古诗词

独坐不得眠读旧书

叶梦得

青灯相对久无眠,拥毳无人伴夜禅。qīng dēng xiāng duì jiǔ wú mián,yōng cuì wú rén bàn yè chán。
闭户便能忘屦迹,炷香时自续炉烟。bì hù biàn néng wàng jù jì,zhù xiāng shí zì xù lú yān。
辞家屈指惊三月,抚事关心怆十年。cí jiā qū zhǐ jīng sān yuè,fǔ shì guān xīn chuàng shí nián。
漫展残书亦安用,可能犹欲绝韦编。màn zhǎn cán shū yì ān yòng,kě néng yóu yù jué wéi biān。
叶梦得

叶梦得

叶梦得(1077~1148) 宋代词人。字少蕴。苏州吴县人。绍圣四年(1097)登进士第,历任翰林学士、户部尚书、江东安抚大使等官职。晚年隐居湖州弁山玲珑山石林,故号石林居士,所著诗文多以石林为名,如《石林燕语》、《石林词》、《石林诗话》等。绍兴十八年卒,年七十二。死后追赠检校少保。 在北宋末年到南宋前半期的词风变异过程中,叶梦得是起到先导和枢纽作用的重要词人。作为南渡词人中年辈较长的一位,叶梦得开拓了南宋前半期以“气“入词的词坛新路。叶词中的气主要表现在英雄气、狂气、逸气三方面。 叶梦得的作品>>

猜您喜欢

菩萨蛮·己未五月十七日赠无住道人

叶梦得

经年不踏斜桥路。jīng nián bù tà xié qiáo lù。
青山试问谁为主。qīng shān shì wèn shuí wèi zhǔ。
密叶转回风。mì yè zhuǎn huí fēng。
寒泉落半空。hán quán luò bàn kōng。
此间无限兴。cǐ jiān wú xiàn xīng。
可便荒三径。kě biàn huāng sān jìng。
明日下扁舟。míng rì xià biǎn zhōu。
沧波莫浪游。cāng bō mò làng yóu。

醉蓬莱·辛丑寓楚州,上巳日有怀许下西湖,作此词寄曾存之、王仲弓、韩公表

叶梦得

问东风何事,断送残红,便拚归去。wèn dōng fēng hé shì,duàn sòng cán hóng,biàn pàn guī qù。
牢落征途,笑行人羁旅。láo luò zhēng tú,xiào xíng rén jī lǚ。
一曲阳关,断云残霭,做渭城朝雨。yī qū yáng guān,duàn yún cán ǎi,zuò wèi chéng cháo yǔ。
欲寄离愁,绿阴千啭,黄鹂空语。yù jì lí chóu,lǜ yīn qiān zhuàn,huáng lí kōng yǔ。
遥想湖边,浪摇空翠,弦管风高,乱花飞絮。yáo xiǎng hú biān,làng yáo kōng cuì,xián guǎn fēng gāo,luàn huā fēi xù。
曲水流觞,有山公行处。qū shuǐ liú shāng,yǒu shān gōng xíng chù。
翠袖朱阑,故人应也,弄画船烟浦。cuì xiù zhū lán,gù rén yīng yě,nòng huà chuán yān pǔ。
会写相思,尊前为我,重翻新句。huì xiě xiāng sī,zūn qián wèi wǒ,zhòng fān xīn jù。

满江红·其二

叶梦得

雪后郊原,烟林静、梅花初坼。xuě hòu jiāo yuán,yān lín jìng méi huā chū chè。
春欲半,犹自探春消息。chūn yù bàn,yóu zì tàn chūn xiāo xī。
一眼平芜看不尽,夜来小雨催新碧。yī yǎn píng wú kàn bù jǐn,yè lái xiǎo yǔ cuī xīn bì。
笑去年、携酒折花人,花应识。xiào qù nián xié jiǔ zhé huā rén,huā yīng shí。
兰舟漾,城南陌。lán zhōu yàng,chéng nán mò。
云影淡,天容窄。yún yǐng dàn,tiān róng zhǎi。
绕风漪十顷,暖浮晴色。rào fēng yī shí qǐng,nuǎn fú qíng sè。
恰似槎头收钓处,坐中仍有江南客。qià shì chá tóu shōu diào chù,zuò zhōng réng yǒu jiāng nán kè。
问何如、两桨下苕溪,吞云泽。wèn hé rú liǎng jiǎng xià sháo xī,tūn yún zé。

满庭芳·其三次旧韵,答蔡州王道济大夫见寄

叶梦得

一曲离歌,烟村人去,马头微雪新晴。yī qū lí gē,yān cūn rén qù,mǎ tóu wēi xuě xīn qíng。
隔年光景,回首近清明。gé nián guāng jǐng,huí shǒu jìn qīng míng。
断送残花又老,春波净、湖水初平。duàn sòng cán huā yòu lǎo,chūn bō jìng hú shuǐ chū píng。
谁重到,雕阑尽日,遥想画桥横。shuí zhòng dào,diāo lán jǐn rì,yáo xiǎng huà qiáo héng。
高城。gāo chéng。
凝望久,何人为我,重唱馀声。níng wàng jiǔ,hé rén wèi wǒ,zhòng chàng yú shēng。
问桃李如今,几处阴成。wèn táo lǐ rú jīn,jǐ chù yīn chéng。
老去从游似梦,尊前事、空有经行。lǎo qù cóng yóu shì mèng,zūn qián shì kōng yǒu jīng xíng。
犹能记,殷勤寄语,多谢故人情。yóu néng jì,yīn qín jì yǔ,duō xiè gù rén qíng。

陈子高移官浙东戏寄

叶梦得

幕府陈琳老,官身恋故溪。mù fǔ chén lín lǎo,guān shēn liàn gù xī。
解谈孙破虏,那厌庾征西。jiě tán sūn pò lǔ,nà yàn yǔ zhēng xī。
未拟烦刀笔,聊应谢鼓鼙。wèi nǐ fán dāo bǐ,liáo yīng xiè gǔ pí。
登临如得句,小字与亲题。dēng lín rú dé jù,xiǎo zì yǔ qīn tí。

与陈子高夜话

叶梦得

鼓角开东道,山川壮别京。gǔ jiǎo kāi dōng dào,shān chuān zhuàng bié jīng。
病慵怜窃食,幽愤敢论兵。bìng yōng lián qiè shí,yōu fèn gǎn lùn bīng。
废简铅黄暗,驰囊赤白惊。fèi jiǎn qiān huáng àn,chí náng chì bái jīng。
褒衣聊自喜,时见鲁诸生。bāo yī liáo zì xǐ,shí jiàn lǔ zhū shēng。

观化堂编校旧书

叶梦得

赫日真能永,微风亦自凉。hè rì zhēn néng yǒng,wēi fēng yì zì liáng。
故应便北户,何敢厌东墙。gù yīng biàn běi hù,hé gǎn yàn dōng qiáng。
汲水聊为戏,翻书却未忙。jí shuǐ liáo wèi xì,fān shū què wèi máng。
平生闲与懒,并觉味兼长。píng shēng xián yǔ lǎn,bìng jué wèi jiān zhǎng。

观化堂编校旧书

叶梦得

翰墨他生业,山林晚岁心。hàn mò tā shēng yè,shān lín wǎn suì xīn。
那知身已老,但觉意增深。nà zhī shēn yǐ lǎo,dàn jué yì zēng shēn。
捉麈谁能话,扶筇可细寻。zhuō zhǔ shuí néng huà,fú qióng kě xì xún。
晚来庭鹊喜,似恐有归音。wǎn lái tíng què xǐ,shì kǒng yǒu guī yīn。

七夕

叶梦得

七夕仍残暑,三年记此宵。qī xī réng cán shǔ,sān nián jì cǐ xiāo。
傍檐依岭月,攲枕听江潮。bàng yán yī lǐng yuè,qī zhěn tīng jiāng cháo。
瓠大何妨拙,槎回未觉遥。hù dà hé fáng zhuō,chá huí wèi jué yáo。
何须论乞巧,河汉望星桥。hé xū lùn qǐ qiǎo,hé hàn wàng xīng qiáo。

再任后遣模归按视石林四首

叶梦得

岩石三年别,君恩未许归。yán shí sān nián bié,jūn ēn wèi xǔ guī。
从谁寻草径,为我款荆扉。cóng shuí xún cǎo jìng,wèi wǒ kuǎn jīng fēi。
旧绕山千叠,新添竹一围。jiù rào shān qiān dié,xīn tiān zhú yī wéi。
故人如见问,端欲挂朝衣。gù rén rú jiàn wèn,duān yù guà cháo yī。

再任后遣模归按视石林四首

叶梦得

白发萱堂上,孩儿更共怀。bái fā xuān táng shàng,hái ér gèng gòng huái。
弄孙那得见,将母竟难谐。nòng sūn nà dé jiàn,jiāng mǔ jìng nán xié。
已绝功名望,犹疑出处乖。yǐ jué gōng míng wàng,yóu yí chū chù guāi。
此心终未稳,何处复安排。cǐ xīn zhōng wèi wěn,hé chù fù ān pái。

再任后遣模归按视石林四首

叶梦得

插架环千轴,传家有旧书。chā jià huán qiān zhóu,chuán jiā yǒu jiù shū。
展舒惭几案,凉曝阙庭除。zhǎn shū cán jǐ àn,liáng pù quē tíng chú。
破屋防悬溜,残编足蠹鱼。pò wū fáng xuán liū,cán biān zú dù yú。
好须重检校,扃锁莫令疏。hǎo xū zhòng jiǎn xiào,jiōng suǒ mò lìng shū。

再任后遣模归按视石林四首

叶梦得

细路穿南岭,新松几许长。xì lù chuān nán lǐng,xīn sōng jǐ xǔ zhǎng。
毋庸驰马足,祇拟转羊肠。wú yōng chí mǎ zú,qí nǐ zhuǎn yáng cháng。
便作高亭好,初非乱石妨。biàn zuò gāo tíng hǎo,chū fēi luàn shí fáng。
两溪浑在眼,似欲见帆樯。liǎng xī hún zài yǎn,shì yù jiàn fān qiáng。

为山亭晚卧

叶梦得

瘦石聊我伴,遥山更尔瞻。shòu shí liáo wǒ bàn,yáo shān gèng ěr zhān。
泉声分寂历,草色借廉纤。quán shēng fēn jì lì,cǎo sè jiè lián xiān。
玉粒时能饱,霜毛日更添。yù lì shí néng bǎo,shuāng máo rì gèng tiān。
平生疏懒意,况与病同兼。píng shēng shū lǎn yì,kuàng yǔ bìng tóng jiān。

徽宗皇帝挽歌词五首

叶梦得

制作三王旧,忧勤一纪馀。zhì zuò sān wáng jiù,yōu qín yī jì yú。
岂惟成礼乐,真欲混车书。qǐ wéi chéng lǐ lè,zhēn yù hùn chē shū。
黼扆犹丹陛,飙轮忽紫虚。fǔ yǐ yóu dān bì,biāo lún hū zǐ xū。
帝乡归路稳,无复顾楼居。dì xiāng guī lù wěn,wú fù gù lóu jū。