古诗词

鹊桥仙

张翥

功名一饷。gōng míng yī xiǎng。
风波千丈。fēng bō qiān zhàng。
已与闲居认状。yǐ yǔ xián jū rèn zhuàng。
平生一步一崎岖,也趱到、盘山顶上。píng shēng yī bù yī qí qū,yě zǎn dào pán shān dǐng shàng。
梅花解笑,青禽能唱。méi huā jiě xiào,qīng qín néng chàng。
容我尊前疏放。róng wǒ zūn qián shū fàng。
从今甘老醉乡侯,算不是、麒麟画像。cóng jīn gān lǎo zuì xiāng hóu,suàn bù shì qí lín huà xiàng。

张翥

张翥(1287~1368) 元代诗人。字仲举,晋宁(今山西临汾)人。少年时四处游荡,后随著名文人李存读书,十分勤奋。其父调官杭州,又有机会随仇远学习,因此诗文都写得出色,渐有名气。张翥有一段时间隐居扬州,至正初年(1341)被任命为国子助教。后来升至翰林学士承旨。 张翥的作品>>

猜您喜欢

次福青宏路站州守林清源邀饮治所

张翥

酒家篱落隔青棕,更在轻烟细雨中。jiǔ jiā lí luò gé qīng zōng,gèng zài qīng yān xì yǔ zhōng。
绕郭好山横野碧,缘溪芳树立春红。rào guō hǎo shān héng yě bì,yuán xī fāng shù lì chūn hóng。
故人雪鬓年年老,太守风谣处处同。gù rén xuě bìn nián nián lǎo,tài shǒu fēng yáo chù chù tóng。
十载相逢又相别,不堪回首海云东。shí zài xiāng féng yòu xiāng bié,bù kān huí shǒu hǎi yún dōng。

浮山道中

张翥

处处人烟有酒旗,楝花开后絮飞时。chù chù rén yān yǒu jiǔ qí,liàn huā kāi hòu xù fēi shí。
一溪春水浮黄颊,满树暄风叫画眉。yī xī chūn shuǐ fú huáng jiá,mǎn shù xuān fēng jiào huà méi。
入境渐闻人语好,看山不厌马行迟。rù jìng jiàn wén rén yǔ hǎo,kàn shān bù yàn mǎ xíng chí。
江蓠绿遍汀洲外,拟折芳馨寄所思。jiāng lí lǜ biàn tīng zhōu wài,nǐ zhé fāng xīn jì suǒ sī。

北山苦雨待程继先舟行

张翥

老态已成便早睡,呼儿更与助深杯。lǎo tài yǐ chéng biàn zǎo shuì,hū ér gèng yǔ zhù shēn bēi。
半窗风雨催秋到,一夜湖山入梦来。bàn chuāng fēng yǔ cuī qiū dào,yī yè hú shān rù mèng lái。
潦水无根殊泛滥,蛩声多事为悲哀。lǎo shuǐ wú gēn shū fàn làn,qióng shēng duō shì wèi bēi āi。
不知明发缘何喜,满意灯花落又开。bù zhī míng fā yuán hé xǐ,mǎn yì dēng huā luò yòu kāi。

寄龙翔欣公长老

张翥

古笪桥边夹道斜,老禅方丈梵王家。gǔ dá qiáo biān jiā dào xié,lǎo chán fāng zhàng fàn wáng jiā。
山人宴坐时分芋,天女飞来或散花。shān rén yàn zuò shí fēn yù,tiān nǚ fēi lái huò sàn huā。
护法神龙蟠结构,定巢春燕避袈裟。hù fǎ shén lóng pán jié gòu,dìng cháo chūn yàn bì jiā shā。
此生已悟空无住,欲就莎房借鹿车。cǐ shēng yǐ wù kōng wú zhù,yù jiù shā fáng jiè lù chē。

登严先生两钓台

张翥

两台有径可跻攀,老树长藤荟蔚间。liǎng tái yǒu jìng kě jī pān,lǎo shù zhǎng téng huì wèi jiān。
渔钓自忘天子贵,风云何似客心闲。yú diào zì wàng tiān zi guì,fēng yún hé shì kè xīn xián。
钟催夜月来孤寺,帆挟春涛过乱山。zhōng cuī yè yuè lái gū sì,fān xié chūn tāo guò luàn shān。
寂寞羊裘轩下路,几人携酒酹潺湲。jì mò yáng qiú xuān xià lù,jǐ rén xié jiǔ lèi chán yuán。

滕王阁晚望

张翥

岧峣杰阁起城皋,尚想君王结构劳。tiáo yáo jié gé qǐ chéng gāo,shàng xiǎng jūn wáng jié gòu láo。
楚国山川推壮丽,唐人文赋擅风骚。chǔ guó shān chuān tuī zhuàng lì,táng rén wén fù shàn fēng sāo。
天开彭蠡连江阔,山向番禺入岭高。tiān kāi péng lí lián jiāng kuò,shān xiàng fān yú rù lǐng gāo。
万里登临一怀古,朔云秋兴正滔滔。wàn lǐ dēng lín yī huái gǔ,shuò yún qiū xīng zhèng tāo tāo。

南山莲社偕韩友直伯清昆季游龙井寺

张翥

长忆东林远法师,三生张野有前期。zhǎng yì dōng lín yuǎn fǎ shī,sān shēng zhāng yě yǒu qián qī。
经书贝叶翻重译,漏刻莲花礼六时。jīng shū bèi yè fān zhòng yì,lòu kè lián huā lǐ liù shí。
长老布金多满地,高僧卓锡自成池。zhǎng lǎo bù jīn duō mǎn dì,gāo sēng zhuó xī zì chéng chí。
不妨随喜诸天上,扶得风篁玉一枝。bù fáng suí xǐ zhū tiān shàng,fú dé fēng huáng yù yī zhī。

天竺山中访项可立不遇

张翥

葛洪川畔千年寺,路绕长松一涧分。gé hóng chuān pàn qiān nián sì,lù rào zhǎng sōng yī jiàn fēn。
潭影青移行处岫,岚光白散望中云。tán yǐng qīng yí xíng chù xiù,lán guāng bái sàn wàng zhōng yún。
猿公吟树应思侣,鹿女衔花不乱群。yuán gōng yín shù yīng sī lǚ,lù nǚ xián huā bù luàn qún。
常羡山僧专胜概,水声林下百无闻。cháng xiàn shān sēng zhuān shèng gài,shuǐ shēng lín xià bǎi wú wén。

游万松庵

张翥

黄尘扑马出西城,忽见云林眼倍明。huáng chén pū mǎ chū xī chéng,hū jiàn yún lín yǎn bèi míng。
竟日寂无山鸟语,满岚纯是涧松声。jìng rì jì wú shān niǎo yǔ,mǎn lán chún shì jiàn sōng shēng。
石幢花雨何时洒,禅榻茶烟特地生。shí chuáng huā yǔ hé shí sǎ,chán tà chá yān tè dì shēng。
客自去来钟梵外,老僧于世已忘情。kè zì qù lái zhōng fàn wài,lǎo sēng yú shì yǐ wàng qíng。

扈从之上京过龙门

张翥

两崖高立色冥冥,仰视空光一罅青。liǎng yá gāo lì sè míng míng,yǎng shì kōng guāng yī xià qīng。
石兀马蹄危不度,水漂龙气暗闻腥。shí wù mǎ tí wēi bù dù,shuǐ piāo lóng qì àn wén xīng。
山川壮自开天险,风雨阴疑来鬼灵。shān chuān zhuàng zì kāi tiān xiǎn,fēng yǔ yīn yí lái guǐ líng。
我欲重寻旧题处,湿云寒藓满岩扃。wǒ yù zhòng xún jiù tí chù,shī yún hán xiǎn mǎn yán jiōng。

游武康禺山留宿升元宫

张翥

白石西边山更青,杖藜尘外得经行。bái shí xī biān shān gèng qīng,zhàng lí chén wài dé jīng xíng。
鸟翻夕照落空翠,人逆松风闻涧声。niǎo fān xī zhào luò kōng cuì,rén nì sōng fēng wén jiàn shēng。
道士煮茶留夜话,田家烧草起春耕。dào shì zhǔ chá liú yè huà,tián jiā shāo cǎo qǐ chūn gēng。
也知真境多佳境,拟约衡茅寄此生。yě zhī zhēn jìng duō jiā jìng,nǐ yuē héng máo jì cǐ shēng。

四月护三丧渡江之宴坞

张翥

乱云散黑收残雨,落照浮红满大江。luàn yún sàn hēi shōu cán yǔ,luò zhào fú hóng mǎn dà jiāng。
烟际小星添个个,沙头宿鸟下双双。yān jì xiǎo xīng tiān gè gè,shā tóu sù niǎo xià shuāng shuāng。
文章烂漫工何补,胆气峥嵘老未降。wén zhāng làn màn gōng hé bǔ,dǎn qì zhēng róng lǎo wèi jiàng。
新喜仙翁与释子,买山容作读书窗。xīn xǐ xiān wēng yǔ shì zi,mǎi shān róng zuò dú shū chuāng。

天竺北峰行香泛舟湖山堂

张翥

肩舆直过上湖西,泱漭晨光远欲迷。jiān yú zhí guò shàng hú xī,yāng mǎng chén guāng yuǎn yù mí。
风起涧松清不暑,雨乾石路净无泥。fēng qǐ jiàn sōng qīng bù shǔ,yǔ qián shí lù jìng wú ní。
泉分绝壑流边续,云到高峰尽处低。quán fēn jué hè liú biān xù,yún dào gāo fēng jǐn chù dī。
投老宁能数来往,把杯洞口听猿啼。tóu lǎo níng néng shù lái wǎng,bǎ bēi dòng kǒu tīng yuán tí。

听松轩为丹丘杜高士作

张翥

长松千树拥前荣,虚籁还从树底鸣。zhǎng sōng qiān shù yōng qián róng,xū lài hái cóng shù dǐ míng。
一片海涛云杪堕,几番山雨月中生。yī piàn hǎi tāo yún miǎo duò,jǐ fān shān yǔ yuè zhōng shēng。
茶香夜煮苓泉活,琴思秋翻鹤帐清。chá xiāng yè zhǔ líng quán huó,qín sī qiū fān hè zhàng qīng。
安得南华老仙伯,相随轩上说风声。ān dé nán huá lǎo xiān bó,xiāng suí xuān shàng shuō fēng shēng。

玄圃为上清道士周静修题

张翥

路上仙岩最上溪,仙家住处有丹梯。lù shàng xiān yán zuì shàng xī,xiān jiā zhù chù yǒu dān tī。
瑶台鹤下天风冷,灵锁花深晓日迷。yáo tái hè xià tiān fēng lěng,líng suǒ huā shēn xiǎo rì mí。
五色芝房团紫盖,千年石髓裂青泥。wǔ sè zhī fáng tuán zǐ gài,qiān nián shí suǐ liè qīng ní。
羽人即此宜高隐,岂在昆仑万国西。yǔ rén jí cǐ yí gāo yǐn,qǐ zài kūn lún wàn guó xī。