古诗词

瑞龙吟

张翥

鳌溪路。áo xī lù。
潇洒翠壁丹崖,古藤高树。xiāo sǎ cuì bì dān yá,gǔ téng gāo shù。
林间猿鸟欣然,故人隐在,溪山胜处。lín jiān yuán niǎo xīn rán,gù rén yǐn zài,xī shān shèng chù。
久延伫。jiǔ yán zhù。
浑似种桃源里,白云窗户。hún shì zhǒng táo yuán lǐ,bái yún chuāng hù。
灯前素瑟清尊,开怀正好,连床夜语。dēng qián sù sè qīng zūn,kāi huái zhèng hǎo,lián chuáng yè yǔ。
应是山灵留客,雪飞风起,长松掀舞。yīng shì shān líng liú kè,xuě fēi fēng qǐ,zhǎng sōng xiān wǔ。
谁道倦途相逢,倾盖如故。shuí dào juàn tú xiāng féng,qīng gài rú gù。
阳春一曲,总是关心句。yáng chūn yī qū,zǒng shì guān xīn jù。
何妨共、矶头把钓,梅边徐步。hé fáng gòng jī tóu bǎ diào,méi biān xú bù。
只恐匆匆去。zhǐ kǒng cōng cōng qù。
故园梦里,长牵别绪。gù yuán mèng lǐ,zhǎng qiān bié xù。
寂寞闲针缕。jì mò xián zhēn lǚ。
还念我、飘零江湖烟雨。hái niàn wǒ piāo líng jiāng hú yān yǔ。
断肠岁晚,客衣谁絮。duàn cháng suì wǎn,kè yī shuí xù。

张翥

张翥(1287~1368) 元代诗人。字仲举,晋宁(今山西临汾)人。少年时四处游荡,后随著名文人李存读书,十分勤奋。其父调官杭州,又有机会随仇远学习,因此诗文都写得出色,渐有名气。张翥有一段时间隐居扬州,至正初年(1341)被任命为国子助教。后来升至翰林学士承旨。 张翥的作品>>

猜您喜欢

送蒲空叙本中往住长芦寺

张翥

杖锡风尘际,师行戒畏途。zhàng xī fēng chén jì,shī xíng jiè wèi tú。
故人怀槜李,春水到长芦。gù rén huái zuì lǐ,chūn shuǐ dào zhǎng lú。
舍利藏金塔,袈裟系宝珠。shě lì cáng jīn tǎ,jiā shā xì bǎo zhū。
禅房大自在,应念室中蒲。chán fáng dà zì zài,yīng niàn shì zhōng pú。

寄云门僧若邪溪兼题其松风阁二首

张翥

闻道邪溪叟,高年出寺迟。wén dào xié xī sǒu,gāo nián chū sì chí。
眉毫长几许,布衲破多时。méi háo zhǎng jǐ xǔ,bù nà pò duō shí。
挂锡鹤移树,翻经花满池。guà xī hè yí shù,fān jīng huā mǎn chí。
相望一江水,岁晚赴幽期。xiāng wàng yī jiāng shuǐ,suì wǎn fù yōu qī。

寄云门僧若邪溪兼题其松风阁二首

张翥

阁外老松子,萧萧虚籁生。gé wài lǎo sōng zi,xiāo xiāo xū lài shēng。
定从何处起,宁有不平鸣。dìng cóng hé chù qǐ,níng yǒu bù píng míng。
我耳固师耳,风声是树声。wǒ ěr gù shī ěr,fēng shēng shì shù shēng。
他时叩禅寂,衲破睡天明。tā shí kòu chán jì,nà pò shuì tiān míng。

谒仪则堂上方观听续撰释氏通鉴

张翥

平生方外朋,今识故乡僧。píng shēng fāng wài péng,jīn shí gù xiāng sēng。
史有春秋笔,谈空大小乘。shǐ yǒu chūn qiū bǐ,tán kōng dà xiǎo chéng。
香厨朝饭面,古殿昼燃灯。xiāng chú cháo fàn miàn,gǔ diàn zhòu rán dēng。
归路烟芜外,斜阳下道陵。guī lù yān wú wài,xié yáng xià dào líng。

送泐季潭游天台并送渊侍者归天台二首

张翥

来从石城寺,去访石桥僧。lái cóng shí chéng sì,qù fǎng shí qiáo sēng。
锡杖空山路,禅龛独夜灯。xī zhàng kōng shān lù,chán kān dú yè dēng。
道知文畅得,诗识皎然能。dào zhī wén chàng dé,shī shí jiǎo rán néng。
到日西岩下,应吟瀑布淜。dào rì xī yán xià,yīng yín pù bù píng。

送泐季潭游天台并送渊侍者归天台二首

张翥

解夏回天竺,寻真问石桥。jiě xià huí tiān zhú,xún zhēn wèn shí qiáo。
邻房留偈遍,归路载经遥。lín fáng liú jì biàn,guī lù zài jīng yáo。
瀑壮秋悬雨,江明日上潮。pù zhuàng qiū xuán yǔ,jiāng míng rì shàng cháo。
题诗寄相忆,何处觅山寮。tí shī jì xiāng yì,hé chù mì shān liáo。

北山以雪窗墨兰竹石求题次韵

张翥

幽兰出楚畹,美竹自湘滨。yōu lán chū chǔ wǎn,měi zhú zì xiāng bīn。
共友三生石,俱涵太古春。gòng yǒu sān shēng shí,jù hán tài gǔ chūn。
山林空见相,冰雪老通神。shān lín kōng jiàn xiāng,bīng xuě lǎo tōng shén。
长作禅房供,毋令堕世尘。zhǎng zuò chán fáng gōng,wú lìng duò shì chén。

清溪濯足图

张翥

黄尘满双足,宜赋故山归。huáng chén mǎn shuāng zú,yí fù gù shān guī。
解屦就清泚,举头看翠微。jiě jù jiù qīng cǐ,jǔ tóu kàn cuì wēi。
林?下窥膝,石藓欲沾衣。lín xià kuī xī,shí xiǎn yù zhān yī。
更觅渔竿伴,闲来就钓矶。gèng mì yú gān bàn,xián lái jiù diào jī。

观潮

张翥

海口潮初上,江流涌不行。hǎi kǒu cháo chū shàng,jiāng liú yǒng bù xíng。
大风生气势,烈日夺光晶。dà fēng shēng qì shì,liè rì duó guāng jīng。
鹢首来何驶,䲭夷怒未平。yì shǒu lái hé shǐ,yí nù wèi píng。
吴儿夸壮观,车马暮填城。wú ér kuā zhuàng guān,chē mǎ mù tián chéng。

水墨达摩像班惟志笔

张翥

佛法无多子,西山雪柱天。fú fǎ wú duō zi,xī shān xuě zhù tiān。
应寻葱岭去,方解少林禅。yīng xún cōng lǐng qù,fāng jiě shǎo lín chán。
鞮屦露双脚,罽衣披半肩。dī jù lù shuāng jiǎo,jì yī pī bàn jiān。
虚空本无住,须借影中传。xū kōng běn wú zhù,xū jiè yǐng zhōng chuán。

送蒙古僧印空岩黄龙寺

张翥

高僧明廷秀,受业自南宗。gāo sēng míng tíng xiù,shòu yè zì nán zōng。
心诀提为印,禅机捷若锋。xīn jué tí wèi yìn,chán jī jié ruò fēng。
炉香来化鹤,瓶水豢降龙。lú xiāng lái huà hè,píng shuǐ huàn jiàng lóng。
弟子经窗外,应占旧偃松。dì zi jīng chuāng wài,yīng zhàn jiù yǎn sōng。

送蒙古僧印空岩黄龙寺

张翥

古刹西江外,师居最上方。gǔ shā xī jiāng wài,shī jū zuì shàng fāng。
山神出护法,天女下焚香。shān shén chū hù fǎ,tiān nǚ xià fén xiāng。
久客霜髭满,归舟云树长。jiǔ kè shuāng zī mǎn,guī zhōu yún shù zhǎng。
秋期到天目,容我借禅床。qiū qī dào tiān mù,róng wǒ jiè chán chuáng。

数日北风兴怀过海诸友

张翥

数日好风色,行人应到家。shù rì hǎo fēng sè,xíng rén yīng dào jiā。
秋花香独耐,寒雁字多斜。qiū huā xiāng dú nài,hán yàn zì duō xié。
薄饮无长酒,轻行有小车。báo yǐn wú zhǎng jiǔ,qīng xíng yǒu xiǎo chē。
吾心何尔汝,聊复度年华。wú xīn hé ěr rǔ,liáo fù dù nián huá。

溪居山水小景二首

张翥

想像溪居好,时来放钓船。xiǎng xiàng xī jū hǎo,shí lái fàng diào chuán。
沧洲茅屋路,春水白鸥天。cāng zhōu máo wū lù,chūn shuǐ bái ōu tiān。
林壑无多地,烟霞自一川。lín hè wú duō dì,yān xiá zì yī chuān。
底须论咫尺,对此已茫然。dǐ xū lùn zhǐ chǐ,duì cǐ yǐ máng rán。

溪居山水小景二首

张翥

何处野人村,微茫涧谷分。hé chù yě rén cūn,wēi máng jiàn gǔ fēn。
林多太古树,山有四时云。lín duō tài gǔ shù,shān yǒu sì shí yún。
鸟迹还成道,猿啼或作群。niǎo jì hái chéng dào,yuán tí huò zuò qún。
秋风茅屋破,谁赋隐思君。qiū fēng máo wū pò,shuí fù yǐn sī jūn。