古诗词

虞美人

张翥

千林白雪花间谱。qiān lín bái xuě huā jiān pǔ。
价重黄金缕。jià zhòng huáng jīn lǚ。
尊前自听断肠词。zūn qián zì tīng duàn cháng cí。
正是江南风景落花时。zhèng shì jiāng nán fēng jǐng luò huā shí。
红楼翠舫西湖路。hóng lóu cuì fǎng xī hú lù。
好写新声去。hǎo xiě xīn shēng qù。
为凭宫羽教歌儿。wèi píng gōng yǔ jiào gē ér。
不道峰居才子鬓如丝。bù dào fēng jū cái zi bìn rú sī。

张翥

张翥(1287~1368) 元代诗人。字仲举,晋宁(今山西临汾)人。少年时四处游荡,后随著名文人李存读书,十分勤奋。其父调官杭州,又有机会随仇远学习,因此诗文都写得出色,渐有名气。张翥有一段时间隐居扬州,至正初年(1341)被任命为国子助教。后来升至翰林学士承旨。 张翥的作品>>

猜您喜欢

乙巳初度

张翥

今日吾生日,开尊向竹斋。jīn rì wú shēng rì,kāi zūn xiàng zhú zhāi。
家人更上寿,凡事且宽怀。jiā rén gèng shàng shòu,fán shì qiě kuān huái。
学道精神淡,匡时志愿垂。xué dào jīng shén dàn,kuāng shí zhì yuàn chuí。
百年原土上,自有一坏埋。bǎi nián yuán tǔ shàng,zì yǒu yī huài mái。

病起

张翥

强起梳头坐,窗明晚景新。qiáng qǐ shū tóu zuò,chuāng míng wǎn jǐng xīn。
生遭兵是劫,病与鬼为邻。shēng zāo bīng shì jié,bìng yǔ guǐ wèi lín。
农事田畴废,边声鼓角频。nóng shì tián chóu fèi,biān shēng gǔ jiǎo pín。
故山多药物,徒切未归身。gù shān duō yào wù,tú qiè wèi guī shēn。

四月十三日

张翥

白丁驱上城,徒手不能兵。bái dīng qū shàng chéng,tú shǒu bù néng bīng。
斗将无人色,行涂多哭声。dòu jiāng wú rén sè,xíng tú duō kū shēng。
惟将孔达解,竟遣夙沙烹。wéi jiāng kǒng dá jiě,jìng qiǎn sù shā pēng。
满眼黄尘暮,悲风惨淡生。mǎn yǎn huáng chén mù,bēi fēng cǎn dàn shēng。

城东废寺

张翥

一径入荒寂,松风长夏寒。yī jìng rù huāng jì,sōng fēng zhǎng xià hán。
夜叉栖败屋,魔女去空坛。yè chā qī bài wū,mó nǚ qù kōng tán。
古佛金全剥,遗碑字半刓。gǔ fú jīn quán bō,yí bēi zì bàn wán。
时逢好事者,来剔藓文看。shí féng hǎo shì zhě,lái tī xiǎn wén kàn。

岁晚苦寒偶成四章录似北山

张翥

风暴寒逾急,星回岁欲周。fēng bào hán yú jí,xīng huí suì yù zhōu。
缺牙便食粥,瘦骨怯重裘。quē yá biàn shí zhōu,shòu gǔ qiè zhòng qiú。
节物殊牢落,前图益谬悠。jié wù shū láo luò,qián tú yì miù yōu。
蜕窝真类蛰,长日火炉头。tuì wō zhēn lèi zhé,zhǎng rì huǒ lú tóu。

岁晚苦寒偶成四章录似北山

张翥

清眠梦屡觉,霜气转凄凄。qīng mián mèng lǚ jué,shuāng qì zhuǎn qī qī。
春近雁北向,月明乌夜啼。chūn jìn yàn běi xiàng,yuè míng wū yè tí。
炉香留墨篆,烛泪聚银泥。lú xiāng liú mò zhuàn,zhú lèi jù yín ní。
少释幽忧疾,寻君一杖藜。shǎo shì yōu yōu jí,xún jūn yī zhàng lí。

岁晚苦寒偶成四章录似北山

张翥

鼠劣翻书册,猫驯伴坐毡。shǔ liè fān shū cè,māo xùn bàn zuò zhān。
吟怀欣雪夜,疾目畏风天。yín huái xīn xuě yè,jí mù wèi fēng tiān。
惟酒能消日,无方可引年。wéi jiǔ néng xiāo rì,wú fāng kě yǐn nián。
我诗犹偈子,一问北山禅。wǒ shī yóu jì zi,yī wèn běi shān chán。

岁晚苦寒偶成四章录似北山

张翥

短景催残岁,穷阴连大荒。duǎn jǐng cuī cán suì,qióng yīn lián dà huāng。
狙三随所赋,龟六可深藏。jū sān suí suǒ fù,guī liù kě shēn cáng。
未了惟文债,堪归祗醉乡。wèi le wéi wén zhài,kān guī zhī zuì xiāng。
絁衾有馀暖,翻喜夜天长。shī qīn yǒu yú nuǎn,fān xǐ yè tiān zhǎng。

游刘真君庙

张翥

古庙西原上,虚廊半欲摧。gǔ miào xī yuán shàng,xū láng bàn yù cuī。
水龙鳞剥雨,画鬼面生苔。shuǐ lóng lín bō yǔ,huà guǐ miàn shēng tái。
叟乞烧钱火,巫抄构殿材。sǒu qǐ shāo qián huǒ,wū chāo gòu diàn cái。
英雄有神护,遁迹此中来。yīng xióng yǒu shén hù,dùn jì cǐ zhōng lái。

渐老

张翥

渐老惟贪睡,相留大有情。jiàn lǎo wéi tān shuì,xiāng liú dà yǒu qíng。
诗从年长淡,寒入夜深清。shī cóng nián zhǎng dàn,hán rù yè shēn qīng。
不鼓床琴㾌,慵书帖字生。bù gǔ chuáng qín xuǎn,yōng shū tiē zì shēng。
灯花独可喜,连夕向人明。dēng huā dú kě xǐ,lián xī xiàng rén míng。

夜宿青芝坟园

张翥

水落宽船步,年丰密酒壶。shuǐ luò kuān chuán bù,nián fēng mì jiǔ hú。
土酥分地产,木蜜荐秋腴。tǔ sū fēn dì chǎn,mù mì jiàn qiū yú。
认路尘踪断,拖筇野影孤。rèn lù chén zōng duàn,tuō qióng yě yǐng gū。
行人不可暮,落日有於菟。xíng rén bù kě mù,luò rì yǒu yú tú。

上都从驾幸东凉亭

张翥

鹤禁烟华紫,龙冈草色青。hè jìn yān huá zǐ,lóng gāng cǎo sè qīng。
羽林移晓仗,法驾幸凉亭。yǔ lín yí xiǎo zhàng,fǎ jià xìng liáng tíng。
大业开天道,甘泉发地灵。dà yè kāi tiān dào,gān quán fā dì líng。
微臣叨侍从,愿睹万邦宁。wēi chén dāo shì cóng,yuàn dǔ wàn bāng níng。

西内应制即事

张翥

烽火连齐鲁,干戈接陇秦。fēng huǒ lián qí lǔ,gàn gē jiē lǒng qín。
四郊多壁垒,万里半烟尘。sì jiāo duō bì lěi,wàn lǐ bàn yān chén。
将帅屯兵久,君王遣使频。jiāng shuài tún bīng jiǔ,jūn wáng qiǎn shǐ pín。
老臣叨视草,进罢益沾巾。lǎo chén dāo shì cǎo,jìn bà yì zhān jīn。

行次独石驿大雨驲行廿里喜晴

张翥

段段青天出,浮云四散归。duàn duàn qīng tiān chū,fú yún sì sàn guī。
燕忙搀马过,蝇乱扑人飞。yàn máng chān mǎ guò,yíng luàn pū rén fēi。
远道倦行李,故山思采薇。yuǎn dào juàn xíng lǐ,gù shān sī cǎi wēi。
北风朝已冷,未敢御絺衣。běi fēng cháo yǐ lěng,wèi gǎn yù chī yī。

暴疾卧草堂

张翥

伏枕朝佣起,惟将药裹亲。fú zhěn cháo yōng qǐ,wéi jiāng yào guǒ qīn。
纷纭眼前事,憔悴病中身。fēn yún yǎn qián shì,qiáo cuì bìng zhōng shēn。
宿露浓于雨,秋花好似春。sù lù nóng yú yǔ,qiū huā hǎo shì chūn。
最嫌姜桂绝,无处乞诸邻。zuì xián jiāng guì jué,wú chù qǐ zhū lín。