古诗词

再和

吴芾

嗟我椎钝姿,处世百不便。jiē wǒ chuí dùn zī,chù shì bǎi bù biàn。
性独爱山水,固非嗜好偏。xìng dú ài shān shuǐ,gù fēi shì hǎo piān。
本来山中人,家与青山连。běn lái shān zhōng rén,jiā yǔ qīng shān lián。
仕宦三十载,尘事虽满前。shì huàn sān shí zài,chén shì suī mǎn qián。
登临兴不减,佳处辄盘旋。dēng lín xīng bù jiǎn,jiā chù zhé pán xuán。
搜奇更探胜,往往穷游观。sōu qí gèng tàn shèng,wǎng wǎng qióng yóu guān。
所恨坐艰窘,苦乏买山钱。suǒ hèn zuò jiān jiǒng,kǔ fá mǎi shān qián。
年来足忧患,杜门绝世缘。nián lái zú yōu huàn,dù mén jué shì yuán。
百念俱不起,此心已休焉。bǎi niàn jù bù qǐ,cǐ xīn yǐ xiū yān。
尚欲对山水,茅茨架短椽。shàng yù duì shān shuǐ,máo cí jià duǎn chuán。
非为求安计,盖守知足言。fēi wèi qiú ān jì,gài shǒu zhī zú yán。
如我百无似,自视仍阙然。rú wǒ bǎi wú shì,zì shì réng quē rán。
馀生亦何幸,获睹中兴年。yú shēng yì hé xìng,huò dǔ zhōng xīng nián。
贤能随任使,熙运逢周宣。xián néng suí rèn shǐ,xī yùn féng zhōu xuān。
退量驽钝姿,老去难加鞭。tuì liàng nú dùn zī,lǎo qù nán jiā biān。
有如不才木,偶未沟中捐。yǒu rú bù cái mù,ǒu wèi gōu zhōng juān。
宁复几寒暑,白骨埋黄泉。níng fù jǐ hán shǔ,bái gǔ mái huáng quán。
且趁此身健,饱食仍醉眠。qiě chèn cǐ shēn jiàn,bǎo shí réng zuì mián。
衣葛谢轩冕,杖藜守丘园。yī gé xiè xuān miǎn,zhàng lí shǒu qiū yuán。
朝蹑登山屐,暮上泛湖船。cháo niè dēng shān jī,mù shàng fàn hú chuán。
保真师古语,乐圣继前贤。bǎo zhēn shī gǔ yǔ,lè shèng jì qián xián。
有妻能执爨,有儿能力田。yǒu qī néng zhí cuàn,yǒu ér néng lì tián。
万事不介意,过眼如云烟。wàn shì bù jiè yì,guò yǎn rú yún yān。
无荣亦无辱,庶以全吾天。wú róng yì wú rǔ,shù yǐ quán wú tiān。

吴芾

宋台州仙居人,字明可,号湖山居士。高宗绍兴二年进士。为秘书省正字,以不附秦桧,出为处、婺、越三州通判。后除殿中侍御史,力主高宗亲征。孝宗即位,历知婺州、绍兴、临安,累迁吏部侍郎。以刚直见忌,求去。以龙图阁直学士致仕。卒谥康肃。有《湖山集》。 吴芾的作品>>

猜您喜欢

置酒与五客饯行因成一绝

吴芾

送尽行人我独留,老夫无计解离忧。sòng jǐn xíng rén wǒ dú liú,lǎo fū wú jì jiě lí yōu。
劝君今夜休辞醉,明日江山总是愁。quàn jūn jīn yè xiū cí zuì,míng rì jiāng shān zǒng shì chóu。

留长河堰

吴芾

湖山堂下水声寒,夜半琮琤响佩环。hú shān táng xià shuǐ shēng hán,yè bàn cóng chēng xiǎng pèi huán。
梦寐欲归归未得,却来此处听潺潺。mèng mèi yù guī guī wèi dé,què lái cǐ chù tīng chán chán。

和龚漕二首

吴芾

我老强来分外阃,君才端合在中台。wǒ lǎo qiáng lái fēn wài kǔn,jūn cái duān hé zài zhōng tái。
语离正欲连宵醉,应笑清斋不举杯。yǔ lí zhèng yù lián xiāo zuì,yīng xiào qīng zhāi bù jǔ bēi。

和龚漕二首

吴芾

人生笑口苦难开,故事当修戏马台。rén shēng xiào kǒu kǔ nán kāi,gù shì dāng xiū xì mǎ tái。
已许为君拚一醉,何妨今日且衔杯。yǐ xǔ wèi jūn pàn yī zuì,hé fáng jīn rì qiě xián bēi。

和刘与仁见寄

吴芾

莫为穷愁赋七歌,会须终日饮无何。mò wèi qióng chóu fù qī gē,huì xū zhōng rì yǐn wú hé。
人间佳士由来少,世上浮名未足多。rén jiān jiā shì yóu lái shǎo,shì shàng fú míng wèi zú duō。

安仁挹仙亭

吴芾

区区终日困尘劳,长恨仙山去路遥。qū qū zhōng rì kùn chén láo,zhǎng hèn xiān shān qù lù yáo。
岂谓一朝供顾挹,坐令逸气出层霄。qǐ wèi yī cháo gōng gù yì,zuò lìng yì qì chū céng xiāo。

戊子孟夏二十二日登碧云亭有感二首

吴芾

去年昨日我离家,转眼俄惊阅岁华。qù nián zuó rì wǒ lí jiā,zhuǎn yǎn é jīng yuè suì huá。
春草池塘长入梦,不堪两度见荷花。chūn cǎo chí táng zhǎng rù mèng,bù kān liǎng dù jiàn hé huā。

戊子孟夏二十二日登碧云亭有感二首

吴芾

来时荷盖翠相扶,不谓经年尚守株。lái shí hé gài cuì xiāng fú,bù wèi jīng nián shàng shǒu zhū。
纵使香风来不断,争如归去小西湖。zòng shǐ xiāng fēng lái bù duàn,zhēng rú guī qù xiǎo xī hú。

五月七日晚登碧云亭有感

吴芾

连岁芙蕖照眼明,今年荷叶又青青。lián suì fú qú zhào yǎn míng,jīn nián hé yè yòu qīng qīng。
老夫去此无他恋,祇忆看花水上亭。lǎo fū qù cǐ wú tā liàn,qí yì kàn huā shuǐ shàng tíng。

寄龚漕六首

吴芾

自古知心不易逢,君心还与我心同。zì gǔ zhī xīn bù yì féng,jūn xīn hái yǔ wǒ xīn tóng。
纵令自择交成契,更有何人得似公。zòng lìng zì zé jiāo chéng qì,gèng yǒu hé rén dé shì gōng。

寄龚漕六首

吴芾

几年湮塞豫章沟,岁岁民间有水忧。jǐ nián yān sāi yù zhāng gōu,suì suì mín jiān yǒu shuǐ yōu。
我意若非公善后,不应城里解通舟。wǒ yì ruò fēi gōng shàn hòu,bù yīng chéng lǐ jiě tōng zhōu。

寄龚漕六首

吴芾

贡院门前并北湖,有田百亩却荒芜。gòng yuàn mén qián bìng běi hú,yǒu tián bǎi mǔ què huāng wú。
愿君种取花千树,付与邦人作画图。yuàn jūn zhǒng qǔ huā qiān shù,fù yǔ bāng rén zuò huà tú。

寄龚漕六首

吴芾

葺得南园过一春,无从再见物华新。qì dé nán yuán guò yī chūn,wú cóng zài jiàn wù huá xīn。
匆匆相别休相忆,已有风流贤主人。cōng cōng xiāng bié xiū xiāng yì,yǐ yǒu fēng liú xián zhǔ rén。

寄龚漕六首

吴芾

天朝未许投簪去,我幸已成全璧归。tiān cháo wèi xǔ tóu zān qù,wǒ xìng yǐ chéng quán bì guī。
全璧归来何所憾,暮年只是惜分违。quán bì guī lái hé suǒ hàn,mù nián zhǐ shì xī fēn wéi。

寄龚漕六首

吴芾

闻公新有帅垣除,一路逢人尽贺予。wén gōng xīn yǒu shuài yuán chú,yī lù féng rén jǐn hè yǔ。
瓜代得贤人尚喜,予心欢喜更何如。guā dài dé xián rén shàng xǐ,yǔ xīn huān xǐ gèng hé rú。