古诗词

娟峰

陈造

当年金华小家儿,神游九天狭八维。dāng nián jīn huá xiǎo jiā ér,shén yóu jiǔ tiān xiá bā wéi。
房陵之山秀而奇,蔚蓝一山群山推。fáng líng zhī shān xiù ér qí,wèi lán yī shān qún shān tuī。
儿肯下顾停軿辎,珠贝作宫琼门楣。ér kěn xià gù tíng píng zī,zhū bèi zuò gōng qióng mén méi。
门前乱石无津涯,一叱转眼羊万蹄。mén qián luàn shí wú jīn yá,yī chì zhuǎn yǎn yáng wàn tí。
羒羝?羯纷躨尼,蹲鸣踞啮供儿嬉。fén dī gǔ jié fēn kuí ní,dūn míng jù niè gōng ér xī。
有褐之叟鬓已丝,似黠非黠痴非痴。yǒu hè zhī sǒu bìn yǐ sī,shì xiá fēi xiá chī fēi chī。
傲睨窃觇儿所为,掉臂席卷靡孑遗。ào nì qiè chān ér suǒ wèi,diào bì xí juǎn mí jié yí。
一杯见罚儿釂卮,亟鞭风驭还瑶池。yī bēi jiàn fá ér jiào zhī,jí biān fēng yù hái yáo chí。
幻变起灭荒是非,彼此失得谁成亏。huàn biàn qǐ miè huāng shì fēi,bǐ cǐ shī dé shuí chéng kuī。
即有而无道乃几,仙者狡狯人得知。jí yǒu ér wú dào nǎi jǐ,xiān zhě jiǎo kuài rén dé zhī。
以偷而名真见疵,我来访古求端倪。yǐ tōu ér míng zhēn jiàn cī,wǒ lái fǎng gǔ qiú duān ní。
山吾良友儿吾师,嘉木异石相因依。shān wú liáng yǒu ér wú shī,jiā mù yì shí xiāng yīn yī。
如刻如椓如鬓眉,名峰以娟吾始之。rú kè rú zhuó rú bìn méi,míng fēng yǐ juān wú shǐ zhī。
为丐片石傥可碑,更遣子虚摛厥辞。wèi gài piàn shí tǎng kě bēi,gèng qiǎn zi xū chī jué cí。
此儿此叟当解颐。cǐ ér cǐ sǒu dāng jiě yí。
陈造

陈造

陈造(1133年~1203年)字唐卿,高邮(今属江苏)人。生于宋高宗绍兴三年,孝宗淳熙二年(1175年)进士,以词赋闻名艺苑,撰《芹宫讲古》,阐明经义,人称“淮南夫子”。范成大见其诗文谓“使遇欧、苏,盛名当不在少游下。”尤袤、罗点得其骚词、杂著,爱之手不释卷。郑兴裔荐其“问学闳深,艺文优赡”。调太平州繁昌尉,改平江府教授,寻知明州定海县,通判房州权知州事。房州秩满,为浙西路安抚司参议,改淮南西路安抚司参议。自以转辗州县幕僚,无补於世,置江湖乃宜,遂自号江湖长翁。宁宗嘉泰三年卒,年七十一。 陈造的作品>>

猜您喜欢

次韵答陈梦锡十首

陈造

九重圣孝绝今古,矞云丽昼南山高。jiǔ zhòng shèng xiào jué jīn gǔ,yù yún lì zhòu nán shān gāo。
台閤不无补衮手,付我五亩耘艾蒿。tái gé bù wú bǔ gǔn shǒu,fù wǒ wǔ mǔ yún ài hāo。

次韵答陈梦锡十首

陈造

诸儒峨冠每扪舌,四肢非骨宁自强。zhū rú é guān měi mén shé,sì zhī fēi gǔ níng zì qiáng。
即今可言尚十八,直须坐治开明堂。jí jīn kě yán shàng shí bā,zhí xū zuò zhì kāi míng táng。

次韵答陈梦锡十首

陈造

续经发冢古今病,未容灼肤防疮疣。xù jīng fā zhǒng gǔ jīn bìng,wèi róng zhuó fū fáng chuāng yóu。
决知萧兰异根叶,始议溟渤包众流。jué zhī xiāo lán yì gēn yè,shǐ yì míng bó bāo zhòng liú。

次韵答陈梦锡十首

陈造

诗人锋铓不可触,瞢揽鲸牙撩虎须。shī rén fēng máng bù kě chù,méng lǎn jīng yá liāo hǔ xū。
飞来此编更作意,诗行快对夔州图。fēi lái cǐ biān gèng zuò yì,shī xíng kuài duì kuí zhōu tú。

次韵吴守四首

陈造

十日阴寒此日晴,归来趁赏大花春。shí rì yīn hán cǐ rì qíng,guī lái chèn shǎng dà huā chūn。
主家千斛香泉碧,却自摩挲漉酒巾。zhǔ jiā qiān hú xiāng quán bì,què zì mó sā lù jiǔ jīn。

次韵吴守四首

陈造

园林落粉吹香雪,魏紫姚黄独步春。yuán lín luò fěn chuī xiāng xuě,wèi zǐ yáo huáng dú bù chūn。
明日插花同一醉,小闲谭麈岸纶巾。míng rì chā huā tóng yī zuì,xiǎo xián tán zhǔ àn lún jīn。

次韵吴守四首

陈造

莫管龙公懒放晴,主宾笑语自生春。mò guǎn lóng gōng lǎn fàng qíng,zhǔ bīn xiào yǔ zì shēng chūn。
不妨妃子天香面,满压林宗折角巾。bù fáng fēi zi tiān xiāng miàn,mǎn yā lín zōng zhé jiǎo jīn。

次韵吴守四首

陈造

当日谪仙随凤诏,毫端写出禁园春。dāng rì zhé xiān suí fèng zhào,háo duān xiě chū jìn yuán chūn。
沉香亭北人沉醉,误认龙香在领巾。chén xiāng tíng běi rén chén zuì,wù rèn lóng xiāng zài lǐng jīn。

谢刘提干墨竹见遗二首

陈造

王孙笔自徐州派,戏为诗翁写渭川。wáng sūn bǐ zì xú zhōu pài,xì wèi shī wēng xiě wèi chuān。
眼底疏枝攲密叶,静含寒雨暝苍烟。yǎn dǐ shū zhī qī mì yè,jìng hán hán yǔ míng cāng yān。

谢刘提干墨竹见遗二首

陈造

龙孙袅袅初辞箨,凤尾娟娟拟受风。lóng sūn niǎo niǎo chū cí tuò,fèng wěi juān juān nǐ shòu fēng。
疏影向人翩欲舞,梦残依约月庭空。shū yǐng xiàng rén piān yù wǔ,mèng cán yī yuē yuè tíng kōng。

刘有诗再次韵四首

陈造

小点猩毫出碧鲜,技随文思各增川。xiǎo diǎn xīng háo chū bì xiān,jì suí wén sī gè zēng chuān。
只应月地饶般礴,心醉寒梢曳晓烟。zhǐ yīng yuè dì ráo bān bó,xīn zuì hán shāo yè xiǎo yān。

刘有诗再次韵四首

陈造

已后湖州秃鬓翁,喜君挥扫有遗风。yǐ hòu hú zhōu tū bìn wēng,xǐ jūn huī sǎo yǒu yí fēng。
幻成殢雨熹晴态,尽使尘凡一洗空。huàn chéng tì yǔ xī qíng tài,jǐn shǐ chén fán yī xǐ kōng。

刘有诗再次韵四首

陈造

此君高韵已萧然,更向新诗得媚川。cǐ jūn gāo yùn yǐ xiāo rán,gèng xiàng xīn shī dé mèi chuān。
谁遣小家藏二妙,为君时炷水沉烟。shuí qiǎn xiǎo jiā cáng èr miào,wèi jūn shí zhù shuǐ chén yān。

刘有诗再次韵四首

陈造

耐暑支离倚瘦筇,百金未博一襟风。nài shǔ zhī lí yǐ shòu qióng,bǎi jīn wèi bó yī jīn fēng。
了知诗有蠲疴力,绝胜江涛卷碧空。le zhī shī yǒu juān kē lì,jué shèng jiāng tāo juǎn bì kōng。

题毕直閤翻经图三首

陈造

凝碧有诗才逭死,青岩不语竟何裨。níng bì yǒu shī cái huàn sǐ,qīng yán bù yǔ jìng hé bì。
先生著论胡尘底,未觉丘明见仲尼。xiān shēng zhù lùn hú chén dǐ,wèi jué qiū míng jiàn zhòng ní。