古诗词

摸鱼儿

张翥

过花朝、淡烟轻雨,东风还又春社。guò huā cháo dàn yān qīng yǔ,dōng fēng hái yòu chūn shè。
客怀不断还家梦,只泥酒杯陶写。kè huái bù duàn hái jiā mèng,zhǐ ní jiǔ bēi táo xiě。
孤馆夜。gū guǎn yè。
甚浓醉、无人知道归来也。shén nóng zuì wú rén zhī dào guī lái yě。
兰灯半灺。lán dēng bàn xiè。
任赋就鱼笺,弦抛玉轸,谁念倦司马。rèn fù jiù yú jiān,xián pāo yù zhěn,shuí niàn juàn sī mǎ。
长安市,几度携尊命驾。zhǎng ān shì,jǐ dù xié zūn mìng jià。
空惊游兴衰谢。kōng jīng yóu xīng shuāi xiè。
醉乡天地无今古,争得一襟萧洒。zuì xiāng tiān dì wú jīn gǔ,zhēng dé yī jīn xiāo sǎ。
春纵冶。chūn zòng yě。
便不饮、从教团雪揉花打。biàn bù yǐn cóng jiào tuán xuě róu huā dǎ。
觥筹已罢。gōng chóu yǐ bà。
笑蜾嬴螟蛉,吾今真止,为报独醒者。xiào guǒ yíng míng líng,wú jīn zhēn zhǐ,wèi bào dú xǐng zhě。

张翥

张翥(1287~1368) 元代诗人。字仲举,晋宁(今山西临汾)人。少年时四处游荡,后随著名文人李存读书,十分勤奋。其父调官杭州,又有机会随仇远学习,因此诗文都写得出色,渐有名气。张翥有一段时间隐居扬州,至正初年(1341)被任命为国子助教。后来升至翰林学士承旨。 张翥的作品>>

猜您喜欢

萤苑曲

张翥

杨花吹春一千里,兽舰如云锦帆起。yáng huā chuī chūn yī qiān lǐ,shòu jiàn rú yún jǐn fān qǐ。
咸洛山河真帝都,君王自爱扬州死。xián luò shān hé zhēn dì dōu,jūn wáng zì ài yáng zhōu sǐ。
军装小队皆美人,画龙鞯汗金麒麟。jūn zhuāng xiǎo duì jiē měi rén,huà lóng jiān hàn jīn qí lín。
香风摇荡夜游处,二十四桥珠翠尘。xiāng fēng yáo dàng yè yóu chù,èr shí sì qiáo zhū cuì chén。
骑行不用烧红烛,万点飞萤炫川谷。qí xíng bù yòng shāo hóng zhú,wàn diǎn fēi yíng xuàn chuān gǔ。
金钗歌度苑中来,宝帐香迷楼上宿。jīn chāi gē dù yuàn zhōng lái,bǎo zhàng xiāng mí lóu shàng sù。
醉魂贪作花月荒,肯信剑戟生宫墙。zuì hún tān zuò huā yuè huāng,kěn xìn jiàn jǐ shēng gōng qiáng。
斓斑六合洗秋露,尚疑怨血凝晶光。lán bān liù hé xǐ qiū lù,shàng yí yuàn xuè níng jīng guāng。
至今落日行人路,鬼火狐鸣隔烟树。zhì jīn luò rì xíng rén lù,guǐ huǒ hú míng gé yān shù。
腐草无情亦有情,年年为照雷塘墓。fǔ cǎo wú qíng yì yǒu qíng,nián nián wèi zhào léi táng mù。

城西路

张翥

城西路,多少人从此中去。chéng xī lù,duō shǎo rén cóng cǐ zhōng qù。
昨日红颜美少年,今朝白骨委黄泉。zuó rì hóng yán měi shǎo nián,jīn cháo bái gǔ wěi huáng quán。
纵令藏金比山积,鬼伯不受人间钱。zòng lìng cáng jīn bǐ shān jī,guǐ bó bù shòu rén jiān qián。
少年何用夸豪富,来看城西送人处。shǎo nián hé yòng kuā háo fù,lái kàn chéng xī sòng rén chù。

城南

张翥

城南北风朝卷沙,将军开宴树大牙。chéng nán běi fēng cháo juǎn shā,jiāng jūn kāi yàn shù dà yá。
黄须健儿饱酒肉,十十五五来将车。huáng xū jiàn ér bǎo jiǔ ròu,shí shí wǔ wǔ lái jiāng chē。
尽驱丁男作生口,鬼妾鬼马充其家。jǐn qū dīng nán zuò shēng kǒu,guǐ qiè guǐ mǎ chōng qí jiā。
呜呼上天不可问,道旁观者徒咨嗟。wū hū shàng tiān bù kě wèn,dào páng guān zhě tú zī jiē。

范宽山水

张翥

忆昔往寻剡中山,南明天姥相萦盘。yì xī wǎng xún shàn zhōng shān,nán míng tiān lǎo xiāng yíng pán。
客路上头穿鸟道,行人脚底踏风湍。kè lù shàng tóu chuān niǎo dào,xíng rén jiǎo dǐ tà fēng tuān。
旦寒露重多成雨,泄雾蒙云互吞吐。dàn hán lù zhòng duō chéng yǔ,xiè wù méng yún hù tūn tǔ。
仆夫相呼岩谷间,空响应人作人语。pū fū xiāng hū yán gǔ jiān,kōng xiǎng yīng rén zuò rén yǔ。
溪穷岸断地忽平,石门壁立如削成。xī qióng àn duàn dì hū píng,shí mén bì lì rú xuē chéng。
隔水无数山花明,中有人家鸡犬声。gé shuǐ wú shù shān huā míng,zhōng yǒu rén jiā jī quǎn shēng。
向来老眼曾到处,此境俱作桃源行。xiàng lái lǎo yǎn céng dào chù,cǐ jìng jù zuò táo yuán xíng。
百年留在范宽笔,水墨精神且萧瑟。bǎi nián liú zài fàn kuān bǐ,shuǐ mò jīng shén qiě xiāo sè。
上有翰林学士之院章,恐是宣和旧时物。shàng yǒu hàn lín xué shì zhī yuàn zhāng,kǒng shì xuān hé jiù shí wù。
林?野鹤应自在,令我相见犹前日。lín yě hè yīng zì zài,lìng wǒ xiāng jiàn yóu qián rì。
时平会乞闲身归,一壑得专吾事毕。shí píng huì qǐ xián shēn guī,yī hè dé zhuān wú shì bì。

张师夔为郭子静作终南山色因题

张翥

终南山色秀可食,中有游云动凝碧。zhōng nán shān sè xiù kě shí,zhōng yǒu yóu yún dòng níng bì。
华岳西面仙掌高,仙都下射金精白。huá yuè xī miàn xiān zhǎng gāo,xiān dōu xià shè jīn jīng bái。
绀宫琳馆凭险阻,渭水晴川来咫尺。gàn gōng lín guǎn píng xiǎn zǔ,wèi shuǐ qíng chuān lái zhǐ chǐ。
古木深藏魍魉寒,阴厓晓入蜿蜒黑。gǔ mù shēn cáng wǎng liǎng hán,yīn yá xiǎo rù wān yán hēi。
幽人旧隐依青壁,萝径紫篱闭寥阒。yōu rén jiù yǐn yī qīng bì,luó jìng zǐ lí bì liáo qù。
野桥插岸何处船,落日无人独归客。yě qiáo chā àn hé chù chuán,luò rì wú rén dú guī kè。
栎翁笔法追郭熙,远意欲寄烟霞微。lì wēng bǐ fǎ zhuī guō xī,yuǎn yì yù jì yān xiá wēi。
半生江海屡惊梦,万里风尘能化衣。bàn shēng jiāng hǎi lǚ jīng mèng,wàn lǐ fēng chén néng huà yī。
捷径无媒既愁寂,故山好在曷遄归。jié jìng wú méi jì chóu jì,gù shān hǎo zài hé chuán guī。
尚说于今明月夜,时有箫声台上飞。shàng shuō yú jīn míng yuè yè,shí yǒu xiāo shēng tái shàng fēi。

天香室为四明定水复见心禅师赋

张翥

定水山中多古桂,老璘结茅来避世。dìng shuǐ shān zhōng duō gǔ guì,lǎo lín jié máo lái bì shì。
囊中少试蒸花法,正藉烟霏作舆卫。náng zhōng shǎo shì zhēng huā fǎ,zhèng jí yān fēi zuò yú wèi。
谁令作诗传世人,一时搅动声闻尘。shuí lìng zuò shī chuán shì rén,yī shí jiǎo dòng shēng wén chén。
百年公案结未了,复翁拈起还清新。bǎi nián gōng àn jié wèi le,fù wēng niān qǐ hái qīng xīn。
唱开石壁壁成字,百颗明珠照天地。chàng kāi shí bì bì chéng zì,bǎi kē míng zhū zhào tiān dì。
不关旃檀林下风,薰破枯禅半边鼻。bù guān zhān tán lín xià fēng,xūn pò kū chán bàn biān bí。
吾闻佛家别有众香国,我亦三生学禅客。wú wén fú jiā bié yǒu zhòng xiāng guó,wǒ yì sān shēng xué chán kè。
若为一洗六根空,从子归来分半席。ruò wèi yī xǐ liù gēn kōng,cóng zi guī lái fēn bàn xí。

题赵文敏公木石有先师题于上

张翥

吴兴笔法妙天下,人藏片楮无遗者。wú xīng bǐ fǎ miào tiān xià,rén cáng piàn chǔ wú yí zhě。
南阳诗律动江湖,一篇才出人争写。nán yáng shī lǜ dòng jiāng hú,yī piān cái chū rén zhēng xiě。
二老风流倾一时,只今传画仍传诗。èr lǎo fēng liú qīng yī shí,zhǐ jīn chuán huà réng chuán shī。
清涵月露秋见影,黑入雷雨寒无姿。qīng hán yuè lù qiū jiàn yǐng,hēi rù léi yǔ hán wú zī。
仇山黄鹤去不返,苕溪鸥波岁俱晚。chóu shān huáng hè qù bù fǎn,sháo xī ōu bō suì jù wǎn。
好呼铁爪夜铮铮,刻向青珉照人眼。hǎo hū tiě zhǎo yè zhēng zhēng,kè xiàng qīng mín zhào rén yǎn。

题武林姚氏颐寿堂

张翥

有地须种木兰花,有树好宿双啼鸦。yǒu dì xū zhǒng mù lán huā,yǒu shù hǎo sù shuāng tí yā。
木兰女儿能代父,慈鸦之雏能哺母。mù lán nǚ ér néng dài fù,cí yā zhī chú néng bǔ mǔ。
姚家堂中如画图,鹤发高居彩衣舞。yáo jiā táng zhōng rú huà tú,hè fā gāo jū cǎi yī wǔ。
当年兵尘暗乡关,扶携稿砧烟瘴间。dāng nián bīng chén àn xiāng guān,fú xié gǎo zhēn yān zhàng jiān。
天留晚福在平世,去家万里仍生还。tiān liú wǎn fú zài píng shì,qù jiā wàn lǐ réng shēng hái。
有儿有妇供滫瀡,书声歌声动邻里。yǒu ér yǒu fù gōng xiǔ suǐ,shū shēng gē shēng dòng lín lǐ。
板舆不待鱼轩,列鼎不如负米,中有至乐物莫比。bǎn yú bù dài yú xuān,liè dǐng bù rú fù mǐ,zhōng yǒu zhì lè wù mò bǐ。
酌彼金罍酒,起为颐颜寿。zhuó bǐ jīn léi jiǔ,qǐ wèi yí yán shòu。
堂前日日春风和,棘心之诗岂足多。táng qián rì rì chūn fēng hé,jí xīn zhī shī qǐ zú duō。
我今独无空尔羡,如此堂中萱草何。wǒ jīn dú wú kōng ěr xiàn,rú cǐ táng zhōng xuān cǎo hé。

题雪溪待渡图

张翥

晋阳山下蒲村渡,断坂连冈叠烟树。jìn yáng shān xià pú cūn dù,duàn bǎn lián gāng dié yān shù。
横汾水落流更急,客子西归迫秋暮。héng fén shuǐ luò liú gèng jí,kè zi xī guī pò qiū mù。
朔风转雨作雪飞,倚盖沙头泥没屦。shuò fēng zhuǎn yǔ zuò xuě fēi,yǐ gài shā tóu ní méi jù。
后来者谁须我友,望望津船出前溆。hòu lái zhě shuí xū wǒ yǒu,wàng wàng jīn chuán chū qián xù。
湿云扑地边鸿惊,危桥挂岸征马生。shī yún pū dì biān hóng jīng,wēi qiáo guà àn zhēng mǎ shēng。
樵家有径冻叶平,土床火暖无人声。qiáo jiā yǒu jìng dòng yè píng,tǔ chuáng huǒ nuǎn wú rén shēng。
乱峰倒倚白石烂,空壑半压冰槎横。luàn fēng dào yǐ bái shí làn,kōng hè bàn yā bīng chá héng。
归来想像犹眼底,讵拟褐夫能画此。guī lái xiǎng xiàng yóu yǎn dǐ,jù nǐ hè fū néng huà cǐ。
溪明雪净古色起,一片荒寒在窗几,岁晚远游吾倦矣。xī míng xuě jìng gǔ sè qǐ,yī piàn huāng hán zài chuāng jǐ,suì wǎn yuǎn yóu wú juàn yǐ。

题李早女真三马扇头

张翥

金源六叶全盛年,明昌正似宣和前。jīn yuán liù yè quán shèng nián,míng chāng zhèng shì xuān hé qián。
宝书玉轴充内府,时以李早当龙眠。bǎo shū yù zhóu chōng nèi fǔ,shí yǐ lǐ zǎo dāng lóng mián。
想当画院供奉日,饱阅天闲万奇骨。xiǎng dāng huà yuàn gōng fèng rì,bǎo yuè tiān xián wàn qí gǔ。
等闲游墨落宫扇,骏气凌风欲超忽。děng xián yóu mò luò gōng shàn,jùn qì líng fēng yù chāo hū。
雾鬣风鬉剪剔新,郎君丰格玉为人。wù liè fēng zōng jiǎn tī xīn,láng jūn fēng gé yù wèi rén。
四带纱巾绣衣领,醉鞭踏尽燕台春。sì dài shā jīn xiù yī lǐng,zuì biān tà jǐn yàn tái chūn。
一声白雁黄河暮,岂料征蹄竟南渡。yī shēng bái yàn huáng hé mù,qǐ liào zhēng tí jìng nán dù。
回首西风障战尘,女仙空抱琵琶去。huí shǒu xī fēng zhàng zhàn chén,nǚ xiān kōng bào pí pá qù。

题陈所翁九龙戏珠图

张翥

两龙颉颃出重渊,白日移海空中悬。liǎng lóng jié háng chū zhòng yuān,bái rì yí hǎi kōng zhōng xuán。
一龙回矫一倒起,侧磔胡髯怒喷水。yī lóng huí jiǎo yī dào qǐ,cè zhé hú rán nù pēn shuǐ。
火珠炎炎如弹丸,爪底云头争控抟。huǒ zhū yán yán rú dàn wán,zhǎo dǐ yún tóu zhēng kòng tuán。
一龙仰首逆鳞露,两龙旁睨苍崖蟠。yī lóng yǎng shǒu nì lín lù,liǎng lóng páng nì cāng yá pán。
怪风狂电浩呼汹,天吴倅立八山动。guài fēng kuáng diàn hào hū xiōng,tiān wú cuì lì bā shān dòng。
一龙后出尤崛奇,半尾戏绕蜿蜒儿。yī lóng hòu chū yóu jué qí,bàn wěi xì rào wān yán ér。
儿生未角已神猛,一顾却走千蛟螭。ér shēng wèi jiǎo yǐ shén měng,yī gù què zǒu qiān jiāo chī。
陈翁砚池藏霹雳,往往醉时翻水滴。chén wēng yàn chí cáng pī lì,wǎng wǎng zuì shí fān shuǐ dī。
便觉天瓢入手来,雨气模糊浑是墨。biàn jué tiān piáo rù shǒu lái,yǔ qì mó hú hún shì mò。
我尝见画多巨幅,簸荡惊涛骇人目。wǒ cháng jiàn huà duō jù fú,bǒ dàng jīng tāo hài rén mù。
何如此笔穷变化,三尺微绡形势足。hé rú cǐ bǐ qióng biàn huà,sān chǐ wēi xiāo xíng shì zú。
是翁前身定龙精,故能吸歘奔精灵。shì wēng qián shēn dìng lóng jīng,gù néng xī chuā bēn jīng líng。
卷图还君慎封鐍,但恐破壁飞空冥。juǎn tú hái jūn shèn fēng jué,dàn kǒng pò bì fēi kōng míng。

题侍郎秋江捕鱼图

张翥

秋江水多鱼唯唯,海风驱潮葭菼靡。qiū jiāng shuǐ duō yú wéi wéi,hǎi fēng qū cháo jiā tǎn mí。
轻舠竞载罛网出,欲向中流截鲂鲤。qīng dāo jìng zài gū wǎng chū,yù xiàng zhōng liú jié fáng lǐ。
巨鳞有神不可获,腾踏波涛脱泥滓。jù lín yǒu shén bù kě huò,téng tà bō tāo tuō ní zǐ。
最怜濡沫笭箵间,小白针头尖如指。zuì lián rú mò líng xīng jiān,xiǎo bái zhēn tóu jiān rú zhǐ。
钓璜渭叟晚终遇,西塞玄真徵不起。diào huáng wèi sǒu wǎn zhōng yù,xī sāi xuán zhēn zhēng bù qǐ。
若人自是隐者徒,岂比沙岛渔蛮子。ruò rén zì shì yǐn zhě tú,qǐ bǐ shā dǎo yú mán zi。
高髯能画得玄理,涂抹山川游戏耳。gāo rán néng huà dé xuán lǐ,tú mǒ shān chuān yóu xì ěr。
千岩万壑堆白云,稍看人家乔木底。qiān yán wàn hè duī bái yún,shāo kàn rén jiā qiáo mù dǐ。
眼中之景何所似,富春泽畔鸬鹚里。yǎn zhōng zhī jǐng hé suǒ shì,fù chūn zé pàn lú cí lǐ。
两台萧瑟秋风高,脚底滩声荡清泚。liǎng tái xiāo sè qiū fēng gāo,jiǎo dǐ tān shēng dàng qīng cǐ。
我当扁舟冲雁过,仿佛厓根旧曾舣。wǒ dāng biǎn zhōu chōng yàn guò,fǎng fú yá gēn jiù céng yǐ。
自知世外渔者村,只合投竿老烟水。zì zhī shì wài yú zhě cūn,zhǐ hé tóu gān lǎo yān shuǐ。
巨缁未办五十犗,草屩捞虾从此始。jù zī wèi bàn wǔ shí jiè,cǎo juē lāo xiā cóng cǐ shǐ。

画马

张翥

睿思殿中万几暇,缥带犀签阅名画。ruì sī diàn zhōng wàn jǐ xiá,piāo dài xī qiān yuè míng huà。
君王爱此神骏姿,笔势不在韦韩下。jūn wáng ài cǐ shén jùn zī,bǐ shì bù zài wéi hán xià。
五云御押手自封,玉窠蟠屈宸篆红。wǔ yún yù yā shǒu zì fēng,yù kē pán qū chén zhuàn hóng。
百年重遭赤马劫,散落不逐兵尘空。bǎi nián zhòng zāo chì mǎ jié,sàn luò bù zhú bīng chén kōng。
谁欤传之能爱惜,尺楮萧萧开古色。shuí yú chuán zhī néng ài xī,chǐ chǔ xiāo xiāo kāi gǔ sè。
骊骢玉面蹄腕白,青丝络脑黄金勒。lí cōng yù miàn tí wàn bái,qīng sī luò nǎo huáng jīn lēi。
风鬉半散头怒侧,一团渥洼云气黑。fēng zōng bàn sàn tóu nù cè,yī tuán wò wā yún qì hēi。
绯衫圉郎紧控持,直恐骄腾收不得。fēi shān yǔ láng jǐn kòng chí,zhí kǒng jiāo téng shōu bù dé。
向来南渡小朝廷,虎视欲与金源争。xiàng lái nán dù xiǎo cháo tíng,hǔ shì yù yǔ jīn yuán zhēng。
蜀襄马场能几匹,尚想按图心胆倾。shǔ xiāng mǎ chǎng néng jǐ pǐ,shàng xiǎng àn tú xīn dǎn qīng。
只今万里龙沙道,游牝千群饱丰草。zhǐ jīn wàn lǐ lóng shā dào,yóu pìn qiān qún bǎo fēng cǎo。
天闲上驷皆乘黄,驽蹇纷纷世空老。tiān xián shàng sì jiē chéng huáng,nú jiǎn fēn fēn shì kōng lǎo。

赠吴士桑饶

张翥

吴兴一士气貌醇,儒冠落魄甘长贫。wú xīng yī shì qì mào chún,rú guān luò pò gān zhǎng pín。
医家诸书总贯穿,有病有药即与人。yī jiā zhū shū zǒng guàn chuān,yǒu bìng yǒu yào jí yǔ rén。
山中僦屋不肯出,苦厌城市多嚣尘。shān zhōng jiù wū bù kěn chū,kǔ yàn chéng shì duō xiāo chén。
得钱沽酒饮即醉,指点富贵如浮云。dé qián gū jiǔ yǐn jí zuì,zhǐ diǎn fù guì rú fú yún。
时来西湖住几日,所宿随夜餐随晨。shí lái xī hú zhù jǐ rì,suǒ sù suí yè cān suí chén。
过门与我谈抵掌,百无一伪皆天真。guò mén yǔ wǒ tán dǐ zhǎng,bǎi wú yī wěi jiē tiān zhēn。
疾恶如雠每愤激,正坐时命遭其屯。jí è rú chóu měi fèn jī,zhèng zuò shí mìng zāo qí tún。
人生除贫贫则已,五鬼到此安能神。rén shēng chú pín pín zé yǐ,wǔ guǐ dào cǐ ān néng shén。
天以清名补寒饿,昔之隐者人皆闻。tiān yǐ qīng míng bǔ hán è,xī zhī yǐn zhě rén jiē wén。
圣贤法则吾岂敢,乡里小儿安足云。shèng xián fǎ zé wú qǐ gǎn,xiāng lǐ xiǎo ér ān zú yún。
况君能医当济世,未叹行路常踆踆。kuàng jūn néng yī dāng jì shì,wèi tàn xíng lù cháng cūn cūn。
伸眉一笑索我别,北风吹雪来缤纷。shēn méi yī xiào suǒ wǒ bié,běi fēng chuī xuě lái bīn fēn。
溪畔无钱附归去,垂橐不管妻子嗔。xī pàn wú qián fù guī qù,chuí tuó bù guǎn qī zi chēn。
青山白石大自在,且复挂子头上巾。qīng shān bái shí dà zì zài,qiě fù guà zi tóu shàng jīn。
江湖多芦识者少,岁晚远游须待春。jiāng hú duō lú shí zhě shǎo,suì wǎn yuǎn yóu xū dài chūn。
君不见舍中之长眼眦肉,岂解善事长桑君。jūn bù jiàn shě zhōng zhī zhǎng yǎn zì ròu,qǐ jiě shàn shì zhǎng sāng jūn。

题泰东山藏主十八开士图

张翥

环瀛茫茫去不穷,大鲸吹浪鼓飓风。huán yíng máng máng qù bù qióng,dà jīng chuī làng gǔ jù fēng。
楼船如山不敢过,况在泛苇浮萑中。lóu chuán rú shān bù gǎn guò,kuàng zài fàn wěi fú huán zhōng。
西方十八大尊者,径渡万里犹乘空。xī fāng shí bā dà zūn zhě,jìng dù wàn lǐ yóu chéng kōng。
犀行水开蛟蜃露,直下踏入天吴宫。xī xíng shuǐ kāi jiāo shèn lù,zhí xià tà rù tiān wú gōng。
龟鱼背高盂锡稳,中流正与灵槎同。guī yú bèi gāo yú xī wěn,zhōng liú zhèng yǔ líng chá tóng。
怪头达拚四罔象,一单舁出庞眉公。guài tóu dá pàn sì wǎng xiàng,yī dān yú chū páng méi gōng。
鼻端嘘气作飞塔,舌上弹咒招降龙。bí duān xū qì zuò fēi tǎ,shé shàng dàn zhòu zhāo jiàng lóng。
两僧促膝披贝叶,一衲裹足须山童。liǎng sēng cù xī pī bèi yè,yī nà guǒ zú xū shān tóng。
雪毛白鹿岐角健,斑尾黑虎双睛红。xuě máo bái lù qí jiǎo jiàn,bān wěi hēi hǔ shuāng jīng hóng。
最后坐禅如古佛,从渠抟控何神通。zuì hòu zuò chán rú gǔ fú,cóng qú tuán kòng hé shén tōng。
吾闻浮屠多善幻,作诗自赏画者工。wú wén fú tú duō shàn huàn,zuò shī zì shǎng huà zhě gōng。
君不见海波横溃鬼神恶,我无其术安能东。jūn bù jiàn hǎi bō héng kuì guǐ shén è,wǒ wú qí shù ān néng dōng。