古诗词

观化堂编校旧书

叶梦得

翰墨他生业,山林晚岁心。hàn mò tā shēng yè,shān lín wǎn suì xīn。
那知身已老,但觉意增深。nà zhī shēn yǐ lǎo,dàn jué yì zēng shēn。
捉麈谁能话,扶筇可细寻。zhuō zhǔ shuí néng huà,fú qióng kě xì xún。
晚来庭鹊喜,似恐有归音。wǎn lái tíng què xǐ,shì kǒng yǒu guī yīn。
叶梦得

叶梦得

叶梦得(1077~1148) 宋代词人。字少蕴。苏州吴县人。绍圣四年(1097)登进士第,历任翰林学士、户部尚书、江东安抚大使等官职。晚年隐居湖州弁山玲珑山石林,故号石林居士,所著诗文多以石林为名,如《石林燕语》、《石林词》、《石林诗话》等。绍兴十八年卒,年七十二。死后追赠检校少保。 在北宋末年到南宋前半期的词风变异过程中,叶梦得是起到先导和枢纽作用的重要词人。作为南渡词人中年辈较长的一位,叶梦得开拓了南宋前半期以“气“入词的词坛新路。叶词中的气主要表现在英雄气、狂气、逸气三方面。 叶梦得的作品>>

猜您喜欢

东园草堂新成二首

叶梦得

官舍如何有草堂,野人熟处是难忘。guān shě rú hé yǒu cǎo táng,yě rén shú chù shì nán wàng。
池开月映千山迥,槛静风生六月凉。chí kāi yuè yìng qiān shān jiǒng,kǎn jìng fēng shēng liù yuè liáng。
幽径也从穿别圃,小舟还似过横塘。yōu jìng yě cóng chuān bié pǔ,xiǎo zhōu hái shì guò héng táng。
深知幕府文书省,尽付甘眠亦未妨。shēn zhī mù fǔ wén shū shěng,jǐn fù gān mián yì wèi fáng。

东园草堂新成二首

叶梦得

密覆荒茅已数重,中开别户更相容。mì fù huāng máo yǐ shù zhòng,zhōng kāi bié hù gèng xiāng róng。
苦无公事妨人乐,多有清闲借客慵。kǔ wú gōng shì fáng rén lè,duō yǒu qīng xián jiè kè yōng。
南浦潮平分剩水,北山路近得青松。nán pǔ cháo píng fēn shèng shuǐ,běi shān lù jìn dé qīng sōng。
怪翁归意何能缓,新筑高台见卧龙。guài wēng guī yì hé néng huǎn,xīn zhù gāo tái jiàn wò lóng。

三月八日草堂独坐

叶梦得

四年身不到吾庐,底处仍堪话左符。sì nián shēn bù dào wú lú,dǐ chù réng kān huà zuǒ fú。
闭阁漫怜公事少,投簪敢说宦情无。bì gé màn lián gōng shì shǎo,tóu zān gǎn shuō huàn qíng wú。
军声早已吞穷寨,使指何时返旧都。jūn shēng zǎo yǐ tūn qióng zhài,shǐ zhǐ hé shí fǎn jiù dōu。
故作茅堂开水槛,要知心自在江湖。gù zuò máo táng kāi shuǐ kǎn,yào zhī xīn zì zài jiāng hú。

徐惇立相过

叶梦得

茅斋一曲傍寒湾,邂逅终年伴我闲。máo zhāi yī qū bàng hán wān,xiè hòu zhōng nián bàn wǒ xián。
契阔易惊成岁月,追寻空复望江山。qì kuò yì jīng chéng suì yuè,zhuī xún kōng fù wàng jiāng shān。
暂留客枕听疏雨,遥想吾庐掩旧关。zàn liú kè zhěn tīng shū yǔ,yáo xiǎng wú lú yǎn jiù guān。
落莫归心谁与话,坐谈聊为起衰颜。luò mò guī xīn shuí yǔ huà,zuò tán liáo wèi qǐ shuāi yán。

次韵方仁声惠文编

叶梦得

他年落笔坐生风,下舍诸郎敢长雄。tā nián luò bǐ zuò shēng fēng,xià shě zhū láng gǎn zhǎng xióng。
操缦不能陪众手,斫轮终自付良工。cāo màn bù néng péi zhòng shǒu,zhuó lún zhōng zì fù liáng gōng。
镜湖漫忆归狂客,汉上谁从过德公。jìng hú màn yì guī kuáng kè,hàn shàng shuí cóng guò dé gōng。
会向南溪寻旧约,别开小径共相通。huì xiàng nán xī xún jiù yuē,bié kāi xiǎo jìng gòng xiāng tōng。

次韵马参谋蒋山开堂饭素

叶梦得

邂逅聊凭法供真,兹山谁谓我非邻。xiè hòu liáo píng fǎ gōng zhēn,zī shān shuí wèi wǒ fēi lín。
相追更喜同枝策,得意遥知了斫轮。xiāng zhuī gèng xǐ tóng zhī cè,dé yì yáo zhī le zhuó lún。
幽事要须尘外侣,好诗仍借镜中人。yōu shì yào xū chén wài lǚ,hǎo shī réng jiè jìng zhōng rén。
归来袖里传新句,惊放岩花作小春。guī lái xiù lǐ chuán xīn jù,jīng fàng yán huā zuò xiǎo chūn。

诸幕府见和复答二首

叶梦得

一勺清甘寄悟真,觉城东路更相邻。yī sháo qīng gān jì wù zhēn,jué chéng dōng lù gèng xiāng lín。
台倾劫火无遗烬,地转奔风有伏轮。tái qīng jié huǒ wú yí jìn,dì zhuǎn bēn fēng yǒu fú lún。
但遣篮舆从太守,深知幕府尽诗人。dàn qiǎn lán yú cóng tài shǒu,shēn zhī mù fǔ jǐn shī rén。
登临莫忘千秋意,不必山阴记暮春。dēng lín mò wàng qiān qiū yì,bù bì shān yīn jì mù chūn。

诸幕府见和复答二首

叶梦得

欲眠遣客笑吾真,爱酒空床羡汝邻。yù mián qiǎn kè xiào wú zhēn,ài jiǔ kōng chuáng xiàn rǔ lín。
归计已甘从短帽,倦涂何止畏奔轮。guī jì yǐ gān cóng duǎn mào,juàn tú hé zhǐ wèi bēn lún。
高车不用三千客,净社须期十八人。gāo chē bù yòng sān qiān kè,jìng shè xū qī shí bā rén。
尚许一樽仍破戒,黄柑催酿洞庭春。shàng xǔ yī zūn réng pò jiè,huáng gān cuī niàng dòng tíng chūn。

慈感蚌珠

叶梦得

九渊幽怪舞垂涎,游戏那知我独尊。jiǔ yuān yōu guài wǔ chuí xián,yóu xì nà zhī wǒ dú zūn。
应迹不辞从异类,藏身何意恋穷源。yīng jì bù cí cóng yì lèi,cáng shēn hé yì liàn qióng yuán。
归来自说龙宫化,久住方惊鹫岭存。guī lái zì shuō lóng gōng huà,jiǔ zhù fāng jīng jiù lǐng cún。
此话须逢老摩诘,圆通无碍本无门。cǐ huà xū féng lǎo mó jí,yuán tōng wú ài běn wú mén。

送严婿侍郎北使

叶梦得

朔风吹雪暗龙荒,荷橐惊看玉节郎。shuò fēng chuī xuě àn lóng huāng,hé tuó jīng kàn yù jié láng。
楛矢石砮传地产,医闾析木照天光。hù shǐ shí nǔ chuán dì chǎn,yī lǘ xī mù zhào tiān guāng。
传车玉帛风尘息,盟府山河岁月长。chuán chē yù bó fēng chén xī,méng fǔ shān hé suì yuè zhǎng。
寄语遗民知帝力,勉抛锋镝事耕桑。jì yǔ yí mín zhī dì lì,miǎn pāo fēng dī shì gēng sāng。

将至建康将佐出迓

叶梦得

遥怜部曲远相迎,犹记当年骠骑营。yáo lián bù qū yuǎn xiāng yíng,yóu jì dāng nián biāo qí yíng。
莫作扬州贵人看,箭声聊听饿鸱鸣。mò zuò yáng zhōu guì rén kàn,jiàn shēng liáo tīng è chī míng。

偶至刘少师园二首

叶梦得

叶底黄鹂一再鸣,故知久住识人情。yè dǐ huáng lí yī zài míng,gù zhī jiǔ zhù shí rén qíng。
习家池馆元无禁,应笑山公自懒行。xí jiā chí guǎn yuán wú jìn,yīng xiào shān gōng zì lǎn xíng。

偶至刘少师园二首

叶梦得

老木参天拱十围,何妨桃李间相依。lǎo mù cān tiān gǒng shí wéi,hé fáng táo lǐ jiān xiāng yī。
却怜韩令功如许,不为山丹少霁威。què lián hán lìng gōng rú xǔ,bù wèi shān dān shǎo jì wēi。

题子因双鸠百叶桃画

叶梦得

百叶缃桃照眼明,繁枝似见雨新晴。bǎi yè xiāng táo zhào yǎn míng,fán zhī shì jiàn yǔ xīn qíng。
故知睡足聊相并,不作林间逐妇声。gù zhī shuì zú liáo xiāng bìng,bù zuò lín jiān zhú fù shēng。

戏示幕客

叶梦得

不用黄金更筑台,一时倾盖尽奇材。bù yòng huáng jīn gèng zhù tái,yī shí qīng gài jǐn qí cái。
关中岂是穰侯物,浪怕诸侯客子来。guān zhōng qǐ shì ráng hóu wù,làng pà zhū hóu kè zi lái。