古诗词

夜来同诸公泛舟湖中乐甚因更潭名作北湖乃作拙句呈诸友亲聊

吴芾

北山万仞罗翠屏,下有湖水镜面平。běi shān wàn rèn luó cuì píng,xià yǒu hú shuǐ jìng miàn píng。
山影静倒千丈碧,波光冷浸一天星。shān yǐng jìng dào qiān zhàng bì,bō guāng lěng jìn yī tiān xīng。
自有此湖知几岁,居人日日常经行。zì yǒu cǐ hú zhī jǐ suì,jū rén rì rì cháng jīng xíng。
但知湖水鸭头绿,谁人向此含幽情。dàn zhī hú shuǐ yā tóu lǜ,shuí rén xiàng cǐ hán yōu qíng。
我来正值秋容媚,野旷天空风物清。wǒ lái zhèng zhí qiū róng mèi,yě kuàng tiān kōng fēng wù qīng。
烟横木末斜阳晚,云散溪头明月升。yān héng mù mò xié yáng wǎn,yún sàn xī tóu míng yuè shēng。
放舟直入波深处,水鸟窥人元不惊。fàng zhōu zhí rù bō shēn chù,shuǐ niǎo kuī rén yuán bù jīng。
天晴水暖鱼亦乐,时见泼剌波间鸣。tiān qíng shuǐ nuǎn yú yì lè,shí jiàn pō lá bō jiān míng。
持竿举网忽有得,满座欢呼山岳倾。chí gān jǔ wǎng hū yǒu dé,mǎn zuò huān hū shān yuè qīng。
水面黄花更堪爱,盈盈伫立如娉婷。shuǐ miàn huáng huā gèng kān ài,yíng yíng zhù lì rú pīng tíng。
栗玉簪头红一点,随风翠带还相萦。lì yù zān tóu hóng yī diǎn,suí fēng cuì dài hái xiāng yíng。
兴来不觉千钟尽,众宾皆醉无一醒。xīng lái bù jué qiān zhōng jǐn,zhòng bīn jiē zuì wú yī xǐng。
渔榔敲罢棹歌起,十里犹闻笑语声。yú láng qiāo bà zhào gē qǐ,shí lǐ yóu wén xiào yǔ shēng。
谪仙死后无此乐,我今此乐真难并。zhé xiān sǐ hòu wú cǐ lè,wǒ jīn cǐ lè zhēn nán bìng。
人生适意未易得,此湖从此宜知名。rén shēng shì yì wèi yì dé,cǐ hú cóng cǐ yí zhī míng。
要配北山长不朽,酹酒更告山之灵。yào pèi běi shān zhǎng bù xiǔ,lèi jiǔ gèng gào shān zhī líng。
我欲结茅湖上住,尽使湖光入户庭。wǒ yù jié máo hú shàng zhù,jǐn shǐ hú guāng rù hù tíng。
枕流漱石过一世,不妨清处时濯缨。zhěn liú shù shí guò yī shì,bù fáng qīng chù shí zhuó yīng。
更酿此湖作春酒,招我四海良友朋。gèng niàng cǐ hú zuò chūn jiǔ,zhāo wǒ sì hǎi liáng yǒu péng。
夜夜扁舟同载月,樽前吹笛到天明。yè yè biǎn zhōu tóng zài yuè,zūn qián chuī dí dào tiān míng。

吴芾

宋台州仙居人,字明可,号湖山居士。高宗绍兴二年进士。为秘书省正字,以不附秦桧,出为处、婺、越三州通判。后除殿中侍御史,力主高宗亲征。孝宗即位,历知婺州、绍兴、临安,累迁吏部侍郎。以刚直见忌,求去。以龙图阁直学士致仕。卒谥康肃。有《湖山集》。 吴芾的作品>>

猜您喜欢

题商乐庵

吴芾

游戏一橘中,自谓有足乐。yóu xì yī jú zhōng,zì wèi yǒu zú lè。
何如在商山,笑傲视寥廓。hé rú zài shāng shān,xiào ào shì liáo kuò。

芳洲

吴芾

秋风雕兰芷,芳洲久寂寞。qiū fēng diāo lán zhǐ,fāng zhōu jiǔ jì mò。
痛饮读离骚,此兴亦不恶。tòng yǐn dú lí sāo,cǐ xīng yì bù è。

咏松

吴芾

幸不生涧底,杰出苍苍崖。xìng bù shēng jiàn dǐ,jié chū cāng cāng yá。
岁寒只孤秀,万木非吾侪。suì hán zhǐ gū xiù,wàn mù fēi wú chái。

送白酒白莲与钟统制钱广文因成二绝

吴芾

瓮头白酒熟,池上白莲开。wèng tóu bái jiǔ shú,chí shàng bái lián kāi。
我爱君纯白,聊持荐一杯。wǒ ài jūn chún bái,liáo chí jiàn yī bēi。

送白酒白莲与钟统制钱广文因成二绝

吴芾

白酒方浮玉,白莲仍可人。bái jiǔ fāng fú yù,bái lián réng kě rén。
赠君飞大白,聊作冷官春。zèng jūn fēi dà bái,liáo zuò lěng guān chūn。

六月末间拒霜已开

吴芾

暑气犹未退,寒花早已开。shǔ qì yóu wèi tuì,hán huā zǎo yǐ kāi。
衰年宁有几,寒暑若相催。shuāi nián níng yǒu jǐ,hán shǔ ruò xiāng cuī。

香丛

吴芾

缓步绕芳丛,时时鼻观通。huǎn bù rào fāng cóng,shí shí bí guān tōng。
不须薰百和,满院是香风。bù xū xūn bǎi hé,mǎn yuàn shì xiāng fēng。

生朝有感

吴芾

每岁逢生日,予心喜复悲。měi suì féng shēng rì,yǔ xīn xǐ fù bēi。
新年六十六,能得几多时。xīn nián liù shí liù,néng dé jǐ duō shí。

小有洞

吴芾

世人竞蜗角,终日汩尘缘。shì rén jìng wō jiǎo,zhōng rì gǔ chén yuán。
谁谓名园内,深藏小洞天。shuí wèi míng yuán nèi,shēn cáng xiǎo dòng tiān。

虞兵张宥康永年未六十一日相继力求归农余因嘉其志作小绝以纪之

吴芾

仕宦老不休,虞兵乃知止。shì huàn lǎo bù xiū,yú bīng nǎi zhī zhǐ。
低头愧斯人,三叹不能已。dī tóu kuì sī rén,sān tàn bù néng yǐ。

芙蓉

吴芾

谁向澄波上,尽将云锦铺。shuí xiàng chéng bō shàng,jǐn jiāng yún jǐn pù。
无因一寓目,却忆小西湖。wú yīn yī yù mù,què yì xiǎo xī hú。

前太守仲求石问

吴芾

不解追时好,尤非治郡才。bù jiě zhuī shí hǎo,yóu fēi zhì jùn cái。
故山猿鹤怨,应怪未归来。gù shān yuán hè yuàn,yīng guài wèi guī lái。

前太守仲求石问

吴芾

度力难堪事,甘心作弃才。dù lì nán kān shì,gān xīn zuò qì cái。
欲归归未得,却悔出山来。yù guī guī wèi dé,què huǐ chū shān lái。

前太守仲求石问

吴芾

此日老法从,当年穷秀才。cǐ rì lǎo fǎ cóng,dāng nián qióng xiù cái。
从今归去好,非不遇时来。cóng jīn guī qù hǎo,fēi bù yù shí lái。

题日涉园

吴芾

幽园足佳趣,散策日经行。yōu yuán zú jiā qù,sàn cè rì jīng xíng。
岁久禽鱼熟,人来自不惊。suì jiǔ qín yú shú,rén lái zì bù jīng。