古诗词

王若夫谓水晶蒲萄本出其家求诗

吴芾

君家蒲萄天下奇,奴视百果何其卑。jūn jiā pú táo tiān xià qí,nú shì bǎi guǒ hé qí bēi。
种成满架日蕃衍,清似水晶甘若饴。zhǒng chéng mǎn jià rì fān yǎn,qīng shì shuǐ jīng gān ruò yí。
八月江南风日美,正是人家酒熟时。bā yuè jiāng nán fēng rì měi,zhèng shì rén jiā jiǔ shú shí。
盘中珍果有如此,谁数闽中生荔枝。pán zhōng zhēn guǒ yǒu rú cǐ,shuí shù mǐn zhōng shēng lì zhī。
乡人歆艳竞分种,不过数年条已萎。xiāng rén xīn yàn jìng fēn zhǒng,bù guò shù nián tiáo yǐ wēi。
胡为君家植此树,阅岁数十如新移。hú wèi jūn jiā zhí cǐ shù,yuè suì shù shí rú xīn yí。
我闻尤物天所靳,盛衰颇与人相随。wǒ wén yóu wù tiān suǒ jìn,shèng shuāi pǒ yǔ rén xiāng suí。
君家令祖有贤行,一邑远近人争推。jūn jiā lìng zǔ yǒu xián xíng,yī yì yuǎn jìn rén zhēng tuī。
少虽失身事刀笔,吏之操术皆耻为。shǎo suī shī shēn shì dāo bǐ,lì zhī cāo shù jiē chǐ wèi。
处心积虑人莫及,奉法循理古亦稀。chù xīn jī lǜ rén mò jí,fèng fǎ xún lǐ gǔ yì xī。
人与黄金目不视,身居暗室心不欺。rén yǔ huáng jīn mù bù shì,shēn jū àn shì xīn bù qī。
退处郊坰忍穷困,只教子孙为布衣。tuì chù jiāo jiōng rěn qióng kùn,zhǐ jiào zi sūn wèi bù yī。
天公无以表纯懿,特以此果先见贻。tiān gōng wú yǐ biǎo chún yì,tè yǐ cǐ guǒ xiān jiàn yí。
其孙努力效儒业,表表颖出非常儿。qí sūn nǔ lì xiào rú yè,biǎo biǎo yǐng chū fēi cháng ér。
未壮果能立门户,直上蟾宫攀桂枝。wèi zhuàng guǒ néng lì mén hù,zhí shàng chán gōng pān guì zhī。
自馀虽未登上第,亦已飞鸣到礼闱。zì yú suī wèi dēng shàng dì,yì yǐ fēi míng dào lǐ wéi。
俱传清白守家训,端若此果光陆离。jù chuán qīng bái shǒu jiā xùn,duān ruò cǐ guǒ guāng lù lí。
今君既取以饷我,又复琢句形声诗。jīn jūn jì qǔ yǐ xiǎng wǒ,yòu fù zuó jù xíng shēng shī。
愿君采折多酝酿,积千万石为酒池。yuàn jūn cǎi zhé duō yùn niàng,jī qiān wàn shí wèi jiǔ chí。
客来自此酌不竭,永永百年供寿卮。kè lái zì cǐ zhuó bù jié,yǒng yǒng bǎi nián gōng shòu zhī。

吴芾

宋台州仙居人,字明可,号湖山居士。高宗绍兴二年进士。为秘书省正字,以不附秦桧,出为处、婺、越三州通判。后除殿中侍御史,力主高宗亲征。孝宗即位,历知婺州、绍兴、临安,累迁吏部侍郎。以刚直见忌,求去。以龙图阁直学士致仕。卒谥康肃。有《湖山集》。 吴芾的作品>>

猜您喜欢

与鹿郎中

吴芾

思到高人见一堂,经年魂梦镇飞扬。sī dào gāo rén jiàn yī táng,jīng nián hún mèng zhèn fēi yáng。
抱疴已恨身无力,拗俗还疑路有妨。bào kē yǐ hèn shēn wú lì,ǎo sú hái yí lù yǒu fáng。
聊寄一樽牵酒兴,更凭五字恼诗肠。liáo jì yī zūn qiān jiǔ xīng,gèng píng wǔ zì nǎo shī cháng。
巡檐应索梅花笑,无计从君醉几场。xún yán yīng suǒ méi huā xiào,wú jì cóng jūn zuì jǐ chǎng。

王百洪遭旱经火之后赴官荆南作诗勉之

吴芾

莫将外物挠胸中,旱魃从他更祝融。mò jiāng wài wù náo xiōng zhōng,hàn bá cóng tā gèng zhù róng。
道业不应缘火尽,生涯会复值年丰。dào yè bù yīng yuán huǒ jǐn,shēng yá huì fù zhí nián fēng。
事经盘错才方见,诗到羁穷句始工。shì jīng pán cuò cái fāng jiàn,shī dào jī qióng jù shǐ gōng。
休叹徒劳淹幕府,要君努力振家风。xiū tàn tú láo yān mù fǔ,yào jūn nǔ lì zhèn jiā fēng。

李仓子长按行偶成四韵奉呈

吴芾

强把州麾楚水东,星轺临按偶相逢。qiáng bǎ zhōu huī chǔ shuǐ dōng,xīng yáo lín àn ǒu xiāng féng。
平居已是同闾里,岁晚还来托部封。píng jū yǐ shì tóng lǘ lǐ,suì wǎn hái lái tuō bù fēng。
千里江山多契阔,一樽风月且从容。qiān lǐ jiāng shān duō qì kuò,yī zūn fēng yuè qiě cóng róng。
我将投绂林泉去,拭目公归侍九重。wǒ jiāng tóu fú lín quán qù,shì mù gōng guī shì jiǔ zhòng。

李仓子长按行偶成四韵奉呈

吴芾

长年踪迹叹西东,此地那知得会逢。zhǎng nián zōng jì tàn xī dōng,cǐ dì nà zhī dé huì féng。
老去我将归梓里,时来君合拜芝封。lǎo qù wǒ jiāng guī zǐ lǐ,shí lái jūn hé bài zhī fēng。
故交零落添新冢,晚景衰颓减旧容。gù jiāo líng luò tiān xīn zhǒng,wǎn jǐng shuāi tuí jiǎn jiù róng。
今日尊前休惜醉,回头千里暮山重。jīn rì zūn qián xiū xī zuì,huí tóu qiān lǐ mù shān zhòng。

远眺

吴芾

万壑千岩百尺楼,地形高压浙东州。wàn hè qiān yán bǎi chǐ lóu,dì xíng gāo yā zhè dōng zhōu。
旁窥照水烟波阔,四顾沧溟雪浪浮。páng kuī zhào shuǐ yān bō kuò,sì gù cāng míng xuě làng fú。
远望尚赊秦辙迹,怀人还想晋风流。yuǎn wàng shàng shē qín zhé jì,huái rén hái xiǎng jìn fēng liú。
凭栏已足消尘虑,何必三山汗漫游。píng lán yǐ zú xiāo chén lǜ,hé bì sān shān hàn màn yóu。

和王龟龄待制贡院落成二首

吴芾

扁舟犹记拂洲蘋,转眼年华几度新。biǎn zhōu yóu jì fú zhōu píng,zhuǎn yǎn nián huá jǐ dù xīn。
愧我今成双白鬓,喜君来驾两朱轮。kuì wǒ jīn chéng shuāng bái bìn,xǐ jūn lái jià liǎng zhū lún。
一时令下从如水,千里威行敬若神。yī shí lìng xià cóng rú shuǐ,qiān lǐ wēi xíng jìng ruò shén。
拟访旧游观盛事,一官何苦绊吾身。nǐ fǎng jiù yóu guān shèng shì,yī guān hé kǔ bàn wú shēn。

和王龟龄待制贡院落成二首

吴芾

主盟湖学属何人,赖有公来为作新。zhǔ méng hú xué shǔ hé rén,lài yǒu gōng lái wèi zuò xīn。
士俗似闻衰也久,文场今见美哉轮。shì sú shì wén shuāi yě jiǔ,wén chǎng jīn jiàn měi zāi lún。
挈还旧观人争睹,赋就新诗笔有神。qiè hái jiù guān rén zhēng dǔ,fù jiù xīn shī bǐ yǒu shén。
苕霅儒风从此振,文翁端恐是前身。sháo zhà rú fēng cóng cǐ zhèn,wén wēng duān kǒng shì qián shēn。

贡院落成郡庠诸生毕集因作诗以勉之

吴芾

多士如林古豫章,不应较艺寓僧房。duō shì rú lín gǔ yù zhāng,bù yīng jiào yì yù sēng fáng。
一朝尽辟荆榛地,万础俄新翰墨场。yī cháo jǐn pì jīng zhēn dì,wàn chǔ é xīn hàn mò chǎng。
文笔要同孤塔耸,词源宜与两湖长。wén bǐ yào tóng gū tǎ sǒng,cí yuán yí yǔ liǎng hú zhǎng。
会看从此飞鸣去,九万鹏程未易量。huì kàn cóng cǐ fēi míng qù,jiǔ wàn péng chéng wèi yì liàng。

和池州陈教授韵二首

吴芾

人物今谁似此郎,合居严近赞垂裳。rén wù jīn shuí shì cǐ láng,hé jū yán jìn zàn chuí shang。
未将事业先诸老,且把文章变一方。wèi jiāng shì yè xiān zhū lǎo,qiě bǎ wén zhāng biàn yī fāng。
今日杏坛风似鲁,向来铁砚志如桑。jīn rì xìng tán fēng shì lǔ,xiàng lái tiě yàn zhì rú sāng。
会看奋迅为时用,展尽胸中计策长。huì kàn fèn xùn wèi shí yòng,zhǎn jǐn xiōng zhōng jì cè zhǎng。

和池州陈教授韵二首

吴芾

平时野性爱吟诗,一字长惭未得师。píng shí yě xìng ài yín shī,yī zì zhǎng cán wèi dé shī。
妙句既容窥格律,良辰更喜觌光仪。miào jù jì róng kuī gé lǜ,liáng chén gèng xǐ dí guāng yí。
绛帷暂且留三楚,丹陛行将命一夔。jiàng wéi zàn qiě liú sān chǔ,dān bì xíng jiāng mìng yī kuí。
莫为浮荣求速化,功名到底属男儿。mò wèi fú róng qiú sù huà,gōng míng dào dǐ shǔ nán ér。

和郭教授立春除夜之作二首

吴芾

儿童争喜岁时新,老去方知感此辰。ér tóng zhēng xǐ suì shí xīn,lǎo qù fāng zhī gǎn cǐ chén。
始具杯盘来送腊,又簪幡胜去鞭春。shǐ jù bēi pán lái sòng là,yòu zān fān shèng qù biān chūn。
满斟蕉叶休辞醉,且对桃花痛饮醇。mǎn zhēn jiāo yè xiū cí zuì,qiě duì táo huā tòng yǐn chún。
况有故人能过我,相看岁晚更情亲。kuàng yǒu gù rén néng guò wǒ,xiāng kàn suì wǎn gèng qíng qīn。

和郭教授立春除夜之作二首

吴芾

意广才高困谤伤,又还客里换年光。yì guǎng cái gāo kùn bàng shāng,yòu hái kè lǐ huàn nián guāng。
驱驰道路风霜苦,放荡江湖日月长。qū chí dào lù fēng shuāng kǔ,fàng dàng jiāng hú rì yuè zhǎng。
纵未致身登凤阁,也应平步入鹓行。zòng wèi zhì shēn dēng fèng gé,yě yīng píng bù rù yuān xíng。
胡为尚郁骞腾志,无地栖迟寄寺廊。hú wèi shàng yù qiān téng zhì,wú dì qī chí jì sì láng。

和许守韵

吴芾

台阁如公盍见收,尚淹外补为民忧。tái gé rú gōng hé jiàn shōu,shàng yān wài bǔ wèi mín yōu。
身为邦国三年计,心在江湖万里秋。shēn wèi bāng guó sān nián jì,xīn zài jiāng hú wàn lǐ qiū。
乘兴举杯还对月,得闲搜句或临流。chéng xīng jǔ bēi hái duì yuè,dé xián sōu jù huò lín liú。
平生恨不逢名士,岂谓年来遂此谋。píng shēng hèn bù féng míng shì,qǐ wèi nián lái suì cǐ móu。

和詹守二首

吴芾

一日相逢喜有馀,对谈胜读十年书。yī rì xiāng féng xǐ yǒu yú,duì tán shèng dú shí nián shū。
欢声已溢枌榆社,和气还蒸蓬荜居。huān shēng yǐ yì fén yú shè,hé qì hái zhēng péng bì jū。
敢道高标攀靖节,或疑胜致到华胥。gǎn dào gāo biāo pān jìng jié,huò yí shèng zhì dào huá xū。
愿言莫惜留连醉,看我东皋带雨锄。yuàn yán mò xī liú lián zuì,kàn wǒ dōng gāo dài yǔ chú。

和詹守二首

吴芾

特迂千骑访柴门,多谢清朝皂盖臣。tè yū qiān qí fǎng chái mén,duō xiè qīng cháo zào gài chén。
肯为衰翁留竟日,顿令寒谷暖生春。kěn wèi shuāi wēng liú jìng rì,dùn lìng hán gǔ nuǎn shēng chūn。
论心便觉尘襟豁,刮目仍观妙句新。lùn xīn biàn jué chén jīn huō,guā mù réng guān miào jù xīn。
转盼又还成远别,相思后夜定伤神。zhuǎn pàn yòu hái chéng yuǎn bié,xiāng sī hòu yè dìng shāng shén。