古诗词

好事近·其二次韵弥大梅花

史浩

对竹擘吟笺,正是赏梅时节。duì zhú bāi yín jiān,zhèng shì shǎng méi shí jié。
便把这些清致,作东湖三绝。biàn bǎ zhè xiē qīng zhì,zuò dōng hú sān jué。
帝家金鼎待调羹,何似且休折。dì jiā jīn dǐng dài diào gēng,hé shì qiě xiū zhé。
却爱玉楼清弄,褪霏霏香雪。què ài yù lóu qīng nòng,tuì fēi fēi xiāng xuě。
史浩

史浩

史浩(1106年—1194年),字直翁,号真隐。明州鄞县人,南宋政治家、词人。高宗绍兴十五年(1144年)进士,由温州教授除太学正,升为国子博士。他向宋高宗建议立太子,以此受知于朝廷,绍兴三十二年,宋孝宗即位,授参知政事。隆兴元年,拜尚书右仆射。淳熙十年,除太保致仕,封魏国公。宋光宗御极,进太师。绍熙五年,薨,年八十九,封会稽郡王。宋宁宗登基,赐谥文惠。嘉定十四年,以子史弥远贵,追封越王,改谥忠定,配享孝宗庙庭。为昭勋阁二十四功臣之一。 史浩的作品>>

猜您喜欢

次韵程泰之尚书

史浩

程王二夫子,听履上甘泉。chéng wáng èr fū zi,tīng lǚ shàng gān quán。
咳唾妙一世,万斛明珠圆。ké tuò miào yī shì,wàn hú míng zhū yuán。
官居季孟间,风义帝相先。guān jū jì mèng jiān,fēng yì dì xiāng xiān。
每当持论许,闻者殆欲仙。měi dāng chí lùn xǔ,wén zhě dài yù xiān。
蛟龙纵巨壑,鹰隼横寥天。jiāo lóng zòng jù hè,yīng sǔn héng liáo tiān。
坐令脍炙馀,枵腹犹便便。zuò lìng kuài zhì yú,xiāo fù yóu biàn biàn。
程方秋欲半,金波照觥船。chéng fāng qiū yù bàn,jīn bō zhào gōng chuán。
追想昔年日,高会有由缘。zhuī xiǎng xī nián rì,gāo huì yǒu yóu yuán。
亲故持吉语,置酒家东偏。qīn gù chí jí yǔ,zhì jiǔ jiā dōng piān。
今年玉堂直,对此宜无眠。jīn nián yù táng zhí,duì cǐ yí wú mián。
夜色凉如水,冰轮吐层颠。yè sè liáng rú shuǐ,bīng lún tǔ céng diān。
顾影还自慰,身冠六卿联。gù yǐng hái zì wèi,shēn guān liù qīng lián。
巍巍太平基,圣主乐得贤。wēi wēi tài píng jī,shèng zhǔ lè dé xián。
作句纪兹夕,所喜期不愆。zuò jù jì zī xī,suǒ xǐ qī bù qiān。
藏之在巾笥,未肯露其全。cáng zhī zài jīn sì,wèi kěn lù qí quán。
王于退食际,仿佛知云然。wáng yú tuì shí jì,fǎng fú zhī yún rán。
求之既愈力,璀璨出长编。qiú zhī jì yù lì,cuǐ càn chū zhǎng biān。
荆潭伫唱酬,凡目一洗湔。jīng tán zhù chàng chóu,fán mù yī xǐ jiān。
我生亦何幸,披味如击鲜。wǒ shēng yì hé xìng,pī wèi rú jī xiān。
明朝问纸价,都下已争传。míng cháo wèn zhǐ jià,dōu xià yǐ zhēng chuán。

又依前韵

史浩

混沌既开辟,溥博分渊泉。hùn dùn jì kāi pì,pǔ bó fēn yuān quán。
其中具明眼,来往类跳圆。qí zhōng jù míng yǎn,lái wǎng lèi tiào yuán。
惟有诗工夫,可探造化先。wéi yǒu shī gōng fū,kě tàn zào huà xiān。
研摩到极致,换骨如得仙。yán mó dào jí zhì,huàn gǔ rú dé xiān。
上以美教化,下以明性天。shàng yǐ měi jiào huà,xià yǐ míng xìng tiān。
元白愧重浊,鲍谢羞轻便。yuán bái kuì zhòng zhuó,bào xiè xiū qīng biàn。
佩剑虽相笑,沈迷乃同船。pèi jiàn suī xiāng xiào,shěn mí nǎi tóng chuán。
未登风雅域,为问何因缘。wèi dēng fēng yǎ yù,wèi wèn hé yīn yuán。
无非警策句,各在诗一偏。wú fēi jǐng cè jù,gè zài shī yī piān。
我欲窥其奥,晏食宵不眠。wǒ yù kuī qí ào,yàn shí xiāo bù mián。
观舞悟深旨,曾不及张颠。guān wǔ wù shēn zhǐ,céng bù jí zhāng diān。
清新乏奇妙,局束犹拘联。qīng xīn fá qí miào,jú shù yóu jū lián。
习气未能断,为之乎犹贤。xí qì wèi néng duàn,wèi zhī hū yóu xián。
写出多瑕疵,未免拙慈愆。xiě chū duō xiá cī,wèi miǎn zhuō cí qiān。
公诗百篇内,浩然志帅全。gōng shī bǎi piān nèi,hào rán zhì shuài quán。
愈出力愈促,即之俱自然。yù chū lì yù cù,jí zhī jù zì rán。
熟读已成诵,宁待三绝编。shú dú yǐ chéng sòng,níng dài sān jué biān。
如澡银潢水,尘氛俱尽湔。rú zǎo yín huáng shuǐ,chén fēn jù jǐn jiān。
敬当珍此赐,墨迹令常鲜。jìng dāng zhēn cǐ cì,mò jì lìng cháng xiān。
更许示馀帙,泚笔吾须传。gèng xǔ shì yú zhì,cǐ bǐ wú xū chuán。

次韵李光祖瑞香

史浩

石蹊万折冻欲裂,两岸梅英照天发。shí qī wàn zhé dòng yù liè,liǎng àn méi yīng zhào tiān fā。
于中更有锦薰笼,芳菲不待勾萌达。yú zhōng gèng yǒu jǐn xūn lóng,fāng fēi bù dài gōu méng dá。
奇姿苒苒来仙源,从此横枝不直钱。qí zī rǎn rǎn lái xiān yuán,cóng cǐ héng zhī bù zhí qián。
东风零乱委泥土,只为山家作玉田。dōng fēng líng luàn wěi ní tǔ,zhǐ wèi shān jiā zuò yù tián。
岂若夫君有真色,紫葩碧叶从初得。qǐ ruò fū jūn yǒu zhēn sè,zǐ pā bì yè cóng chū dé。
几将消息露人间,纷纷尘俗谁能识。jǐ jiāng xiāo xī lù rén jiān,fēn fēn chén sú shuí néng shí。
晚居卢阜声名飞,蕙帐悠悠春梦迟。wǎn jū lú fù shēng míng fēi,huì zhàng yōu yōu chūn mèng chí。
起来鼻观犹馥郁,杖藜便觉香风随。qǐ lái bí guān yóu fù yù,zhàng lí biàn jué xiāng fēng suí。
夭桃谩说燕脂染,落絮徒云白毡糁。yāo táo mán shuō yàn zhī rǎn,luò xù tú yún bái zhān sǎn。
品题一著佳客称,并使丁香风味减。pǐn tí yī zhù jiā kè chēng,bìng shǐ dīng xiāng fēng wèi jiǎn。
蓝溪夫子诚好事,赠我此花良有为。lán xī fū zi chéng hǎo shì,zèng wǒ cǐ huā liáng yǒu wèi。
平生岩壑在胸中,培殖根荄年不记。píng shēng yán hè zài xiōng zhōng,péi zhí gēn gāi nián bù jì。
故应谓我知花谱,千夫彩綷来吾圃。gù yīng wèi wǒ zhī huā pǔ,qiān fū cǎi cuì lái wú pǔ。
拜嘉欢喜不敢当,直欲美芹羞帝所。bài jiā huān xǐ bù gǎn dāng,zhí yù měi qín xiū dì suǒ。
昔扈龙舆白石川,回銮小憩玉津园。xī hù lóng yú bái shí chuān,huí luán xiǎo qì yù jīn yuán。
曾见此花千百本,较量今者端无前。céng jiàn cǐ huā qiān bǎi běn,jiào liàng jīn zhě duān wú qián。
若居御苑逢膏泽,车载盆栽惟所适。ruò jū yù yuàn féng gāo zé,chē zài pén zāi wéi suǒ shì。
吾王顾盼即生春,不费阳和些子力。wú wáng gù pàn jí shēng chūn,bù fèi yáng hé xiē zi lì。

恭和御制长春花诗

史浩

玉殿万几闲,宸章灿珠蕊。yù diàn wàn jǐ xián,chén zhāng càn zhū ruǐ。
俯念簪履旧,恩光来太紫。fǔ niàn zān lǚ jiù,ēn guāng lái tài zǐ。
禁籞玩长春,嫣然异群卉。jìn yù wán zhǎng chūn,yān rán yì qún huì。
群卉固亦佳,时过逐流水。qún huì gù yì jiā,shí guò zhú liú shuǐ。
独此供清游,馀香袭芳芷。dú cǐ gōng qīng yóu,yú xiāng xí fāng zhǐ。
一经圣品题,贵名何日已。yī jīng shèng pǐn tí,guì míng hé rì yǐ。
再拜体皇情,感深铭诸几。zài bài tǐ huáng qíng,gǎn shēn míng zhū jǐ。

恭和御制长春花诗

史浩

帝予四时春,着花无浪蕊。dì yǔ sì shí chūn,zhe huā wú làng ruǐ。
殖本在蓬壶,非烟笼翠紫。zhí běn zài péng hú,fēi yān lóng cuì zǐ。
雪里友寒梅,芳辰领繁卉。xuě lǐ yǒu hán méi,fāng chén lǐng fán huì。
每蒙天一笑,睿思涌泉水。měi méng tiān yī xiào,ruì sī yǒng quán shuǐ。
沾丐及老臣,芬芗胜荃芷。zhān gài jí lǎo chén,fēn xiāng shèng quán zhǐ。
况复屡褒嘉,载赓宁但已。kuàng fù lǚ bāo jiā,zài gēng níng dàn yǐ。
第愧狂斐辞,不足溷琼几。dì kuì kuáng fěi cí,bù zú hùn qióng jǐ。

恭和御制长春花诗

史浩

玉帝富云章,宝匣镌琅蕊。yù dì fù yún zhāng,bǎo xiá juān láng ruǐ。
六丁谨缄縢,芝彤燕泥紫。liù dīng jǐn jiān téng,zhī tóng yàn ní zǐ。
龙衔下碧虚,端为咏嘉卉。lóng xián xià bì xū,duān wèi yǒng jiā huì。
咫尺不违颜,何曾隔弱水。zhǐ chǐ bù wéi yán,hé céng gé ruò shuǐ。
炷薰启天藏,椒兰和白芷。zhù xūn qǐ tiān cáng,jiāo lán hé bái zhǐ。
光焰万丈馀,光临殊未已。guāng yàn wàn zhàng yú,guāng lín shū wèi yǐ。
敬须营杰阁,敢只留棐几。jìng xū yíng jié gé,gǎn zhǐ liú fěi jǐ。

恭和御制翠寒堂诗

史浩

禁篽葱葱拥瑞云,雄楼杰阁环金碧。jìn yù cōng cōng yōng ruì yún,xióng lóu jié gé huán jīn bì。
花光草色媚芳辰,凤辇舂容惟所适。huā guāng cǎo sè mèi fāng chén,fèng niǎn chōng róng wéi suǒ shì。
中有虚堂玉作楹,冰雪玲珑周四壁。zhōng yǒu xū táng yù zuò yíng,bīng xuě líng lóng zhōu sì bì。
不知跬步是瑶台,何须八骏殷勤觅。bù zhī kuǐ bù shì yáo tái,hé xū bā jùn yīn qín mì。
青松万个拱檐牙,生香不减芝兰室。qīng sōng wàn gè gǒng yán yá,shēng xiāng bù jiǎn zhī lán shì。
更欲相看饱岁寒,疏梅瘦竹为三益。gèng yù xiāng kàn bǎo suì hán,shū méi shòu zhú wèi sān yì。
吾皇土木未尝兴,为询此景从何得。wú huáng tǔ mù wèi cháng xīng,wèi xún cǐ jǐng cóng hé dé。
神运元从德寿来,天成岂假人工役。shén yùn yuán cóng dé shòu lái,tiān chéng qǐ jiǎ rén gōng yì。

次韵杨醇中

史浩

昔年居处虽同里,止识荆州面而已。xī nián jū chù suī tóng lǐ,zhǐ shí jīng zhōu miàn ér yǐ。
朅来蜗舍细论文,始向灵台见吾子。qiè lái wō shě xì lùn wén,shǐ xiàng líng tái jiàn wú zi。
夜阑相与哦新诗,珠玑璀璨皆英辞。yè lán xiāng yǔ ó xīn shī,zhū jī cuǐ càn jiē yīng cí。
野塘转月梅影瘦,深院风静帘旌垂。yě táng zhuǎn yuè méi yǐng shòu,shēn yuàn fēng jìng lián jīng chuí。
策杖园林穷胜事,心远尤惊尘世异。cè zhàng yuán lín qióng shèng shì,xīn yuǎn yóu jīng chén shì yì。
岂唯得助有江山,更却红裙爱文字。qǐ wéi dé zhù yǒu jiāng shān,gèng què hóng qún ài wén zì。
金盘磊落百果装,玉壶嘉醑浮清光。jīn pán lěi luò bǎi guǒ zhuāng,yù hú jiā xǔ fú qīng guāng。
坐上风流俱鲍谢,况乃有子无他肠。zuò shàng fēng liú jù bào xiè,kuàng nǎi yǒu zi wú tā cháng。
酒行无算不可数,便欲飞身到仙府。jiǔ xíng wú suàn bù kě shù,biàn yù fēi shēn dào xiān fǔ。
忽然巨轴出长篇,愧我无言参也鲁。hū rán jù zhóu chū zhǎng piān,kuì wǒ wú yán cān yě lǔ。
笑呼适意谈交情,共听夜鹤鸣空庭。xiào hū shì yì tán jiāo qíng,gòng tīng yè hè míng kōng tíng。
良辰美景赏心处,喜遂四者之难并。liáng chén měi jǐng shǎng xīn chù,xǐ suì sì zhě zhī nán bìng。
却将健句徐推拓,三叹馀音见依约。què jiāng jiàn jù xú tuī tuò,sān tàn yú yīn jiàn yī yuē。
约去辞荣归故乡,赞我纷华滋味薄。yuē qù cí róng guī gù xiāng,zàn wǒ fēn huá zī wèi báo。
次言奎画在蓬门,乞与龙章照眼根。cì yán kuí huà zài péng mén,qǐ yǔ lóng zhāng zhào yǎn gēn。
兹我谢氏如获宝,报以琼瑶未足论。zī wǒ xiè shì rú huò bǎo,bào yǐ qióng yáo wèi zú lùn。
我惭辅相初无补,偶尔逢时遇真主。wǒ cán fǔ xiāng chū wú bǔ,ǒu ěr féng shí yù zhēn zhǔ。
但能奉此翰墨珍,庶若商那因考父。dàn néng fèng cǐ hàn mò zhēn,shù ruò shāng nà yīn kǎo fù。
林间稚子献殷勤,只为君知爱厥亲。lín jiān zhì zi xiàn yīn qín,zhǐ wèi jūn zhī ài jué qīn。
遗羹美意见方册,今此一举如千钧。yí gēng měi yì jiàn fāng cè,jīn cǐ yī jǔ rú qiān jūn。
君不见皇家已视金銮草,趣君径上长安道。jūn bù jiàn huáng jiā yǐ shì jīn luán cǎo,qù jūn jìng shàng zhǎng ān dào。
忠臣须取孝子门,空谷行歌驹皎皎。zhōng chén xū qǔ xiào zi mén,kōng gǔ xíng gē jū jiǎo jiǎo。

题蜗室

史浩

平生喜善类,遇之以青目。píng shēng xǐ shàn lèi,yù zhī yǐ qīng mù。
广厦千万间,帡幪未渠足。guǎng shà qiān wàn jiān,píng méng wèi qú zú。
唯予自栖身,三椽乃蜗缩。wéi yǔ zì qī shēn,sān chuán nǎi wō suō。
问之何为然,知足常不辱。wèn zhī hé wèi rán,zhī zú cháng bù rǔ。
人生天地间,渺然如一粟。rén shēng tiān dì jiān,miǎo rán rú yī sù。
侈心才动摇,曷厌溪壑欲。chǐ xīn cái dòng yáo,hé yàn xī hè yù。
纸帐暖有馀,蒲团眠易熟。zhǐ zhàng nuǎn yǒu yú,pú tuán mián yì shú。
神游万物表,不虑此局促。shén yóu wàn wù biǎo,bù lǜ cǐ jú cù。
门外竞轩冕,卑哉蛮与触。mén wài jìng xuān miǎn,bēi zāi mán yǔ chù。

次韵昙师以某焚三代赠黄所示长句

史浩

霁天破晓严清霜,宿具赠帛罗豆觞。jì tiān pò xiǎo yán qīng shuāng,sù jù zèng bó luó dòu shāng。
旌旗蔽野气轩昂,夹岸更复飞舟航。jīng qí bì yě qì xuān áng,jiā àn gèng fù fēi zhōu háng。
金炉细爇百和香,绛笼然蜡影交光。jīn lú xì ruò bǎi hé xiāng,jiàng lóng rán là yǐng jiāo guāng。
问予何事出柴桑,为指白云山中央。wèn yǔ hé shì chū chái sāng,wèi zhǐ bái yún shān zhōng yāng。
岩岩双表鹤翅张,松楸霭霭摩青苍。yán yán shuāng biǎo hè chì zhāng,sōng qiū ǎi ǎi mó qīng cāng。
渐登幽域至飨堂,向来百物陈满床。jiàn dēng yōu yù zhì xiǎng táng,xiàng lái bǎi wù chén mǎn chuáng。
锦囊纶诰列前行,奠酌器皿皆琳琅。jǐn náng lún gào liè qián xíng,diàn zhuó qì mǐn jiē lín láng。
祝言小子心不遑,几年恤典箧笥藏。zhù yán xiǎo zi xīn bù huáng,jǐ nián xù diǎn qiè sì cáng。
抵今方获燔赠黄,觊灵来兮染指尝。dǐ jīn fāng huò fán zèng huáng,jì líng lái xī rǎn zhǐ cháng。
潜德既拜天褒扬,后嗣感激两泪滂。qián dé jì bài tiān bāo yáng,hòu sì gǎn jī liǎng lèi pāng。
帝恩欲报方思量,忽睹健句如柏梁。dì ēn yù bào fāng sī liàng,hū dǔ jiàn jù rú bǎi liáng。
葩华盈轴艳春阳,建安七子谁可当。pā huá yíng zhóu yàn chūn yáng,jiàn ān qī zi shuí kě dāng。
何止李杜万丈长。hé zhǐ lǐ dù wàn zhàng zhǎng。
再四披阅予敢忘,同来亲宾皆在旁。zài sì pī yuè yǔ gǎn wàng,tóng lái qīn bīn jiē zài páng。
共诧粲可能文章,其中一客起鸣吭。gòng chà càn kě néng wén zhāng,qí zhōng yī kè qǐ míng kēng。
众骇何为色不康,未甘释子侵予疆。zhòng hài hé wèi sè bù kāng,wèi gān shì zi qīn yǔ jiāng。

走笔次韵寄平元衡禅老

史浩

年来管城不脱帽,只羡夫君诗法好。nián lái guǎn chéng bù tuō mào,zhǐ xiàn fū jūn shī fǎ hǎo。
怡云剥啄到云寮,始知春风属此老。yí yún bō zhuó dào yún liáo,shǐ zhī chūn fēng shǔ cǐ lǎo。
忆昔代匮持钧衡,红尘瘦马太忙生。yì xī dài kuì chí jūn héng,hóng chén shòu mǎ tài máng shēng。
自从得请归吾里,常与鹿豕为群行。zì cóng dé qǐng guī wú lǐ,cháng yǔ lù shǐ wèi qún xíng。
有时片月随杖屦,飘飘洒洒欲仙去。yǒu shí piàn yuè suí zhàng jù,piāo piāo sǎ sǎ yù xiān qù。
去寻杖锡四明中,听取怡云末后句。qù xún zhàng xī sì míng zhōng,tīng qǔ yí yún mò hòu jù。

次韵戏酬张以道

史浩

新诗韵清越,宛若泗滨磬。xīn shī yùn qīng yuè,wǎn ruò sì bīn qìng。
呼儿诵终篇,悠扬久无定。hū ér sòng zhōng piān,yōu yáng jiǔ wú dìng。
浑欲挽斯人,岁晚共三径。hún yù wǎn sī rén,suì wǎn gòng sān jìng。
烂饮烟萝间,不知夕阳暝。làn yǐn yān luó jiān,bù zhī xī yáng míng。

走笔次韵张以道石窗

史浩

尝闻皮陆句,未睹心先降。cháng wén pí lù jù,wèi dǔ xīn xiān jiàng。
于今烦鬼工,徙置排金釭。yú jīn fán guǐ gōng,xǐ zhì pái jīn gāng。
蕙帐拥猿鹤,石磴来旌幢。huì zhàng yōng yuán hè,shí dèng lái jīng chuáng。
月明风亦静,篆烟浮四窗。yuè míng fēng yì jìng,zhuàn yān fú sì chuāng。

走笔次韵张以道过云

史浩

云埋路欲迷,独许幽人过。yún mái lù yù mí,dú xǔ yōu rén guò。
时从客子来,更寻深处坐。shí cóng kè zi lái,gèng xún shēn chù zuò。
抵掌到幽眇,万事俱识破。dǐ zhǎng dào yōu miǎo,wàn shì jù shí pò。
茫茫名利人,糠秕不足簸。máng máng míng lì rén,kāng bǐ bù zú bǒ。

走笔次韵张以道云北

史浩

幽岩列仙貌,阴雪如粉扑。yōu yán liè xiān mào,yīn xuě rú fěn pū。
矧当摇落时,宛见沙漠北。shěn dāng yáo luò shí,wǎn jiàn shā mò běi。
朔风吹不动,中有难凋木。shuò fēng chuī bù dòng,zhōng yǒu nán diāo mù。
吾尝爱此景,小驻葛陂竹。wú cháng ài cǐ jǐng,xiǎo zhù gé bēi zhú。