古诗词

王若夫谓水晶蒲萄本出其家求诗

吴芾

君家蒲萄天下奇,奴视百果何其卑。jūn jiā pú táo tiān xià qí,nú shì bǎi guǒ hé qí bēi。
种成满架日蕃衍,清似水晶甘若饴。zhǒng chéng mǎn jià rì fān yǎn,qīng shì shuǐ jīng gān ruò yí。
八月江南风日美,正是人家酒熟时。bā yuè jiāng nán fēng rì měi,zhèng shì rén jiā jiǔ shú shí。
盘中珍果有如此,谁数闽中生荔枝。pán zhōng zhēn guǒ yǒu rú cǐ,shuí shù mǐn zhōng shēng lì zhī。
乡人歆艳竞分种,不过数年条已萎。xiāng rén xīn yàn jìng fēn zhǒng,bù guò shù nián tiáo yǐ wēi。
胡为君家植此树,阅岁数十如新移。hú wèi jūn jiā zhí cǐ shù,yuè suì shù shí rú xīn yí。
我闻尤物天所靳,盛衰颇与人相随。wǒ wén yóu wù tiān suǒ jìn,shèng shuāi pǒ yǔ rén xiāng suí。
君家令祖有贤行,一邑远近人争推。jūn jiā lìng zǔ yǒu xián xíng,yī yì yuǎn jìn rén zhēng tuī。
少虽失身事刀笔,吏之操术皆耻为。shǎo suī shī shēn shì dāo bǐ,lì zhī cāo shù jiē chǐ wèi。
处心积虑人莫及,奉法循理古亦稀。chù xīn jī lǜ rén mò jí,fèng fǎ xún lǐ gǔ yì xī。
人与黄金目不视,身居暗室心不欺。rén yǔ huáng jīn mù bù shì,shēn jū àn shì xīn bù qī。
退处郊坰忍穷困,只教子孙为布衣。tuì chù jiāo jiōng rěn qióng kùn,zhǐ jiào zi sūn wèi bù yī。
天公无以表纯懿,特以此果先见贻。tiān gōng wú yǐ biǎo chún yì,tè yǐ cǐ guǒ xiān jiàn yí。
其孙努力效儒业,表表颖出非常儿。qí sūn nǔ lì xiào rú yè,biǎo biǎo yǐng chū fēi cháng ér。
未壮果能立门户,直上蟾宫攀桂枝。wèi zhuàng guǒ néng lì mén hù,zhí shàng chán gōng pān guì zhī。
自馀虽未登上第,亦已飞鸣到礼闱。zì yú suī wèi dēng shàng dì,yì yǐ fēi míng dào lǐ wéi。
俱传清白守家训,端若此果光陆离。jù chuán qīng bái shǒu jiā xùn,duān ruò cǐ guǒ guāng lù lí。
今君既取以饷我,又复琢句形声诗。jīn jūn jì qǔ yǐ xiǎng wǒ,yòu fù zuó jù xíng shēng shī。
愿君采折多酝酿,积千万石为酒池。yuàn jūn cǎi zhé duō yùn niàng,jī qiān wàn shí wèi jiǔ chí。
客来自此酌不竭,永永百年供寿卮。kè lái zì cǐ zhuó bù jié,yǒng yǒng bǎi nián gōng shòu zhī。

吴芾

宋台州仙居人,字明可,号湖山居士。高宗绍兴二年进士。为秘书省正字,以不附秦桧,出为处、婺、越三州通判。后除殿中侍御史,力主高宗亲征。孝宗即位,历知婺州、绍兴、临安,累迁吏部侍郎。以刚直见忌,求去。以龙图阁直学士致仕。卒谥康肃。有《湖山集》。 吴芾的作品>>

猜您喜欢

赠方山人二首

吴芾

日者俱云我未归,独君算我有归期。rì zhě jù yún wǒ wèi guī,dú jūn suàn wǒ yǒu guī qī。
仍言不出三秋里,东望家山喜可知。réng yán bù chū sān qiū lǐ,dōng wàng jiā shān xǐ kě zhī。

赠方山人二首

吴芾

故山久已办菟裘,得去欣闻止在秋。gù shān jiǔ yǐ bàn tú qiú,dé qù xīn wén zhǐ zài qiū。
涉世安能长戚戚,收心只欲罢休休。shè shì ān néng zhǎng qī qī,shōu xīn zhǐ yù bà xiū xiū。

再用示方山人韵二首

吴芾

暮年不是苦思归,已约湖山恐失期。mù nián bù shì kǔ sī guī,yǐ yuē hú shān kǒng shī qī。
此意有谁能会得,只应猿鹤是相知。cǐ yì yǒu shuí néng huì dé,zhǐ yīng yuán hè shì xiāng zhī。

再用示方山人韵二首

吴芾

不羡千金狐腋裘,只知饱暖度春秋。bù xiàn qiān jīn hú yè qiú,zhǐ zhī bǎo nuǎn dù chūn qiū。
如今万事皆逾分,此外何求更不休。rú jīn wàn shì jiē yú fēn,cǐ wài hé qiú gèng bù xiū。

送朱彦先归乡

吴芾

西风一夜扫残枝,处处寒砧捣客衣。xī fēng yī yè sǎo cán zhī,chù chù hán zhēn dǎo kè yī。
我正思归归未得,却于江上送君归。wǒ zhèng sī guī guī wèi dé,què yú jiāng shàng sòng jūn guī。

客有善画者取予所和归去来辞图之成轴仍为老者写照于其间感而有作

吴芾

劳苦形骸不自知,朝来始向画图披。láo kǔ xíng hái bù zì zhī,cháo lái shǐ xiàng huà tú pī。
可怜憔悴今如许,更不归休待几时。kě lián qiáo cuì jīn rú xǔ,gèng bù guī xiū dài jǐ shí。

到仪真沙河阻风三首

吴芾

快意由来未易逢,顺流却值打头风。kuài yì yóu lái wèi yì féng,shùn liú què zhí dǎ tóu fēng。
篙师知是江神怒,引棹重回小浦中。gāo shī zhī shì jiāng shén nù,yǐn zhào zhòng huí xiǎo pǔ zhōng。

到仪真沙河阻风三首

吴芾

求退那知却冒迁,天心人意古难全。qiú tuì nà zhī què mào qiān,tiān xīn rén yì gǔ nán quán。
今朝行役还堪笑,下水船为上水船。jīn cháo xíng yì hái kān xiào,xià shuǐ chuán wèi shàng shuǐ chuán。

到仪真沙河阻风三首

吴芾

连日狂风已作难,今朝浊浪更如山。lián rì kuáng fēng yǐ zuò nán,jīn cháo zhuó làng gèng rú shān。
江神坚我归田志,故示危机一水间。jiāng shén jiān wǒ guī tián zhì,gù shì wēi jī yī shuǐ jiān。

会贾守邀许倅有感

吴芾

当年婺女三人别,今日姑溪一席同。dāng nián wù nǚ sān rén bié,jīn rì gū xī yī xí tóng。
老去光阴能有几,相逢莫放酒杯空。lǎo qù guāng yīn néng yǒu jǐ,xiāng féng mò fàng jiǔ bēi kōng。

会贾守邀许倅有感

吴芾

宿雾浓云拨不开,更倾骤雨下天来。sù wù nóng yún bō bù kāi,gèng qīng zhòu yǔ xià tiān lái。
天公也喜人欢聚,故遣斜阳送一杯。tiān gōng yě xǐ rén huān jù,gù qiǎn xié yáng sòng yī bēi。

赠余居士二首

吴芾

君知我意欲休官,却道如今未得闲。jūn zhī wǒ yì yù xiū guān,què dào rú jīn wèi dé xián。
万事无求惟一退,天公于此不应悭。wàn shì wú qiú wéi yī tuì,tiān gōng yú cǐ bù yīng qiān。

赠余居士二首

吴芾

我老只思还旧隐,君今更为卜新阡。wǒ lǎo zhǐ sī hái jiù yǐn,jūn jīn gèng wèi bo xīn qiān。
馀生得此夫何欠,所欠归来一溘然。yú shēng dé cǐ fū hé qiàn,suǒ qiàn guī lái yī kè rán。

余壬戌春校试进士同事者五十五人至戊子岁因阅小录所存者止四人感而有作二首

吴芾

校试群才一日中,当时五十五人同。xiào shì qún cái yī rì zhōng,dāng shí wǔ shí wǔ rén tóng。
二十七年零落尽,只存我与二三公。èr shí qī nián líng luò jǐn,zhǐ cún wǒ yǔ èr sān gōng。

余壬戌春校试进士同事者五十五人至戊子岁因阅小录所存者止四人感而有作二首

吴芾

只存我与二三公,可叹人生瞬息中。zhǐ cún wǒ yǔ èr sān gōng,kě tàn rén shēng shùn xī zhōng。
纵使老来身未死,知能几度见春风。zòng shǐ lǎo lái shēn wèi sǐ,zhī néng jǐ dù jiàn chūn fēng。