古诗词

娟峰

陈造

当年金华小家儿,神游九天狭八维。dāng nián jīn huá xiǎo jiā ér,shén yóu jiǔ tiān xiá bā wéi。
房陵之山秀而奇,蔚蓝一山群山推。fáng líng zhī shān xiù ér qí,wèi lán yī shān qún shān tuī。
儿肯下顾停軿辎,珠贝作宫琼门楣。ér kěn xià gù tíng píng zī,zhū bèi zuò gōng qióng mén méi。
门前乱石无津涯,一叱转眼羊万蹄。mén qián luàn shí wú jīn yá,yī chì zhuǎn yǎn yáng wàn tí。
羒羝?羯纷躨尼,蹲鸣踞啮供儿嬉。fén dī gǔ jié fēn kuí ní,dūn míng jù niè gōng ér xī。
有褐之叟鬓已丝,似黠非黠痴非痴。yǒu hè zhī sǒu bìn yǐ sī,shì xiá fēi xiá chī fēi chī。
傲睨窃觇儿所为,掉臂席卷靡孑遗。ào nì qiè chān ér suǒ wèi,diào bì xí juǎn mí jié yí。
一杯见罚儿釂卮,亟鞭风驭还瑶池。yī bēi jiàn fá ér jiào zhī,jí biān fēng yù hái yáo chí。
幻变起灭荒是非,彼此失得谁成亏。huàn biàn qǐ miè huāng shì fēi,bǐ cǐ shī dé shuí chéng kuī。
即有而无道乃几,仙者狡狯人得知。jí yǒu ér wú dào nǎi jǐ,xiān zhě jiǎo kuài rén dé zhī。
以偷而名真见疵,我来访古求端倪。yǐ tōu ér míng zhēn jiàn cī,wǒ lái fǎng gǔ qiú duān ní。
山吾良友儿吾师,嘉木异石相因依。shān wú liáng yǒu ér wú shī,jiā mù yì shí xiāng yīn yī。
如刻如椓如鬓眉,名峰以娟吾始之。rú kè rú zhuó rú bìn méi,míng fēng yǐ juān wú shǐ zhī。
为丐片石傥可碑,更遣子虚摛厥辞。wèi gài piàn shí tǎng kě bēi,gèng qiǎn zi xū chī jué cí。
此儿此叟当解颐。cǐ ér cǐ sǒu dāng jiě yí。
陈造

陈造

陈造(1133年~1203年)字唐卿,高邮(今属江苏)人。生于宋高宗绍兴三年,孝宗淳熙二年(1175年)进士,以词赋闻名艺苑,撰《芹宫讲古》,阐明经义,人称“淮南夫子”。范成大见其诗文谓“使遇欧、苏,盛名当不在少游下。”尤袤、罗点得其骚词、杂著,爱之手不释卷。郑兴裔荐其“问学闳深,艺文优赡”。调太平州繁昌尉,改平江府教授,寻知明州定海县,通判房州权知州事。房州秩满,为浙西路安抚司参议,改淮南西路安抚司参议。自以转辗州县幕僚,无补於世,置江湖乃宜,遂自号江湖长翁。宁宗嘉泰三年卒,年七十一。 陈造的作品>>

猜您喜欢

四月望再游西湖十首

陈造

横逵纵径平如水,无复冲泥防险人。héng kuí zòng jìng píng rú shuǐ,wú fù chōng ní fáng xiǎn rén。
傥使人心尽包叟,世间何向不通津。tǎng shǐ rén xīn jǐn bāo sǒu,shì jiān hé xiàng bù tōng jīn。

次韵杨宰食野莲

陈造

小尝绀菂掉吟头,甓社湖阴风露秋。xiǎo cháng gàn dì diào yín tóu,pì shè hú yīn fēng lù qiū。
仙实休夸华峰顶,吮霜咽蜜亦其流。xiān shí xiū kuā huá fēng dǐng,shǔn shuāng yàn mì yì qí liú。

次韵杨宰捕蝗宿兑岩四首

陈造

归来闻道颇休闲,蝗事今随暑气残。guī lái wén dào pǒ xiū xián,huáng shì jīn suí shǔ qì cán。
我欲一樽供软脚,还能冲雨过苏端。wǒ yù yī zūn gōng ruǎn jiǎo,hái néng chōng yǔ guò sū duān。

次韵杨宰捕蝗宿兑岩四首

陈造

旱蝗蔽土翳云空,遥想驱驰逐转蓬。hàn huáng bì tǔ yì yún kōng,yáo xiǎng qū chí zhú zhuǎn péng。
端坐赖君酬一饱,老颜可讳发惭红。duān zuò lài jūn chóu yī bǎo,lǎo yán kě huì fā cán hóng。

次韵杨宰捕蝗宿兑岩四首

陈造

去为民劳走险艰,停骖几问具茨山。qù wèi mín láo zǒu xiǎn jiān,tíng cān jǐ wèn jù cí shān。
只今欲致贤劳谢,诗债徒能准数还。zhǐ jīn yù zhì xián láo xiè,shī zhài tú néng zhǔn shù hái。

次韵杨宰捕蝗宿兑岩四首

陈造

龙公私我雨滂浪,酿酒须防有乞浆。lóng gōng sī wǒ yǔ pāng làng,niàng jiǔ xū fáng yǒu qǐ jiāng。
惭愧四邻千万室,略无笑语及时旸。cán kuì sì lín qiān wàn shì,lüè wú xiào yǔ jí shí yáng。

次韵杨宰凌霄花

陈造

高花笑属赋花人,花自鲜明笔有神。gāo huā xiào shǔ fù huā rén,huā zì xiān míng bǐ yǒu shén。
可惜人间两清绝,不教媚妩对闲身。kě xī rén jiān liǎng qīng jué,bù jiào mèi wǔ duì xián shēn。

再次韵杨宰七首

陈造

雪英闲澹炯双明,水斛泓渟碧一罂。xuě yīng xián dàn jiǒng shuāng míng,shuǐ hú hóng tíng bì yī yīng。
小憩山村无与语,熏炉茶鼎斗僧清。xiǎo qì shān cūn wú yǔ yǔ,xūn lú chá dǐng dòu sēng qīng。

再次韵杨宰七首

陈造

颇思菱角问鸡头,且放莲房擅早秋。pǒ sī líng jiǎo wèn jī tóu,qiě fàng lián fáng shàn zǎo qiū。
蠲渴涤烦须底物,未应接绠汲溪流。juān kě dí fán xū dǐ wù,wèi yīng jiē gěng jí xī liú。

再次韵杨宰七首

陈造

能书徒自想高闲,煨芋何从得懒残。néng shū tú zì xiǎng gāo xián,wēi yù hé cóng dé lǎn cán。
萧寺随缘茶饼供,胜谭谁为解忧端。xiāo sì suí yuán chá bǐng gōng,shèng tán shuí wèi jiě yōu duān。

再次韵杨宰七首

陈造

枣饤菘菹不阙供,露莲何啻剥千蓬。zǎo dìng sōng jū bù quē gōng,lù lián hé chì bō qiān péng。
迎秋更有苍虬卵,邀勒斜阳未肯红。yíng qiū gèng yǒu cāng qiú luǎn,yāo lēi xié yáng wèi kěn hóng。

再次韵杨宰七首

陈造

微吟长啸强跻攀,愁斛多于庾子山。wēi yín zhǎng xiào qiáng jī pān,chóu hú duō yú yǔ zi shān。
我亦丰凶关梦寐,秋成消息待君还。wǒ yì fēng xiōng guān mèng mèi,qiū chéng xiāo xī dài jūn hái。

再次韵杨宰七首

陈造

骤闻行旅叹赍粮,无复居人肯馈浆。zhòu wén xíng lǚ tàn jī liáng,wú fù jū rén kěn kuì jiāng。
十袭君诗要娱老,却愁痛定说常旸。shí xí jūn shī yào yú lǎo,què chóu tòng dìng shuō cháng yáng。

再次韵杨宰七首

陈造

附丽高阴暑里春,衰荣不预主林神。fù lì gāo yīn shǔ lǐ chūn,shuāi róng bù yù zhǔ lín shén。
胡床想踞僧垣夜,却爱香随露滴身。hú chuáng xiǎng jù sēng yuán yè,què ài xiāng suí lù dī shēn。

题傅商卿家壁二首

陈造

表表两卿吾莫逆,青刍白饭玉为醅。biǎo biǎo liǎng qīng wú mò nì,qīng chú bái fàn yù wèi pēi。
因循桑下成三宿,解后花时更一来。yīn xún sāng xià chéng sān sù,jiě hòu huā shí gèng yī lái。