古诗词

机简堂自隐静归为万年主人访余林下相与道旧因以述怀

吴芾

吾乡本仙窟,石井尤奇特。wú xiāng běn xiān kū,shí jǐng yóu qí tè。
民物生其间,古来盖千亿。mín wù shēng qí jiān,gǔ lái gài qiān yì。
惟师与我家,所居共阡陌。wéi shī yǔ wǒ jiā,suǒ jū gòng qiān mò。
少小初无殊,长乃分儒释。shǎo xiǎo chū wú shū,zhǎng nǎi fēn rú shì。
术业虽不同,于道俱有得。shù yè suī bù tóng,yú dào jù yǒu dé。
师为方外游,声价已籍籍。shī wèi fāng wài yóu,shēng jià yǐ jí jí。
象教久衰微,赖师振业席。xiàng jiào jiǔ shuāi wēi,lài shī zhèn yè xí。
炉鞴与钳锤,信有弥天力。lú bèi yǔ qián chuí,xìn yǒu mí tiān lì。
果续佛慧命,作大善知识。guǒ xù fú huì mìng,zuò dà shàn zhī shí。
我虽登禁涂,无功亦无德。wǒ suī dēng jìn tú,wú gōng yì wú dé。
但有忧国心,徒劳竟何益。dàn yǒu yōu guó xīn,tú láo jìng hé yì。
挂冠归林下,面亦无惭色。guà guān guī lín xià,miàn yì wú cán sè。
知心独有师,相视笑莫逆。zhī xīn dú yǒu shī,xiāng shì xiào mò nì。
每思共谈玄,倾倒此胸臆。měi sī gòng tán xuán,qīng dào cǐ xiōng yì。
江浙遥相望,恨不生羽翼。jiāng zhè yáo xiāng wàng,hèn bù shēng yǔ yì。
昨朝忽惠然,得得访泉石。zuó cháo hū huì rán,dé dé fǎng quán shí。
一见双眼明,欢喜几折屐。yī jiàn shuāng yǎn míng,huān xǐ jǐ zhé jī。
第念我与师,彼此头颅白。dì niàn wǒ yǔ shī,bǐ cǐ tóu lú bái。
世路方艰难,老去合休息。shì lù fāng jiān nán,lǎo qù hé xiū xī。
师既归故乡,不应复他适。shī jì guī gù xiāng,bù yīng fù tā shì。
愿言却世缘,来伴我幽寂。yuàn yán què shì yuán,lái bàn wǒ yōu jì。
相看成二老,永为闾里式。xiāng kàn chéng èr lǎo,yǒng wèi lǘ lǐ shì。

吴芾

宋台州仙居人,字明可,号湖山居士。高宗绍兴二年进士。为秘书省正字,以不附秦桧,出为处、婺、越三州通判。后除殿中侍御史,力主高宗亲征。孝宗即位,历知婺州、绍兴、临安,累迁吏部侍郎。以刚直见忌,求去。以龙图阁直学士致仕。卒谥康肃。有《湖山集》。 吴芾的作品>>

猜您喜欢

和林徽之见寄

吴芾

涉世无堪足乱离,萧萧风雨一声鸡。shè shì wú kān zú luàn lí,xiāo xiāo fēng yǔ yī shēng jī。
故人别后乾坤窄,三径归来草木迷。gù rén bié hòu qián kūn zhǎi,sān jìng guī lái cǎo mù mí。
黄鸟翩翻思出谷,老龙头角尚蟠泥。huáng niǎo piān fān sī chū gǔ,lǎo lóng tóu jiǎo shàng pán ní。
一尊浊酒无人共,又是悲吟到日西。yī zūn zhuó jiǔ wú rén gòng,yòu shì bēi yín dào rì xī。

和韩子云韵留沈子寿

吴芾

一雨连宵继日倾,岂容吾子语归程。yī yǔ lián xiāo jì rì qīng,qǐ róng wú zi yǔ guī chéng。
我为千里政方暇,子寓三年学已成。wǒ wèi qiān lǐ zhèng fāng xiá,zi yù sān nián xué yǐ chéng。
要把老怀倾倒尽,忍令别恨等闲生。yào bǎ lǎo huái qīng dào jǐn,rěn lìng bié hèn děng xián shēng。
江城先自伤牢落,况失一时人物英。jiāng chéng xiān zì shāng láo luò,kuàng shī yī shí rén wù yīng。

和陈泽民见寄三首

吴芾

平生懒病苦难医,长为家山咏式微。píng shēng lǎn bìng kǔ nán yī,zhǎng wèi jiā shān yǒng shì wēi。
投老但思抛世网,非才安敢近天威。tóu lǎo dàn sī pāo shì wǎng,fēi cái ān gǎn jìn tiān wēi。
不堪人事来如织,况复年华去若飞。bù kān rén shì lái rú zhī,kuàng fù nián huá qù ruò fēi。
胸次万端谁与语,何时玉麈对君挥。xiōng cì wàn duān shuí yǔ yǔ,hé shí yù zhǔ duì jūn huī。

和陈泽民见寄三首

吴芾

青衫晚得自蟾宫,簿领虽卑道自隆。qīng shān wǎn dé zì chán gōng,bù lǐng suī bēi dào zì lóng。
不为小官忘大计,要从旧学著新功。bù wèi xiǎo guān wàng dà jì,yào cóng jiù xué zhù xīn gōng。
忽来书札情何厚,细读诗篇句更雄。hū lái shū zhá qíng hé hòu,xì dú shī piān jù gèng xióng。
还忆去年相聚日,风前月下酒频中。hái yì qù nián xiāng jù rì,fēng qián yuè xià jiǔ pín zhōng。

和陈泽民见寄三首

吴芾

不学群儿事诡随,世途虽险此心夷。bù xué qún ér shì guǐ suí,shì tú suī xiǎn cǐ xīn yí。
人生富贵谁无分,男子功名自有时。rén shēng fù guì shuí wú fēn,nán zi gōng míng zì yǒu shí。
好称良辰聊适意,莫因末路辄兴悲。hǎo chēng liáng chén liáo shì yì,mò yīn mò lù zhé xīng bēi。
山寒已有梅花放,想见寻梅日有诗。shān hán yǐ yǒu méi huā fàng,xiǎng jiàn xún méi rì yǒu shī。

和王夷仲至日有感

吴芾

葭灰管里气初浮,阳长阴消不自谋。jiā huī guǎn lǐ qì chū fú,yáng zhǎng yīn xiāo bù zì móu。
吾道穷耶当复泰,此身老矣不禁愁。wú dào qióng yé dāng fù tài,cǐ shēn lǎo yǐ bù jìn chóu。
得闲正好寻诗社,乘兴何妨上钓舟。dé xián zhèng hǎo xún shī shè,chéng xīng hé fáng shàng diào zhōu。
拟待梅开同胜赏,且宽归兴少迟留。nǐ dài méi kāi tóng shèng shǎng,qiě kuān guī xīng shǎo chí liú。

和曾吉甫寄韵呈李相之二首

吴芾

千龄景运适相符,况复才华世所须。qiān líng jǐng yùn shì xiāng fú,kuàng fù cái huá shì suǒ xū。
腾蹋自应登馆殿,滞留谁谓尚江湖。téng tà zì yīng dēng guǎn diàn,zhì liú shuí wèi shàng jiāng hú。
从来太瘦缘诗苦,想见闲行信杖扶。cóng lái tài shòu yuán shī kǔ,xiǎng jiàn xián xíng xìn zhàng fú。
闻道朝来病良愈,高轩还解出门无。wén dào cháo lái bìng liáng yù,gāo xuān hái jiě chū mén wú。

和曾吉甫寄韵呈李相之二首

吴芾

早已相从海上州,朅来鉴水又同游。zǎo yǐ xiāng cóng hǎi shàng zhōu,qiè lái jiàn shuǐ yòu tóng yóu。
驱驰官路俱华发,缱绻交情异白头。qū chí guān lù jù huá fā,qiǎn quǎn jiāo qíng yì bái tóu。
公即横翔层汉去,我将归卧故山幽。gōng jí héng xiáng céng hàn qù,wǒ jiāng guī wò gù shān yōu。
连宵月色如明昼,乘兴还能过我不。lián xiāo yuè sè rú míng zhòu,chéng xīng hái néng guò wǒ bù。

和杨元明雪中见赠

吴芾

为别多年不记旬,雪中闻到喜难陈。wèi bié duō nián bù jì xún,xuě zhōng wén dào xǐ nán chén。
尚稽良会心如渴,频展新诗手欲皴。shàng jī liáng huì xīn rú kě,pín zhǎn xīn shī shǒu yù cūn。
和寡莫追歌郢客,兴来还愧泛溪人。hé guǎ mò zhuī gē yǐng kè,xīng lái hái kuì fàn xī rén。
要须早了官中事,趁取元宵作好春。yào xū zǎo le guān zhōng shì,chèn qǔ yuán xiāo zuò hǎo chūn。

再和

吴芾

老去光阴有几旬,到官俄见岁华新。lǎo qù guāng yīn yǒu jǐ xún,dào guān é jiàn suì huá xīn。
陡惊懒慢随年长,更觉衰残畏客频。dǒu jīng lǎn màn suí nián zhǎng,gèng jué shuāi cán wèi kè pín。
愧我方为牵俗士,羡君欲作独醒人。kuì wǒ fāng wèi qiān sú shì,xiàn jūn yù zuò dú xǐng rén。
相逢未用辞归去,且向双溪醉早春。xiāng féng wèi yòng cí guī qù,qiě xiàng shuāng xī zuì zǎo chūn。

和陈天予冠字韵

吴芾

已是头童懒整冠,尊前犹欲强追欢。yǐ shì tóu tóng lǎn zhěng guān,zūn qián yóu yù qiáng zhuī huān。
浮生得满七旬少,乐事能并四者难。fú shēng dé mǎn qī xún shǎo,lè shì néng bìng sì zhě nán。
闲去稍知心地适,兴来殊觉醉乡宽。xián qù shāo zhī xīn dì shì,xīng lái shū jué zuì xiāng kuān。
入朝更诵公诗句,两腋风生盛暑寒。rù cháo gèng sòng gōng shī jù,liǎng yè fēng shēng shèng shǔ hán。

和孟世功秋日吴江见寄

吴芾

扁舟西去气凌云,坐看鱼龙跃浪纹。biǎn zhōu xī qù qì líng yún,zuò kàn yú lóng yuè làng wén。
风起白蘋初日晚,霜雕红叶欲秋分。fēng qǐ bái píng chū rì wǎn,shuāng diāo hóng yè yù qiū fēn。
忘机鸥鹭情相狎,入笔江山句不群。wàng jī ōu lù qíng xiāng xiá,rù bǐ jiāng shān jù bù qún。
正恐功名来追逐,烟波深处未留君。zhèng kǒng gōng míng lái zhuī zhú,yān bō shēn chù wèi liú jūn。

和鲁宪见寄

吴芾

一笑同登卷雨楼,相欢曾记昔年不。yī xiào tóng dēng juǎn yǔ lóu,xiāng huān céng jì xī nián bù。
几凭诗句论心曲,屡折花枝作酒筹。jǐ píng shī jù lùn xīn qū,lǚ zhé huā zhī zuò jiǔ chóu。
醉里忘形俱可乐,别来握手两无由。zuì lǐ wàng xíng jù kě lè,bié lái wò shǒu liǎng wú yóu。
何时倾倒还如旧,月下花前恣献酬。hé shí qīng dào hái rú jiù,yuè xià huā qián zì xiàn chóu。

和方叔载留别

吴芾

临别殷勤赠我诗,一披何喜得如之。lín bié yīn qín zèng wǒ shī,yī pī hé xǐ dé rú zhī。
怪来笔下能高妙,元是胸中自崛奇。guài lái bǐ xià néng gāo miào,yuán shì xiōng zhōng zì jué qí。
长恨顷时才一面,方欣今岁展双眉。zhǎng hèn qǐng shí cái yī miàn,fāng xīn jīn suì zhǎn shuāng méi。
明年莫负论文约,要向新元副所期。míng nián mò fù lùn wén yuē,yào xiàng xīn yuán fù suǒ qī。

和朱世同咏梅

吴芾

竹篱茅舍旧同居,不见冰姿恰岁馀。zhú lí máo shě jiù tóng jū,bù jiàn bīng zī qià suì yú。
别后有谁亲几席,朝来忽喜映阶除。bié hòu yǒu shuí qīn jǐ xí,cháo lái hū xǐ yìng jiē chú。
雪中有酒宜相就,月下无人肯自疏。xuě zhōng yǒu jiǔ yí xiāng jiù,yuè xià wú rén kěn zì shū。
端与岁寒长有约,不须青帝更吹嘘。duān yǔ suì hán zhǎng yǒu yuē,bù xū qīng dì gèng chuī xū。