古诗词

虞美人

张翥

千林白雪花间谱。qiān lín bái xuě huā jiān pǔ。
价重黄金缕。jià zhòng huáng jīn lǚ。
尊前自听断肠词。zūn qián zì tīng duàn cháng cí。
正是江南风景落花时。zhèng shì jiāng nán fēng jǐng luò huā shí。
红楼翠舫西湖路。hóng lóu cuì fǎng xī hú lù。
好写新声去。hǎo xiě xīn shēng qù。
为凭宫羽教歌儿。wèi píng gōng yǔ jiào gē ér。
不道峰居才子鬓如丝。bù dào fēng jū cái zi bìn rú sī。

张翥

张翥(1287~1368) 元代诗人。字仲举,晋宁(今山西临汾)人。少年时四处游荡,后随著名文人李存读书,十分勤奋。其父调官杭州,又有机会随仇远学习,因此诗文都写得出色,渐有名气。张翥有一段时间隐居扬州,至正初年(1341)被任命为国子助教。后来升至翰林学士承旨。 张翥的作品>>

猜您喜欢

梅雪斋为紫霄宫杨逢宾题

张翥

雪树生香满佩巾,紫霄最上集仙真。xuě shù shēng xiāng mǎn pèi jīn,zǐ xiāo zuì shàng jí xiān zhēn。
苔荒鹤迹浑无路,花暗笙声不见人。tái huāng hè jì hún wú lù,huā àn shēng shēng bù jiàn rén。
瑶圃月寒通白晓,丹台云暖驻长春。yáo pǔ yuè hán tōng bái xiǎo,dān tái yún nuǎn zhù zhǎng chūn。
莫教流水山前去,恐似桃源客问津。mò jiào liú shuǐ shān qián qù,kǒng shì táo yuán kè wèn jīn。

犀山凝翠台为上清道士刘伯达题

张翥

仙馆深居寂寞滨,千岩浓翠湿无尘。xiān guǎn shēn jū jì mò bīn,qiān yán nóng cuì shī wú chén。
筑台一日临风雨,驱石中宵使鬼神。zhù tái yī rì lín fēng yǔ,qū shí zhōng xiāo shǐ guǐ shén。
潭上昼游鱼听瑟,花间春醉鸟衔巾。tán shàng zhòu yóu yú tīng sè,huā jiān chūn zuì niǎo xián jīn。
山灵不是藏真境,留待云栖学道人。shān líng bù shì cáng zhēn jìng,liú dài yún qī xué dào rén。

爱松亭为嘉禾三塔寺宽海云赋

张翥

槜李湾头窣堵波,种来松树绕庭多。zuì lǐ wān tóu sū dǔ bō,zhǒng lái sōng shù rào tíng duō。
碧粘老甲浑苔藓,黑入秋阴半薜萝。bì zhān lǎo jiǎ hún tái xiǎn,hēi rù qiū yīn bàn bì luó。
古刹每闻龙舍宅,神僧常似鸟为窠。gǔ shā měi wén lóng shě zhái,shén sēng cháng shì niǎo wèi kē。
无人访得韦侯笔,与作山堂障子歌。wú rén fǎng dé wéi hóu bǐ,yǔ zuò shān táng zhàng zi gē。

冰雪庵为衡岳北山上人赋

张翥

衡岳山中老道人,一龛一衲足容身。héng yuè shān zhōng lǎo dào rén,yī kān yī nà zú róng shēn。
禅林出定云生室,诗境行吟清入神。chán lín chū dìng yún shēng shì,shī jìng xíng yín qīng rù shén。
瓶水不凝霞气暖,石门长扫虎蹄新。píng shuǐ bù níng xiá qì nuǎn,shí mén zhǎng sǎo hǔ tí xīn。
只应煨芋烧茶外,乞火时时到寺邻。zhǐ yīng wēi yù shāo chá wài,qǐ huǒ shí shí dào sì lín。

云松巢为翰林学士王公俨作

张翥

高人自昔爱云林,拟作幽居寓素心。gāo rén zì xī ài yún lín,nǐ zuò yōu jū yù sù xīn。
遁世每怀箕叟隐,题诗聊效谪仙吟。dùn shì měi huái jī sǒu yǐn,tí shī liáo xiào zhé xiān yín。
几番白鹤迷秋梦,半树青萝补夕阴。jǐ fān bái hè mí qiū mèng,bàn shù qīng luó bǔ xī yīn。
独坐天风洒毛发,高寒何似玉堂深。dú zuò tiān fēng sǎ máo fā,gāo hán hé shì yù táng shēn。

醉月堂为万声远作

张翥

月有秋期醉有乡,虚堂中夜挹流光。yuè yǒu qiū qī zuì yǒu xiāng,xū táng zhōng yè yì liú guāng。
九天零露溅尊俎,万里高风扶佩裳。jiǔ tiān líng lù jiàn zūn zǔ,wàn lǐ gāo fēng fú pèi shang。
白凤飞回声缥渺,玉笙吹彻梦清凉。bái fèng fēi huí shēng piāo miǎo,yù shēng chuī chè mèng qīng liáng。
醒来却觅神游处,狼籍中庭桂子香。xǐng lái què mì shén yóu chù,láng jí zhōng tíng guì zi xiāng。

不系舟渔者陈子上自号

张翥

本来无系亦无舟,随意江湖可漫游。běn lái wú xì yì wú zhōu,suí yì jiāng hú kě màn yóu。
纵遣西风吹水外,不妨明月烂沙头。zòng qiǎn xī fēng chuī shuǐ wài,bù fáng míng yuè làn shā tóu。
人情平地波澜起,身世虚空日夜浮。rén qíng píng dì bō lán qǐ,shēn shì xū kōng rì yè fú。
安得从君归把钓,只将吾道付沧洲。ān dé cóng jūn guī bǎ diào,zhǐ jiāng wú dào fù cāng zhōu。

浮云道院

张翥

百年身世与云俱,日看纷纷变态殊。bǎi nián shēn shì yǔ yún jù,rì kàn fēn fēn biàn tài shū。
江雨欲来龙气黑,天风忽散鹤声孤。jiāng yǔ yù lái lóng qì hēi,tiān fēng hū sàn hè shēng gū。
行藏与道同舒卷,富贵何心较有无。xíng cáng yǔ dào tóng shū juǎn,fù guì hé xīn jiào yǒu wú。
此意高人还尽解,数椽营在楚山隅。cǐ yì gāo rén hái jǐn jiě,shù chuán yíng zài chǔ shān yú。

石田山房为毛叔达作

张翥

荦确初开百亩荒,四明山麓有丹房。luò què chū kāi bǎi mǔ huāng,sì míng shān lù yǒu dān fáng。
种来玉子双双白,凿破云根寸寸方。zhǒng lái yù zi shuāng shuāng bái,záo pò yún gēn cùn cùn fāng。
赤水洞天宜避世,全椒道士可休粮。chì shuǐ dòng tiān yí bì shì,quán jiāo dào shì kě xiū liáng。
会寻瀑布声中去,一洗吾生浩劫忙。huì xún pù bù shēng zhōng qù,yī xǐ wú shēng hào jié máng。

雪巢为上清刘道士赋

张翥

团团茅盖一巢轻,雪满千山虚白生。tuán tuán máo gài yī cháo qīng,xuě mǎn qiān shān xū bái shēng。
象外乾坤还太古,望中楼观尽通明。xiàng wài qián kūn hái tài gǔ,wàng zhōng lóu guān jǐn tōng míng。
云藏宿鹤浑无迹,水落长松暗有声。yún cáng sù hè hún wú jì,shuǐ luò zhǎng sōng àn yǒu shēng。
人在寒空最高处,羽衣瑶佩不胜情。rén zài hán kōng zuì gāo chù,yǔ yī yáo pèi bù shèng qíng。

次韵刘伯贞与金山即休了长老唱和

张翥

老禅居处水云重,此地纤尘不可容。lǎo chán jū chù shuǐ yún zhòng,cǐ dì xiān chén bù kě róng。
潮色平铺无际海,日光先上最高峰。cháo sè píng pù wú jì hǎi,rì guāng xiān shàng zuì gāo fēng。
踏花佛驭红牙象,献宝神骑白耳龙。tà huā fú yù hóng yá xiàng,xiàn bǎo shén qí bái ěr lóng。
第一江山第一座,几时来听讲时钟。dì yī jiāng shān dì yī zuò,jǐ shí lái tīng jiǎng shí zhōng。

北山禅房次危太朴韵

张翥

一箪小寄青莲宇,尺土巍临白玉京。yī dān xiǎo jì qīng lián yǔ,chǐ tǔ wēi lín bái yù jīng。
名药晒庭分草木,好诗书壁杂真行。míng yào shài tíng fēn cǎo mù,hǎo shī shū bì zá zhēn xíng。
劫尘息后心源净,僧腊高来颔雪生。jié chén xī hòu xīn yuán jìng,sēng là gāo lái hàn xuě shēng。
我住巷南师巷北,相过谈到暮钟声。wǒ zhù xiàng nán shī xiàng běi,xiāng guò tán dào mù zhōng shēng。

游金山柬即休了公

张翥

八十了公如古佛,禅心已久会真如。bā shí le gōng rú gǔ fú,chán xīn yǐ jiǔ huì zhēn rú。
饭供南海浮来钵,经钞西天译后书。fàn gōng nán hǎi fú lái bō,jīng chāo xī tiān yì hòu shū。
持咒降龙秋雨歇,焚香迎客晚潮初。chí zhòu jiàng lóng qiū yǔ xiē,fén xiāng yíng kè wǎn cháo chū。
此生终拟依莲社,犹苦尘缘未破除。cǐ shēng zhōng nǐ yī lián shè,yóu kǔ chén yuán wèi pò chú。

寄越能仁用章俊禅师

张翥

晚节丛林道欲孤,喜公赤子服於菟。wǎn jié cóng lín dào yù gū,xǐ gōng chì zi fú yú tú。
千岩万壑平安否,淡饭长斋饱得无。qiān yán wàn hè píng ān fǒu,dàn fàn zhǎng zhāi bǎo dé wú。
坐观山童窥止水,讲经龙女献明珠。zuò guān shān tóng kuī zhǐ shuǐ,jiǎng jīng lóng nǚ xiàn míng zhū。
沃洲胜会还堪继,岂独东林有社图。wò zhōu shèng huì hái kān jì,qǐ dú dōng lín yǒu shè tú。

寄清远渭禅师

张翥

自听龙翔寺里钟,劫馀金碧更重重。zì tīng lóng xiáng sì lǐ zhōng,jié yú jīn bì gèng zhòng zhòng。
天王按剑踏魔女,罗汉弄珠降老龙。tiān wáng àn jiàn tà mó nǚ,luó hàn nòng zhū jiàng lǎo lóng。
蒲室千镫谁继照,渭川一派自分宗。pú shì qiān dèng shuí jì zhào,wèi chuān yī pài zì fēn zōng。
未知今日西冈塔,留得荒寒几个松。wèi zhī jīn rì xī gāng tǎ,liú dé huāng hán jǐ gè sōng。