古诗词

摸鱼儿

张翥

过花朝、淡烟轻雨,东风还又春社。guò huā cháo dàn yān qīng yǔ,dōng fēng hái yòu chūn shè。
客怀不断还家梦,只泥酒杯陶写。kè huái bù duàn hái jiā mèng,zhǐ ní jiǔ bēi táo xiě。
孤馆夜。gū guǎn yè。
甚浓醉、无人知道归来也。shén nóng zuì wú rén zhī dào guī lái yě。
兰灯半灺。lán dēng bàn xiè。
任赋就鱼笺,弦抛玉轸,谁念倦司马。rèn fù jiù yú jiān,xián pāo yù zhěn,shuí niàn juàn sī mǎ。
长安市,几度携尊命驾。zhǎng ān shì,jǐ dù xié zūn mìng jià。
空惊游兴衰谢。kōng jīng yóu xīng shuāi xiè。
醉乡天地无今古,争得一襟萧洒。zuì xiāng tiān dì wú jīn gǔ,zhēng dé yī jīn xiāo sǎ。
春纵冶。chūn zòng yě。
便不饮、从教团雪揉花打。biàn bù yǐn cóng jiào tuán xuě róu huā dǎ。
觥筹已罢。gōng chóu yǐ bà。
笑蜾嬴螟蛉,吾今真止,为报独醒者。xiào guǒ yíng míng líng,wú jīn zhēn zhǐ,wèi bào dú xǐng zhě。

张翥

张翥(1287~1368) 元代诗人。字仲举,晋宁(今山西临汾)人。少年时四处游荡,后随著名文人李存读书,十分勤奋。其父调官杭州,又有机会随仇远学习,因此诗文都写得出色,渐有名气。张翥有一段时间隐居扬州,至正初年(1341)被任命为国子助教。后来升至翰林学士承旨。 张翥的作品>>

猜您喜欢

喜雪简社友

张翥

今朝腊日初飞雪,一白先期报岁丰。jīn cháo là rì chū fēi xuě,yī bái xiān qī bào suì fēng。
坐见洪荒还太古,信知造化自虚空。zuò jiàn hóng huāng hái tài gǔ,xìn zhī zào huà zì xū kōng。
诗情画意天机外,和气欢声帝力中。shī qíng huà yì tiān jī wài,hé qì huān shēng dì lì zhōng。
便欲访君僧舍去,冻泥晴滴阻西东。biàn yù fǎng jūn sēng shě qù,dòng ní qíng dī zǔ xī dōng。

清明日大风雨

张翥

阴霾连日恶风生,老去愁多骨亦惊。yīn mái lián rì è fēng shēng,lǎo qù chóu duō gǔ yì jīng。
天色昏昏转黄浊,春光冉冉又清明。tiān sè hūn hūn zhuǎn huáng zhuó,chūn guāng rǎn rǎn yòu qīng míng。
邻家醁酒初开瓮,游女香车不出城。lín jiā lù jiǔ chū kāi wèng,yóu nǚ xiāng chē bù chū chéng。
须为杏花赊一醉,谁家园里有莺声。xū wèi xìng huā shē yī zuì,shuí jiā yuán lǐ yǒu yīng shēng。

西兴渡

张翥

携家迢递过西陵,江雾微消海日升。xié jiā tiáo dì guò xī líng,jiāng wù wēi xiāo hǎi rì shēng。
帆影昼惊沙上雁,船声斗落岸头冰。fān yǐng zhòu jīng shā shàng yàn,chuán shēng dòu luò àn tóu bīng。
果园霜后初分橘,渔浦潮平各下罾。guǒ yuán shuāng hòu chū fēn jú,yú pǔ cháo píng gè xià zēng。
岁晚不思行路倦,剡中佳兴正堪乘。suì wǎn bù sī xíng lù juàn,shàn zhōng jiā xīng zhèng kān chéng。

送春答何高士

张翥

湖山不见暮云浑,杨柳风寒早闭门。hú shān bù jiàn mù yún hún,yáng liǔ fēng hán zǎo bì mén。
情在旧游花历历,酒淹残睡雨昏昏。qíng zài jiù yóu huā lì lì,jiǔ yān cán shuì yǔ hūn hūn。
种桃道士今何处,采芍骚人不返魂。zhǒng táo dào shì jīn hé chù,cǎi sháo sāo rén bù fǎn hún。
欲识伤春无限意,杜鹃枝上有啼痕。yù shí shāng chūn wú xiàn yì,dù juān zhī shàng yǒu tí hén。

夕次杨村

张翥

烟中帆影落舸峨,系缆沙边已夜过。yān zhōng fān yǐng luò gě é,xì lǎn shā biān yǐ yè guò。
风骤数声来海树,月移半晕入天河。fēng zhòu shù shēng lái hǎi shù,yuè yí bàn yūn rù tiān hé。
得归始觉形神王,望远空留感慨多。dé guī shǐ jué xíng shén wáng,wàng yuǎn kōng liú gǎn kǎi duō。
坐听舟人语明发,芦花秋水正增波。zuò tīng zhōu rén yǔ míng fā,lú huā qiū shuǐ zhèng zēng bō。

清明雨晴游包山龙华寺过慈云岭

张翥

当年玉辇此经行,古寺犹题扈从名。dāng nián yù niǎn cǐ jīng xíng,gǔ sì yóu tí hù cóng míng。
龙凤谶空山气歇,马羊劫换海波平。lóng fèng chèn kōng shān qì xiē,mǎ yáng jié huàn hǎi bō píng。
野桃着雨春红落,岭路埋云湿翠生。yě táo zhe yǔ chūn hóng luò,lǐng lù mái yún shī cuì shēng。
日暮人归烟树黑,饥鼯啼雨上宫城。rì mù rén guī yān shù hēi,jī wú tí yǔ shàng gōng chéng。

雷火焚故宫白塔

张翥

声声起蛰乍闻雷,骤落千山白雨来。shēng shēng qǐ zhé zhà wén léi,zhòu luò qiān shān bái yǔ lái。
恐有怪龙遭电取,未应佛塔被魔灾。kǒng yǒu guài lóng zāo diàn qǔ,wèi yīng fú tǎ bèi mó zāi。
人传妖鸟生讹火,谁觅胡僧话劫灰。rén chuán yāo niǎo shēng é huǒ,shuí mì hú sēng huà jié huī。
岂复神灵有遗恨,冷烟残烬满荒台。qǐ fù shén líng yǒu yí hèn,lěng yān cán jìn mǎn huāng tái。

中秋乐陵驿玩月

张翥

西风吹尽马蹄尘,凉夜中庭暂解巾。xī fēng chuī jǐn mǎ tí chén,liáng yè zhōng tíng zàn jiě jīn。
华月团团生兔腹,黑云片片散鱼鳞。huá yuè tuán tuán shēng tù fù,hēi yún piàn piàn sàn yú lín。
鬓毛老去如黄叶,诗思秋来满白蘋。bìn máo lǎo qù rú huáng yè,shī sī qiū lái mǎn bái píng。
乐饮与君须达曙,举杯相属恰三人。lè yǐn yǔ jūn xū dá shǔ,jǔ bēi xiāng shǔ qià sān rén。

家居九日

张翥

病馀瘦骨不胜秋,早起惊寒已索裘。bìng yú shòu gǔ bù shèng qiū,zǎo qǐ jīng hán yǐ suǒ qiú。
安得酒酬佳节醉,从教花为老人羞。ān dé jiǔ chóu jiā jié zuì,cóng jiào huā wèi lǎo rén xiū。
螟蛉有子宁嫌祝,蛱蝶无知底用愁。míng líng yǒu zi níng xián zhù,jiá dié wú zhī dǐ yòng chóu。
却笑江湖旧诗客,凄凉犹忆少年游。què xiào jiāng hú jiù shī kè,qī liáng yóu yì shǎo nián yóu。

喜雪答鹤斋薛逸人

张翥

晓雪初飞应岁华,因风吹起整还斜。xiǎo xuě chū fēi yīng suì huá,yīn fēng chuī qǐ zhěng hái xié。
石田不种皆成玉,瑶界非时自雨花。shí tián bù zhǒng jiē chéng yù,yáo jiè fēi shí zì yǔ huā。
道士拥炉衣类鹤,麻姑送酒髻如鸦。dào shì yōng lú yī lèi hè,má gū sòng jiǔ jì rú yā。
悬知此际神游处,只在蓬莱海上家。xuán zhī cǐ jì shén yóu chù,zhǐ zài péng lái hǎi shàng jiā。

七月二十七日书所见

张翥

杏花树底血犹红,一宿星痕雨洗空。xìng huā shù dǐ xuè yóu hóng,yī sù xīng hén yǔ xǐ kōng。
凤阙追班听帝诏,羽林坐甲卫皇宫。fèng quē zhuī bān tīng dì zhào,yǔ lín zuò jiǎ wèi huáng gōng。
天官占候徵玄象,国士精诚贯白虹。tiān guān zhàn hòu zhēng xuán xiàng,guó shì jīng chéng guàn bái hóng。
引领云间望笙鹤,朝来佳气已葱葱。yǐn lǐng yún jiān wàng shēng hè,cháo lái jiā qì yǐ cōng cōng。

辱井栏

张翥

好事能收断石存,摩挲堪忆古云根。hǎo shì néng shōu duàn shí cún,mó sā kān yì gǔ yún gēn。
楼空野燹钟何在,宫没寒芜井已眢。lóu kōng yě xiǎn zhōng hé zài,gōng méi hán wú jǐng yǐ yuān。
古篆半留栏上字,妖姬犹有墓中魂。gǔ zhuàn bàn liú lán shàng zì,yāo jī yóu yǒu mù zhōng hún。
试扪凹处殷红湿,不是胭脂是血痕。shì mén āo chù yīn hóng shī,bù shì yān zhī shì xuè hén。

十一月六日大明殿贺清祀礼成

张翥

大明宫殿彩云间,花底微风响佩环。dà míng gōng diàn cǎi yún jiān,huā dǐ wēi fēng xiǎng pèi huán。
陛戟九重周虎士,御筵咫尺望龙颜。bì jǐ jiǔ zhòng zhōu hǔ shì,yù yán zhǐ chǐ wàng lóng yán。
犬牙磐石诸侯国,豹尾钩陈百辟班。quǎn yá pán shí zhū hóu guó,bào wěi gōu chén bǎi pì bān。
漏下五门朝退晚,日边佳气满西山。lòu xià wǔ mén cháo tuì wǎn,rì biān jiā qì mǎn xī shān。

送谟侍者还江阴

张翥

禅裓无尘锡杖青,一龛天竺更南屏。chán gé wú chén xī zhàng qīng,yī kān tiān zhú gèng nán píng。
杨枝遍洒瓶中水,贝叶时翻笈内经。yáng zhī biàn sǎ píng zhōng shuǐ,bèi yè shí fān jí nèi jīng。
旧业池菱秋漠漠,归舟江树晓冥冥。jiù yè chí líng qiū mò mò,guī zhōu jiāng shù xiǎo míng míng。
今朝又作芜城别,何处钟声入夜听。jīn cháo yòu zuò wú chéng bié,hé chù zhōng shēng rù yè tīng。

寄陈敬初郯九成

张翥

忆昨阊门绾柳条,远烦相送过枫桥。yì zuó chāng mén wǎn liǔ tiáo,yuǎn fán xiāng sòng guò fēng qiáo。
夕阳陌上东西路,春水江头早晚潮。xī yáng mò shàng dōng xī lù,chūn shuǐ jiāng tóu zǎo wǎn cháo。
老境此心惟白社,英年何处不青霄。lǎo jìng cǐ xīn wéi bái shè,yīng nián hé chù bù qīng xiāo。
诗林别后应俱进,时遣邮筒慰寂寥。shī lín bié hòu yīng jù jìn,shí qiǎn yóu tǒng wèi jì liáo。