古诗词

鹊桥仙

张翥

功名一饷。gōng míng yī xiǎng。
风波千丈。fēng bō qiān zhàng。
已与闲居认状。yǐ yǔ xián jū rèn zhuàng。
平生一步一崎岖,也趱到、盘山顶上。píng shēng yī bù yī qí qū,yě zǎn dào pán shān dǐng shàng。
梅花解笑,青禽能唱。méi huā jiě xiào,qīng qín néng chàng。
容我尊前疏放。róng wǒ zūn qián shū fàng。
从今甘老醉乡侯,算不是、麒麟画像。cóng jīn gān lǎo zuì xiāng hóu,suàn bù shì qí lín huà xiàng。

张翥

张翥(1287~1368) 元代诗人。字仲举,晋宁(今山西临汾)人。少年时四处游荡,后随著名文人李存读书,十分勤奋。其父调官杭州,又有机会随仇远学习,因此诗文都写得出色,渐有名气。张翥有一段时间隐居扬州,至正初年(1341)被任命为国子助教。后来升至翰林学士承旨。 张翥的作品>>

猜您喜欢

重赋明山歌送胥式有仪还武昌

张翥

盱母城南隐居者,一生耕凿盱南野。xū mǔ chéng nán yǐn jū zhě,yī shēng gēng záo xū nán yě。
何年移入明山来,筑楼山颠云在下。hé nián yí rù míng shān lái,zhù lóu shān diān yún zài xià。
环山小坞三十六,中有清池荫桑竹。huán shān xiǎo wù sān shí liù,zhōng yǒu qīng chí yīn sāng zhú。
日高坞口烟雾消,稍见行人出深谷。rì gāo wù kǒu yān wù xiāo,shāo jiàn xíng rén chū shēn gǔ。
池头古井穿石空,绝底暗与江流通。chí tóu gǔ jǐng chuān shí kōng,jué dǐ àn yǔ jiāng liú tōng。
井中鲤鱼长尺半,人不敢取疑蛟龙。jǐng zhōng lǐ yú zhǎng chǐ bàn,rén bù gǎn qǔ yí jiāo lóng。
隐居何人曾子白,谁其从者胥生式。yǐn jū hé rén céng zi bái,shuí qí cóng zhě xū shēng shì。
先生喜与山为徒,意不在仙在楼居。xiān shēng xǐ yǔ shān wèi tú,yì bù zài xiān zài lóu jū。
胥也来读山中书。xū yě lái dú shān zhōng shū。
溪翁野老时时一相过,有筐盛蕨兮有酒盛壶。xī wēng yě lǎo shí shí yī xiāng guò,yǒu kuāng shèng jué xī yǒu jiǔ shèng hú。
兴酣题诗满青壁,墨痕入石青模糊。xīng hān tí shī mǎn qīng bì,mò hén rù shí qīng mó hú。
华盖浮丘,石门麻姑,邻峰丘壑可游衍,山中之乐足以遄吾躯。huá gài fú qiū,shí mén má gū,lín fēng qiū hè kě yóu yǎn,shān zhōng zhī lè zú yǐ chuán wú qū。
生今掉头不肯住,京尘茫茫岁云暮。shēng jīn diào tóu bù kěn zhù,jīng chén máng máng suì yún mù。
岂知卬亦爱山人,未办山赀得归去。qǐ zhī áng yì ài shān rén,wèi bàn shān zī dé guī qù。
曾先生,几时把袂明山行,洒扫楼上听松声。céng xiān shēng,jǐ shí bǎ mèi míng shān xíng,sǎ sǎo lóu shàng tīng sōng shēng。
黄精饱啖一千日,飞上丹梯朝玉京。huáng jīng bǎo dàn yī qiān rì,fēi shàng dān tī cháo yù jīng。

息斋竹石古木为会稽韩季博士题

张翥

老竹叶稀多秃枝,新竹碧润含幽姿。lǎo zhú yè xī duō tū zhī,xīn zhú bì rùn hán yōu zī。
箨中龙子振春蛰,突出雷雨头参差。tuò zhōng lóng zi zhèn chūn zhé,tū chū léi yǔ tóu cān chà。
旁蹲怪石石罅裂,裂处恍惚疑龙穴。páng dūn guài shí shí xià liè,liè chù huǎng hū yí lóng xué。
山中有树皆十围,活干撑青死槎折。shān zhōng yǒu shù jiē shí wéi,huó gàn chēng qīng sǐ chá zhé。
霜皮食尽乾藓文,半顶斩立双桠分。shuāng pí shí jǐn qián xiǎn wén,bàn dǐng zhǎn lì shuāng yā fēn。
最后一枝身出群,垂枝倒走阴崖云。zuì hòu yī zhī shēn chū qún,chuí zhī dào zǒu yīn yá yún。
李侯标致不可得,小字亲题别涂黑。lǐ hóu biāo zhì bù kě dé,xiǎo zì qīn tí bié tú hēi。
纵横不在摩诘下,萧爽直与洋州敌。zòng héng bù zài mó jí xià,xiāo shuǎng zhí yǔ yáng zhōu dí。
玉堂学士欣见之,浓墨大书真崛奇。yù táng xué shì xīn jiàn zhī,nóng mò dà shū zhēn jué qí。
森然一片铁石笔,妙甚七字琼瑰词。sēn rán yī piàn tiě shí bǐ,miào shén qī zì qióng guī cí。
此诗此画今两绝,把玩微风动毛发。cǐ shī cǐ huà jīn liǎng jué,bǎ wán wēi fēng dòng máo fā。
只应真宰泣雕镂,一夜山窗冷秋月。zhǐ yīng zhēn zǎi qì diāo lòu,yī yè shān chuāng lěng qiū yuè。

昆山寺

张翥

昆山突兀摩空苍,寺幽更枕山之阳。kūn shān tū wù mó kōng cāng,sì yōu gèng zhěn shān zhī yáng。
松杉高出人境外,楼阁半在天中央。sōng shān gāo chū rén jìng wài,lóu gé bàn zài tiān zhōng yāng。
日照檐楹分杳霭,风回廊庑添清凉。rì zhào yán yíng fēn yǎo ǎi,fēng huí láng wǔ tiān qīng liáng。
谷声远合蒲牢韵,林近时闻薝卜香。gǔ shēng yuǎn hé pú láo yùn,lín jìn shí wén zhān bo xiāng。
红尘咫尺到不得,黄金地面生辉光。hóng chén zhǐ chǐ dào bù dé,huáng jīn dì miàn shēng huī guāng。
我疑意在融结际,真宰用意非寻常。wǒ yí yì zài róng jié jì,zhēn zǎi yòng yì fēi xún cháng。
云埋烟蔽岁月古,未与时会犹潜藏。yún mái yān bì suì yuè gǔ,wèi yǔ shí huì yóu qián cáng。
一旦宝像顿发见,果闻玉磬鸣高冈。yī dàn bǎo xiàng dùn fā jiàn,guǒ wén yù qìng míng gāo gāng。
二生开示此经始,源流既浚深必长。èr shēng kāi shì cǐ jīng shǐ,yuán liú jì jùn shēn bì zhǎng。
乃知景物不自胜,惟人方可存其纲。nǎi zhī jǐng wù bù zì shèng,wéi rén fāng kě cún qí gāng。

悲寒风

张翥

夜漫漫,风凛凛,严霜下,寒更甚。yè màn màn,fēng lǐn lǐn,yán shuāng xià,hán gèng shén。
狐鸣鬼啸有今夕,仓卒剑戟生高枕。hú míng guǐ xiào yǒu jīn xī,cāng zú jiàn jǐ shēng gāo zhěn。
神光堕地摧白虹,呜咽英雄泪空饮。shén guāng duò dì cuī bái hóng,wū yàn yīng xióng lèi kōng yǐn。

休洗红二首

张翥

休洗红,洗红红在水。xiū xǐ hóng,xǐ hóng hóng zài shuǐ。
新红换作裳,旧红翻作里。xīn hóng huàn zuò shang,jiù hóng fān zuò lǐ。
回黄倒绿无定期,世情翻覆君所知。huí huáng dào lǜ wú dìng qī,shì qíng fān fù jūn suǒ zhī。

周昉按乐图

张翥

美人按乐春昼长,绿鬟翠袖双鸣珰。měi rén àn lè chūn zhòu zhǎng,lǜ huán cuì xiù shuāng míng dāng。
玉箫高吹银管笛,二十三弦啼凤凰。yù xiāo gāo chuī yín guǎn dí,èr shí sān xián tí fèng huáng。
后来知是调筝手,窈窕傍听曾误否?hòu lái zhī shì diào zhēng shǒu,yǎo tiǎo bàng tīng céng wù fǒu?
《梁州》遍彻《六幺》翻,此曲惟应天上有。liáng zhōu biàn chè liù yāo fān,cǐ qū wéi yīng tiān shàng yǒu。
行云不动暮雨生,流莺瞥目飞鸿惊。xíng yún bù dòng mù yǔ shēng,liú yīng piē mù fēi hóng jīng。
宫驰羽疾争新声,花月六宫无限情。gōng chí yǔ jí zhēng xīn shēng,huā yuè liù gōng wú xiàn qíng。
君不见《后庭》《玉树》梨园谱,日日君王醉歌舞。jūn bù jiàn hòu tíng yù shù lí yuán pǔ,rì rì jūn wáng zuì gē wǔ。
一朝鼙鼓动地来,禄儿危似韩擒虎。yī cháo pí gǔ dòng dì lái,lù ér wēi shì hán qín hǔ。
丹青纵复王何益。dān qīng zòng fù wáng hé yì。
由来嗜音必亡国。yóu lái shì yīn bì wáng guó。
田家机杼人不知,好写《豳风》劝蚕织。tián jiā jī zhù rén bù zhī,hǎo xiě bīn fēng quàn cán zhī。

杏叶黄

张翥

杏叶黄,杏叶黄。xìng yè huáng,xìng yè huáng。
胡蝶双飞来,飞来东家墙。hú dié shuāng fēi lái,fēi lái dōng jiā qiáng。
东家女儿绣衣裳,可怜胡蝶惜流芳,妆鬓无心苏合香。dōng jiā nǚ ér xiù yī shang,kě lián hú dié xī liú fāng,zhuāng bìn wú xīn sū hé xiāng。
起弹床上筝,自歌杏叶黄。qǐ dàn chuáng shàng zhēng,zì gē xìng yè huáng。
杏叶青时君去乡,坐见黄落思断肠,安得致之在我傍。xìng yè qīng shí jūn qù xiāng,zuò jiàn huáng luò sī duàn cháng,ān dé zhì zhī zài wǒ bàng。
君不来,天繁霜。jūn bù lái,tiān fán shuāng。

寒漏明次韵王子常

张翥

寒漏明,时一聆。hán lòu míng,shí yī líng。
夜长不能寐,月色明阶庭。yè zhǎng bù néng mèi,yuè sè míng jiē tíng。
西风落叶争秋声,鸡啼未啼霜满城。xī fēng luò yè zhēng qiū shēng,jī tí wèi tí shuāng mǎn chéng。
城中有思妇,正促征衣成。chéng zhōng yǒu sī fù,zhèng cù zhēng yī chéng。
东家西家砧杵急,使我起坐时时惊。dōng jiā xī jiā zhēn chǔ jí,shǐ wǒ qǐ zuò shí shí jīng。
归心如废弓,屡折不可檠。guī xīn rú fèi gōng,lǚ zhé bù kě qíng。
寒漏明,时一聆。hán lòu míng,shí yī líng。

皇舅墓

张翥

青州刺史河上坟,坟不可识碑仍存。qīng zhōu cì shǐ hé shàng fén,fén bù kě shí bēi réng cún。
维舟上读半磨灭,使君乃缘戚里恩。wéi zhōu shàng dú bàn mó miè,shǐ jūn nǎi yuán qī lǐ ēn。
当时赐葬宜过厚,冢阙树立须雄尊。dāng shí cì zàng yí guò hòu,zhǒng quē shù lì xū xióng zūn。
岂知陵谷有迁变,石马尽没龟趺蹲。qǐ zhī líng gǔ yǒu qiān biàn,shí mǎ jǐn méi guī fū dūn。
驿夫指我元傍岸,县官恐坠移高原。yì fū zhǐ wǒ yuán bàng àn,xiàn guān kǒng zhuì yí gāo yuán。
岸滨往往多古冢,零落空馀秋草根。àn bīn wǎng wǎng duō gǔ zhǒng,líng luò kōng yú qiū cǎo gēn。
至今父老传谶记,野人之语那足论。zhì jīn fù lǎo chuán chèn jì,yě rén zhī yǔ nà zú lùn。
我疑其藏必深锢,或谓已被湍流吞。wǒ yí qí cáng bì shēn gù,huò wèi yǐ bèi tuān liú tūn。
安得壮士塞河水,万古莫令开墓门。ān dé zhuàng shì sāi hé shuǐ,wàn gǔ mò lìng kāi mù mén。

紫檀筚篥曲赠善吹者任子中

张翥

君不见龟兹乐工能新声,截竹插芸吹月明。jūn bù jiàn guī zī lè gōng néng xīn shēng,jié zhú chā yún chuī yuè míng。
黄沙碛里橐驼断,花门山上浮云生。huáng shā qì lǐ tuó tuó duàn,huā mén shān shàng fú yún shēng。
夜深促节转悲壮,只愁崩倒赤连城。yè shēn cù jié zhuǎn bēi zhuàng,zhǐ chóu bēng dào chì lián chéng。
石崖划裂水泉涌,海鹘怒戛风力竦。shí yá huà liè shuǐ quán yǒng,hǎi gǔ nù jiá fēng lì sǒng。
贾胡惊起怨思长,都护罢饮精魂动。jiǎ hú jīng qǐ yuàn sī zhǎng,dōu hù bà yǐn jīng hún dòng。
传之中国久更新,任郎妙解尤绝伦。chuán zhī zhōng guó jiǔ gèng xīn,rèn láng miào jiě yóu jué lún。
镂檀作管如紫玉,连蝉锦囊金作束。lòu tán zuò guǎn rú zǐ yù,lián chán jǐn náng jīn zuò shù。
等闲未肯出向人,为我酒边吹一曲。děng xián wèi kěn chū xiàng rén,wèi wǒ jiǔ biān chuī yī qū。
落花撩乱游丝起,流莺无言蛱蝶死。luò huā liāo luàn yóu sī qǐ,liú yīng wú yán jiá dié sǐ。
当头独发调最高,响来直在青云里。dāng tóu dú fā diào zuì gāo,xiǎng lái zhí zài qīng yún lǐ。
顿令阳春变秋色,佶栗吴霜飞绕指。dùn lìng yáng chūn biàn qiū sè,jí lì wú shuāng fēi rào zhǐ。
教坊弦索惨不骄,歌舞堂中静如水。jiào fāng xián suǒ cǎn bù jiāo,gē wǔ táng zhōng jìng rú shuǐ。
古谁得名今莫比,讵数阳陶与关李。gǔ shuí dé míng jīn mò bǐ,jù shù yáng táo yǔ guān lǐ。
南音北谱此正繁,含嚼纷纭徒聒耳。nán yīn běi pǔ cǐ zhèng fán,hán jué fēn yún tú guā ěr。
我心感慨未易降,已觉满坐寒摐摐。wǒ xīn gǎn kǎi wèi yì jiàng,yǐ jué mǎn zuò hán chuāng chuāng。
安得酒船百斛乘月去,数声吹黑鱼龙江。ān dé jiǔ chuán bǎi hú chéng yuè qù,shù shēng chuī hēi yú lóng jiāng。

六月廿六日泛湖遇雨

张翥

忽雷矆䁡奔雨急,山灵昼藏水仙泣。hū léi huò bēn yǔ jí,shān líng zhòu cáng shuǐ xiān qì。
螮蝀下饮湖水立,恍惚疑有蛟龙入。dì dōng xià yǐn hú shuǐ lì,huǎng hū yí yǒu jiāo lóng rù。
疾风吹裂南天青,芙蓉放香薰水腥。jí fēng chuī liè nán tiān qīng,fú róng fàng xiāng xūn shuǐ xīng。
吴歌楚舞方烂熳,更尽花间双玉瓶。wú gē chǔ wǔ fāng làn màn,gèng jǐn huā jiān shuāng yù píng。

今我不乐三章章五句

张翥

今我不乐思故山,虎豹盘踞愁难攀。jīn wǒ bù lè sī gù shān,hǔ bào pán jù chóu nán pān。
岂无壮士藏□间,谁能西乡发一矢,畏途如此何由还。qǐ wú zhuàng shì cáng jiān,shuí néng xī xiāng fā yī shǐ,wèi tú rú cǐ hé yóu hái。

今我不乐三章章五句

张翥

鸱鸮夜鸣兮天似漆,烟际争头小星出。chī xiāo yè míng xī tiān shì qī,yān jì zhēng tóu xiǎo xīng chū。
破窗无灯望白日,东方未明起揽衣,风雨何来忽萧瑟。pò chuāng wú dēng wàng bái rì,dōng fāng wèi míng qǐ lǎn yī,fēng yǔ hé lái hū xiāo sè。

今我不乐三章章五句

张翥

月白西南星宿稀,巷无行人蝙蝠飞。yuè bái xī nán xīng sù xī,xiàng wú xíng rén biān fú fēi。
步檐萧萧露沾衣,目断天涯遍芳草,王孙不归春自归。bù yán xiāo xiāo lù zhān yī,mù duàn tiān yá biàn fāng cǎo,wáng sūn bù guī chūn zì guī。

蟠松引

张翥

何年风雨拔老湫,乾卧千岁长黄虬。hé nián fēng yǔ bá lǎo jiǎo,qián wò qiān suì zhǎng huáng qiú。
垂胡磥碨髯怒磔,雷火不敢烧其瘤。chuí hú lěi wèi rán nù zhé,léi huǒ bù gǎn shāo qí liú。
卒然一见势欲攫,况可手扪双角鯄。zú rán yī jiàn shì yù jué,kuàng kě shǒu mén shuāng jiǎo qiú。
悬知根受元气大,跁跒力争崖石碍。xuán zhī gēn shòu yuán qì dà,bà qiǎ lì zhēng yá shí ài。
樛枝互错横铁□,弓纽□张攲羽盖。jiū zhī hù cuò héng tiě,gōng niǔ zhāng qī yǔ gài。
低无玄鹤寄巢居,幽有苍夔出光怪。dī wú xuán hè jì cháo jū,yōu yǒu cāng kuí chū guāng guài。
故人语似灵岩山,卧云之树同屈蟠。gù rén yǔ shì líng yán shān,wò yún zhī shù tóng qū pán。
身横百围容客踞,声入半空生昼寒。shēn héng bǎi wéi róng kè jù,shēng rù bàn kōng shēng zhòu hán。
毕宏韦偃世无有,画史掉首应嗟难。bì hóng wéi yǎn shì wú yǒu,huà shǐ diào shǒu yīng jiē nán。
彼当为甲此为乙,造化偏钟两奇崛。bǐ dāng wèi jiǎ cǐ wèi yǐ,zào huà piān zhōng liǎng qí jué。
爱之欲□重摩挲,图赞还须怪魁笔。ài zhī yù zhòng mó sā,tú zàn hái xū guài kuí bǐ。
君不见龙门寺千丈。jūn bù jiàn lóng mén sì qiān zhàng。
齐耸巃嵷荫白日。qí sǒng lóng sǒng yīn bái rì。