古诗词

里有蒋生者颇志于学迫于贫困吾叔德先见而怜之赡其有无使从胡经仲学作诗勉之

吴芾

君不见昔日泰山孙先生,蹭蹬穷途道未行。jūn bù jiàn xī rì tài shān sūn xiān shēng,cèng dēng qióng tú dào wèi xíng。
读书有志破万卷,置锥无地可躬耕。dú shū yǒu zhì pò wàn juǎn,zhì zhuī wú dì kě gōng gēng。
高堂亲老仰甘旨,未免道路长营营。gāo táng qīn lǎo yǎng gān zhǐ,wèi miǎn dào lù zhǎng yíng yíng。
睢阳客舍一再过,牢落谁人如姓名。suī yáng kè shě yī zài guò,láo luò shuí rén rú xìng míng。
文正范公真好士,一见宾阶喜气形。wén zhèng fàn gōng zhēn hǎo shì,yī jiàn bīn jiē xǐ qì xíng。
深知先生非乞客,金在泥沙玉在荆。shēn zhī xiān shēng fēi qǐ kè,jīn zài ní shā yù zài jīng。
底事穷年事奔走,厄贫废学诚可矜。dǐ shì qióng nián shì bēn zǒu,è pín fèi xué chéng kě jīn。
因留乡校周所急,奉亲为学使有成。yīn liú xiāng xiào zhōu suǒ jí,fèng qīn wèi xué shǐ yǒu chéng。
先生果不负公望,行益修兮经益明。xiān shēng guǒ bù fù gōng wàng,xíng yì xiū xī jīng yì míng。
十年声名动廊庙,天下望之如日星。shí nián shēng míng dòng láng miào,tiān xià wàng zhī rú rì xīng。
一代儒宗君试数,谁不首以先生称。yī dài rú zōng jūn shì shù,shuí bù shǒu yǐ xiān shēng chēng。
向使不遇文正公,亦将因循埋没如腐萤。xiàng shǐ bù yù wén zhèng gōng,yì jiāng yīn xún mái méi rú fǔ yíng。
吁嗟此风寂寞久,岂是?亩无如先生之才能。xū jiē cǐ fēng jì mò jiǔ,qǐ shì mǔ wú rú xiān shēng zhī cái néng。
世人俗眼弃贫贱,胸中壮气空峥嵘。shì rén sú yǎn qì pín jiàn,xiōng zhōng zhuàng qì kōng zhēng róng。
吾家叔父特达士,汪汪伟量如沧溟。wú jiā shū fù tè dá shì,wāng wāng wěi liàng rú cāng míng。
比邻有蒋生,所志在穷经。bǐ lín yǒu jiǎng shēng,suǒ zhì zài qióng jīng。
迫于饥寒故,无以赡亲庭。pò yú jī hán gù,wú yǐ shàn qīn tíng。
不问师道己未足,聚训青衿已十龄。bù wèn shī dào jǐ wèi zú,jù xùn qīng jīn yǐ shí líng。
锐志日已丧,尘事日已婴。ruì zhì rì yǐ sàng,chén shì rì yǐ yīng。
顾虽仅能供子职,而此术业何由精。gù suī jǐn néng gōng zi zhí,ér cǐ shù yè hé yóu jīng。
吾叔念之为慨然,一见自待如父兄。wú shū niàn zhī wèi kǎi rán,yī jiàn zì dài rú fù xiōng。
恐子坐穷竟废弃,亟使就学趋准绳。kǒng zi zuò qióng jìng fèi qì,jí shǐ jiù xué qū zhǔn shéng。
况有括苍胡夫子,传道吾里作世程。kuàng yǒu kuò cāng hú fū zi,chuán dào wú lǐ zuò shì chéng。
执经座下子无忽,子之所须吾其应。zhí jīng zuò xià zi wú hū,zi zhī suǒ xū wú qí yīng。
倾囷倒廪略无靳,阔视世俗亲疏情。qīng qūn dào lǐn lüè wú jìn,kuò shì shì sú qīn shū qíng。
我闻此事犹叹息,俗士闻之应骇惊。wǒ wén cǐ shì yóu tàn xī,sú shì wén zhī yīng hài jīng。
近来世道太浇薄,骨肉犹作锱铢争。jìn lái shì dào tài jiāo báo,gǔ ròu yóu zuò zī zhū zhēng。
故虽有子尚不教,但欲黄金自满籯。gù suī yǒu zi shàng bù jiào,dàn yù huáng jīn zì mǎn yíng。
安能推其馀,以及异姓忘爱憎。ān néng tuī qí yú,yǐ jí yì xìng wàng ài zēng。
伟哉吾叔贤,远继文正公之英声。wěi zāi wú shū xián,yuǎn jì wén zhèng gōng zhī yīng shēng。
蒋生其勉之,无使后人独羡孙先生。jiǎng shēng qí miǎn zhī,wú shǐ hòu rén dú xiàn sūn xiān shēng。

吴芾

宋台州仙居人,字明可,号湖山居士。高宗绍兴二年进士。为秘书省正字,以不附秦桧,出为处、婺、越三州通判。后除殿中侍御史,力主高宗亲征。孝宗即位,历知婺州、绍兴、临安,累迁吏部侍郎。以刚直见忌,求去。以龙图阁直学士致仕。卒谥康肃。有《湖山集》。 吴芾的作品>>

猜您喜欢

元夕用胡经仲所寄韵呈辛倅及诸僚友

吴芾

星斗潜移下九天,满城如昼酒如泉。xīng dòu qián yí xià jiǔ tiān,mǎn chéng rú zhòu jiǔ rú quán。
当时行乐陪千骑,今日重来恰十年。dāng shí xíng lè péi qiān qí,jīn rì zhòng lái qià shí nián。
灯烛光中春更好,绮罗丛里月争妍。dēng zhú guāng zhōng chūn gèng hǎo,qǐ luó cóng lǐ yuè zhēng yán。
诸君莫惜长鲸量,要向樽前中圣贤。zhū jūn mò xī zhǎng jīng liàng,yào xiàng zūn qián zhōng shèng xián。

和泽民送春

吴芾

我家还分有园池,正愿春迟春又归。wǒ jiā hái fēn yǒu yuán chí,zhèng yuàn chūn chí chūn yòu guī。
风扫花枝犹隐约,日烘云影渐熹微。fēng sǎo huā zhī yóu yǐn yuē,rì hōng yún yǐng jiàn xī wēi。
客来但欲拚同醉,事往何须叹昨非。kè lái dàn yù pàn tóng zuì,shì wǎng hé xū tàn zuó fēi。
自念生平鱼鸟性,又思川泳与云飞。zì niàn shēng píng yú niǎo xìng,yòu sī chuān yǒng yǔ yún fēi。

和泽民送春

吴芾

不堪岁岁送青春,消黯浑如失所亲。bù kān suì suì sòng qīng chūn,xiāo àn hún rú shī suǒ qīn。
短句吟成犹恨别,清樽买尽不辞贫。duǎn jù yín chéng yóu hèn bié,qīng zūn mǎi jǐn bù cí pín。
兴来直欲游三岛,老去何由驻二轮。xīng lái zhí yù yóu sān dǎo,lǎo qù hé yóu zhù èr lún。
赖有君能知我意,肯来同作送春人。lài yǒu jūn néng zhī wǒ yì,kěn lái tóng zuò sòng chūn rén。

又和金克家送春

吴芾

春来纵使日衔杯,老去逢春能几回。chūn lái zòng shǐ rì xián bēi,lǎo qù féng chūn néng jǐ huí。
幸有良朋同雅集,不妨烂醉罄馀罍。xìng yǒu liáng péng tóng yǎ jí,bù fáng làn zuì qìng yú léi。
羞看落絮愁盈抱,强对残花泪满腮。xiū kàn luò xù chóu yíng bào,qiáng duì cán huā lèi mǎn sāi。
惆怅又为经岁别,莫辞花下少徘徊。chóu chàng yòu wèi jīng suì bié,mò cí huā xià shǎo pái huái。

和经仲春日即事

吴芾

淡烟笼水一溪虚,别有风光在野庐。dàn yān lóng shuǐ yī xī xū,bié yǒu fēng guāng zài yě lú。
幽哢唤人回远梦,落红铺水失清渠。yōu lòng huàn rén huí yuǎn mèng,luò hóng pù shuǐ shī qīng qú。
此生得酒休辞醉,今日何人是奠居。cǐ shēng dé jiǔ xiū cí zuì,jīn rì hé rén shì diàn jū。
正向东山念萧索,筠筒烦寄指南车。zhèng xiàng dōng shān niàn xiāo suǒ,yún tǒng fán jì zhǐ nán chē。

和经仲春日即事

吴芾

策杖郊原信步行,沙边春水半涵清。cè zhàng jiāo yuán xìn bù xíng,shā biān chūn shuǐ bàn hán qīng。
花开旧树香仍在,燕葺破巢功未成。huā kāi jiù shù xiāng réng zài,yàn qì pò cháo gōng wèi chéng。
世路十年尘土面,春风万里鼓鼙声。shì lù shí nián chén tǔ miàn,chūn fēng wàn lǐ gǔ pí shēng。
从今准拟开怀去,到手荷杯莫厌倾。cóng jīn zhǔn nǐ kāi huái qù,dào shǒu hé bēi mò yàn qīng。

喜雨

吴芾

闻道他邦尽祷祈,沛然膏泽尚迟迟。wén dào tā bāng jǐn dǎo qí,pèi rán gāo zé shàng chí chí。
有年已是天私我,连日那堪雨及时。yǒu nián yǐ shì tiān sī wǒ,lián rì nà kān yǔ jí shí。
声入万家添喜气,凉生千里解炎曦。shēng rù wàn jiā tiān xǐ qì,liáng shēng qiān lǐ jiě yán xī。
也知造物恩难报,且采欢谣缀小诗。yě zhī zào wù ēn nán bào,qiě cǎi huān yáo zhuì xiǎo shī。

和许守喜雨韵

吴芾

使君盛德格皇天,奔走群龙雨霈然。shǐ jūn shèng dé gé huáng tiān,bēn zǒu qún lóng yǔ pèi rán。
坐使槁苗成茂实,潜将丰岁换凶年。zuò shǐ gǎo miáo chéng mào shí,qián jiāng fēng suì huàn xiōng nián。
荷锄野老欣嘉应,抱瓮田夫得晏眠。hé chú yě lǎo xīn jiā yīng,bào wèng tián fū dé yàn mián。
拟倩乐工弦盛事,山城那得有师涓。nǐ qiàn lè gōng xián shèng shì,shān chéng nà dé yǒu shī juān。

和许守喜雨韵

吴芾

千里焦枯顿郁苍,邦人宁复虑年荒。qiān lǐ jiāo kū dùn yù cāng,bāng rén níng fù lǜ nián huāng。
大田一雨浑沾足,邻壤群偷更伏藏。dà tián yī yǔ hún zhān zú,lín rǎng qún tōu gèng fú cáng。
治郡羡君端有术,救民愧我独无方。zhì jùn xiàn jūn duān yǒu shù,jiù mín kuì wǒ dú wú fāng。
夜来复诵新诗句,叹赏徘徊月转廊。yè lái fù sòng xīn shī jù,tàn shǎng pái huái yuè zhuǎn láng。

和闾丘省干喜雨韵

吴芾

良田方苦莠骄骄,甘雨如何閟九霄。liáng tián fāng kǔ yǒu jiāo jiāo,gān yǔ rú hé bì jiǔ xiāo。
贤守治声喧道路,圣君德泽播黎苗。xián shǒu zhì shēng xuān dào lù,shèng jūn dé zé bō lí miáo。
宁容赤地炎威炽,果见青天旱气消。níng róng chì dì yán wēi chì,guǒ jiàn qīng tiān hàn qì xiāo。
昨夜东皋已沾足,康衢满耳沸歌谣。zuó yè dōng gāo yǐ zhān zú,kāng qú mǎn ěr fèi gē yáo。

和闾丘省干喜雨韵

吴芾

铃斋坐啸不为颇,愁叹翻然变咏歌。líng zhāi zuò xiào bù wèi pǒ,chóu tàn fān rán biàn yǒng gē。
千里正忧无旧谷,一朝俄喜浃新禾。qiān lǐ zhèng yōu wú jiù gǔ,yī cháo é xǐ jiā xīn hé。
云师蔽日如张帜,雨阵横空似拥戈。yún shī bì rì rú zhāng zhì,yǔ zhèn héng kōng shì yōng gē。
我忝郡丞何所补,但将新句对松哦。wǒ tiǎn jùn chéng hé suǒ bǔ,dàn jiāng xīn jù duì sōng ó。

和赵观使喜雨

吴芾

膏泽愆时愧已深,敢期诚意达天垠。gāo zé qiān shí kuì yǐ shēn,gǎn qī chéng yì dá tiān yín。
片云忽送千峰雨,一气潜回万壑春。piàn yún hū sòng qiān fēng yǔ,yī qì qián huí wàn hè chūn。
顿觉老农生喜色,坐令凶岁变佳辰。dùn jué lǎo nóng shēng xǐ sè,zuò lìng xiōng suì biàn jiā chén。
忧民虽切功何有,坱圠无私荷大钧。yōu mín suī qiè gōng hé yǒu,yǎng yà wú sī hé dà jūn。

喜雨偶成

吴芾

麦熟蚕登处处同,万家举首谢天公。mài shú cán dēng chù chù tóng,wàn jiā jǔ shǒu xiè tiān gōng。
尚忧六月旱为虐,却喜连宵雨已通。shàng yōu liù yuè hàn wèi nüè,què xǐ lián xiāo yǔ yǐ tōng。
万事自知成老懒,一心只是愿年丰。wàn shì zì zhī chéng lǎo lǎn,yī xīn zhǐ shì yuàn nián fēng。
从今准拟添新酿,要使樽中酒不空。cóng jīn zhǔn nǐ tiān xīn niàng,yào shǐ zūn zhōng jiǔ bù kōng。

和泽民喜雨

吴芾

阴长阳消帝怒深,尽驱赫日扫群阴。yīn zhǎng yáng xiāo dì nù shēn,jǐn qū hè rì sǎo qún yīn。
却疑枉致一秋旱,聊复霈为三日霖。què yí wǎng zhì yī qiū hàn,liáo fù pèi wèi sān rì lín。
陇亩共知成乐岁,里闾谁不起欢心。lǒng mǔ gòng zhī chéng lè suì,lǐ lǘ shuí bù qǐ huān xīn。
朝来幽鸟知予意,亦向檐前作好音。cháo lái yōu niǎo zhī yǔ yì,yì xiàng yán qián zuò hǎo yīn。

和叶性之喜雨

吴芾

去岁饥荒特异常,那知今日便丰穰。qù suì jī huāng tè yì cháng,nà zhī jīn rì biàn fēng ráng。
田畴雨足经时润,院宇风生着处凉。tián chóu yǔ zú jīng shí rùn,yuàn yǔ fēng shēng zhe chù liáng。
老去我方辞五斗,秋来谁解积千仓。lǎo qù wǒ fāng cí wǔ dòu,qiū lái shuí jiě jī qiān cāng。
从今闾里无艰食,会见家家酒熟香。cóng jīn lǘ lǐ wú jiān shí,huì jiàn jiā jiā jiǔ shú xiāng。