古诗词

里有蒋生者颇志于学迫于贫困吾叔德先见而怜之赡其有无使从胡经仲学作诗勉之

吴芾

君不见昔日泰山孙先生,蹭蹬穷途道未行。jūn bù jiàn xī rì tài shān sūn xiān shēng,cèng dēng qióng tú dào wèi xíng。
读书有志破万卷,置锥无地可躬耕。dú shū yǒu zhì pò wàn juǎn,zhì zhuī wú dì kě gōng gēng。
高堂亲老仰甘旨,未免道路长营营。gāo táng qīn lǎo yǎng gān zhǐ,wèi miǎn dào lù zhǎng yíng yíng。
睢阳客舍一再过,牢落谁人如姓名。suī yáng kè shě yī zài guò,láo luò shuí rén rú xìng míng。
文正范公真好士,一见宾阶喜气形。wén zhèng fàn gōng zhēn hǎo shì,yī jiàn bīn jiē xǐ qì xíng。
深知先生非乞客,金在泥沙玉在荆。shēn zhī xiān shēng fēi qǐ kè,jīn zài ní shā yù zài jīng。
底事穷年事奔走,厄贫废学诚可矜。dǐ shì qióng nián shì bēn zǒu,è pín fèi xué chéng kě jīn。
因留乡校周所急,奉亲为学使有成。yīn liú xiāng xiào zhōu suǒ jí,fèng qīn wèi xué shǐ yǒu chéng。
先生果不负公望,行益修兮经益明。xiān shēng guǒ bù fù gōng wàng,xíng yì xiū xī jīng yì míng。
十年声名动廊庙,天下望之如日星。shí nián shēng míng dòng láng miào,tiān xià wàng zhī rú rì xīng。
一代儒宗君试数,谁不首以先生称。yī dài rú zōng jūn shì shù,shuí bù shǒu yǐ xiān shēng chēng。
向使不遇文正公,亦将因循埋没如腐萤。xiàng shǐ bù yù wén zhèng gōng,yì jiāng yīn xún mái méi rú fǔ yíng。
吁嗟此风寂寞久,岂是?亩无如先生之才能。xū jiē cǐ fēng jì mò jiǔ,qǐ shì mǔ wú rú xiān shēng zhī cái néng。
世人俗眼弃贫贱,胸中壮气空峥嵘。shì rén sú yǎn qì pín jiàn,xiōng zhōng zhuàng qì kōng zhēng róng。
吾家叔父特达士,汪汪伟量如沧溟。wú jiā shū fù tè dá shì,wāng wāng wěi liàng rú cāng míng。
比邻有蒋生,所志在穷经。bǐ lín yǒu jiǎng shēng,suǒ zhì zài qióng jīng。
迫于饥寒故,无以赡亲庭。pò yú jī hán gù,wú yǐ shàn qīn tíng。
不问师道己未足,聚训青衿已十龄。bù wèn shī dào jǐ wèi zú,jù xùn qīng jīn yǐ shí líng。
锐志日已丧,尘事日已婴。ruì zhì rì yǐ sàng,chén shì rì yǐ yīng。
顾虽仅能供子职,而此术业何由精。gù suī jǐn néng gōng zi zhí,ér cǐ shù yè hé yóu jīng。
吾叔念之为慨然,一见自待如父兄。wú shū niàn zhī wèi kǎi rán,yī jiàn zì dài rú fù xiōng。
恐子坐穷竟废弃,亟使就学趋准绳。kǒng zi zuò qióng jìng fèi qì,jí shǐ jiù xué qū zhǔn shéng。
况有括苍胡夫子,传道吾里作世程。kuàng yǒu kuò cāng hú fū zi,chuán dào wú lǐ zuò shì chéng。
执经座下子无忽,子之所须吾其应。zhí jīng zuò xià zi wú hū,zi zhī suǒ xū wú qí yīng。
倾囷倒廪略无靳,阔视世俗亲疏情。qīng qūn dào lǐn lüè wú jìn,kuò shì shì sú qīn shū qíng。
我闻此事犹叹息,俗士闻之应骇惊。wǒ wén cǐ shì yóu tàn xī,sú shì wén zhī yīng hài jīng。
近来世道太浇薄,骨肉犹作锱铢争。jìn lái shì dào tài jiāo báo,gǔ ròu yóu zuò zī zhū zhēng。
故虽有子尚不教,但欲黄金自满籯。gù suī yǒu zi shàng bù jiào,dàn yù huáng jīn zì mǎn yíng。
安能推其馀,以及异姓忘爱憎。ān néng tuī qí yú,yǐ jí yì xìng wàng ài zēng。
伟哉吾叔贤,远继文正公之英声。wěi zāi wú shū xián,yuǎn jì wén zhèng gōng zhī yīng shēng。
蒋生其勉之,无使后人独羡孙先生。jiǎng shēng qí miǎn zhī,wú shǐ hòu rén dú xiàn sūn xiān shēng。

吴芾

宋台州仙居人,字明可,号湖山居士。高宗绍兴二年进士。为秘书省正字,以不附秦桧,出为处、婺、越三州通判。后除殿中侍御史,力主高宗亲征。孝宗即位,历知婺州、绍兴、临安,累迁吏部侍郎。以刚直见忌,求去。以龙图阁直学士致仕。卒谥康肃。有《湖山集》。 吴芾的作品>>

猜您喜欢

和陶读山海经十三首韵送机简堂自景星岩再住隐静

吴芾

纷纷学禅者,腰包竞奔走。fēn fēn xué chán zhě,yāo bāo jìng bēn zǒu。
才能脱葛藤,痴意便自负。cái néng tuō gé téng,chī yì biàn zì fù。
求其道德尊,如师盖希有。qiú qí dào dé zūn,rú shī gài xī yǒu。
愿傅上乘人,永光临济后。yuàn fù shàng chéng rén,yǒng guāng lín jì hòu。

和陶读山海经十三首韵送机简堂自景星岩再住隐静

吴芾

吾邑多缁徒,浩浩若云海。wú yì duō zī tú,hào hào ruò yún hǎi。
大机久已亡,赖有小机在。dà jī jiǔ yǐ wáng,lài yǒu xiǎo jī zài。
乃更与一岑,纯全两无悔。nǎi gèng yǔ yī cén,chún quán liǎng wú huǐ。
堂堂二老禅,海内共期待。táng táng èr lǎo chán,hǎi nèi gòng qī dài。

和陶读山海经十三首韵送机简堂自景星岩再住隐静

吴芾

古无住持事,但只传法旨。gǔ wú zhù chí shì,dàn zhǐ chuán fǎ zhǐ。
有能悟色空,便可超生死。yǒu néng wù sè kōng,biàn kě chāo shēng sǐ。
庸僧昧本原,岂识西归履。yōng sēng mèi běn yuán,qǐ shí xī guī lǚ。
买帖坐禅床,佛法将何恃。mǎi tiē zuò chán chuáng,fú fǎ jiāng hé shì。

和陶读山海经十三首韵送机简堂自景星岩再住隐静

吴芾

僧中有高僧,士亦有高士。sēng zhōng yǒu gāo sēng,shì yì yǒu gāo shì。
我虽不为高,心粗能知止。wǒ suī bù wèi gāo,xīn cū néng zhī zhǐ。
师是个中人,特患不为尔。shī shì gè zhōng rén,tè huàn bù wèi ěr。
何幸我与师,俱是邻家子。hé xìng wǒ yǔ shī,jù shì lín jiā zi。

和陶读山海经十三首韵送机简堂自景星岩再住隐静

吴芾

师本穷和尚,我亦穷秀才。shī běn qióng hé shàng,wǒ yì qióng xiù cái。
忍穷俱已彻,老肯不归来。rěn qióng jù yǐ chè,lǎo kěn bù guī lái。
今师虽暂别,泉石莫相猜。jīn shī suī zàn bié,quán shí mò xiāng cāi。
应缘聊复耳,师岂有心哉。yīng yuán liáo fù ěr,shī qǐ yǒu xīn zāi。

和陶挽歌词三首

吴芾

吾年七十五,寿命不为促。wú nián qī shí wǔ,shòu mìng bù wèi cù。
仕仅五十年,出处粗可录。shì jǐn wǔ shí nián,chū chù cū kě lù。
人生会有尽,自应身就木。rén shēng huì yǒu jǐn,zì yīng shēn jiù mù。
寄语亲旧辈,不必为我哭。jì yǔ qīn jiù bèi,bù bì wèi wǒ kū。
百年如一梦,吾梦今始觉。bǎi nián rú yī mèng,wú mèng jīn shǐ jué。
亦既了万缘,无殆亦无辱。yì jì le wàn yuán,wú dài yì wú rǔ。
所欠惟一死,得死今已足。suǒ qiàn wéi yī sǐ,dé sǐ jīn yǐ zú。

和陶挽歌词三首

吴芾

嗟我在生日,一饮数十觞。jiē wǒ zài shēng rì,yī yǐn shù shí shāng。
有时无酒饮,亦复泼醅尝。yǒu shí wú jiǔ yǐn,yì fù pō pēi cháng。
今日虽有酒,罗列在我傍。jīn rì suī yǒu jiǔ,luó liè zài wǒ bàng。
对之徒自叹,与世隔风光。duì zhī tú zì tàn,yǔ shì gé fēng guāng。
所幸埋骨地,不离云外乡。suǒ xìng mái gǔ dì,bù lí yún wài xiāng。
魂魄时一游,此乐犹未央。hún pò shí yī yóu,cǐ lè yóu wèi yāng。

和陶挽歌词三首

吴芾

老眼日昏昏,华发日萧萧。lǎo yǎn rì hūn hūn,huá fā rì xiāo xiāo。
不死竟何待,理合葬荒郊。bù sǐ jìng hé dài,lǐ hé zàng huāng jiāo。
荒郊何所有,四面俱岧峣。huāng jiāo hé suǒ yǒu,sì miàn jù tiáo yáo。
荣木望秋落,亦已成枯条。róng mù wàng qiū luò,yì yǐ chéng kū tiáo。
青松为我夕,白石为我朝。qīng sōng wèi wǒ xī,bái shí wèi wǒ cháo。
仍幸二亲墓,相去无几何。réng xìng èr qīn mù,xiāng qù wú jǐ hé。
今得从之游,欢喜如还家。jīn dé cóng zhī yóu,huān xǐ rú hái jiā。
我心既欢喜,安用挽者歌。wǒ xīn jì huān xǐ,ān yòng wǎn zhě gē。
有人来奠我,但问山之阿。yǒu rén lái diàn wǒ,dàn wèn shān zhī ā。

和陶桃花源

吴芾

我闻桃花源,其先是秦世。wǒ wén táo huā yuán,qí xiān shì qín shì。
当时避地人,岁久俱已逝。dāng shí bì dì rén,suì jiǔ jù yǐ shì。
其后长子孙,生理还不废。qí hòu zhǎng zi sūn,shēng lǐ hái bù fèi。
种桃以自营,结茅以自憩。zhǒng táo yǐ zì yíng,jié máo yǐ zì qì。
有儿但发蒙,初不工六艺。yǒu ér dàn fā méng,chū bù gōng liù yì。
有田但收禾,了不输二税。yǒu tián dàn shōu hé,le bù shū èr shuì。
有鸡只晨号,有犬不夜吠。yǒu jī zhǐ chén hào,yǒu quǎn bù yè fèi。
渊明爱其真,为此成新制。yuān míng ài qí zhēn,wèi cǐ chéng xīn zhì。
我久闻其风,褰裳思一诣。wǒ jiǔ wén qí fēng,qiān shang sī yī yì。
所虑路难通,仍恐水难厉。suǒ lǜ lù nán tōng,réng kǒng shuǐ nán lì。
梦寐不能忘,抱恨知几岁。mèng mèi bù néng wàng,bào hèn zhī jǐ suì。
所恨天见私,于此施嘉惠。suǒ hèn tiān jiàn sī,yú cǐ shī jiā huì。
贻我万株桃,漫山迷眼界。yí wǒ wàn zhū táo,màn shān mí yǎn jiè。
却胜武陵溪,草树相蒙蔽。què shèng wǔ líng xī,cǎo shù xiāng méng bì。
相去复不远,只在吾庐外。xiāng qù fù bù yuǎn,zhǐ zài wú lú wài。
人号小桃源,景物适相契。rén hào xiǎo táo yuán,jǐng wù shì xiāng qì。

春雨不止鲁漕有二诗因次韵

吴芾

青春能几何,况已过寒食。qīng chūn néng jǐ hé,kuàng yǐ guò hán shí。
此时对东风,一日亦可惜。cǐ shí duì dōng fēng,yī rì yì kě xī。
正好倒清尊,呼妇戛鸣瑟。zhèng hǎo dào qīng zūn,hū fù jiá míng sè。
胡不少自宽,兀坐有忧色。hú bù shǎo zì kuān,wù zuò yǒu yōu sè。
一春雨已多,连日风更力。yī chūn yǔ yǐ duō,lián rì fēng gèng lì。
安得补天漏,坐待江月白。ān dé bǔ tiān lòu,zuò dài jiāng yuè bái。

春雨不止鲁漕有二诗因次韵

吴芾

春日固喜雨,雨多亦可已。chūn rì gù xǐ yǔ,yǔ duō yì kě yǐ。
若为尚滂?,连月烟浪里。ruò wèi shàng pāng tuó,lián yuè yān làng lǐ。
江湖更弥漫,不见蒲与苇。jiāng hú gèng mí màn,bù jiàn pú yǔ wěi。
有时漏日光,烘云薄如纸。yǒu shí lòu rì guāng,hōng yún báo rú zhǐ。
欲晴又复阴,何以慰田里。yù qíng yòu fù yīn,hé yǐ wèi tián lǐ。
郁郁不能舒,一坐四五起。yù yù bù néng shū,yī zuò sì wǔ qǐ。

和陈平仲中秋怀旧游

吴芾

天末逢秋半,临流玩佳月。tiān mò féng qiū bàn,lín liú wán jiā yuè。
置酒延孤光,夜久凉风发。zhì jiǔ yán gū guāng,yè jiǔ liáng fēng fā。
感时歌慨慷,醉来翻不悦。gǎn shí gē kǎi kāng,zuì lái fān bù yuè。
念人有聚散,念月有圆缺。niàn rén yǒu jù sàn,niàn yuè yǒu yuán quē。
万事转头空,百年飞鸟瞥。wàn shì zhuǎn tóu kōng,bǎi nián fēi niǎo piē。
粤从罹乱离,头角嗟垂折。yuè cóng lí luàn lí,tóu jiǎo jiē chuí zhé。
兀坐山谷间,何人定交结。wù zuò shān gǔ jiān,hé rén dìng jiāo jié。
素琴已尘埃,孤剑尚清刮。sù qín yǐ chén āi,gū jiàn shàng qīng guā。
故人不可见,幽怀欲谁说。gù rén bù kě jiàn,yōu huái yù shuí shuō。
明月自团团,幽忧空烈烈。míng yuè zì tuán tuán,yōu yōu kōng liè liè。
忽得陈子诗,辞旨两奇绝。hū dé chén zi shī,cí zhǐ liǎng qí jué。
历历叙旧游,笔端如有舌。lì lì xù jiù yóu,bǐ duān rú yǒu shé。
何处复相从,酒壶行自揭。hé chù fù xiāng cóng,jiǔ hú xíng zì jiē。
遥想鲍与刘,应亦叹胡越。yáo xiǎng bào yǔ liú,yīng yì tàn hú yuè。
要当按酒兵,无令冒斧钺。yào dāng àn jiǔ bīng,wú lìng mào fǔ yuè。
吾侪岂长贫,庙堂方简拔。wú chái qǐ zhǎng pín,miào táng fāng jiǎn bá。

符倅同游雁荡赓其所和范相游山韵

吴芾

晚学愧淹博,微官妨隐盘。wǎn xué kuì yān bó,wēi guān fáng yǐn pán。
攀龙荣请事,敛板喜承颜。pān lóng róng qǐng shì,liǎn bǎn xǐ chéng yán。
懦庸资盼睐,簿领洗尘烦。nuò yōng zī pàn lài,bù lǐng xǐ chén fán。
南丰茂人杰,才望蔼江关。nán fēng mào rén jié,cái wàng ǎi jiāng guān。
题舆裨德政,镇俗念时艰。tí yú bì dé zhèng,zhèn sú niàn shí jiān。
仙山寻胜外,妙句落人间。xiān shān xún shèng wài,miào jù luò rén jiān。
气连天柱壮,清夺霜空寒。qì lián tiān zhù zhuàng,qīng duó shuāng kōng hán。
一读三叹息,发立谁敢谩。yī dú sān tàn xī,fā lì shuí gǎn mán。
但嗟俊逸才,尚滞海之湾。dàn jiē jùn yì cái,shàng zhì hǎi zhī wān。
中兴急贤哲,日日闻赐环。zhōng xīng jí xián zhé,rì rì wén cì huán。
况复有如公,骥足宁久闲。kuàng fù yǒu rú gōng,jì zú níng jiǔ xián。
会须早命驾,即日当召还。huì xū zǎo mìng jià,jí rì dāng zhào hái。
发硎观利器,断鳌新海寰。fā xíng guān lì qì,duàn áo xīn hǎi huán。
宣室伫前席,顾问应夜阑。xuān shì zhù qián xí,gù wèn yīng yè lán。

有感

吴芾

阴阳失调燮,岁事成大饥。yīn yáng shī diào xiè,suì shì chéng dà jī。
我闻江湖间,细民竞流离。wǒ wén jiāng hú jiān,xì mín jìng liú lí。
疗饥已无食,卒岁还无衣。liáo jī yǐ wú shí,zú suì hái wú yī。
民穷聚为盗,自古诚有之。mín qióng jù wèi dào,zì gǔ chéng yǒu zhī。
不谓严冬日,宛如暮春时。bù wèi yán dōng rì,wǎn rú mù chūn shí。
里闾疫疠起,灾迍逮婴儿。lǐ lǘ yì lì qǐ,zāi zhūn dǎi yīng ér。
今已岁残腊,不见雪片飞。jīn yǐ suì cán là,bù jiàn xuě piàn fēi。
中夜不能寐,念此方涕洟。zhōng yè bù néng mèi,niàn cǐ fāng tì tì。
上天复赫怒,雷声震四维。shàng tiān fù hè nù,léi shēng zhèn sì wéi。
骤雨相继作,奔电仍交驰。zhòu yǔ xiāng jì zuò,bēn diàn réng jiāo chí。
连夕不能止,远近俱忧疑。lián xī bù néng zhǐ,yuǎn jìn jù yōu yí。
我心更惊愕,倍畏天之威。wǒ xīn gèng jīng è,bèi wèi tiān zhī wēi。
炷香拜庭下,再三为民祈。zhù xiāng bài tíng xià,zài sān wèi mín qí。
愿天正时令,顺行无逆施。yuàn tiān zhèng shí lìng,shùn xíng wú nì shī。
反雷变作雪,盈尺以为期。fǎn léi biàn zuò xuě,yíng chǐ yǐ wèi qī。
庶几宇宙内,物物各得宜。shù jǐ yǔ zhòu nèi,wù wù gè dé yí。

和王澧州喜雨

吴芾

田父苦亢旱,伤心涕泗沱。tián fù kǔ kàng hàn,shāng xīn tì sì tuó。
使君悯斯民,雩禜亦何多。shǐ jūn mǐn sī mín,yú yǒng yì hé duō。
古庙舞群巫,袂属肩相摩。gǔ miào wǔ qún wū,mèi shǔ jiān xiāng mó。
密云自西郊,奈汝旱魃何。mì yún zì xī jiāo,nài rǔ hàn bá hé。
天官感精诚,霹雳加谴诃。tiān guān gǎn jīng chéng,pī lì jiā qiǎn hē。
遂协毕星好,一洗吾民疴。suì xié bì xīng hǎo,yī xǐ wú mín kē。
顿觉田亩间,欢然声气和。dùn jué tián mǔ jiān,huān rán shēng qì hé。
人生一饱足,宁复忧其他。rén shēng yī bǎo zú,níng fù yōu qí tā。
要当及丰年,对酒仍高歌。yào dāng jí fēng nián,duì jiǔ réng gāo gē。
只愁偃鼠腹,未醉颜已酡。zhǐ chóu yǎn shǔ fù,wèi zuì yán yǐ tuó。