jí。
其有不安节,归省恨不亟。qí yǒu bù ān jié,guī shěng hèn bù jí。
毋分嫡与继,存心何间忒。wú fēn dí yǔ jì,cún xīn hé jiān tè。
虽或不我爱,其敢忘翼翼。suī huò bù wǒ ài,qí gǎn wàng yì yì。
王祥跃冰鱼,薛包恋门阈。wáng xiáng yuè bīng yú,xuē bāo liàn mén yù。
驭车骞忍寒,耕田舜引慝。yù chē qiān rěn hán,gēng tián shùn yǐn tè。
于此坚至行,青史斯刊勒。yú cǐ jiān zhì xíng,qīng shǐ sī kān lēi。
切勿使偏亲,索处萱堂北。qiè wù shǐ piān qīn,suǒ chù xuān táng běi。
富贵未解忧,天伦乃物则。fù guì wèi jiě yōu,tiān lún nǎi wù zé。
不应中道废,失性甘狂惑。bù yīng zhōng dào fèi,shī xìng gān kuáng huò。
呜呼霄壤间,孰有无亲国。wū hū xiāo rǎng jiān,shú yǒu wú qīn guó。
女子远外家,间隙成荆棘。nǚ zi yuǎn wài jiā,jiān xì chéng jīng jí。
男子听妇言,偏爱滋货殖。nán zi tīng fù yán,piān ài zī huò zhí。
礼容故背违,言辞苦凌逼。lǐ róng gù bèi wéi,yán cí kǔ líng bī。
于义或参商,于物或吝啬。yú yì huò cān shāng,yú wù huò lìn sè。
劬劳保抱恩,总不存悃愊。qú láo bǎo bào ēn,zǒng bù cún kǔn bì。
亲老力已衰,欲竞知何克。qīn lǎo lì yǐ shuāi,yù jìng zhī hé kè。
饮泣更包羞,烦冤满胸臆。yǐn qì gèng bāo xiū,fán yuān mǎn xiōng yì。
父子情既离,万世恩之贼。fù zi qíng jì lí,wàn shì ēn zhī zéi。
上帝实监临,天祸阴诛殛。shàng dì shí jiān lín,tiān huò yīn zhū jí。
世事每好还,子孙必凶愎。shì shì měi hǎo hái,zi sūn bì xiōng bì。
嗟哉宇内人,身处礼义域。jiē zāi yǔ nèi rén,shēn chù lǐ yì yù。
忍将君子行,轻以私意蚀。rěn jiāng jūn zi xíng,qīng yǐ sī yì shí。
受报方知改,岵屺嗟空陟。shòu bào fāng zhī gǎi,hù qǐ jiē kōng zhì。
生徒伍禽兽,死则堕鬼蜮。shēng tú wǔ qín shòu,sǐ zé duò guǐ yù。
一念能回光,悖逆顿可熄。yī niàn néng huí guāng,bèi nì dùn kě xī。
吾言虽鄙俚,万古为矜式。wú yán suī bǐ lǐ,wàn gǔ wèi jīn shì。

童丱须知夫妇篇

史浩

天地生万物,阴阳相配偶。tiān dì shēng wàn wù,yīn yáng xiāng pèi ǒu。
两家因媒妁,是以为夫妇。liǎng jiā yīn méi shuò,shì yǐ wèi fū fù。
男贵有器识,不问财薄厚。nán guì yǒu qì shí,bù wèn cái báo hòu。
女贵有贤行,不问色妍丑。nǚ guì yǒu xián xíng,bù wèn sè yán chǒu。
二者既相值,家肥得长久。èr zhě jì xiāng zhí,jiā féi dé zhǎng jiǔ。
二者傥不然,举动多掣肘。èr zhě tǎng bù rán,jǔ dòng duō chè zhǒu。
夫无妇承顺,何以事父母。fū wú fù chéng shùn,hé yǐ shì fù mǔ。
妇无夫应援,何以事姑舅。fù wú fū yīng yuán,hé yǐ shì gū jiù。
外或专放荡,薄游酗樽酒。wài huò zhuān fàng dàng,báo yóu xù zūn jiǔ。
内或资悍厉,争竞恣纷纠。nèi huò zī hàn lì,zhēng jìng zì fēn jiū。
傥信牝鸡晨,长舌肆谗口。tǎng xìn pìn jī chén,zhǎng shé sì chán kǒu。
离间骨肉亲,败乱廉洁守。lí jiān gǔ ròu qīn,bài luàn lián jié shǒu。
居官鲜德操,居家失孝友。jū guān xiān dé cāo,jū jiā shī xiào yǒu。
渐渍不觉知,顿使初心负。jiàn zì bù jué zhī,dùn shǐ chū xīn fù。
故须砺刚方,循循常善诱。gù xū lì gāng fāng,xún xún cháng shàn yòu。
使其良心生,悔恨能自咎。shǐ qí liáng xīn shēng,huǐ hèn néng zì jiù。
若也纵沉迷,一切俱听受。ruò yě zòng chén mí,yī qiè jù tīng shòu。
冥然在世间,禽兽而牝牡。míng rán zài shì jiān,qín shòu ér pìn mǔ。
堂堂六尺躯,方足俱圆首。táng táng liù chǐ qū,fāng zú jù yuán shǒu。
聪明不下人,何乃畏仇偶。cōng míng bù xià rén,hé nǎi wèi chóu ǒu。
子孙则象之,馀殃贻厥后。zi sūn zé xiàng zhī,yú yāng yí jué hòu。
吾言诚伐病,宜以铭座右。wú yán chéng fá bìng,yí yǐ míng zuò yòu。

童丱须知长幼篇

史浩

父母有男女,兄良必弟悌。fù mǔ yǒu nán nǚ,xiōng liáng bì dì tì。
天性所禀赋,初不烦法制。tiān xìng suǒ bǐng fù,chū bù fán fǎ zhì。
如何中道间,阋墙成背戾。rú hé zhōng dào jiān,xì qiáng chéng bèi lì。
盖由结婚姻,异姓以女妻。gài yóu jié hūn yīn,yì xìng yǐ nǚ qī。
妻不娴教训,夫不恤苗裔。qī bù xián jiào xùn,fū bù xù miáo yì。
怨隙由爱惜,纷争为财计。yuàn xì yóu ài xī,fēn zhēng wèi cái jì。
浸润日已久,同恶遂相济。jìn rùn rì yǐ jiǔ,tóng è suì xiāng jì。
昆季若仇敌,长幼绝交际。kūn jì ruò chóu dí,zhǎng yòu jué jiāo jì。
孤然离索身,何以异狗彘。gū rán lí suǒ shēn,hé yǐ yì gǒu zhì。
当思父母心,喜得贤子继。dāng sī fù mǔ xīn,xǐ dé xián zi jì。
为彼慵懦儿,清阴均映蔽。wèi bǐ yōng nuò ér,qīng yīn jūn yìng bì。
如何我自贤,了不念同蒂。rú hé wǒ zì xián,le bù niàn tóng dì。
宜罄友于情,金兰彰夙契。yí qìng yǒu yú qíng,jīn lán zhāng sù qì。
推心更及远,落地皆鲁卫。tuī xīn gèng jí yuǎn,luò dì jiē lǔ wèi。
祥览何人哉,高风驰万世。xiáng lǎn hé rén zāi,gāo fēng chí wàn shì。
俚言虽不文,将以助棠棣。lǐ yán suī bù wén,jiāng yǐ zhù táng dì。

童丱须知朋友篇

史浩

先王德泽深,士民皆修睦。xiān wáng dé zé shēn,shì mín jiē xiū mù。
琢磨贵取友,为学不应独。zuó mó guì qǔ yǒu,wèi xué bù yīng dú。
分宁非君臣,严光蹴帝腹。fēn níng fēi jūn chén,yán guāng cù dì fù。
人君尚择交,况乃为臣仆。rén jūn shàng zé jiāo,kuàng nǎi wèi chén pū。
仕宦同恩荣,庠序同诵读。shì huàn tóng ēn róng,xiáng xù tóng sòng dú。
萍蓬偶邂逅,里闬频追逐。píng péng ǒu xiè hòu,lǐ hàn pín zhuī zhú。
握手出肺肝,勤渠叙寒燠。wò shǒu chū fèi gān,qín qú xù hán yù。
一旦临利害,狞然遂反目。yī dàn lín lì hài,níng rán suì fǎn mù。
朱博先著鞭,索居叹萧育。zhū bó xiān zhù biān,suǒ jū tàn xiāo yù。
不见管夷吾,全交有鲍叔。bù jiàn guǎn yí wú,quán jiāo yǒu bào shū。
苏章太不情,恩雠在隔宿。sū zhāng tài bù qíng,ēn chóu zài gé sù。
不见庾公斯,孺子生可卜。bù jiàn yǔ gōng sī,rú zi shēng kě bo。
嗟哉世间人,云雨徒翻覆。jiē zāi shì jiān rén,yún yǔ tú fān fù。
得丧自有天,人岂能祸福。dé sàng zì yǒu tiān,rén qǐ néng huò fú。
险心怀五兵,寿命多短促。xiǎn xīn huái wǔ bīng,shòu mìng duō duǎn cù。
君子坦荡荡,为之歌伐木。jūn zi tǎn dàng dàng,wèi zhī gē fá mù。

童丱须知祭祀篇

史浩

文王御家邦,风化必自迩。wén wáng yù jiā bāng,fēng huà bì zì ěr。
采繁夫人职,专言奉祭祀。cǎi fán fū rén zhí,zhuān yán fèng jì sì。
洪惟祖先心,贵得贤后嗣。hóng wéi zǔ xiān xīn,guì dé xián hòu sì。
匪取一时孝,觊其能事死。fěi qǔ yī shí xiào,jì qí néng shì sǐ。
盖自平生来,功行勤积累。gài zì píng shēng lái,gōng xíng qín jī lèi。
防范不敢违,贻厥作基址。fáng fàn bù gǎn wéi,yí jué zuò jī zhǐ。
子孙洎有室,懵不知此理。zi sūn jì yǒu shì,měng bù zhī cǐ lǐ。
燕饮恣欢谑,口腹纵奢靡。yàn yǐn zì huān xuè,kǒu fù zòng shē mí。
霜降雨露濡,怆惕昧所履。shuāng jiàng yǔ lù rú,chuàng tì mèi suǒ lǚ。
故其临祭时,倦色成跛倚。gù qí lín jì shí,juàn sè chéng bǒ yǐ。
酣歌或笑呼,愤怒或笞捶。hān gē huò xiào hū,fèn nù huò chī chuí。
不恤祭如在,大似不得已。bù xù jì rú zài,dà shì bù dé yǐ。
祖先必吐之,岂复锡繁祉。zǔ xiān bì tǔ zhī,qǐ fù xī fán zhǐ。
我劝世间人,于此莫轻视。wǒ quàn shì jiān rén,yú cǐ mò qīng shì。
春秋祭享间,斋戒先恭己。chūn qiū jì xiǎng jiān,zhāi jiè xiān gōng jǐ。
忧思动哀慕,虔谨具芳美。yōu sī dòng āi mù,qián jǐn jù fāng měi。
时物堪荐新,当如奉甘旨。shí wù kān jiàn xīn,dāng rú fèng gān zhǐ。
饾饤乎自供,焉可使奴婢。dòu dìng hū zì gōng,yān kě shǐ nú bì。
扫除蠲秽杂,涤灌去尘滓。sǎo chú juān huì zá,dí guàn qù chén zǐ。
馨香出釜甑,滋味登簠簋。xīn xiāng chū fǔ zèng,zī wèi dēng fǔ guǐ。
勿为贫故约,勿为富故侈。wù wèi pín gù yuē,wù wèi fù gù chǐ。
丰俭或有常,不可变其轨。fēng jiǎn huò yǒu cháng,bù kě biàn qí guǐ。
以此奉吾先,神灵必欢喜。yǐ cǐ fèng wú xiān,shén líng bì huān xǐ。
绵绵百世后,馀庆何能弭。mián mián bǎi shì hòu,yú qìng hé néng mǐ。

童丱须知舅姑篇

史浩

女子年既笄,出适乃从夫。nǚ zi nián jì jī,chū shì nǎi cóng fū。
从夫始曰妇,将以事舅姑。cóng fū shǐ yuē fù,jiāng yǐ shì jiù gū。
舅姑生男儿,鼓舞更忻愉。jiù gū shēng nán ér,gǔ wǔ gèng xīn yú。
禀受胚胎成,身体洎发肤。bǐng shòu pēi tāi chéng,shēn tǐ jì fā fū。
玩之如美玉,宝之如明珠。wán zhī rú měi yù,bǎo zhī rú míng zhū。
觊其能立身,孝养勤朝晡。jì qí néng lì shēn,xiào yǎng qín cháo bū。
岂知壮有室,却使失欢娱。qǐ zhī zhuàng yǒu shì,què shǐ shī huān yú。
妇既恣狼戾,夫亦与之俱。fù jì zì láng lì,fū yì yǔ zhī jù。
翁妪有憎恶,导夫起嗟吁。wēng yù yǒu zēng è,dǎo fū qǐ jiē xū。
叔妹有异胞,俾夫肆欺诬。shū mèi yǒu yì bāo,bǐ fū sì qī wū。
及其享富贵,却云夫自图。jí qí xiǎng fù guì,què yún fū zì tú。
珍异私帑积,赀产别籍拘。zhēn yì sī tǎng jī,zī chǎn bié jí jū。
不念翁与妪,生尔夫之躯。bù niàn wēng yǔ yù,shēng ěr fū zhī qū。
不念叔与妹,尔夫当友于。bù niàn shū yǔ mèi,ěr fū dāng yǒu yú。
动辄生离间,岂不负心乎。dòng zhé shēng lí jiān,qǐ bù fù xīn hū。
天殃或人祸,舍尔其谁诛。tiān yāng huò rén huò,shě ěr qí shuí zhū。
我有为妇法,尔其听而孚。wǒ yǒu wèi fù fǎ,ěr qí tīng ér fú。
凡事舅姑礼,与事亲无殊。fán shì jiù gū lǐ,yǔ shì qīn wú shū。
唯当辅君子,相勉以相须。wéi dāng fǔ jūn zi,xiāng miǎn yǐ xiāng xū。
定省问安否,温凊视衣襦。dìng shěng wèn ān fǒu,wēn qìng shì yī rú。
俎豆奉燕乐,几杖供扶持。zǔ dòu fèng yàn lè,jǐ zhàng gōng fú chí。
出因侍坐席,入则临庖厨。chū yīn shì zuò xí,rù zé lín páo chú。
亲意或欲与,承命惟所需。qīn yì huò yù yǔ,chéng mìng wéi suǒ xū。
不作曾元养,问有必曰无。bù zuò céng yuán yǎng,wèn yǒu bì yuē wú。
亲意所爱敬,率行不敢渝。qīn yì suǒ ài jìng,lǜ xíng bù gǎn yú。
当以内则篇,终身为范模。dāng yǐ nèi zé piān,zhōng shēn wèi fàn mó。
其有疾病时,忧惶问医巫。qí yǒu jí bìng shí,yōu huáng wèn yī wū。
不眠衣带敝,不食形容枯。bù mián yī dài bì,bù shí xíng róng kū。
药饵必自试,宁敢离须臾。yào ěr bì zì shì,níng gǎn lí xū yú。
以至复初后,吾身方得苏。yǐ zhì fù chū hòu,wú shēn fāng dé sū。
其有贫困时,四壁立家徒。qí yǒu pín kùn shí,sì bì lì jiā tú。
夫既日负米,不惮涉崎岖。fū jì rì fù mǐ,bù dàn shè qí qū。
妇亦悯其劳,推食盈盘盂。fù yì mǐn qí láo,tuī shí yíng pán yú。
质贷如已尽,素手居穷途。zhì dài rú yǐ jǐn,sù shǒu jū qióng tú。
每务宽慈抱,何尝使向隅。měi wù kuān cí bào,hé cháng shǐ xiàng yú。
以其所以养,粗粝成甘腴。yǐ qí suǒ yǐ yǎng,cū lì chéng gān yú。
亲怒我勿怨,亲肥我独臞。qīn nù wǒ wù yuàn,qīn féi wǒ dú qú。
忘饥日反哺,岂不见慈乌。wàng jī rì fǎn bǔ,qǐ bù jiàn cí wū。
亲既感尔孝,祝尔多英雏。qīn jì gǎn ěr xiào,zhù ěr duō yīng chú。
佗日尔有妇,复与尔同符。tuó rì ěr yǒu fù,fù yǔ ěr tóng fú。
因知妇行孝,乃自立根株。yīn zhī fù xíng xiào,nǎi zì lì gēn zhū。
出尔反乎尔,曾不差锱铢。chū ěr fǎn hū ěr,céng bù chà zī zhū。
当时奉翁妪,后效收桑榆。dāng shí fèng wēng yù,hòu xiào shōu sāng yú。
时哉不可失,作诗劝踟蹰。shí zāi bù kě shī,zuò shī quàn chí chú。

童丱须知叔妹篇

史浩

妇欲事舅姑,先当和叔妹。fù yù shì jiù gū,xiān dāng hé shū mèi。
叔妹不我和,舅姑生怨憝。shū mèi bù wǒ hé,jiù gū shēng yuàn duì。
伯叔贵依义,崇恩胡可废。bó shū guì yī yì,chóng ēn hú kě fèi。
晨昏同问安,致敬敛身退。chén hūn tóng wèn ān,zhì jìng liǎn shēn tuì。
语笑不妄发,正色绝冶态。yǔ xiào bù wàng fā,zhèng sè jué yě tài。
夜行必以烛,相遇毋盼睐。yè xíng bì yǐ zhú,xiāng yù wú pàn lài。
女妹贵亲昵,唯当尽恩爱。nǚ mèi guì qīn nì,wéi dāng jǐn ēn ài。
椸枷混衣裳,妆奁同粉黛。yí jiā hùn yī shang,zhuāng lián tóng fěn dài。
威仪俾娴习,纫缝勤教诲。wēi yí bǐ xián xí,rèn fèng qín jiào huì。
其间有过差,识性须忍耐。qí jiān yǒu guò chà,shí xìng xū rěn nài。
伯叔各生子,嬉戏鱼同队。bó shū gè shēng zi,xī xì yú tóng duì。
切勿分彼己,爱犹我儿辈。qiè wù fēn bǐ jǐ,ài yóu wǒ ér bèi。
姊妹或归宁,亲戚无阻碍。zǐ mèi huò guī níng,qīn qī wú zǔ ài。
童稚既抚存,仆妾亦下逮。tóng zhì jì fǔ cún,pū qiè yì xià dǎi。
彼于父母前,岂不知欣戴。bǐ yú fù mǔ qián,qǐ bù zhī xīn dài。
遂使高堂言,吾子得贤配。suì shǐ gāo táng yán,wú zi dé xián pèi。
推此厚族党,睦姻居外内。tuī cǐ hòu zú dǎng,mù yīn jū wài nèi。
心期在阴德,施惠每韬晦。xīn qī zài yīn dé,shī huì měi tāo huì。
丧葬乏资财,男女未婚对。sàng zàng fá zī cái,nán nǚ wèi hūn duì。
称家之有无,彼必怀感佩。chēng jiā zhī yǒu wú,bǐ bì huái gǎn pèi。
岁时馈壶浆,燕享盍簪玳。suì shí kuì hú jiāng,yàn xiǎng hé zān dài。
贫富与贵贱,待之宜一概。pín fù yǔ guì jiàn,dài zhī yí yī gài。
猗欤行此行,妇德无瑕颣。yī yú xíng cǐ xíng,fù dé wú xiá lèi。
万口并一谈,可贻彤管载。wàn kǒu bìng yī tán,kě yí tóng guǎn zài。

童丱须知娣姒篇

史浩

兄弟各授室,爰归事夫祖。xiōng dì gè shòu shì,yuán guī shì fū zǔ。
是为叔伯姒,异姓始相聚。shì wèi shū bó sì,yì xìng shǐ xiāng jù。
习气或冰炭,安可一涂取。xí qì huò bīng tàn,ān kě yī tú qǔ。
故当专和柔,顺适无违拒。gù dāng zhuān hé róu,shùn shì wú wéi jù。
彼有妒嫉心,作意相狎侮。bǐ yǒu dù jí xīn,zuò yì xiāng xiá wǔ。
惟知以善诱,不异鱼相与。wéi zhī yǐ shàn yòu,bù yì yú xiāng yǔ。
彼有狼戾心,凌轹猛如虎。bǐ yǒu láng lì xīn,líng lì měng rú hǔ。
惟知以理遣,茹刚宜勿吐。wéi zhī yǐ lǐ qiǎn,rú gāng yí wù tǔ。
奴媵工谗谮,间谍多簧鼓。nú yìng gōng chán zèn,jiān dié duō huáng gǔ。
婴孩群戏弄,叫啼负冤苦。yīng hái qún xì nòng,jiào tí fù yuān kǔ。
恩怨霎时间,信之诚无补。ēn yuàn shà shí jiān,xìn zhī chéng wú bǔ。
见境勿动怀,表吾中有主。jiàn jìng wù dòng huái,biǎo wú zhōng yǒu zhǔ。
子侄无分别,一意思存抚。zi zhí wú fēn bié,yī yì sī cún fǔ。
不见北平王,猫尚能相乳。bù jiàn běi píng wáng,māo shàng néng xiāng rǔ。
财物有通无,寒温均帛缕。cái wù yǒu tōng wú,hán wēn jūn bó lǚ。
不见柳河东,数世同门户。bù jiàn liǔ hé dōng,shù shì tóng mén hù。
今人有女儿,不教以规矩。jīn rén yǒu nǚ ér,bù jiào yǐ guī jǔ。
唯与婢妾群,曾不师保姆。wéi yǔ bì qiè qún,céng bù shī bǎo mǔ。
一旦入夫门,骄横不足数。yī dàn rù fū mén,jiāo héng bù zú shù。
长舌为厉阶,牝鸡晨风雨。zhǎng shé wèi lì jiē,pìn jī chén fēng yǔ。
夫既无刚肠,间言遂旁午。fū jì wú gāng cháng,jiān yán suì páng wǔ。
兄弟若仇雠,有面不相睹。xiōng dì ruò chóu chóu,yǒu miàn bù xiāng dǔ。
异爨或索居,分财或析土。yì cuàn huò suǒ jū,fēn cái huò xī tǔ。
同胞谓慈亲,同气谓严父。tóng bāo wèi cí qīn,tóng qì wèi yán fù。
一旦因汝来,各使失依怙。yī dàn yīn rǔ lái,gè shǐ shī yī hù。
我故作是诗,为世开朦瞽。wǒ gù zuò shì shī,wèi shì kāi méng gǔ。

童丱须知臧获篇

史浩

人生贵适意,安佚固有以。rén shēng guì shì yì,ān yì gù yǒu yǐ。
便嬖足使令,臧获皆率俾。biàn bì zú shǐ lìng,zāng huò jiē lǜ bǐ。
婢实居深闺,奴当立阶戺。bì shí jū shēn guī,nú dāng lì jiē shì。
内外傥致严,家法斯尽理。nèi wài tǎng zhì yán,jiā fǎ sī jǐn lǐ。
怙势以作威,招权自丰己。hù shì yǐ zuò wēi,zhāo quán zì fēng jǐ。
奴或有是人,刑罚不可弛。nú huò yǒu shì rén,xíng fá bù kě chí。
衔冤恣狠傲,妒宠专负恃。xián yuān zì hěn ào,dù chǒng zhuān fù shì。
奴或有是人,斥逐其可已。nú huò yǒu shì rén,chì zhú qí kě yǐ。
处众能包容,见得思廉耻。chù zhòng néng bāo róng,jiàn dé sī lián chǐ。
守分每知足,爱主常归美。shǒu fēn měi zhī zú,ài zhǔ cháng guī měi。
忠谨辈行服,和柔姊妹喜。zhōng jǐn bèi xíng fú,hé róu zǐ mèi xǐ。
为之有室家,周旋表终始。wèi zhī yǒu shì jiā,zhōu xuán biǎo zhōng shǐ。
其或小瑕痹,过误非奸宄。qí huò xiǎo xiá bì,guò wù fēi jiān guǐ。
第当明戒饬,勿遽施鞭捶。dì dāng míng jiè chì,wù jù shī biān chuí。
其或肆谗间,作意生荆杞。qí huò sì chán jiān,zuò yì shēng jīng qǐ。
第当亲骨肉,不可党奴婢。dì dāng qīn gǔ ròu,bù kě dǎng nú bì。
骨肉长聚头,奴婢安可儗。gǔ ròu zhǎng jù tóu,nú bì ān kě nǐ。
凡百御下人,读此味其旨。fán bǎi yù xià rén,dú cǐ wèi qí zhǐ。

童丱须知敬天篇

史浩

古者明良会,君臣必敬天。gǔ zhě míng liáng huì,jūn chén bì jìng tiān。
小心常翼翼,终日自坤乾。xiǎo xīn cháng yì yì,zhōng rì zì kūn qián。
雷电彰威怒,星辰是变迁。léi diàn zhāng wēi nù,xīng chén shì biàn qiān。
凌兢每寅畏,上帝必垂怜。líng jīng měi yín wèi,shàng dì bì chuí lián。