古诗词

癸巳岁邑中大歉三七侄捐金散谷以济艰食因成三十韵以纪之

吴芾

吾家谓侄非常儿,自幼读书尝下帷。wú jiā wèi zhí fēi cháng ér,zì yòu dú shū cháng xià wéi。
平居事母尽孝道,力供子职曾无违。píng jū shì mǔ jǐn xiào dào,lì gōng zi zhí céng wú wéi。
辛勤农亩三十载,顿立门户成家肥。xīn qín nóng mǔ sān shí zài,dùn lì mén hù chéng jiā féi。
耻同流俗事骄吝,好贤乐业常怡怡。chǐ tóng liú sú shì jiāo lìn,hǎo xián lè yè cháng yí yí。
闻人急难如在己,见义踊跃无不为。wén rén jí nán rú zài jǐ,jiàn yì yǒng yuè wú bù wèi。
造桥砌路未为德,折券释逋未足奇。zào qiáo qì lù wèi wèi dé,zhé quàn shì bū wèi zú qí。
究其存心用意处,尤在邑人艰食时。jiū qí cún xīn yòng yì chù,yóu zài yì rén jiān shí shí。
此邑山多土田少,民贫自昔难支持。cǐ yì shān duō tǔ tián shǎo,mín pín zì xī nán zhī chí。
其间岁收数百斛,已为富室他可知。qí jiān suì shōu shù bǎi hú,yǐ wèi fù shì tā kě zhī。
况复今年苦亢旱,州里远近咸告饥。kuàng fù jīn nián kǔ kàng hàn,zhōu lǐ yuǎn jìn xián gào jī。
田畴弥望总如燎,细民未免俱流移。tián chóu mí wàng zǒng rú liáo,xì mín wèi miǎn jù liú yí。
纵使人能保常产,亦复有甑无米炊。zòng shǐ rén néng bǎo cháng chǎn,yì fù yǒu zèng wú mǐ chuī。
虽幸朝家行赈济,正恐未能遍群黎。suī xìng cháo jiā xíng zhèn jì,zhèng kǒng wèi néng biàn qún lí。
往往倾村走山谷,荷锄掘地寻蕨萁。wǎng wǎng qīng cūn zǒu shān gǔ,hé chú jué dì xún jué qí。
取根为粉虽可饱,食之既久人亦羸。qǔ gēn wèi fěn suī kě bǎo,shí zhī jì jiǔ rén yì léi。
春来必至生疫疠,死填沟壑夫何疑。chūn lái bì zhì shēng yì lì,sǐ tián gōu hè fū hé yí。
吾侄见之轸忧恻,首议倡率输家赀。wú zhí jiàn zhī zhěn yōu cè,shǒu yì chàng lǜ shū jiā zī。
既捐青蚨二百万,犹恨籴贵难疗饥。jì juān qīng fú èr bǎi wàn,yóu hèn dí guì nán liáo jī。
庾中仅存二千石,一旦倾倒尽散之。yǔ zhōng jǐn cún èr qiān shí,yī dàn qīng dào jǐn sàn zhī。
此心但欲济邻里,身外浮名非所希。cǐ xīn dàn yù jì lín lǐ,shēn wài fú míng fēi suǒ xī。
吁嗟薄俗务贪鄙,计较升斗争刀锥。xū jiē báo sú wù tān bǐ,jì jiào shēng dòu zhēng dāo zhuī。
徒知富有可润屋,岂虑人怨亲戚离。tú zhī fù yǒu kě rùn wū,qǐ lǜ rén yuàn qīn qī lí。
有如吾侄为此举,吾乡自古应亦稀。yǒu rú wú zhí wèi cǐ jǔ,wú xiāng zì gǔ yīng yì xī。
小惠所施固未博,风义自足洗浇漓。xiǎo huì suǒ shī gù wèi bó,fēng yì zì zú xǐ jiāo lí。
傥使人人皆若尔,千里岂复忧馁时。tǎng shǐ rén rén jiē ruò ěr,qiān lǐ qǐ fù yōu něi shí。
第愿吾侄广此意,所为尽从今日推。dì yuàn wú zhí guǎng cǐ yì,suǒ wèi jǐn cóng jīn rì tuī。
阴功在人天心报,会俾尔寿膺繁禧。yīn gōng zài rén tiān xīn bào,huì bǐ ěr shòu yīng fán xǐ。
梓里遗芳传未艾,世有子孙攀桂枝。zǐ lǐ yí fāng chuán wèi ài,shì yǒu zi sūn pān guì zhī。
岂惟同里共歆艳,亦使吾侄增光辉。qǐ wéi tóng lǐ gòng xīn yàn,yì shǐ wú zhí zēng guāng huī。
老夫无以示旌劝,聊为吾侄题此诗。lǎo fū wú yǐ shì jīng quàn,liáo wèi wú zhí tí cǐ shī。

吴芾

宋台州仙居人,字明可,号湖山居士。高宗绍兴二年进士。为秘书省正字,以不附秦桧,出为处、婺、越三州通判。后除殿中侍御史,力主高宗亲征。孝宗即位,历知婺州、绍兴、临安,累迁吏部侍郎。以刚直见忌,求去。以龙图阁直学士致仕。卒谥康肃。有《湖山集》。 吴芾的作品>>

猜您喜欢

垂虹闻笛

吴芾

三十年前此凭栏,醉听渔笛暮江寒。sān shí nián qián cǐ píng lán,zuì tīng yú dí mù jiāng hán。
重来虽复闻三弄,老去终无旧日欢。zhòng lái suī fù wén sān nòng,lǎo qù zhōng wú jiù rì huān。

和王知府惠瓦砚

吴芾

文房四子旧周旋,老去情疏只自怜。wén fáng sì zi jiù zhōu xuán,lǎo qù qíng shū zhǐ zì lián。
不谓陶泓犹见念,远来相顾不相捐。bù wèi táo hóng yóu jiàn niàn,yuǎn lái xiāng gù bù xiāng juān。

得家书喜津病愈

吴芾

老怀郁郁苦难舒,忽报吾儿病已除。lǎo huái yù yù kǔ nán shū,hū bào wú ér bìng yǐ chú。
便觉身心无个事,万钱不抵一封书。biàn jué shēn xīn wú gè shì,wàn qián bù dǐ yī fēng shū。

得乡书

吴芾

闻道交亲知我还,欢迎竞欲越乡关。wén dào jiāo qīn zhī wǒ hái,huān yíng jìng yù yuè xiāng guān。
我于乡里初无补,又复劳人祇汗颜。wǒ yú xiāng lǐ chū wú bǔ,yòu fù láo rén qí hàn yán。

戊子春术者刘五星谓予寿有八十一感而有作二首

吴芾

纵使诚如日者言,此身只合在林泉。zòng shǐ chéng rú rì zhě yán,cǐ shēn zhǐ hé zài lín quán。
从今便得休官去,止有闲居十五年。cóng jīn biàn dé xiū guān qù,zhǐ yǒu xián jū shí wǔ nián。

戊子春术者刘五星谓予寿有八十一感而有作二首

吴芾

多少同年尽溘然,我今独喜尚安全。duō shǎo tóng nián jǐn kè rán,wǒ jīn dú xǐ shàng ān quán。
傥延朝夕诚为幸,敢谓犹能十五年。tǎng yán cháo xī chéng wèi xìng,gǎn wèi yóu néng shí wǔ nián。

周相士谓予寿至九十三又成一绝

吴芾

年登九九已云多,相士犹添十载过。nián dēng jiǔ jiǔ yǐ yún duō,xiāng shì yóu tiān shí zài guò。
万事都捐无复念,老而不死待如何。wàn shì dōu juān wú fù niàn,lǎo ér bù sǐ dài rú hé。

览洛中名园记有感

吴芾

历官冉冉逾三纪,阅世看看近七旬。lì guān rǎn rǎn yú sān jì,yuè shì kàn kàn jìn qī xún。
更览名园兴废记,愈令人忆故园春。gèng lǎn míng yuán xīng fèi jì,yù lìng rén yì gù yuán chūn。

领客赏梅

吴芾

经年相别阻传杯,忽见梅枝入眼来。jīng nián xiāng bié zǔ chuán bēi,hū jiàn méi zhī rù yǎn lái。
今日劝君休惜醉,不应辜负腊前梅。jīn rì quàn jūn xiū xī zuì,bù yīng gū fù là qián méi。

领客赏梅

吴芾

只拟花开把酒杯,南枝忽递暗香来。zhǐ nǐ huā kāi bǎ jiǔ bēi,nán zhī hū dì àn xiāng lái。
径须领客同清赏,莫待城头吹落梅。jìng xū lǐng kè tóng qīng shǎng,mò dài chéng tóu chuī luò méi。

移梅北隩和黄清表韵

吴芾

自惭面目久尘埃,拟对冰姿一笑开。zì cán miàn mù jiǔ chén āi,nǐ duì bīng zī yī xiào kāi。
闻道前村连夜发,岂辞健步远移来。wén dào qián cūn lián yè fā,qǐ cí jiàn bù yuǎn yí lái。

贺董伯玉探梅

吴芾

寄语南枝及早开,莫迟春信待人催。jì yǔ nán zhī jí zǎo kāi,mò chí chūn xìn dài rén cuī。
我今已办千钟酒,准拟花前醉百回。wǒ jīn yǐ bàn qiān zhōng jiǔ,zhǔn nǐ huā qián zuì bǎi huí。

梅庄主人袖诗见过累日欲得次韵以汩汩无暇且和一绝

吴芾

偶驱小队踏苍苔,无数梅花照眼开。ǒu qū xiǎo duì tà cāng tái,wú shù méi huā zhào yǎn kāi。
更有高人同胜赏,此行端是不虚来。gèng yǒu gāo rén tóng shèng shǎng,cǐ xíng duān shì bù xū lái。

何彦清梅诗二绝用韵颇严诸公相率同和

吴芾

清愁幽恨不禁春,寂寞池塘雪意昏。qīng chóu yōu hèn bù jìn chūn,jì mò chí táng xuě yì hūn。
寄语高楼莫吹笛,夜寒留取伴龙孙。jì yǔ gāo lóu mò chuī dí,yè hán liú qǔ bàn lóng sūn。

何彦清梅诗二绝用韵颇严诸公相率同和

吴芾

只把南枝作雪看,一般风韵照人寒。zhǐ bǎ nán zhī zuò xuě kàn,yī bān fēng yùn zhào rén hán。
当年儿女还知此,定借君来答谢安。dāng nián ér nǚ hái zhī cǐ,dìng jiè jūn lái dá xiè ān。