古诗词

戏方仁声四绝句

叶梦得

水槛新开似浣花,傍溪须更作浮槎。shuǐ kǎn xīn kāi shì huàn huā,bàng xī xū gèng zuò fú chá。
只应屡费王弘酒,时要清樽对落霞。zhǐ yīng lǚ fèi wáng hóng jiǔ,shí yào qīng zūn duì luò xiá。
叶梦得

叶梦得

叶梦得(1077~1148) 宋代词人。字少蕴。苏州吴县人。绍圣四年(1097)登进士第,历任翰林学士、户部尚书、江东安抚大使等官职。晚年隐居湖州弁山玲珑山石林,故号石林居士,所著诗文多以石林为名,如《石林燕语》、《石林词》、《石林诗话》等。绍兴十八年卒,年七十二。死后追赠检校少保。 在北宋末年到南宋前半期的词风变异过程中,叶梦得是起到先导和枢纽作用的重要词人。作为南渡词人中年辈较长的一位,叶梦得开拓了南宋前半期以“气“入词的词坛新路。叶词中的气主要表现在英雄气、狂气、逸气三方面。 叶梦得的作品>>

猜您喜欢

题怀隐庵

叶梦得

春风的的为谁来,绕舍闲花亦谩栽。chūn fēng de de wèi shuí lái,rào shě xián huā yì mán zāi。
庵内不知庵外事,夜来微雨小桃开。ān nèi bù zhī ān wài shì,yè lái wēi yǔ xiǎo táo kāi。

酴醾

叶梦得

东风吹麝入铅华,未肯随春到谢家。dōng fēng chuī shè rù qiān huá,wèi kěn suí chūn dào xiè jiā。
夜半粉香垂露泣,定应和月怨梨花。yè bàn fěn xiāng chuí lù qì,dìng yīng hé yuè yuàn lí huā。

次韵马参议留别

叶梦得

戎车百两去难攀,秣马前驱矢石间。róng chē bǎi liǎng qù nán pān,mò mǎ qián qū shǐ shí jiān。
析木旧津吞朔易,神都新令愯完颜。xī mù jiù jīn tūn shuò yì,shén dōu xīn lìng sǒng wán yán。
传声已报连三捷,触热那辞冒百艰。chuán shēng yǐ bào lián sān jié,chù rè nà cí mào bǎi jiān。
束缚会看擒颉利,灰钉何待执戎蛮。shù fù huì kàn qín jié lì,huī dīng hé dài zhí róng mán。
清谈一笑时能共,妙语千篇未可删。qīng tán yī xiào shí néng gòng,miào yǔ qiān piān wèi kě shān。
缓带且从黄阁老,峨冠行奉紫宸班。huǎn dài qiě cóng huáng gé lǎo,é guān xíng fèng zǐ chén bān。
分携坐叹虚悬榻,老病怀归祇故山。fēn xié zuò tàn xū xuán tà,lǎo bìng huái guī qí gù shān。
他日小舟能过我,万峰深处有柴关。tā rì xiǎo zhōu néng guò wǒ,wàn fēng shēn chù yǒu chái guān。

次韵马参谋新作山亭

叶梦得

家山千仞耸亭亭,梦绕苕溪十里青。jiā shān qiān rèn sǒng tíng tíng,mèng rào sháo xī shí lǐ qīng。
苦厌簿书迷老景,坐怀丘壑寄颓龄。kǔ yàn bù shū mí lǎo jǐng,zuò huái qiū hè jì tuí líng。
稚川可复寻勾漏,灵运能忘过始宁。zhì chuān kě fù xún gōu lòu,líng yùn néng wàng guò shǐ níng。
叠石且从开小径,苦寒仍喜报馀馨。dié shí qiě cóng kāi xiǎo jìng,kǔ hán réng xǐ bào yú xīn。
天工未拟藏遗巧,物态何曾有遁形。tiān gōng wèi nǐ cáng yí qiǎo,wù tài hé céng yǒu dùn xíng。
散策便思穿窈窕,沉钩真欲钓清泠。sàn cè biàn sī chuān yǎo tiǎo,chén gōu zhēn yù diào qīng líng。
已看袖里携东海,端向篱中得画屏。yǐ kàn xiù lǐ xié dōng hǎi,duān xiàng lí zhōng dé huà píng。
半世生涯皆福地,不妨归更侍祠庭。bàn shì shēng yá jiē fú dì,bù fáng guī gèng shì cí tíng。

方参议用前韵记尝过余石林次韵答之

叶梦得

不复襄阳写孟亭,草斋人道是丹青。bù fù xiāng yáng xiě mèng tíng,cǎo zhāi rén dào shì dān qīng。
那知客自从文举,但怪山能养伯龄。nà zhī kè zì cóng wén jǔ,dàn guài shān néng yǎng bó líng。
世味无多真潦倒,归心欲寄每丁宁。shì wèi wú duō zhēn lǎo dào,guī xīn yù jì měi dīng níng。
遥闻径竹添新影,更想岩花作远馨。yáo wén jìng zhú tiān xīn yǐng,gèng xiǎng yán huā zuò yuǎn xīn。
夜鹤未应真怨别,江鸥须信久忘形。yè hè wèi yīng zhēn yuàn bié,jiāng ōu xū xìn jiǔ wàng xíng。
地偏故逐渊明远,风好常随御寇泠。dì piān gù zhú yuān míng yuǎn,fēng hǎo cháng suí yù kòu líng。
痴坐正怜尘满案,醉眠终倚石为屏。chī zuò zhèng lián chén mǎn àn,zuì mián zhōng yǐ shí wèi píng。
瀛洲学士烦追赋,尚记沧波接洞庭。yíng zhōu xué shì fán zhuī fù,shàng jì cāng bō jiē dòng tíng。

送模归卞山并示僧宗义为余守西岩者三首

叶梦得

自我离山间,忽已两改月。zì wǒ lí shān jiān,hū yǐ liǎng gǎi yuè。
饥人不忘食,未坐先已说。jī rén bù wàng shí,wèi zuò xiān yǐ shuō。
家僮挟书至,惊起慰愁绝。jiā tóng xié shū zhì,jīng qǐ wèi chóu jué。
推寻到鸡犬,问讯穷曲折。tuī xún dào jī quǎn,wèn xùn qióng qū zhé。
此生岂多为,一壑万虑灭。cǐ shēng qǐ duō wèi,yī hè wàn lǜ miè。
可能复大错,更铸八州铁。kě néng fù dà cuò,gèng zhù bā zhōu tiě。
汝归马蹄轻,初不恨触热。rǔ guī mǎ tí qīng,chū bù hèn chù rè。
殷勤报松竹,吾岂成久别。yīn qín bào sōng zhú,wú qǐ chéng jiǔ bié。

送模归卞山并示僧宗义为余守西岩者三首

叶梦得

端居探幽奇,自谓略已遍。duān jū tàn yōu qí,zì wèi lüè yǐ biàn。
昨登西山巅,雄绝昔未见。zuó dēng xī shān diān,xióng jué xī wèi jiàn。
溪湖莽吞吐,云物纷百变。xī hú mǎng tūn tǔ,yún wù fēn bǎi biàn。
乃知十年间,尚或遗胜践。nǎi zhī shí nián jiān,shàng huò yí shèng jiàn。
巢成辄弃去,我岂秋社燕。cháo chéng zhé qì qù,wǒ qǐ qiū shè yàn。
为吾课童仆,开辟尽二面。wèi wú kè tóng pū,kāi pì jǐn èr miàn。
莫言羊肠险,径小烦屡转。mò yán yáng cháng xiǎn,jìng xiǎo fán lǚ zhuǎn。
杖藜不用扶,吾脚犹尔健。zhàng lí bù yòng fú,wú jiǎo yóu ěr jiàn。

送模归卞山并示僧宗义为余守西岩者三首

叶梦得

生长在山间,从翁守蓬户。shēng zhǎng zài shān jiān,cóng wēng shǒu péng hù。
人言膏粱子,粗免污纨裤。rén yán gāo liáng zi,cū miǎn wū wán kù。
官居无多恋,暂止复遽去。guān jū wú duō liàn,zàn zhǐ fù jù qù。
家法恐未传,此心良已素。jiā fǎ kǒng wèi chuán,cǐ xīn liáng yǐ sù。
义禅晚从我,似识此间趣。yì chán wǎn cóng wǒ,shì shí cǐ jiān qù。
西岩郁嵚岑,久断俗子路。xī yán yù qīn cén,jiǔ duàn sú zi lù。
聊持山中节,为我主留务。liáo chí shān zhōng jié,wèi wǒ zhǔ liú wù。
封陲际湖海,云月皆所部。fēng chuí jì hú hǎi,yún yuè jiē suǒ bù。

郡斋望蒋山

叶梦得

十年在空山,未觉与世殊。shí nián zài kōng shān,wèi jué yǔ shì shū。
再来抚城郭,始悟非吾庐。zài lái fǔ chéng guō,shǐ wù fēi wú lú。
岂不有华屋,旌旗拱王都。qǐ bù yǒu huá wū,jīng qí gǒng wáng dōu。
峨冠坐清旦,百吏前走趋。é guān zuò qīng dàn,bǎi lì qián zǒu qū。
而我麋鹿姿,砖然若囚拘。ér wǒ mí lù zī,zhuān rán ruò qiú jū。
忽看北山岑,突兀当坐隅。hū kàn běi shān cén,tū wù dāng zuò yú。
欢言顾之笑,便欲凌崎岖。huān yán gù zhī xiào,biàn yù líng qí qū。
似我槿篱间,层峦俨相扶。shì wǒ jǐn lí jiān,céng luán yǎn xiāng fú。
遥瞻不得往,起步空长吁。yáo zhān bù dé wǎng,qǐ bù kōng zhǎng xū。
少年四方志,顾盼略九区。shǎo nián sì fāng zhì,gù pàn lüè jiǔ qū。
衰慵一如此,毕愿终田闾。shuāi yōng yī rú cǐ,bì yuàn zhōng tián lǘ。
拙艰固应尔,岂但悲老夫。zhuō jiān gù yīng ěr,qǐ dàn bēi lǎo fū。

自和

叶梦得

生涯一茅屋,物役忘万殊。shēng yá yī máo wū,wù yì wàng wàn shū。
再为东诸侯,作军蒐被庐。zài wèi dōng zhū hóu,zuò jūn sōu bèi lú。
追寻念往迹,六鹢惭宋都。zhuī xún niàn wǎng jì,liù yì cán sòng dōu。
浩歌记土风,谁能和且趋。hào gē jì tǔ fēng,shuí néng hé qiě qū。
自笑良巳隘,真成撅株拘。zì xiào liáng sì ài,zhēn chéng juē zhū jū。
聊云效知止,未敢伤廉隅。liáo yún xiào zhī zhǐ,wèi gǎn shāng lián yú。
兹山阅人多,龙蟠委崎岖。zī shān yuè rén duō,lóng pán wěi qí qū。
寄我千里目,筇枝尚堪扶。jì wǒ qiān lǐ mù,qióng zhī shàng kān fú。
但愁见中原,惊心怆嗟吁。dàn chóu jiàn zhōng yuán,jīng xīn chuàng jiē xū。
何由返我室,小径遵芋区。hé yóu fǎn wǒ shì,xiǎo jìng zūn yù qū。
未用怀远游,苍茫赋三闾。wèi yòng huái yuǎn yóu,cāng máng fù sān lǘ。
明当秣吾马,解组戒仆夫。míng dāng mò wú mǎ,jiě zǔ jiè pū fū。

雨夜西堂独宿

叶梦得

华屋非所安,忆我三间茅。huá wū fēi suǒ ān,yì wǒ sān jiān máo。
闭关傲初寒,坐听风雨交。bì guān ào chū hán,zuò tīng fēng yǔ jiāo。
灯火微黯淡,松篁杂萧梢。dēng huǒ wēi àn dàn,sōng huáng zá xiāo shāo。
一枝寄宿鸟,自许无倾巢。yī zhī jì sù niǎo,zì xǔ wú qīng cháo。
我非乘桴翁,讵敢辞系匏。wǒ fēi chéng fú wēng,jù gǎn cí xì páo。
朅来亦何事,大似从僧包。qiè lái yì hé shì,dà shì cóng sēng bāo。
忽闻报严更,鼓钟乱钲铙。hū wén bào yán gèng,gǔ zhōng luàn zhēng náo。
慨然念故栖,此地宁久抛。kǎi rán niàn gù qī,cǐ dì níng jiǔ pāo。
君知芥舟微,但可浮杯坳。jūn zhī jiè zhōu wēi,dàn kě fú bēi ào。
去矣无更疑,作诗聊自嘲。qù yǐ wú gèng yí,zuò shī liáo zì cháo。

雨夜与模论中原旦起模与徐惇济

叶梦得

千年石头城,突兀真虎踞。qiān nián shí tóu chéng,tū wù zhēn hǔ jù。
苍茫劫火馀,尚复留故处。cāng máng jié huǒ yú,shàng fù liú gù chù。
大江转洪涛,腾踏不可御。dà jiāng zhuǎn hóng tāo,téng tà bù kě yù。
空城寂寞潮,日暮独东去。kōng chéng jì mò cháo,rì mù dú dōng qù。
登临欲吊古,俯视极千虑。dēng lín yù diào gǔ,fǔ shì jí qiān lǜ。
吾儿勇过我,蓐食穿沮洳。wú ér yǒng guò wǒ,rù shí chuān jǔ rù。
谓言抚中原,未暇论割据。wèi yán fǔ zhōng yuán,wèi xiá lùn gē jù。
功名亦何人,我老聊自恕。gōng míng yì hé rén,wǒ lǎo liáo zì shù。
他年报国心,或可借前箸。tā nián bào guó xīn,huò kě jiè qián zhù。
无为笑颓然,已饱安用饫。wú wèi xiào tuí rán,yǐ bǎo ān yòng yù。

怀西山

叶梦得

西山十亩强,高下略不齐。xī shān shí mǔ qiáng,gāo xià lüè bù qí。
嵌空抱奇秀,上有凌云梯。qiàn kōng bào qí xiù,shàng yǒu líng yún tī。
小屋八九间,茅檐敢辞低。xiǎo wū bā jiǔ jiān,máo yán gǎn cí dī。
所欣面势好,老稚通扶携。suǒ xīn miàn shì hǎo,lǎo zhì tōng fú xié。
密竹转修径,老松故成蹊。mì zhú zhuǎn xiū jìng,lǎo sōng gù chéng qī。
仲冬景气肃,碧草犹萋萋。zhòng dōng jǐng qì sù,bì cǎo yóu qī qī。
仰视天宇大,四观渺回溪。yǎng shì tiān yǔ dà,sì guān miǎo huí xī。
徐行信足力,未畏成颠跻。xú xíng xìn zú lì,wèi wèi chéng diān jī。
用意各有适,孰云无町畦。yòng yì gè yǒu shì,shú yún wú tīng qí。
平生几濡首,末路多噬脐。píng shēng jǐ rú shǒu,mò lù duō shì qí。
不作巢幕燕,肯从触藩羝。bù zuò cháo mù yàn,kěn cóng chù fān dī。
胡为滥麾钺,坐听鸣鼓鼙。hú wèi làn huī yuè,zuò tīng míng gǔ pí。
外物委虫臂,全生思马蹄。wài wù wěi chóng bì,quán shēng sī mǎ tí。
可能三径草,归路老更迷。kě néng sān jìng cǎo,guī lù lǎo gèng mí。

杜坚大夫作南窗求诗为赋

叶梦得

意得不愿多,心闲本长虚。yì dé bù yuàn duō,xīn xián běn zhǎng xū。
超然适有契,天地良有馀。chāo rán shì yǒu qì,tiān dì liáng yǒu yú。
颇念彭泽老,所怀常晏如。pǒ niàn péng zé lǎo,suǒ huái cháng yàn rú。
南窗仅几何,盘薄万古初。nán chuāng jǐn jǐ hé,pán báo wàn gǔ chū。
束带悟已往,世纷便能疏。shù dài wù yǐ wǎng,shì fēn biàn néng shū。
悬知千载情,共有三间庐。xuán zhī qiān zài qíng,gòng yǒu sān jiān lú。
杜子老不遇,买田赋归欤。dù zi lǎo bù yù,mǎi tián fù guī yú。
西山郁攒空,江水绕故墟。xī shān yù zǎn kōng,jiāng shuǐ rào gù xū。
衡门闭松菊,亦有琴与书。héng mén bì sōng jú,yì yǒu qín yǔ shū。
邂逅一杯酒,安知我非渠。xiè hòu yī bēi jiǔ,ān zhī wǒ fēi qú。

送光上人还湖南光丞相吴元忠之母弟旧名惇字元常以进士入官已而弃家祝发云

叶梦得

弃家忽若遗,四海吴元常。qì jiā hū ruò yí,sì hǎi wú yuán cháng。
轩冕安足轻,妻孥等毫芒。xuān miǎn ān zú qīng,qī nú děng háo máng。
古来惟仁者,有勇故莫当。gǔ lái wéi rén zhě,yǒu yǒng gù mò dāng。
枨也自多欲,此心焉得刚。chéng yě zì duō yù,cǐ xīn yān dé gāng。
相君抱壮烈,慷慨志亦偿。xiāng jūn bào zhuàng liè,kāng kǎi zhì yì cháng。
徒悲萧长倩,屡折终堂堂。tú bēi xiāo zhǎng qiàn,lǚ zhé zhōng táng táng。
子居真俗间,袖手每在傍。zi jū zhēn sú jiān,xiù shǒu měi zài bàng。
十载复相见,挂帆上潇湘。shí zài fù xiāng jiàn,guà fān shàng xiāo xiāng。
我居卞峰颠,万仞凌穹苍。wǒ jū biàn fēng diān,wàn rèn líng qióng cāng。
何时一茅屋,共结两道场。hé shí yī máo wū,gòng jié liǎng dào chǎng。
180«6789101112