古诗词

与政仲端夫敬叟季仙至旧圃采采芙蓉金菊之妙时之所当艳者江梅海棠烂然照目可无数语纪之为书长句

刘学箕

秋阳杲杲秋月明,秋风泠泠秋露清。qiū yáng gǎo gǎo qiū yuè míng,qiū fēng líng líng qiū lù qīng。
萧骚池上万松竹,凤笙龙管吹秋声。xiāo sāo chí shàng wàn sōng zhú,fèng shēng lóng guǎn chuī qiū shēng。
山亭与客坐夕阴,眼照万象前横陈。shān tíng yǔ kè zuò xī yīn,yǎn zhào wàn xiàng qián héng chén。
一年好处在此好,妙质欲纪难状名。yī nián hǎo chù zài cǐ hǎo,miào zhì yù jì nán zhuàng míng。
那知天上诗酒星,翩然驰鲸来玉京。nà zhī tiān shàng shī jiǔ xīng,piān rán chí jīng lái yù jīng。
浩然相对发思奇,句法普现千古情。hào rán xiāng duì fā sī qí,jù fǎ pǔ xiàn qiān gǔ qíng。
诗成不用世间语,五言七字虚皇吟。shī chéng bù yòng shì jiān yǔ,wǔ yán qī zì xū huáng yín。
霞明皎皎芙蓉城,香霏楚楚月魄精。xiá míng jiǎo jiǎo fú róng chéng,xiāng fēi chǔ chǔ yuè pò jīng。
海棠婉娈斗繁艳,江梅冷淡同芳馨。hǎi táng wǎn luán dòu fán yàn,jiāng méi lěng dàn tóng fāng xīn。
东篱采采万叠金,西畴更刈千顷粳。dōng lí cǎi cǎi wàn dié jīn,xī chóu gèng yì qiān qǐng jīng。
人生得此亦不恶,措辞莫谩悲愁生。rén shēng dé cǐ yì bù è,cuò cí mò mán bēi chóu shēng。
先生年来真脱俗,看破世间荣与辱。xiān shēng nián lái zhēn tuō sú,kàn pò shì jiān róng yǔ rǔ。
胸怀坦荡适四时,岂但芳华竞驰逐。xiōng huái tǎn dàng shì sì shí,qǐ dàn fāng huá jìng chí zhú。
只今忘物物忘我,物我两忘机印可。zhǐ jīn wàng wù wù wàng wǒ,wù wǒ liǎng wàng jī yìn kě。
不知门外秋水深,不识纷纷朝市心。bù zhī mén wài qiū shuǐ shēn,bù shí fēn fēn cháo shì xīn。
榨头新篘蚁初熟,芡盘剥珠茭切玉。zhà tóu xīn chōu yǐ chū shú,qiàn pán bō zhū jiāo qiè yù。
是秋是春两难分,折花荐酒酒痕湿。shì qiū shì chūn liǎng nán fēn,zhé huā jiàn jiǔ jiǔ hén shī。
万缘空处罢休休,八表神期汗漫游。wàn yuán kōng chù bà xiū xiū,bā biǎo shén qī hàn màn yóu。
醉乡广大尘世促,明日酒醒诗载续。zuì xiāng guǎng dà chén shì cù,míng rì jiǔ xǐng shī zài xù。
刘学箕

刘学箕

宋建宁崇安人,字习之。刘子翚孙。终身未仕,年未五十居于南山之下,自号种春子。家饶池馆,有堂名“方是闲”,因以为号。善属文,高爽闲雅,得其家传。有《方是闲居士小稿》。 刘学箕的作品>>

猜您喜欢

闲居即事

刘学箕

山水萦洄处士家,春林环合翠交加。shān shuǐ yíng huí chù shì jiā,chūn lín huán hé cuì jiāo jiā。
行吟溪岸牵垂柳,坐倚栏杆数落花。xíng yín xī àn qiān chuí liǔ,zuò yǐ lán gān shù luò huā。
万卉万葩天长养,一丘一壑我生涯。wàn huì wàn pā tiān zhǎng yǎng,yī qiū yī hè wǒ shēng yá。
长瓶芳草陶然处,不向愁边感物华。zhǎng píng fāng cǎo táo rán chù,bù xiàng chóu biān gǎn wù huá。

紫溪庄即事

刘学箕

嶂碧枫丹色倍鲜,路回烟袅认前川。zhàng bì fēng dān sè bèi xiān,lù huí yān niǎo rèn qián chuān。
霜阴酿晚意将雨,风厉裂云时见天。shuāng yīn niàng wǎn yì jiāng yǔ,fēng lì liè yún shí jiàn tiān。
古木叶雕乌矍铄,平田沙冷鹭联拳。gǔ mù yè diāo wū jué shuò,píng tián shā lěng lù lián quán。
稻粱割尽村原迥,落日牛羊傍水眠。dào liáng gē jǐn cūn yuán jiǒng,luò rì niú yáng bàng shuǐ mián。

窑前小酌和外舅韵

刘学箕

五马旌旗去路长,笋舆穿翠度羊肠。wǔ mǎ jīng qí qù lù zhǎng,sǔn yú chuān cuì dù yáng cháng。
霜馀绿橘浆尤美,秋晚黄花气倍香。shuāng yú lǜ jú jiāng yóu měi,qiū wǎn huáng huā qì bèi xiāng。
胜景形容诗入咏,羁情排遣酒传觞。shèng jǐng xíng róng shī rù yǒng,jī qíng pái qiǎn jiǔ chuán shāng。
风流太傅何须诧,独载东山窈窕娘。fēng liú tài fù hé xū chà,dú zài dōng shān yǎo tiǎo niáng。

侵晓书怀四绝句

刘学箕

石泉宵泠泠,清响杂寒吹。shí quán xiāo líng líng,qīng xiǎng zá hán chuī。
恍惊山雨来,醒我一觉睡。huǎng jīng shān yǔ lái,xǐng wǒ yī jué shuì。

侵晓书怀四绝句

刘学箕

幽虫声唧唧,感此秋夜长。yōu chóng shēng jī jī,gǎn cǐ qiū yè zhǎng。
起坐弹鸣琴,兰釭炫馀光。qǐ zuò dàn míng qín,lán gāng xuàn yú guāng。

侵晓书怀四绝句

刘学箕

披衣启外户,晨光清可挹。pī yī qǐ wài hù,chén guāng qīng kě yì。
绿树閟苍烟,遥认枫叶赤。lǜ shù bì cāng yān,yáo rèn fēng yè chì。

侵晓书怀四绝句

刘学箕

疏星澹河汉,点点在秋水。shū xīng dàn hé hàn,diǎn diǎn zài qiū shuǐ。
微澜漾残辉,曲沼过游鲤。wēi lán yàng cán huī,qū zhǎo guò yóu lǐ。

题壁

刘学箕

午日柳阴正,晓风花气新。wǔ rì liǔ yīn zhèng,xiǎo fēng huā qì xīn。
川明鱼泳水,林静鸟啼春。chuān míng yú yǒng shuǐ,lín jìng niǎo tí chūn。

寄题吴介夫专壑七咏寿藏

刘学箕

负锸刘伯伦,坐圹司空图。fù chā liú bó lún,zuò kuàng sī kōng tú。
谁为后来达,息庵与之俱。shuí wèi hòu lái dá,xī ān yǔ zhī jù。

寄题吴介夫专壑七咏寿藏

刘学箕

日出机事生,日入群动息。rì chū jī shì shēng,rì rù qún dòng xī。
吁嗟利名子,逐逐何所急。xū jiē lì míng zi,zhú zhú hé suǒ jí。

寄题吴介夫专壑七咏寿藏

刘学箕

大路古茅塞,问津欲何从。dà lù gǔ máo sāi,wèn jīn yù hé cóng。
鸡黍相款留,贤哉植杖翁。jī shǔ xiāng kuǎn liú,xián zāi zhí zhàng wēng。

寄题吴介夫专壑七咏寿藏

刘学箕

钟鼎本玩世,富贵徒苦人。zhōng dǐng běn wán shì,fù guì tú kǔ rén。
何似天地间,萧然一闲身。hé shì tiān dì jiān,xiāo rán yī xián shēn。

寄题吴介夫专壑七咏寿藏

刘学箕

酌彼洪泽水,吾知非盗泉。zhuó bǐ hóng zé shuǐ,wú zhī fēi dào quán。
举世望甘霖,唤起神蛰渊。jǔ shì wàng gān lín,huàn qǐ shén zhé yuān。

寄题吴介夫专壑七咏寿藏

刘学箕

山崦少人渡,夕阳横钓艖。shān yān shǎo rén dù,xī yáng héng diào chā。
颠风卷重阴,急浪扬层波。diān fēng juǎn zhòng yīn,jí làng yáng céng bō。

寄题吴介夫专壑七咏寿藏

刘学箕

竹原与草堂,转眼事非旧。zhú yuán yǔ cǎo táng,zhuǎn yǎn shì fēi jiù。
一壑今独专,造物有付授。yī hè jīn dú zhuān,zào wù yǒu fù shòu。
1261234567»