古诗词

对海棠怀江朝宗

吴芾

我住湖山岁月赊,年年长醉海棠花。wǒ zhù hú shān suì yuè shē,nián nián zhǎng zuì hǎi táng huā。
忆昨君来花未放,却言花放定相过。yì zuó jūn lái huā wèi fàng,què yán huā fàng dìng xiāng guò。
亦欲花间同一醉,肯教垂老负阳和。yì yù huā jiān tóng yī zuì,kěn jiào chuí lǎo fù yáng hé。
东风始动花始蕊,君已翩然到我家。dōng fēng shǐ dòng huā shǐ ruǐ,jūn yǐ piān rán dào wǒ jiā。
意君为花必少驻,那知事复成参差。yì jūn wèi huā bì shǎo zhù,nà zhī shì fù chéng cān chà。
眼底垂丝先弄影,一时浮艳亦堪夸。yǎn dǐ chuí sī xiān nòng yǐng,yī shí fú yàn yì kān kuā。
岂若神仙真态度,红妆翠袖肩相摩。qǐ ruò shén xiān zhēn tài dù,hóng zhuāng cuì xiù jiān xiāng mó。
踌躇花下不忍别,回头彼此奈愁何。chóu chú huā xià bù rěn bié,huí tóu bǐ cǐ nài chóu hé。
匆匆直向剡溪去,急为饥民救札瘥。cōng cōng zhí xiàng shàn xī qù,jí wèi jī mín jiù zhá chài。
万人既欲全性命,赏心乐事自应那。wàn rén jì yù quán xìng mìng,shǎng xīn lè shì zì yīng nà。
待得明春来修好,因循又恐成蹉跎。dài dé míng chūn lái xiū hǎo,yīn xún yòu kǒng chéng cuō tuó。
世间万事无不尔,不用逢春苦叹嗟。shì jiān wàn shì wú bù ěr,bù yòng féng chūn kǔ tàn jiē。
如君年年走尘俗,深疑天不付芳华。rú jūn nián nián zǒu chén sú,shēn yí tiān bù fù fāng huá。
何似相随林下住,共将烂醉为生涯。hé shì xiāng suí lín xià zhù,gòng jiāng làn zuì wèi shēng yá。
不但有花供笑语,还应有句助吟哦。bù dàn yǒu huā gōng xiào yǔ,hái yīng yǒu jù zhù yín ó。

吴芾

宋台州仙居人,字明可,号湖山居士。高宗绍兴二年进士。为秘书省正字,以不附秦桧,出为处、婺、越三州通判。后除殿中侍御史,力主高宗亲征。孝宗即位,历知婺州、绍兴、临安,累迁吏部侍郎。以刚直见忌,求去。以龙图阁直学士致仕。卒谥康肃。有《湖山集》。 吴芾的作品>>

猜您喜欢

题商乐庵

吴芾

游戏一橘中,自谓有足乐。yóu xì yī jú zhōng,zì wèi yǒu zú lè。
何如在商山,笑傲视寥廓。hé rú zài shāng shān,xiào ào shì liáo kuò。

芳洲

吴芾

秋风雕兰芷,芳洲久寂寞。qiū fēng diāo lán zhǐ,fāng zhōu jiǔ jì mò。
痛饮读离骚,此兴亦不恶。tòng yǐn dú lí sāo,cǐ xīng yì bù è。

咏松

吴芾

幸不生涧底,杰出苍苍崖。xìng bù shēng jiàn dǐ,jié chū cāng cāng yá。
岁寒只孤秀,万木非吾侪。suì hán zhǐ gū xiù,wàn mù fēi wú chái。

送白酒白莲与钟统制钱广文因成二绝

吴芾

瓮头白酒熟,池上白莲开。wèng tóu bái jiǔ shú,chí shàng bái lián kāi。
我爱君纯白,聊持荐一杯。wǒ ài jūn chún bái,liáo chí jiàn yī bēi。

送白酒白莲与钟统制钱广文因成二绝

吴芾

白酒方浮玉,白莲仍可人。bái jiǔ fāng fú yù,bái lián réng kě rén。
赠君飞大白,聊作冷官春。zèng jūn fēi dà bái,liáo zuò lěng guān chūn。

六月末间拒霜已开

吴芾

暑气犹未退,寒花早已开。shǔ qì yóu wèi tuì,hán huā zǎo yǐ kāi。
衰年宁有几,寒暑若相催。shuāi nián níng yǒu jǐ,hán shǔ ruò xiāng cuī。

香丛

吴芾

缓步绕芳丛,时时鼻观通。huǎn bù rào fāng cóng,shí shí bí guān tōng。
不须薰百和,满院是香风。bù xū xūn bǎi hé,mǎn yuàn shì xiāng fēng。

生朝有感

吴芾

每岁逢生日,予心喜复悲。měi suì féng shēng rì,yǔ xīn xǐ fù bēi。
新年六十六,能得几多时。xīn nián liù shí liù,néng dé jǐ duō shí。

小有洞

吴芾

世人竞蜗角,终日汩尘缘。shì rén jìng wō jiǎo,zhōng rì gǔ chén yuán。
谁谓名园内,深藏小洞天。shuí wèi míng yuán nèi,shēn cáng xiǎo dòng tiān。

虞兵张宥康永年未六十一日相继力求归农余因嘉其志作小绝以纪之

吴芾

仕宦老不休,虞兵乃知止。shì huàn lǎo bù xiū,yú bīng nǎi zhī zhǐ。
低头愧斯人,三叹不能已。dī tóu kuì sī rén,sān tàn bù néng yǐ。

芙蓉

吴芾

谁向澄波上,尽将云锦铺。shuí xiàng chéng bō shàng,jǐn jiāng yún jǐn pù。
无因一寓目,却忆小西湖。wú yīn yī yù mù,què yì xiǎo xī hú。

前太守仲求石问

吴芾

不解追时好,尤非治郡才。bù jiě zhuī shí hǎo,yóu fēi zhì jùn cái。
故山猿鹤怨,应怪未归来。gù shān yuán hè yuàn,yīng guài wèi guī lái。

前太守仲求石问

吴芾

度力难堪事,甘心作弃才。dù lì nán kān shì,gān xīn zuò qì cái。
欲归归未得,却悔出山来。yù guī guī wèi dé,què huǐ chū shān lái。

前太守仲求石问

吴芾

此日老法从,当年穷秀才。cǐ rì lǎo fǎ cóng,dāng nián qióng xiù cái。
从今归去好,非不遇时来。cóng jīn guī qù hǎo,fēi bù yù shí lái。

题日涉园

吴芾

幽园足佳趣,散策日经行。yōu yuán zú jiā qù,sàn cè rì jīng xíng。
岁久禽鱼熟,人来自不惊。suì jiǔ qín yú shú,rén lái zì bù jīng。