古诗词

宾从集藕花堂分韵得园字二十韵

刘学箕

流金烁石火燎燔,何地泄此畏暑袢。liú jīn shuò shí huǒ liáo fán,hé dì xiè cǐ wèi shǔ pàn。
草堂幸有茆三间,冷浸十亩泉有源。cǎo táng xìng yǒu máo sān jiān,lěng jìn shí mǔ quán yǒu yuán。
泉音琮琤下空山,金石戛击声潺湲。quán yīn cóng chēng xià kōng shān,jīn shí jiá jī shēng chán yuán。
太华峰头十丈莲,吾侬玉井亲移根。tài huá fēng tóu shí zhàng lián,wú nóng yù jǐng qīn yí gēn。
开华结实今几年,红幛绿盖风翻翻。kāi huá jié shí jīn jǐ nián,hóng zhàng lǜ gài fēng fān fān。
卷舒万柄摇苍烟,香苞芳萼锦绮繁。juǎn shū wàn bǐng yáo cāng yān,xiāng bāo fāng è jǐn qǐ fán。
云将急雨珠溅圆,日焙晴酣香胜荪。yún jiāng jí yǔ zhū jiàn yuán,rì bèi qíng hān xiāng shèng sūn。
龟鱼窃荫鸥鹭眠,勾致属玉栖双鸳。guī yú qiè yīn ōu lù mián,gōu zhì shǔ yù qī shuāng yuān。
房青子碧甘剥鲜,藕白条翠冰堆盆。fáng qīng zi bì gān bō xiān,ǒu bái tiáo cuì bīng duī pén。
嚼之清泠醒醉魂,犹可招邀慰文园。jué zhī qīng líng xǐng zuì hún,yóu kě zhāo yāo wèi wén yuán。
君胡不闻李谪仙,声名飘然誉开元。jūn hú bù wén lǐ zhé xiān,shēng míng piāo rán yù kāi yuán。
忽传诏草白莲序,一扫意到无馀言。hū chuán zhào cǎo bái lián xù,yī sǎo yì dào wú yú yán。
又知苏州韦不凡,风清月晓之江樊。yòu zhī sū zhōu wéi bù fán,fēng qīng yuè xiǎo zhī jiāng fán。
形容委曲识花趣,妙语历历成订论。xíng róng wěi qū shí huā qù,miào yǔ lì lì chéng dìng lùn。
我今对花难著句,挹取香气临窗轩。wǒ jīn duì huā nán zhù jù,yì qǔ xiāng qì lín chuāng xuān。
俱来亦有二三子,将坛共筑旗同攑。jù lái yì yǒu èr sān zi,jiāng tán gòng zhù qí tóng qiān。
搜吟速下一转语,缩手无畏前辈尊。sōu yín sù xià yī zhuǎn yǔ,suō shǒu wú wèi qián bèi zūn。
但今取之二老间,勿效珷玞乱玙璠。dàn jīn qǔ zhī èr lǎo jiān,wù xiào wǔ fū luàn yú fán。
少需红日西沉山,从容特为开芳尊。shǎo xū hóng rì xī chén shān,cóng róng tè wèi kāi fāng zūn。
晚色婉静更丽娟,咏到东方生晓暾。wǎn sè wǎn jìng gèng lì juān,yǒng dào dōng fāng shēng xiǎo tūn。
刘学箕

刘学箕

宋建宁崇安人,字习之。刘子翚孙。终身未仕,年未五十居于南山之下,自号种春子。家饶池馆,有堂名“方是闲”,因以为号。善属文,高爽闲雅,得其家传。有《方是闲居士小稿》。 刘学箕的作品>>

猜您喜欢

菩萨蛮

刘学箕

鸦儿学画犹嫌丑。yā ér xué huà yóu xián chǒu。
佯羞步步随娘后。yáng xiū bù bù suí niáng hòu。
春浅瘦花枝。chūn qiǎn shòu huā zhī。
凝愁为阿谁。níng chóu wèi ā shuí。
那回筵畔见。nà huí yán pàn jiàn。
有意相留恋。yǒu yì xiāng liú liàn。
只恐后期愆。zhǐ kǒng hòu qī qiān。
章台飞柳绵。zhāng tái fēi liǔ mián。

鹧鸪天·赋雪

刘学箕

楼外银屏入望赊。lóu wài yín píng rù wàng shē。
楼前鸥鹭舞交加。lóu qián ōu lù wǔ jiāo jiā。
穿林淅沥飞琼屑,度嶂缤纷过柳花。chuān lín xī lì fēi qióng xiè,dù zhàng bīn fēn guò liǔ huā。
歌白雪,醉流霞。gē bái xuě,zuì liú xiá。
晚寒寒似夜来些。wǎn hán hán shì yè lái xiē。
明朝酒醒掀帘幕,帘幕依然卖酒家。míng cháo jiǔ xǐng xiān lián mù,lián mù yī rán mài jiǔ jiā。

西江月

刘学箕

世事从来无据,人生自古难凭。shì shì cóng lái wú jù,rén shēng zì gǔ nán píng。
茫如天水有云萍。máng rú tiān shuǐ yǒu yún píng。
聚散任他形影。jù sàn rèn tā xíng yǐng。
每怪东阳瘦损,常嗤骑省多情。měi guài dōng yáng shòu sǔn,cháng chī qí shěng duō qíng。
如今我也瘦棱棱。rú jīn wǒ yě shòu léng léng。
却喜青青两鬓。què xǐ qīng qīng liǎng bìn。

水调歌头·饮垂虹

刘学箕

三载役京口,十度过松江。sān zài yì jīng kǒu,shí dù guò sōng jiāng。
垂虹亭下烟水,长是映蓬窗。chuí hóng tíng xià yān shuǐ,zhǎng shì yìng péng chuāng。
钓得锦鳞成脍,快把双螯浩饮,豪气未能降。diào dé jǐn lín chéng kuài,kuài bǎ shuāng áo hào yǐn,háo qì wèi néng jiàng。
醉舞影零乱,心逐浪舂撞。zuì wǔ yǐng líng luàn,xīn zhú làng chōng zhuàng。
景苍茫,歌欸乃,石空硿。jǐng cāng máng,gē āi nǎi,shí kōng kōng。
蒹葭深处,适意鱼鸟自双双。jiān jiā shēn chù,shì yì yú niǎo zì shuāng shuāng。
便拟轻舟短棹,明月清风长共,与世绝纷尨。biàn nǐ qīng zhōu duǎn zhào,míng yuè qīng fēng zhǎng gòng,yǔ shì jué fēn máng。
嘉遁有真隐,不羡鹿门庞。jiā dùn yǒu zhēn yǐn,bù xiàn lù mén páng。

醉落魄·用范石湖韵

刘学箕

江头离席。jiāng tóu lí xí。
晚潮双橹催行色。wǎn cháo shuāng lǔ cuī xíng sè。
往来属玉双飞白。wǎng lái shǔ yù shuāng fēi bái。
笑我多情,犹作未归客。xiào wǒ duō qíng,yóu zuò wèi guī kè。
红尘奔走何时息。hóng chén bēn zǒu hé shí xī。
归心还似投林翼。guī xīn hái shì tóu lín yì。
角巾醉里从敧侧。jiǎo jīn zuì lǐ cóng jī cè。
独立东风,天际露岑碧。dú lì dōng fēng,tiān jì lù cén bì。

菩萨蛮·杏花

刘学箕

昨日杏花春满树,今晨雨过香塡路。zuó rì xìng huā chūn mǎn shù,jīn chén yǔ guò xiāng tián lù。
零落软胭脂,湿红无力飞。líng luò ruǎn yān zhī,shī hóng wú lì fēi。
转头春易去,春色归何处。zhuǎn tóu chūn yì qù,chūn sè guī hé chù。
待密与春期,春归人也归。dài mì yǔ chūn qī,chūn guī rén yě guī。

蝶恋花·北津夜雪

刘学箕

灯火已收正月半。dēng huǒ yǐ shōu zhèng yuè bàn。
一夜东风,吹得寒威转。yī yè dōng fēng,chuī dé hán wēi zhuǎn。
怪得美人贪睡暖,飞瑛积玉千林变。guài dé měi rén tān shuì nuǎn,fēi yīng jī yù qiān lín biàn。
道是柳绵春尚浅。dào shì liǔ mián chūn shàng qiǎn。
比著梅花,花已都零乱。bǐ zhù méi huā,huā yǐ dōu líng luàn。
漠漠一天迷望眼,多情更把征衣点。mò mò yī tiān mí wàng yǎn,duō qíng gèng bǎ zhēng yī diǎn。

环洲江氏园

刘学箕

欲览环洲胜,维舟步石矶。yù lǎn huán zhōu shèng,wéi zhōu bù shí jī。
踏丹随野色,穿翠任春霏。tà dān suí yě sè,chuān cuì rèn chūn fēi。
地迥知山远,村弯觉水围。dì jiǒng zhī shān yuǎn,cūn wān jué shuǐ wéi。
东风轻薄甚,桃李乱荆扉。dōng fēng qīng báo shén,táo lǐ luàn jīng fēi。

野馆

刘学箕

野馆春归后,横塘度柳绵。yě guǎn chūn guī hòu,héng táng dù liǔ mián。
轻风翻麦浪,细雨落花天。qīng fēng fān mài làng,xì yǔ luò huā tiān。
草褥迷三径,苔纹叠万钱。cǎo rù mí sān jìng,tái wén dié wàn qián。
山禽自呼唤,水竹倍清妍。shān qín zì hū huàn,shuǐ zhú bèi qīng yán。

云际峡中

刘学箕

野渡烟迷谷,寒潭水涨沙。yě dù yān mí gǔ,hán tán shuǐ zhǎng shā。
入云千万岫,出坞两三家。rù yún qiān wàn xiù,chū wù liǎng sān jiā。
涧古泉仍石,山空菊自花。jiàn gǔ quán réng shí,shān kōng jú zì huā。
柳塘冰欲结,相对祇栖鸦。liǔ táng bīng yù jié,xiāng duì qí qī yā。

钓矶候舟

刘学箕

可以赋新诗,江清钓石矶。kě yǐ fù xīn shī,jiāng qīng diào shí jī。
船移山势动,滩急岸形飞。chuán yí shān shì dòng,tān jí àn xíng fēi。
云日林红薄,晴烟野翠微。yún rì lín hóng báo,qíng yān yě cuì wēi。
长歌渔父句,世事付蓑衣。zhǎng gē yú fù jù,shì shì fù suō yī。

溪亭醉卧用季仙韵

刘学箕

客眠幽梦永,花气着衣深。kè mián yōu mèng yǒng,huā qì zhe yī shēn。
枕借溪中石,云开体上衾。zhěn jiè xī zhōng shí,yún kāi tǐ shàng qīn。
醒来揩乱眼,风雨涤烦襟。xǐng lái kāi luàn yǎn,fēng yǔ dí fán jīn。
得句无人解,惟予识子心。dé jù wú rén jiě,wéi yǔ shí zi xīn。

感事怀人送春病酒晓起五首

刘学箕

把酒伤春暮,何人慰寂寥。bǎ jiǔ shāng chūn mù,hé rén wèi jì liáo。
才高融未荐,魂断玉空招。cái gāo róng wèi jiàn,hún duàn yù kōng zhāo。
赋就青阳曲,吟成白纻谣。fù jiù qīng yáng qū,yín chéng bái zhù yáo。
拊栏三太息,幽愤几磨消。fǔ lán sān tài xī,yōu fèn jǐ mó xiāo。

感事怀人送春病酒晓起五首

刘学箕

节物随时换,朱明斗转杓。jié wù suí shí huàn,zhū míng dòu zhuǎn biāo。
波肥溪鱮壮,风暖谷莺娇。bō féi xī xù zhuàng,fēng nuǎn gǔ yīng jiāo。
青草溪头岸,红栏水际桥。qīng cǎo xī tóu àn,hóng lán shuǐ jì qiáo。
怀人无数舍,我欲致书招。huái rén wú shù shě,wǒ yù zhì shū zhāo。

感事怀人送春病酒晓起五首

刘学箕

煮酝青梅且共尝,游蜂飞蝶为谁忙。zhǔ yùn qīng méi qiě gòng cháng,yóu fēng fēi dié wèi shuí máng。
秋千彩索迷青草,车马红桥锁绿杨。qiū qiān cǎi suǒ mí qīng cǎo,chē mǎ hóng qiáo suǒ lǜ yáng。
春事战回蒲剑老,诗肠结尽柳丝长。chūn shì zhàn huí pú jiàn lǎo,shī cháng jié jǐn liǔ sī zhǎng。
韶光赋别休匆遽,凝伫东风更一觞。sháo guāng fù bié xiū cōng jù,níng zhù dōng fēng gèng yī shāng。
1261234567»