古诗词

鹧鸪天·赠泉南琵琶妓

张翥

玉手琵琶半醉中。yù shǒu pí pá bàn zuì zhōng。
从容慢拈复轻拢。cóng róng màn niān fù qīng lǒng。
青衫司马情偏感,翠袖红莲艺更工。qīng shān sī mǎ qíng piān gǎn,cuì xiù hóng lián yì gèng gōng。
花淡泞,月朦朦,归来无语立东风。huā dàn nìng,yuè méng méng,guī lái wú yǔ lì dōng fēng。
汗巾红渍槟榔液,错认窗前唾绣绒。hàn jīn hóng zì bīn láng yè,cuò rèn chuāng qián tuò xiù róng。

张翥

张翥(1287~1368) 元代诗人。字仲举,晋宁(今山西临汾)人。少年时四处游荡,后随著名文人李存读书,十分勤奋。其父调官杭州,又有机会随仇远学习,因此诗文都写得出色,渐有名气。张翥有一段时间隐居扬州,至正初年(1341)被任命为国子助教。后来升至翰林学士承旨。 张翥的作品>>

猜您喜欢

丹凤吟幺凤

张翥

蓬莱花鸟。péng lái huā niǎo。
记并宿苔枝,双双娇小。jì bìng sù tái zhī,shuāng shuāng jiāo xiǎo。
海上仙姝,唤起绿衣歌笑。hǎi shàng xiān shū,huàn qǐ lǜ yī gē xiào。
芳丛有时遣探听,东风数声啼晓。fāng cóng yǒu shí qiǎn tàn tīng,dōng fēng shù shēng tí xiǎo。
月下人归,凄凉梦醒,怅愁多欢少。yuè xià rén guī,qī liáng mèng xǐng,chàng chóu duō huān shǎo。
念故巢犹在瘴云杪。niàn gù cháo yóu zài zhàng yún miǎo。
甚闭入雕笼,庭院深悄。shén bì rù diāo lóng,tíng yuàn shēn qiāo。
信断羁雌远镇怨索绕。xìn duàn jī cí yuǎn zhèn yuàn suǒ rào。
翠襟近来渐短,看梅花又还开了。cuì jīn jìn lái jiàn duǎn,kàn méi huā yòu hái kāi le。
纵解收香寄与,柰罗浮春杳。zòng jiě shōu xiāng jì yǔ,nài luó fú chūn yǎo。

杂诗七首

张翥

先人有夙训,闻在幼壮时。xiān rén yǒu sù xùn,wén zài yòu zhuàng shí。
岂意衰暮日,乃复新验之。qǐ yì shuāi mù rì,nǎi fù xīn yàn zhī。
茫茫上天理,讵可私臆知。máng máng shàng tiān lǐ,jù kě sī yì zhī。
百年大化中,流浪从推移。bǎi nián dà huà zhōng,liú làng cóng tuī yí。
信彼杞忧者,徒为众所嗤。xìn bǐ qǐ yōu zhě,tú wèi zhòng suǒ chī。

杂诗七首

张翥

叔子邻家儿,探环记前身。shū zi lín jiā ér,tàn huán jì qián shēn。
次律求师后,一悟了宿因。cì lǜ qiú shī hòu,yī wù le sù yīn。
我亦清源洞,蜕骨岩下人。wǒ yì qīng yuán dòng,tuì gǔ yán xià rén。
误堕声利区,驱驰丧其真。wù duò shēng lì qū,qū chí sàng qí zhēn。
所以付樽酒,都忘贱与贫。suǒ yǐ fù zūn jiǔ,dōu wàng jiàn yǔ pín。
惜无还丹术,高举遗世尘。xī wú hái dān shù,gāo jǔ yí shì chén。
悠悠笙鹤期,旷望三山津。yōu yōu shēng hè qī,kuàng wàng sān shān jīn。

杂诗七首

张翥

寒日迫县车,寸阴老愈惜。hán rì pò xiàn chē,cùn yīn lǎo yù xī。
晨趋理公务,暮返亲坟籍。chén qū lǐ gōng wù,mù fǎn qīn fén jí。
究往发孤愤,思来抱深惕。jiū wǎng fā gū fèn,sī lái bào shēn tì。
理惬复相忘,神劬聊一息。lǐ qiè fù xiāng wàng,shén qú liáo yī xī。
湛然拥襟坐,栩栩鼻端白。zhàn rán yōng jīn zuò,xǔ xǔ bí duān bái。
千龄与化终,不朽在方策。qiān líng yǔ huà zhōng,bù xiǔ zài fāng cè。
圣哲有明训,学道庶自益。shèng zhé yǒu míng xùn,xué dào shù zì yì。

杂诗七首

张翥

寒夜何皛皛,中庭积繁霜。hán yè hé xiǎo xiǎo,zhōng tíng jī fán shuāng。
天风下河汉,万里流玉光。tiān fēng xià hé hàn,wàn lǐ liú yù guāng。
羽衣四三人,各乘白凤凰。yǔ yī sì sān rén,gè chéng bái fèng huáng。
笙响发空际,游云高驰翔。shēng xiǎng fā kōng jì,yóu yún gāo chí xiáng。
无缘执霞佩,揽结双明珰。wú yuán zhí xiá pèi,lǎn jié shuāng míng dāng。
愿托月中桂,终古有馀芳。yuàn tuō yuè zhōng guì,zhōng gǔ yǒu yú fāng。

杂诗七首

张翥

陇坂何崎岖,行人且复止。lǒng bǎn hé qí qū,xíng rén qiě fù zhǐ。
直上望晴川,遥遥忆乡里。zhí shàng wàng qíng chuān,yáo yáo yì xiāng lǐ。
流离肝肠断,悲歌不能已。liú lí gān cháng duàn,bēi gē bù néng yǐ。
一身已遐征,永念同室子。yī shēn yǐ xiá zhēng,yǒng niàn tóng shì zi。
何殊转蓬科,随风四散起。hé shū zhuǎn péng kē,suí fēng sì sàn qǐ。
虽得同根生,不得同根死。suī dé tóng gēn shēng,bù dé tóng gēn sǐ。
吾洒古今泪,多于陇头水。wú sǎ gǔ jīn lèi,duō yú lǒng tóu shuǐ。

杂诗七首

张翥

春江采瑶草,将以伸缱绻。chūn jiāng cǎi yáo cǎo,jiāng yǐ shēn qiǎn quǎn。
初期拾翠洲,复道滋兰畹。chū qī shí cuì zhōu,fù dào zī lán wǎn。
美人隔花深,歌竟瑶瑟偃。měi rén gé huā shēn,gē jìng yáo sè yǎn。
临流不可见,恍忽心未稳。lín liú bù kě jiàn,huǎng hū xīn wèi wěn。
佳时难骤得,鶗鴂鸣已晚。jiā shí nán zhòu dé,tí jué míng yǐ wǎn。
只有千古思,绵绵楚波远。zhǐ yǒu qiān gǔ sī,mián mián chǔ bō yuǎn。
黎丘之丈人,归路逢奇鬼。lí qiū zhī zhàng rén,guī lù féng qí guǐ。
既为鬼所惑,又复鬼其子。jì wèi guǐ suǒ huò,yòu fù guǐ qí zi。
夏南滑蜀梁,俯影明月里。xià nán huá shǔ liáng,fǔ yǐng míng yuè lǐ。
背走谓伏鬼,而又鬼诸已。bèi zǒu wèi fú guǐ,ér yòu guǐ zhū yǐ。
此皆非鬼者,特以疑故死。cǐ jiē fēi guǐ zhě,tè yǐ yí gù sǐ。
憧憧奸佞徒,情状实鬼尔。chōng chōng jiān nìng tú,qíng zhuàng shí guǐ ěr。
匿迹不自惭,胡为满朝市。nì jì bù zì cán,hú wèi mǎn cháo shì。

杂诗七首

张翥

河淮厌兵祸,城邑多荒榛。hé huái yàn bīng huò,chéng yì duō huāng zhēn。
百里无几家,但见风起尘。bǎi lǐ wú jǐ jiā,dàn jiàn fēng qǐ chén。
燕雀归果树,豺虎饥食人。yàn què guī guǒ shù,chái hǔ jī shí rén。
乡来脂膏地,死骨今如银。xiāng lái zhī gāo dì,sǐ gǔ jīn rú yín。
流亡使复业,牛种当及春。liú wáng shǐ fù yè,niú zhǒng dāng jí chūn。
安得百龚召,错落为拊循。ān dé bǎi gōng zhào,cuò luò wèi fǔ xún。
征讨尚未息,奈何尔遗民。zhēng tǎo shàng wèi xī,nài hé ěr yí mín。

独酌谣

张翥

有酒且一醉,有歌且一谣。yǒu jiǔ qiě yī zuì,yǒu gē qiě yī yáo。
杯尽当再酌,歌阕须重调。bēi jǐn dāng zài zhuó,gē què xū zhòng diào。
生足意自适,身荣心苦焦。shēng zú yì zì shì,shēn róng xīn kǔ jiāo。
所以黎首人,放浪乐渔樵。suǒ yǐ lí shǒu rén,fàng làng lè yú qiáo。
一谣仍一酌,且复永今朝。yī yáo réng yī zhuó,qiě fù yǒng jīn cháo。
明朝未可料,况乃百岁遥。míng cháo wèi kě liào,kuàng nǎi bǎi suì yáo。
但愿花长开,美酒长满瓢。dàn yuàn huā zhǎng kāi,měi jiǔ zhǎng mǎn piáo。
静疑太古调,散觉神理超。jìng yí tài gǔ diào,sàn jué shén lǐ chāo。
近识南郭叟,得酒时见招。jìn shí nán guō sǒu,dé jiǔ shí jiàn zhāo。
尽醉即高卧,谁能慕松乔。jǐn zuì jí gāo wò,shuí néng mù sōng qiáo。

前出军五首

张翥

前军红衲袍,朱丝系彭排。qián jūn hóng nà páo,zhū sī xì péng pái。
后军细铠甲,白羽攒鞲靫。hòu jūn xì kǎi jiǎ,bái yǔ zǎn gōu chá。
辎车左右驰,万马拥长街。zī chē zuǒ yòu chí,wàn mǎ yōng zhǎng jiē。
送行动城郭,斗酒饮同侪。sòng xíng dòng chéng guō,dòu jiǔ yǐn tóng chái。
壮士当报国,毋为故乡怀。zhuàng shì dāng bào guó,wú wèi gù xiāng huái。

前出军五首

张翥

锻铁作佩刀,磨石为箭镞。duàn tiě zuò pèi dāo,mó shí wèi jiàn zú。
中军把辕门,前竖十丈纛。zhōng jūn bǎ yuán mén,qián shù shí zhàng dào。
朝上芦沟桥,夕次泃河曲。cháo shàng lú gōu qiáo,xī cì jū hé qū。
超乘既夸勇,骋马复齐足。chāo chéng jì kuā yǒng,chěng mǎ fù qí zú。
男儿不封侯,百年同视肉。nán ér bù fēng hóu,bǎi nián tóng shì ròu。

前出军五首

张翥

昨日发万军,今日发万军。zuó rì fā wàn jūn,jīn rì fā wàn jūn。
明日发万军,枭骑来群群。míng rì fā wàn jūn,xiāo qí lái qún qún。
马蹄所经过,黄埃荡成云。mǎ tí suǒ jīng guò,huáng āi dàng chéng yún。
堆粮与作饭,倒树与作薪。duī liáng yǔ zuò fàn,dào shù yǔ zuò xīn。
道途行者绝,那得有居人。dào tú xíng zhě jué,nà dé yǒu jū rén。

前出军五首

张翥

大军北庭来,部伍各有屯。dà jūn běi tíng lái,bù wǔ gè yǒu tún。
放马原隰枯,磨刀河水浑。fàng mǎ yuán xí kū,mó dāo hé shuǐ hún。
行行且射猎,雉兔不复存。xíng xíng qiě shè liè,zhì tù bù fù cún。
野次群驼卧,弓箭挂车辕。yě cì qún tuó wò,gōng jiàn guà chē yuán。
幽幽笛声起,日暮伤人魂。yōu yōu dí shēng qǐ,rì mù shāng rén hún。

前出军五首

张翥

京师少年子,胆气乃粗豪。jīng shī shǎo nián zi,dǎn qì nǎi cū háo。
倾金售宝剑,厚价买名刀。qīng jīn shòu bǎo jiàn,hòu jià mǎi míng dāo。
白毡作行帐,红绫制战袍。bái zhān zuò xíng zhàng,hóng líng zhì zhàn páo。
结束往从军,谈笑取功劳。jié shù wǎng cóng jūn,tán xiào qǔ gōng láo。
当时霍嫖姚,岂在学戎韬。dāng shí huò piáo yáo,qǐ zài xué róng tāo。

古镜

张翥

古镜色如墨,照人不见形。gǔ jìng sè rú mò,zhào rén bù jiàn xíng。
我照乃见心,洞彻天地明。wǒ zhào nǎi jiàn xīn,dòng chè tiān dì míng。
此明非外来,此明非内有。cǐ míng fēi wài lái,cǐ míng fēi nèi yǒu。
自是世上人,惟将照妍丑。zì shì shì shàng rén,wéi jiāng zhào yán chǒu。