古诗词

臻公释氏之秀者浮游徜徉迹接天下乃者归卧云山闭门不出遂命斋名曰戏鲸真得古惠师之遗趣也予喜其志因留二十韵以赠之

吴芾

吸尽百川还见底,头角惊杀鳣与鲔。xī jǐn bǎi chuān hái jiàn dǐ,tóu jiǎo jīng shā zhān yǔ wěi。
有时大瞋明月珠,照耀六合光不死。yǒu shí dà chēn míng yuè zhū,zhào yào liù hé guāng bù sǐ。
沧溟浩荡极游巡,钩深匪惮穷涯涘。cāng míng hào dàng jí yóu xún,gōu shēn fěi dàn qióng yá sì。
今者修鳞何侧倚,岂是吞舟厌迁徙。jīn zhě xiū lín hé cè yǐ,qǐ shì tūn zhōu yàn qiān xǐ。
只应喷浪云日翳,故此盘桓良有以。zhǐ yīng pēn làng yún rì yì,gù cǐ pán huán liáng yǒu yǐ。
朝发夕至固无难,在在处处期一视。cháo fā xī zhì gù wú nán,zài zài chù chù qī yī shì。
苟容肯向寻常沟,要养此身数千里。gǒu róng kěn xiàng xún cháng gōu,yào yǎng cǐ shēn shù qiān lǐ。
圉圉洋洋信自如,涵泳嚅哜真得理。yǔ yǔ yáng yáng xìn zì rú,hán yǒng rú jì zhēn dé lǐ。
从容讵止濠梁游,枯槁宁同车辙里。cóng róng jù zhǐ háo liáng yóu,kū gǎo níng tóng chē zhé lǐ。
至乐元非惠子知,入舟肯作周王美。zhì lè yuán fēi huì zi zhī,rù zhōu kěn zuò zhōu wáng měi。
谪仙跨背应无由,昌黎鲙鲍诚虚拟。zhé xiān kuà bèi yīng wú yóu,chāng lí kuài bào chéng xū nǐ。
终日相望谁得似,井蛙安足为跨跱。zhōng rì xiāng wàng shuí dé shì,jǐng wā ān zú wèi kuà zhì。
得所一任笑猵獭,旋体宁容咂蝼蚁。dé suǒ yī rèn xiào biān tǎ,xuán tǐ níng róng zā lóu yǐ。
清波孤虚有馀泽,何必龙津夸锯齿。qīng bō gū xū yǒu yú zé,hé bì lóng jīn kuā jù chǐ。
蕞尔鳏鲕徒唯唯,春来秋化无暂已。zuì ěr guān ér tú wéi wéi,chūn lái qiū huà wú zàn yǐ。
随阳上下一何劳,风波荡薄不自止。suí yáng shàng xià yī hé láo,fēng bō dàng báo bù zì zhǐ。
謷乎大哉天独委,居然不与众鳞比。áo hū dà zāi tiān dú wěi,jū rán bù yǔ zhòng lín bǐ。
高摩无为还已矣,肯向人求升斗水。gāo mó wú wèi hái yǐ yǐ,kěn xiàng rén qiú shēng dòu shuǐ。
古来大鱼不池活,会须终作风雷起。gǔ lái dà yú bù chí huó,huì xū zhōng zuò fēng léi qǐ。
殷勤寄语任公子,收拾巨钓毋进跬。yīn qín jì yǔ rèn gōng zi,shōu shí jù diào wú jìn kuǐ。

吴芾

宋台州仙居人,字明可,号湖山居士。高宗绍兴二年进士。为秘书省正字,以不附秦桧,出为处、婺、越三州通判。后除殿中侍御史,力主高宗亲征。孝宗即位,历知婺州、绍兴、临安,累迁吏部侍郎。以刚直见忌,求去。以龙图阁直学士致仕。卒谥康肃。有《湖山集》。 吴芾的作品>>

猜您喜欢

和潘大卿芍药二首

吴芾

拂拂轻黄染御衣,出群标韵异繁枝。fú fú qīng huáng rǎn yù yī,chū qún biāo yùn yì fán zhī。
此身已分京华隔,不谓天香尚许披。cǐ shēn yǐ fēn jīng huá gé,bù wèi tiān xiāng shàng xǔ pī。

邦人献芍药四种曰御爱红曰霓裳红曰缀珠冠子曰红都胜因同朝宗夜饮赏之遂成二绝以记一时之胜

吴芾

冠子缀珠初泣露,霓裳舞袖更萦风。guān zi zhuì zhū chū qì lù,ní shang wǔ xiù gèng yíng fēng。
就中纵有红都胜,淡伫争如御爱红。jiù zhōng zòng yǒu hóng dōu shèng,dàn zhù zhēng rú yù ài hóng。

邦人献芍药四种曰御爱红曰霓裳红曰缀珠冠子曰红都胜因同朝宗夜饮赏之遂成二绝以记一时之胜

吴芾

芍药移来傍玉栏,浅深浓淡一般般。sháo yào yí lái bàng yù lán,qiǎn shēn nóng dàn yī bān bān。
夜深促席来相就,要把春容子细看。yè shēn cù xí lái xiāng jiù,yào bǎ chūn róng zi xì kàn。

东湖观荷有感

吴芾

自有东湖知几年,荷花今日尚依然。zì yǒu dōng hú zhī jǐ nián,hé huā jīn rì shàng yī rán。
堪嗟世事时时改,只有荷花岁岁妍。kān jiē shì shì shí shí gǎi,zhǐ yǒu hé huā suì suì yán。

东湖观荷有感

吴芾

双头并蒂出天然,呈瑞悬知好事连。shuāng tóu bìng dì chū tiān rán,chéng ruì xuán zhī hǎo shì lián。
果得故人来对饮,何妨一笑到金莲。guǒ dé gù rén lái duì yǐn,hé fáng yī xiào dào jīn lián。

再见双头莲

吴芾

我来才见月初圆,两度池开并蒂莲。wǒ lái cái jiàn yuè chū yuán,liǎng dù chí kāi bìng dì lián。
嘉瑞还来非偶尔,悬知连岁有丰年。jiā ruì hái lái fēi ǒu ěr,xuán zhī lián suì yǒu fēng nián。

谢王秘书送桂花

吴芾

病中恨不见花开,赖有仙郎折送来。bìng zhōng hèn bù jiàn huā kāi,lài yǒu xiān láng zhé sòng lái。
一笑相看如有得,呼儿草草具樽罍。yī xiào xiāng kàn rú yǒu dé,hū ér cǎo cǎo jù zūn léi。

桃花菊

吴芾

秋来不谓见春华,疑与春风是一家。qiū lái bù wèi jiàn chūn huá,yí yǔ chūn fēng shì yī jiā。
已向枝头开菊蕊,更来菊上作桃花。yǐ xiàng zhī tóu kāi jú ruǐ,gèng lái jú shàng zuò táo huā。

桃花菊

吴芾

名园看尽好花枝,黄菊施朱独未窥。míng yuán kàn jǐn hǎo huā zhī,huáng jú shī zhū dú wèi kuī。
应是天怜秋寂寞,故分春色到东篱。yīng shì tiān lián qiū jì mò,gù fēn chūn sè dào dōng lí。

赏山茶

吴芾

向晚佳人逞艳妆,偶随月姊到山房。xiàng wǎn jiā rén chěng yàn zhuāng,ǒu suí yuè zǐ dào shān fáng。
自怜老去无佳句,亦复冥搜为发扬。zì lián lǎo qù wú jiā jù,yì fù míng sōu wèi fā yáng。

和子仪送箭笋二首

吴芾

与君林下久相从,蔬笋由来嗜好同。yǔ jūn lín xià jiǔ xiāng cóng,shū sǔn yóu lái shì hǎo tóng。
不饷腥膻惟饷此,想应知我旧家风。bù xiǎng xīng shān wéi xiǎng cǐ,xiǎng yīng zhī wǒ jiù jiā fēng。

和子仪送箭笋二首

吴芾

满合圆如玉箸匀,一开喜气顿生春。mǎn hé yuán rú yù zhù yún,yī kāi xǐ qì dùn shēng chūn。
非君与我谁知味,俗客惟夸嗜八珍。fēi jūn yǔ wǒ shuí zhī wèi,sú kè wéi kuā shì bā zhēn。

和陈义卿秋香

吴芾

小园无处着清香,谁剖枝头栗玉黄。xiǎo yuán wú chù zhe qīng xiāng,shuí pōu zhī tóu lì yù huáng。
可恨楚人元未识,只知兰芷是孤芳。kě hèn chǔ rén yuán wèi shí,zhǐ zhī lán zhǐ shì gū fāng。

和周明瞻秋香五首

吴芾

落叶初辞万木林,谁将翡翠屑寒金。luò yè chū cí wàn mù lín,shuí jiāng fěi cuì xiè hán jīn。
朝来散入亭前树,着处幽香欲满襟。cháo lái sàn rù tíng qián shù,zhe chù yōu xiāng yù mǎn jīn。

和周明瞻秋香五首

吴芾

月窟仙人冷淡妆,鹅黄衫子翠罗裳。yuè kū xiān rén lěng dàn zhuāng,é huáng shān zi cuì luó shang。
虽无妖艳夸尘俗,别是人家一种香。suī wú yāo yàn kuā chén sú,bié shì rén jiā yī zhǒng xiāng。