古诗词

虞美人

张翥

千林白雪花间谱。qiān lín bái xuě huā jiān pǔ。
价重黄金缕。jià zhòng huáng jīn lǚ。
尊前自听断肠词。zūn qián zì tīng duàn cháng cí。
正是江南风景落花时。zhèng shì jiāng nán fēng jǐng luò huā shí。
红楼翠舫西湖路。hóng lóu cuì fǎng xī hú lù。
好写新声去。hǎo xiě xīn shēng qù。
为凭宫羽教歌儿。wèi píng gōng yǔ jiào gē ér。
不道峰居才子鬓如丝。bù dào fēng jū cái zi bìn rú sī。

张翥

张翥(1287~1368) 元代诗人。字仲举,晋宁(今山西临汾)人。少年时四处游荡,后随著名文人李存读书,十分勤奋。其父调官杭州,又有机会随仇远学习,因此诗文都写得出色,渐有名气。张翥有一段时间隐居扬州,至正初年(1341)被任命为国子助教。后来升至翰林学士承旨。 张翥的作品>>

猜您喜欢

周汉长公府临安故城二图

张翥

主家楼观郁参差,想见当年全盛时。zhǔ jiā lóu guān yù cān chà,xiǎng jiàn dāng nián quán shèng shí。
宫草细侵行辇路,苑花深覆泛舟池。gōng cǎo xì qīn xíng niǎn lù,yuàn huā shēn fù fàn zhōu chí。
瑶台仙去尘生海,甲帐神来风满旗。yáo tái xiān qù chén shēng hǎi,jiǎ zhàng shén lái fēng mǎn qí。
好在画图留胜迹,五云长护鹤笙祠。hǎo zài huà tú liú shèng jì,wǔ yún zhǎng hù hè shēng cí。

周汉长公府临安故城二图

张翥

南渡君臣建业偏,不堪乔木黯风烟。nán dù jūn chén jiàn yè piān,bù kān qiáo mù àn fēng yān。
岂知白马兴王后,又到红羊换劫年。qǐ zhī bái mǎ xīng wáng hòu,yòu dào hóng yáng huàn jié nián。
三辅黄图空郡国,六朝王气渺山川。sān fǔ huáng tú kōng jùn guó,liù cháo wáng qì miǎo shān chuān。
白头开府归来日,应览遗踪一怆然。bái tóu kāi fǔ guī lái rì,yīng lǎn yí zōng yī chuàng rán。

半村为傅处士赋

张翥

半距城闉半距村,烟霞咫尺少尘喧。bàn jù chéng yīn bàn jù cūn,yān xiá zhǐ chǐ shǎo chén xuān。
小车出市仆先路,斜日下山人到门。xiǎo chē chū shì pū xiān lù,xié rì xià shān rén dào mén。
两岸花阴连第宅,一川草色散鸡豚。liǎng àn huā yīn lián dì zhái,yī chuān cǎo sè sàn jī tún。
田家数里将迎惯,时复相留醉酒樽。tián jiā shù lǐ jiāng yíng guàn,shí fù xiāng liú zuì jiǔ zūn。

李克约饷腊梅并诗用韵答之

张翥

空谷佳人缟袂单,淡黄衫薄护春寒。kōng gǔ jiā rén gǎo mèi dān,dàn huáng shān báo hù chūn hán。
色欺隐者山中桂,香逼骚灵畹里兰。sè qī yǐn zhě shān zhōng guì,xiāng bī sāo líng wǎn lǐ lán。
鸟吐粟金妆处巧,蜂留蜜滓鍊来干。niǎo tǔ sù jīn zhuāng chù qiǎo,fēng liú mì zǐ liàn lái gàn。
数枝乞与吟窗供,温水铜瓶自插看。shù zhī qǐ yǔ yín chuāng gōng,wēn shuǐ tóng píng zì chā kàn。

霍丘孙游武林湖山之胜诏之

张翥

千顷平湖绕郡城,画船小桨荡春声。qiān qǐng píng hú rào jùn chéng,huà chuán xiǎo jiǎng dàng chūn shēng。
红酣花港风荷密,玉照梅冈雪树明。hóng hān huā gǎng fēng hé mì,yù zhào méi gāng xuě shù míng。
烟月长留歌舞地,山川不改古今情。yān yuè zhǎng liú gē wǔ dì,shān chuān bù gǎi gǔ jīn qíng。
君行须到峰南北,为觅苍苔石上名。jūn xíng xū dào fēng nán běi,wèi mì cāng tái shí shàng míng。

怀临川旧游赋以赠别戈直伯敬

张翥

拟岘台前汝水流,因君还忆旧曾游。nǐ xiàn tái qián rǔ shuǐ liú,yīn jūn hái yì jiù céng yóu。
故人零落半为鬼,贱子蹉跎今白头。gù rén líng luò bàn wèi guǐ,jiàn zi cuō tuó jīn bái tóu。
诗思入江枫叶冷,乡心随雨雁声秋。shī sī rù jiāng fēng yè lěng,xiāng xīn suí yǔ yàn shēng qiū。
北斋居士知强健,为觅新篇慰别愁。běi zhāi jū shì zhī qiáng jiàn,wèi mì xīn piān wèi bié chóu。

暮春偶作

张翥

瞢腾睡思酒频中,潦倒吟怀语不工。méng téng shuì sī jiǔ pín zhōng,lǎo dào yín huái yǔ bù gōng。
燕子人家春复夏,楝花时候雨兼风。yàn zi rén jiā chūn fù xià,liàn huā shí hòu yǔ jiān fēng。
青林脱虱成蝴蝶,白水鸣蛙抱活东。qīng lín tuō shī chéng hú dié,bái shuǐ míng wā bào huó dōng。
甚欲相从问丹诀,顶间朱橘几时红。shén yù xiāng cóng wèn dān jué,dǐng jiān zhū jú jǐ shí hóng。

草堂为胡晋仲题

张翥

姑孰城中林壑奇,幽人爱此结茅茨。gū shú chéng zhōng lín hè qí,yōu rén ài cǐ jié máo cí。
垂窗已著卢鸿画,绕壁惟书杜甫诗。chuí chuāng yǐ zhù lú hóng huà,rào bì wéi shū dù fǔ shī。
花气晴薰烧酒火,潮痕晚上钓鱼丝。huā qì qíng xūn shāo jiǔ huǒ,cháo hén wǎn shàng diào yú sī。
数椽有此真堪隐,不待山灵重勒移。shù chuán yǒu cǐ zhēn kān yǐn,bù dài shān líng zhòng lēi yí。

赠相士陈巨山

张翥

老我宁甘彻骨贫,多君见与掇皮真。lǎo wǒ níng gān chè gǔ pín,duō jūn jiàn yǔ duō pí zhēn。
垂厓本是无情者,若水终为勇退人。chuí yá běn shì wú qíng zhě,ruò shuǐ zhōng wèi yǒng tuì rén。
机外骊黄难著相,眼中青白自如神。jī wài lí huáng nán zhù xiāng,yǎn zhōng qīng bái zì rú shén。
华峰太极图犹在,何日相欈问隐沦。huá fēng tài jí tú yóu zài,hé rì xiāng wéi wèn yǐn lún。

赠地理家何玉泉

张翥

芒屩筇枝兴渺然,知君曾得异人传。máng juē qióng zhī xīng miǎo rán,zhī jūn céng dé yì rén chuán。
经探玉髓青囊秘,山隐金精铁锁县。jīng tàn yù suǐ qīng náng mì,shān yǐn jīn jīng tiě suǒ xiàn。
腹有丹光飞日月,眼穷地脉入云烟。fù yǒu dān guāng fēi rì yuè,yǎn qióng dì mài rù yún yān。
几时把袂神州路,共看华嵩翠插天。jǐ shí bǎ mèi shén zhōu lù,gòng kàn huá sōng cuì chā tiān。

赠易学李所翁

张翥

易学如翁近所无,蔼然声问动江湖。yì xué rú wēng jìn suǒ wú,ǎi rán shēng wèn dòng jiāng hú。
蓍龟凶吉占如繇,爻象纵横画有图。shī guī xiōng jí zhàn rú yáo,yáo xiàng zòng héng huà yǒu tú。
三卷秘书传句曲,百钱卜肆隐成都。sān juǎn mì shū chuán jù qū,bǎi qián bo sì yǐn chéng dōu。
相逢欲问平生事,何惜春醪满眼沽。xiāng féng yù wèn píng shēng shì,hé xī chūn láo mǎn yǎn gū。

赠筝工任礼

张翥

牙床银甲不胜清,锦席瑶筝无限情。yá chuáng yín jiǎ bù shèng qīng,jǐn xí yáo zhēng wú xiàn qíng。
第一部中当绝艺,十三弦上有新声。dì yī bù zhōng dāng jué yì,shí sān xián shàng yǒu xīn shēng。
齐宫蝉怨时时咽,湘浦鸿来个个惊。qí gōng chán yuàn shí shí yàn,xiāng pǔ hóng lái gè gè jīng。
宜向教坊供国乐,要须名似郭无名。yí xiàng jiào fāng gōng guó lè,yào xū míng shì guō wú míng。

玉笙为陆国瑞赋

张翥

曾听仙人白玉笙,飞琼有谱学初成。céng tīng xiān rén bái yù shēng,fēi qióng yǒu pǔ xué chū chéng。
碧桃半向露中落,采凤忽来云际鸣。bì táo bàn xiàng lù zhōng luò,cǎi fèng hū lái yún jì míng。
瑟响洞庭空写恨,磬浮瀛海不传声。sè xiǎng dòng tíng kōng xiě hèn,qìng fú yíng hǎi bù chuán shēng。
何如吹上扁舟去,秋满西湖月正明。hé rú chuī shàng biǎn zhōu qù,qiū mǎn xī hú yuè zhèng míng。

长至日题

张翥

佳节萧然无过宾,馂馀觞豆自相亲。jiā jié xiāo rán wú guò bīn,jùn yú shāng dòu zì xiāng qīn。
斗垂西柄半入海,梅发南枝先得春。dòu chuí xī bǐng bàn rù hǎi,méi fā nán zhī xiān dé chūn。
平日以文为事业,老来惟酒是精神。píng rì yǐ wén wèi shì yè,lǎo lái wéi jiǔ shì jīng shén。
莫论炊熟邯郸未,巳是山翁一欠伸。mò lùn chuī shú hán dān wèi,sì shì shān wēng yī qiàn shēn。

元夜独坐

张翥

九衢花月万家灯,忆在钱塘与广陵。jiǔ qú huā yuè wàn jiā dēng,yì zài qián táng yǔ guǎng líng。
过去豪华春似梦,老来心赏冷于冰。guò qù háo huá chūn shì mèng,lǎo lái xīn shǎng lěng yú bīng。
苏耽仙后还为鹤,房琯生前本是僧。sū dān xiān hòu hái wèi hè,fáng guǎn shēng qián běn shì sēng。
唤取家人多置酒,只将寂寞付瞢腾。huàn qǔ jiā rén duō zhì jiǔ,zhǐ jiāng jì mò fù méng téng。